Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Yêu Tinh nhàm chán

Phiên bản Dịch · 1448 chữ

À, Lý Minh Quang ngu ngốc đã trốn viện sao?

Hạ Thiên thuận miệng hỏi.

Bạch Tiểu Lỗi không khỏi kinh hoàng:

- Đại ca, sao anh biết.

- Vừa rồi có người điện thoại báo cho anh, tôi nghe được.

Hạ Thiên tỏ vẻ đương nhiên, mà Bạch Tiểu Lỗi lại càng cảm thấy lựa chọn của mình là chính xác. Rõ ràng những lời đồn về Hạ Thiên không quá khoa trương, ngược lại năng lực của Hạ Thiên còn mạnh hơn cả lời đồn, chỉ cần khả năng vừa rồi cũng tuyệt đối là kinh người.

Mộc Hàm có chút kỳ quái:

- Chồng, sao Lý Minh Quang lại phải trốn viện?

Mộc Hàm đã biết Lý Minh Quang bị Hạ Thiên đánh cho rất thảm, nhưng nàng không nghĩ ra vì sao Lý Minh Quang lại phải trốn. Nếu Hạ Thiên đến bệnh viện tìm Lý Minh Quang thì trốn cũng chẳng sao, nhưng vấn đề là Hạ Thiên không biết Lý Minh Quang ở đâu, như vậy trốn làm gì?

- À, nghe nói Long Tổ muốn bắt hắn, Lý Minh Quang nhận được tin tức, thương thế chưa lành nhưng vẫn phải bỏ chạy.

Hạ Thiên nói rõ tình huống cho Mộc Hàm.

- Long Tổ muốn bắt hắn sao?

Mộc Hàm khẽ nhíu mày, nàng cảm thấy sự việc không tầm thường, đây tuyệt đối là Triệu Công Tử hạ lệnh. Nhưng rõ ràng nếu Triệu Công Tử muốn bắt Lý Minh Quang thì khó thể có tin tức truyền ra, trừ khi tin tức này do chính Triệu Công Tử tự tung ra ngoài.

- Đại tẩu, nghe nói Lý Minh Quang giết người của Long Tổ, vì vậy Long Tổ muốn bắt hắn, nhưng trước khi người Long Tổ đến bệnh viện thì đã có y tá báo cho Lý Minh Quang, kết quả là Lý Minh Quang chạy mất.

Bạch Tiểu Lỗi giải thích, hắn nói sự việc khá rõ ràng.

- Nếu sớm biết hắn ở bệnh viện thì tôi nên xử lý cho xong.

Hạ Thiên có chút tiếc nuối, hắn cũng muốn xử lý Lý Minh Quang từ trước, đáng tiếc là Tống Ngọc Mị lại phá hoại, nói đi nói lại cũng là Tống Ngọc Mị.

Bạch Tiểu Lỗi vội vàng đón lời:

- Đại ca, tôi sẽ để thủ hạ xem xét, nếu thấy Lý Minh Quang thì báo cáo ngay.

- Ừ, cậu cũng là người biết làm việc.

Hạ Thiên càng thỏa mãn về một tiểu đệ như Bạch Tiểu Lỗi, hắn cảm thấy Bạch Tiểu Lỗi khá hơn rất nhiều so với tên mập.

Nếu bạch tiểu lỗi biết mình bị Hạ Thiên so sánh với tên mập, hắn nhất định sẽ cực kỳ buồn bực. Hắn đường đường là Bạch Tam thiếu gia, căn bản không cùng một cấp so với một tên mập đang học đại học.

Lúc này Bạch Tiểu Lỗi nhìn đồng hồ, sau đó hắn đề nghị:

- Đại ca, đại tẩu, bây giờ cũng không còn sớm, chúng ta dùng cơm nhé?

- Được.

Hạ Thiên cũng tỏ vẻ tán thành, chỉ cần Hạ Thiên tán thành thì Mộc Hàm không có ý kiến.

Phòng bếp đã chuẩn bị tốt, lúc này Bạch Tiểu Lỗi lên tiếng phân phó thì đồ ăn đã được đưa đến. Không thể không nói Bạch Tiểu Lỗi thật sự rất xa xỉ, tuy Hạ Thiên không hiểu gì nhưng Mộc Hàm lại có thể tính ra, chỉ cần là món ăn cũng trên cả triệu, còn chưa nói đến hai chai rượu quý.

... ....

Đúng lúc này ở thành phố Giang Hải.

Tòa nhà Hải Giang, công ty công nghệ Lam Thiên.

- Khổng Mính, ra dùng cơm thôi.

Tôn Hinh Hinh rời khỏi phòng làm việc, nàng khẽ nói một câu với Lục Tinh và Khổng Mính, đồng thời còn đùa một câu:

- Tôi nói hai người không chú ý ảnh hưởng, giữa ban ngày trong văn phòng có không ít đàn ông độc thân mà anh anh em em, không phải làm người khác khó chịu sao?

- Tôn Hinh Hinh, bạn đi trước đi, nhớ mang cơm về giúp mình.

Khổng Mính cũng không quay đầu lại mà nói một câu.

