Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuyện vô lí nhất.

Phiên bản Dịch · 1847 chữ

Ngày từng ngày trôi qua, Thiên Nghi vẫn ước ao tìm thấy ngựa trắng mới, để cố bỏ hình bóng ngựa trắng hoàn hảo Nhật Hoàng.

Nhật Hoàng là hot boy đệ nhất ban A, Hải Băng làm bạn gái cậu ấy nên đang nỗ lực rất nhiều. Điều không ngờ nhất là Lâm An, chị gái Hải Băng lại thích Nhật Hoàng, chuyện đàn chị yêu đàn em khối dưới hay xảy ra, nhưng vấn đề là người tỏ tình với Nhật Hoàng lại chính là chị của bạn gái anh. Hải Băng phải khó khăn lắm mới hiểu được tình cảm của mình, và khó khăn lắm mới tìm ình được hạnh phúc. Ai bảo Nhật Hoàng quá nổi bật, quá hoàn hảo, tiêu chuẩn của bao cô nàng tiểu thư. Nhưng tình cảm của Hải Băng và Nhật Hoàng đều được bảo mật, chẳng ai biết ngoài những thành viên trong nhóm và Đại Phong cùng Kỳ Dương, ngoài ra không biết vì sao Hoàng Khang cũng biết. Vừa mới đây, Nhật Hoàng đã đạt giải nhất cấp quốc gia môn Hóa, cái môn mà Thiên Nghi hay Hải Băng đều rất căm thù.

Ở một góc trường The First….

"Anh định ra trường học ngành gì?"

"Anh sẽ học kinh tế để còn quản lí công ty của bố anh để lại."

Ngọc Diệp mỉm cười: "Vậy anh là người thừa kế rồi, đi bên cạnh anh nguy hiểm quá."

"Sao lại nguy hiểm?" Anh xoa xoa tóc cô gái ngồi cạnh mình rồi môi nở nụ cười hạnh phúc.

"Là người yêu của hoàng tử thì em phải làm công chúa mới được. Nếu không nhiều fan của anh tìm em lắm… "

Đại Phong để Ngọc Diệp dựa vào vai mình, tay cô giữ chặt áo Đại Phong. Ai ai cũng thấy rõ họ đang yêu nhau nhưng chẳng làm gì được. Không ai làm gì ngoài việc âm thầm ghen tị với Ngọc Diệp, người có thể làm vị hoàng tử trong mơ của các tiểu thư dừng chân tại trái tim cô. Một số người lại nghĩ tình cảm của Đại Phong lúc này chỉ là một cơn gió thoáng qua, nhưng chính Ngọc Diệp cũng phải đối mặt, không dám phủ nhận nữa, bằng trực giác, cô cảm nhận được tình yêu của Đại Phong dành ình là chân thật.

Thiên Nghi xem Đại Phong như anh trai của cô, nên cô tin Đại Phong sẽ yêu thương và bảo vệ được người bạn này của mình. Ngược lại, cô sợ Ngọc Diệp chỉ xem Đại Phong như những người con trai khác rồi tổn thương anh.

Tiểu thư Tiểu Quỳnh thì khác, không như Thiên Nghi, Tiểu Quỳnh đang hạnh phúc dù cô và Kỳ Dương chưa ai thể hiện tình cảm của mình. Tiểu Quỳnh bị rung động bởi Kỳ Dương, vì anh quá đỗi tài ba và phong độ, chỉ tiếc anh luôn khép mình vào cái khuôn khổ nhỏ bé mà Tiểu Quỳnh thì lại như cánh chim muốn tự do, một cuộc sống như con hải âu dạo mát giữa đại dương bao la.

"Gọi ình có gì không?"

"Hôm nay sao bạn không đến nhà cô? Học thêm mà."

"Chết rồi, mình đến liền"

Quốc Bảo bao giờ cũng nhắc nhở Tiểu Quỳnh mọi chuyện, tính cô hay quên, nếu không có Quốc Bảo thì có lẽ cuộc sống Tiểu Quỳnh sẽ rối tung lên. Cô dọn tập vào ba lô và chạy xuống lầu.

"Quên cái gì mà gấp vậy?"

"Đi học thêm…tôi đi à, con đi nhe bố mẹ."

Kỳ Dương đang ngồi đánh cờ với ông Lý, thấy cô đi, anh nắm tay lại.

