Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

KHÔNG TIÊU ĐỀ

Tiểu thuyết gốc · 2251 chữ

😎😎😎😎

Máu đầu bà Lan cứ thế xối xả tong tỏng xuống nền đất vậy mà xung quanh lại chẳng hề có bất cứ một ai để ý hay nói đúng hơn là họ hoàn toàn không trông thấy.

Bé Tuệ Tuyệt Luân nhíu mày, lòng bé vẫn cực kỳ bình tĩnh bởi mọi thứ đáng sợ nhất cuộc đời thì hai chị đã cho bé nhìn thấu hết lâu rồi. Hình ảnh bà Lan xuất hiện chỉ diễn ra trong khoảng vài giây ngắn ngủi thì biến mất. Cặp vợ chồng kia mỉm cười nhìn lại bé Tuệ Tuyệt Luân với ánh mắt nét mặt đầy vui vẻ, cô Tâm hỏi "Cháu quên gì hả?" Bé Tuệ Tuyệt Luân bình tĩnh không biểu lộ chút gì, nói "Dạ, không quên." rồi quay bước đi.

Bé con vừa khuất tầm mắt là thái độ cặp vợ chồng đổi khác hẳn, chẳng còn niềm nở mà thay vào đó là ánh mắt mừng rỡ và nụ cười độc ác, Tâm nói "Nhìn con bé này có vẻ khỏe mạnh lanh lợi. Bắt nó đem bán chắc được giá cao lắm đấy!" Lực nói "Anh thấy nên mổ bụng nó lấy nội tạng bán sẽ được giá hời hơn. Như con bé lần trước í, chúng ta móc tim với thận nó ra bán được hơn 400 triệu ngon lành. Con nhóc này khả năng nội tạng nó khỏe hơn nhiều!" Tâm nói "Thế anh định xử lý xác con bé đó với xác mụ Lan thế nào? Cứ để mãi trong phòng không phải cách hay đâu. Xác mụ Lan thì mới chết nên chưa tính, nhưng xác con nhóc kia đã bị mổ toang bụng moi tim thận rồi thì không giấu được lâu đâu, mùi hôi thối nay mai sẽ bốc lên thôi. Hay đêm nay mình cứ chôn trong vườn luôn?" Lực đáp "Tiếng cuốc xẻng liên tục ban ngày dễ gây chú ý lắm huống gì ban đêm. Để tối mình chặt xác cả hai xong băm nhỏ rồi đổ dần xuống bồn vệ sinh xả nước thoát, phần xương cục anh nghĩ cứ chặt từng khúc xong cho vô nồi áp xuất hầm trên bếp ga cho thật nhừ rồi dùng ni lông mầu đen gói kín quăng ra bãi rác. Hai cái đầu thì cứ để vào ngăn đá tủ lạnh cho đông cứng, một thời gian sau lấy ra là nó mềm nhũn cả sọ luôn, lúc ấy dùng chầy giã nát lại đổ xuống bồn vệ sinh là xong." Tâm suy nghĩ chút rồi bảo "Chúng ta mới ở trọ nhà mụ Lan chưa lâu. Tuy chỉ có em, anh với mụ nhưng xung quanh còn đám hàng xóm nữa. Chúng ta tuy nói rằng mụ về quê thăm họ hàng nhưng lâu dẫn việc mụ Lan không trở về cũng dễ sinh nghi." Lực nói "Đợi tìm thêm được vài đứa trẻ con nữa kiếm thêm khoản kha khá rồi chúng ta sẽ ra nước ngoài tránh tạm một thời gian. Dẫu sao đứa bé bị chúng ta mổ kia cũng đã lên truyền hình thông báo tìm kiếm, đám cảnh sát cũng vào cuộc nên tốt nhất là đợi vụ việc lắng xuống mới trở về." Tâm nói "Hay em tính thế này anh nghĩ được không nhé? Tối nay mình về mời đám hàng xóm cạnh nhà đến ăn một bữa. Em sẽ trổ tài làm món đùi Lan già rang muối, gan mụ lan rán hành, thịt mụ già rang cháy cạnh, thịt bụng con nhóc bao tử... Như thế vừa tạo ấn tượng tốt được hàng xóm quý mến lại vừa thủ tiêu được hai cái xác sắp thiu." Nói tới đây hai đứa phá lên cười sằng sặc khiến mấy người khách trong nhà để xe quay nhìn tò mò, Lực tỏ vê hài hước lè lưỡi nòi lớn "Soory. Vợ chồng tôi đang mải buôn dưa chuột quên mất đang ở đâu." Tâm giả tạo che mồm cười khúc khích. Mọi người chẳng nghi ngờ lại ai đi đường nấy, có vị còn nghĩ "Đúng là vợ chồng trẻ tâm đầu ý hợp, vui vẻ ghê."

