Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chú cũng quá vô dụng.

Phiên bản Dịch · 1436 chữ

Tên vệ sĩ vội vàng phóng ra sau ghế sa lông, nhưng hắn không tự chủ được phải phát ra một tiếng rên rỉ. Tuy tốc độ của hắn là rất nhanh nhưng vẫn không thể nào tránh thoát nhiều đạn như vậy, vì thế mà trên đùi trúng đạn. Điều đáng ăn mừng duy nhất chính là hắn nhanh chóng nhào ra phía sau ghế sa lông, phía trước cũng có vài vật che chắn, không đến mức lộ thân trước họng súng của đối phương.

- Đùng đùng đùng...

Tên đàn ông nước ngoài vẫn nổi điên dùng súng trường bắn liên thanh.

- Mau dừng tay.

Tên đàn ông nước ngoài duy nhất không bị thương vội vàng quát:

- Mày muốn bắn mục tiêu chết luôn sao?

- Con bà nó.

Tên đàn ông cầm súng trường nổi giận mắng một câu, cuối cùng hắn cũng không tiếp tục nổ súng. Lúc này tên đàn ông không bị thương nắm chặt súng chậm rãi đi về phía ghế sa lông, trong miệng còn nói:

- Xuất hiện đi, tao biết mày hết đạn rồi.

Tên vệ sĩ kia không nói gì, hắn thật sự đã hết đạn, nhưng hắn khong lập tức đi ra, hắn cần kéo dài thời gian, vì hắn đã phát ra tín hiệu cầu cứu, thời gian càng dài càng có lợi.

- Làm sao bây giờ?

An Tiểu Bội thật sự kinh hoảng:

- Đinh Tiểu Kiếm, anh...Anh là ai? Anh không phải vệ sĩ bình thường, đúng không?

- An tiểu thư, cô đừng lo, mục tiêu của bọn họ không phải là cô, vì vậy cô sẽ không sao.

Đinh Tiểu Kiếm này tất nhiên không phải là vệ sĩ tầm thường, vệ sĩ bình thường sao có thể thu phục được hai tên và bắn bị thương một tên trong đám người kia? Đáng tiếc là đối phương có bốn người, bây giờ hắn đã ở vào trong tuyệt cảnh.

- Này, Bằng Phi.

An Tiểu Bội nhìn Sử Bằng Phi ở bên cạnh, lúc này hắn có vẻ trấn định hơn nàng, tuy vẻ mặt vẫn rất bất an nhưng không hoảng loạn.

- Sử tiên sinh, đừng lo, sẽ có người đến giúp chúng ta.

Đinh Tiểu Kiếm vừa nói vừa rút dưới đùi ra một thanh dao găm, hắn cũng không thể đặt hết hy vọng lên người kẻ khác, dù hắn đã hết đạn, còn bị thương, nhưng hắn sẽ không chờ chết, hắn là một thành viên Ám tổ, dù chết cũng phải kéo theo vài thằng.

Đinh Tiểu Kiếm vốn chỉ là một thành viên bình thường của Huyền tổ, nhưng bây giờ Ám tổ trùng kiến, bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng đều quay về Ám tổ, vì thế bây giờ hắn là một thành viên Ám tổ.

Đường đường là thành viên Ám tổ nhưng lại hóa thân vào làm vệ sĩ bình thường, tất nhiên người được hắn bảo vệ phải có thân phận không tầm thường. Nhưng tình huống lại không giống như những gì người thường dự đoán, hắn không phải đến để bảo vệ người thừa kế tập đoàn An Thị là An Tiểu Bội, thực tế hắn phải bảo vệ Sử Bằng Phi. Tất nhiên Sử Bằng Phi cũng không phải kẻ tầm thường, nếu nói một cách cụ thể thì hắn không phải có xuất thân trong một gia đình bình thường, mà là một gia đình khoa học.

Cha của Sử Bằng Phi chính là một chuyên gia tên lửa, mẹ cũng liên quan đến đạn bom, mà anh trai song sinh của hắn cũng theo chân cha, cũng làm nghiên cứu về phương diện đạn đạo, hơn nữa nghe nói còn có xu thế trò giỏi hơn thầy. Sử Bằng Phi từ nhỏ đã không có hứng nghiên cứu khoa học, hắn cảm thấy anh trai kế thừu sự nghiệp của cha mẹ là đủ, hắn nên làm một người bình thường, kiếm chút tiền, có thời gian tiêu dao tự tại. Vì vậy mà hắn xuất ngoại du học ở Singapore, trong mắt người ngoài thì gia đình hắn rất bình thường, không có gì đặc biệt.