"Tôi đưa em đi."

"Ừm."

Tối rảnh thì Kỳ Dương lại được bố mẹ Tiểu Quỳnh mời đến nhà dùng cơm, bố Tiểu Quỳnh rất xem trọng cậu con rễ tương lai này. Tiểu Quỳnh cũng không nói gì thêm vì chính cô cũng muốn Kỳ Dương có mặt trong cuộc sống của mình.

Lam Linh thì gần đây không biết lí do tại sao lại hay nổi nóng với Thiên Nghi, chắc vì Đăng Khôi, có lẽ Đăng Khôi lại nói gì với Lam Linh. Thiên Nghi ghét cái cảm giác đó, đâu phải cô muốn thế, Đăng Khôi cũng là bạn nên cô không thể tránh mặt hoài. Thế nhưng ngay bây giờ, cái làm Thiên Nghi bực mình thì cô đang gây ra cho Hải Băng. Lần nào trước mặt cô, Nhật Hoàng cũng là ngựa trắng, tìm mãi mà không có cách xóa đi bốn chữ Bùi Ngô Nhật Hoàng ra khỏi suy nghĩ... Thiên Nghi bó tay rồi, Nghi thiên tài không có cách nào để khống chế tình cảm của mình nữa...

Ngày tiếp theo, Thiên Nghi gặp Hoàng Khang và điều đầu tiên là ném cái áo khoác vào người cậu ấy.

"Không ai nợ ai nữa."

Hoàng Khang cầm áo khoác của mình: "Lại thù dai, cái chuyện nhỏ xíu à."

"Lần nào cũng nhỏ, đúng đó, với thiếu gia như bạn thì nhỏ, còn tôi không rảnh để làm những chuyện điên khùng đó với bạn. Làm ơn sau này đừng tìm tôi!"

Mặt Hoàng Khang tối lại, nụ cười vụt tắt, sức chịu đựng của ai cũng có giới hạn, anh không thể kiềm chế bản thân khi hết lần này đến lần khác bị hiểu lầm như vậy.

"Nghe này Nghi ngốc, bạn tưởng tôi thích làm vậy lắm sao?"

"Hả?" Tự dưng lại nói chuyện nghiêm túc như thế, Hoàng Khang làm Thiên Nghi phải sững sờ.

"Chỉ vì tôi sợ... bạn không nhớ gì đến tôi nên mới làm những chuyện mà bạn cho là điên khùng đó. Hiểu chưa?"

Biết là điên khùng với Thiên Nghi mà Hoàng Khang vẫn làm. Cô không hiểu câu nói của Hoàng Khang, vì người cô ghét nhất bây giờ là cậu ấy. Nhưng Thiên Nghi lại sợ, sợ những gì Hải Băng nói là thật, bản thân thì luôn nghĩ rằng sẽ không bao giờ chuyện đó xảy ra, đó là chuyện vô lí nhất mà cô từng biết.

Nhưng cô có biết không, những chuyện vô lí đó lại ứng nghiệm ngay trong cuộc đời của cô.


"Linh tín sống thế hoài hả? Cứ ôm mãi cái bóng của Đăng Khôi không tốt tí nào đâu."

"Tôi biết chứ, nhưng biết sao giờ... giống như Nhật Hoàng vậy đó, khi Băng thích cậu ấy thì đâu cản được. Tôi cũng thế, thích Đăng Khôi là việc tôi không muốn nhưng tôi không thể làm khác."

"Hải Băng!"

Lâm An mang theo một sắp giấy đi đến: "Em biết Nhật Hoàng không?"

"Dạ?"

"Là Bùi Ngô Nhật Hoàng học chung lớp với Tiểu Quỳnh bạn em đó."

Lam Linh nhìn sang Hải Băng đang rối lên. Mọi người im lặng...

"Sao không biết." Nhật Hoàng từ cầu thang đi xuống, bắt đầu Hải Băng lúng túng, sợ Nhật Hoàng không thể không giữ kín bí mật.

"Nhật Hoàng!" Vừa trông thấy anh, Lâm An đã thay đổi thái độ, giọng nói dịu dàng hẳn đi.

"Chào chị!"

Lâm An cười chế giễu, tiếng 'chị' của Nhật Hoàng thốt lên bình thản.