Tôn Hinh Hinh có chút buồn bực:

- Này, Khổng Mính, bạn làm gì đấy, bận như vậy sao?

Tôn Hinh Hinh nhìn đám người trong phòng làm việc mà càng thêm kỳ quái:

- Tôi thấy mọi người hình như không có việc gì làm mà.

- Giám đốc Tôn, không phải chúng tôi không có việc gì làm, chẳng qua là không thể làm được.

Một nhân viên nam nhịn không được phải nói.

Tôn Hinh Hinh càng thêm kỳ quái:

- Sao không thể làm việc được?

- Máy tính đều bị nhiễm virus.

Khổng Mính quay đầu nhìn Tôn Hinh Hinh, vẻ mặt rất mệt mỏi:

- Đã làm đủ mọi cách hơn hai giờ nhưng còn chưa diệt hết virus.

Khi thấy vẻ mặt Tôn Hinh Hinh có chút mơ hồ thì Khổng Mính không khỏi cảm thấy có chút kỳ quặc:

- Ủa, máy tính của bạn không việc gì sao?

- Không có gì, nhưng sang nay mình không lên mạng.

Tôn Hinh Hinh trả lời.

Lúc này Lục Tinh cũng quay đầu đau khổ:

- Điều này...Tôn Hinh Hinh, nếu không thì bạn điện thoại hỏi Hạ Thiên xem.

- Hỏi Hạ Thiên làm gì?

Tôn Hinh Hinh càng kỳ quái:

- Cậu ấy nào có hiểu về máy tính đâu?

- Hạ Thiên không hiểu, nhưng cậu ấy quen biết Tiểu Yêu Tinh.

Khổng Mính đón lời:

- Virus này tám phần do Tiểu Yêu Tinh phát ra.

- Tiểu Yêu Tinh sao?

Tôn Hinh Hinh có chút kinh ngạc, nàng biết rõ Tiểu Yêu Tinh nhưng lại không quá quen thuộc, nàng chỉ kỳ quái vì sao Khổng Mính biết Tiểu Yêu Tinh là người phát tán virus?

- Virus này có tên là Tiểu Yêu Tinh nhàm chán, tôi qua Tiểu Yêu Tinh vừa đánh bại Nick và Firebird, cô ấy đã lên vị trí đệ nhất hacker, nghe nói bây giờ cô ấy là độc cô cầu bại.

Lục Tinh có chút bất đắc dĩ:

- Sáng hôm nay tự nhiên có một virus như vậy lây lan trên mạng, tôi cảm thấy con virus này do Tiểu Yêu Tinh nhàm chán làm ra.

- Này, Tôn Hinh Hinh, bạn cũng đừng hỏi nữa, nếu thật sự là Tiểu Yêu Tinh làm ra, như vậy bạn nói người ta cho chúng tôi một phần mềm diệt virus, nếu tiếp tục như vậy thì sao có thể làm việc được?

Khổng Mính ở bên kia thúc giục, nàng thật sự không còn cách nào khác.

- Được rồi, để tôi điện thoại hỏi một chút.

Tôn Hinh Hinh đành phải đồng ý, sau đó nàng lấy điện thoại ra bấm số Hạ Thiên.

... ....

Hạ Thiên nhận được điện thoại của Tôn Hinh Hinh đúng lúc dùng xong cơm trưa, nhưng hắn hoàn toàn không hiểu virus là thứ quái quỷ gì, nhưng hắn vẫn dựa theo lời đề nghị của Tôn Hinh Hinh mà điện thoại cho Tiểu Yêu Tinh.

- Ta là Tiểu Yêu Tinh vô dịch và tịch mịch, ta đang ngủ, nếu là chồng điện thoại đến thì bấm số một, nếu là chị Hàm thì bấm số hai, nếu là đại ca của ta, yêu cầu bấm số bar.. ....

Đầu dây bên kia vang lên một âm thanh như vậy.

Hạ Thiên bấm số một, bên kia vang lên âm thanh của Tiểu Yêu Tinh:

- Chồng, em đang ngủ, nếu em chưa nhận điện thoại thì rõ ràng là chưa thức dậy, nếu anh không có việc gì gấp thì chờ em điện thoại đến, nếu anh có việc gấp thì đến giường tìm em.

Hạ Thiên nghe nói như vậy thì rất muốn cho Tiểu Yêu Tinh một trận đòn nhừ xương, nhưng hắn còn chưa kịp nói gì thì bên kia đã tự động tắt máy.

- Vợ, chúng ta về thôi.

Hạ Thiên bây giờ cũng chỉ có thể trở về tìm Tiểu Yêu Tinh.

- Ừ, được.

Mộc Hàm gật đầu, sau đó nàng đứng lên đi theo Hạ Thiên.

- Đại ca, đại tẩu, tôi sẽ đưa mọi người về.

Bạch Tiểu Lỗi cũng đứng lên, sau đó hắn tiến lên kéo cửa phòng.

Hạ Thiên và Mộc Hàm đi ra ngoài, Bạch Tiểu Lỗi đi theo phía sau, đúng lúc có một cặp nam nữ cười hi hi ha ha đi đến

Bạn đang đọc Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị của Tâm Tại Lưu Lãng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 2767

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.