Đáng lý ra thân phận của Sử Bằng Phi cũng được giữ bí mật, người bình thường căn bản là không biết. Nhưng trước đây không lâu thì nghành tình báo của Ám tổ nhận được tin thân phận của Sử Bằng Phi rất có thể đã bị lộ ra, đặc công nước ngoài cũng rất muốn từ trong miệng Sử Bằng Phi mà biết được những kế hoạch ngầm của Trung Quốc, thậm chí sẽ có được những tư liệu quan trọng. Vì thế mà cha mẹ và anh trai của Sử Bằng Phi được bảo vệ chặt chẽ, Ám tổ lại sợ đối phương ra tay với Sử Bằng Phi, vì vậy mới cho Đinh Tiểu Kiếm tạm thời lấy thân phận là vệ sĩ đi đến âm thầm bảo vệ bên cạnh Sử Bằng Phi.

Bây giờ sự việc xảy ra đã chứng minh tin tức tình báo của Ám tổ là không sai, rõ ràng có người muốn ra tay với Sử Bằng Phi. Nhìn qua thì giống như bọn họ chỉ muốn bắt cóc Sử Bằng Phi rồi dùng để uy hiếp, sẽ tìm ra được tư liệu từ cha mẹ hắn. Nhưng Đinh Tiểu Kiếm không ngờ đối phương điều động một lần bốn người, hơn nữa ngay từ đầu đã chiếm thượng phong, hắn không kịp chuẩn bị.

Tiếng bước chân ngày càng gần, tuy Đinh Tiểu Kiếm nhìn không rõ hành động nhưng cũng biết rõ đối phương đang tiếp cận ghế sa lông, vì vậy mà hắn nắm chặt dao găm, chuẩn bị cho ra một đòn cuối cùng.

- Xem ra gần đây không có thành viên Ám tổ.

Trong lòng Đinh Tiểu Kiếm bùng ra ý nghĩ như vậy, thật ra khi hắn phát ra tín hiệu cầu cứu khẩn cấp thì đã nghĩ đến điều này, mỗi thành viên Ám tổ đêu là tinh anh, dù là nhân viên bên ngoài cũng không phải người thường, vì thế mà thành viên cũng không nhiều, chẳng phải ở đâu cũng có. Huyện Mộc Dương là một địa phương nhỏ, cũng có rất ít thành viên đến đây chấp hành nhiệm vụ, vì vậy không có thành viên Ám tổ ở đây là rất bình thường.

Tiếng bước chân ngày càng gần, Đinh Tiểu Kiếm phát hiện mình không thể đợi được nữa, hắn dồn sức rồi phóng ra đâm dao tới.

- Đùng.

Một tiếng súng vang lên, Đinh Tiểu Kiếm cảm thấy tay phải đau nhức dữ dội, dao găm rơi xuống đất, một họng súng tối thui chĩa vào đầu.

- Giết chết hai người chúng tao, bây giờ tao cũng không cho mày sống.

Tên đàn ông nói, sau đó bóp cò.

- Đùng.

Tiếng súng vang lên.

- Á!

Một tiếng kêu thảm vang lên cùng lúc.

Đinh Tiểu Kiếm đang chờ chết chợt phát hiện tình huống có gì đó là lạ, tiếng kêu thảm cũng không phải phát ra từ miệng hắn, hắn cảm thấy mình bay lên cao, lại thấy tên đàn ông vừa chĩa súng vào mình đang ngã trên mặt đất.

- Con bà nó.

Tên đàn ông bị thương trên đùi lập tức nâng súng, nhưng bàn tay vừa cử động thì đột nhiên phát hiện súng không còn. Sau đó một tên nào đó giẫm chân lên người hắn, một âm thanh bất mãn vang lên:

- Đám ngu ngốc chúng mày dám quấy rầy vợ anh bơi lội, anh sẽ xử lý chúng mày.

Tên đàn ông ngoại quốc lúc này mới phát hiện trước mặt có thêm một người, là một tên thanh niên chưa quá lớn tuổi, hắn dùng ánh mắt khó tin nhìn đối phương và dùng tiếng Anh hỏi:

- Mày...Mày là ai?

- Đừng nói như vậy, anh không hiểu.

Tên thanh niên bất mãn nói, sau đó hắn tung một cước, tên đàn ông chợt hôn mê.

Lúc này tên thanh niên nhìn về phía Đinh Tiểu Kiếm, hắn dùng giọng mất vui nói:

- Chú là Đinh Tiểu Kiếm sao? Chú đúng là vô dụng, có bốn người mà không làm gì được, còn bắt anh chạy đến tận đây.

- Cậu...Cậu là...

Đinh Tiểu Kiếm có chút sững sờ, lúc này hắn đã biết tên thanh niên này cứu mình, nhưng không biết người này rốt cuộc là ai.

Bạn đang đọc Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị của Tâm Tại Lưu Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 15
Lượt đọc 1969

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.