"Hoàng à..." Trông Nhật Hoàng không có phần gì nhúng nhường nên Lâm An hạ giọng.

Anh kiên định nhìn Lâm An làm Hải Băng thực sự rất sợ: "Tôi với Hải Băng là... bạn của nhau, cũng rất thân đó."

Nghe Nhật Hoàng nói thế, Hải Băng và cả Lam Linh thấy nhẹ nhỏm hẳn ra. Nếu Lâm An biết chuyện của hai người thì mọi thứ sẽ rối tung lên, bố mẹ Hải Băng sẽ chia cắt họ, có thể họ lấy lí do Nhật Hoàng không xứng với gia đình họ Phương, nhưng nguyên nhân đơn giản nhất vì Lâm An thích Nhật Hoàng.

"Em với Nhật Hoàng là bạn thân sao chị không biết vậy?"

"Vì..."

"Vì em không cho cô ấy nói, mà tôi thân với ai thì có liên quan gì đến chị? Hay là cả kết bạn chị cũng cản em mình?"

"Tôi không có ý đó." Chắc Lâm An đã nghe một số người bàn tán về chuyện tình cảm âm thầm của Hải Băng và Nhật Hoàng. Không khí ngột ngạt quá... Cô chị đó không làm gì hơn được, vẻ bề ngoài lạnh lùng của Nhật Hoàng khiến cô vô cùng mất mặt với đứa em gái kia.

Tối về nhà, Thiên Nghi lại ngắm lên trời cao, cũng một bầu trời, một vầng trăng. Giờ này, ai đó cũng đang cùng cô nhìn lên bầu trời cao ngút ấy, nhìn ngắm những vì sao sáng lung linh rạng ngời... Vừa cảm thấy buồn mà lại có chút vui mừng. Buồn vì nghĩ mình mãi mãi không tìm thấy ngựa trắng, vui vì biết chuyện của Tiểu Quỳnh, Ngọc Diệp và Hải Băng. Vậy là trong đời Thiên Nghi đã gặp được ba ngựa trắng: một là Nhật Hoàng, hai là Đại Phong và cuối cùng là Kỳ Dương. Chỉ đáng tiết họ đều không phải ngựa trắng của Thiên Nghi, họ là những con ngựa đã có chủ sở hữu nên không thể nghĩ đến.

Ngựa trắng cô cần phải hoàn toàn thuộc về cô, một con ngựa có khả năng giúp cô lướt như gió qua những vùng thảo nguyên với đại ngàn cây cỏ. Là ngựa trắng duy nhất đưa cô đến nơi bình yên và giúp cô xác định xem hoa bồ công anh bao giờ mới có bến dừng hạnh phúc?

Gần thi tốt nghiệp, Đại Phong dặn dò bạn gái đủ điều.

"Ngọc Diệp! Mai anh phải thi rồi, anh nhờ em lo cho bản thân mình trong vài ngày vắng anh nhe?"

"Em biết, em sẽ lo cho Ngọc Diệp bạn gái anh mà." Ngọc Diệp hạnh phúc cười tinh quái để trêu Đại Phong, nét mặt cô rạng ngời, cô đang cảm nhận tình cảm của Đại Phong, mong là Ngọc Diệp sẽ hiểu được và cho trái tim mình đón nhận anh thật sự. Đại Phong ôm Ngọc Diệp vào lòng, anh nhắc nhở.

"Anh yêu em. Đừng bao giờ rời xa anh, đừng bỏ rơi anh khi anh không cho phép. Hứa với anh đi, được không em?" Đại Phong rất sợ, anh sợ khả năng của mình không giữ được Ngọc Diệp. Anh yêu cô, yêu từ lần đầu Ngọc Diệp xuất hiện trong đời anh, dù lúc đó cô không thể là của anh. Còn giờ đây, khi đã ở bên, anh luôn mong tình yêu của mình sẽ dừng ở đây, anh không muốn mình tiếp tục những mối tình không kết quả với những cô gái kia.

Nhưng Ngọc Diệp, cô không hẳn đã thế, lúc nào cũng muốn mình hóa thân thành một con công rạng ngời, đầy màu sắc, dù cô đang là con thiên nga xinh đẹp kiêu sa bên mặt hồ phẳng lặng bình yên.

Bạn đang đọc Hoa Bồ Công Anh Sẽ Bay Về Đâu ? của Đình Đình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.