Lại thêm hơn mười lượt xe máy chạy vào. Tâm - Lực niềm nở cười cợt xã giao, tốt bụng hướng dẫn tận tình cho khách vô khu này khu này. Khi rảnh thì Lực nói "Lát nữa con bé vừa nẫy quay lại lấy xe đạp ba bánh thì để anh theo dõi xem nhà nó ở đâu, em nhở lại nhớ kiếm cớ xin phép cho anh đàng hoàng đấy, cứ báo là anh Lực về gấp vì người chú họ bị tai nạn nguy kịch đang trong bệnh viện là được." Tâm gật đầu hiểu ý.

...

Vẫn rất bình tĩnh, bé Tuệ Tuyệt Luân biết đó là hồn ma của bà Lan chứ chẳng phải ảo giác mơ hồ. Vừa đi vừa khoanh tay suy nghĩ, gương mặt càng thêm đáng yêu gây ra tâm điểm sự chú ý cho mọi người.

Bà Lan bị giết. Đúng vậy, chắc chắn là bị giết rồi. Ngay lúc mới gặp hai kẻ kia là bé Tuệ Tuyệt Luân đã cảm thấy chúng chẳng tốt lành gì mà chỉ toàn thân thiện giả tạo thôi. Cần tìm hiểu thêm mới được, nhưng trước mắt việc quan trọng cần hoàn thành là mua đồ ăn về nhà cho hai bạn dễ thương đã.

Bé Tuệ Tuyệt Luân đi thêm mười ba phút nữa thì vào trong cổng siêu thị LITOLI, đúng là rộng rãi thoáng mát sạch sẽ và rất đông khách, phần cũng nhờ các nhân viên ở đây nhiệt tình tận tâm chăm chỉ. Có cả hệ thống thang trượt tự động lên xuống, thang bộ cũng có dành cho những ai sợ "Đai" (đi thang cuốn thấy ghê lắm, nhiều vụ tai nạn chết rồi mà 3).

Nhân viên ngồi ở quầy thanh toán là một cô gái tên Trúc, đeo kính buộc tóc kiểu đuôi ngựa cũng khá xinh xắn. Cô này quý bé Tuệ Tuyệt Luân lắm dù chỉ mới gặp bé vài lần tại đây nhưng luôn luôn cảm thấy vui vẻ khi được thấy bé con. Trúc bước ra khỏi quầy và đẩy ngay ra hộ bé Tuệ Tuyệt Luân một chiếc xe nhỏ bằng nhựa mầu vàng để khách đựng đồ muốn mua, trong xe là một chiếc gậy hơi dài có móc kéo được chính tay Trúc thiết kế dành riêng cho bé Tuệ Tuyệt Luân (vì bé thấp mà, những đồ cần mua lại cất trên cao thì bé dùng hai tay bê cái gậy móc xuống 3).

Bé Tuệ Tuyệt Luân ngoan ngoãn chào chị Trúc một tiếng rồi nhận lấy chiếc xe đẩy tự mình di chuyển ủn nó đến vị trí thực phẩm sạch (nấm, rau...).

...

Bé Hàn Linh Phượng vô phòng hát riêng của bé dưới tầng 1, bật đầu loa karaoke lên. Chọn bài, nhạc và lời hiện trên màn hình. Bé cất tiếng "TỪNG NĂM THÁNG VÔ TÌNH.. VÌ NGƯỜI YÊU DỐI GIAN MÌNH... TÌNH TAN VỠ THÔI TỪ ĐÂY.. ÂN TÌNH CŨNG NHƯ LÀN MÂY.. CỨ TRÔI HOÀI CỨ PHIÊU DU NHƯ TÌNH EM XA MÃI..." Đang cảm xúc dâng trào theo nhịp điệu ca từ thì bỗng nhiên ở phòng bên cạnh vang vọng giọng hát của bé Linh Cơ "BÉ ƠI NGỦ NGON ĐÊM ĐÃ KHUYA RỒI.. ĐỂ NHỮNG GIẤC MƠ ĐẸP SẼ LUÔN BÊN EM.. À ƠI À ƠI À À ƠI..."

Bé Hàn Linh Phượng nhíu mày bĩu môi "Hừ." một tiếng khi bị phá đám, rõ ràng là đang khiêu khích mà bởi âm lượng mình mở mới có 40 nấc thôi còn bên kia chắc phải trên 50. Bước tới lấy điều khiển, chuyển bài và bật loa lên mức 70, hát "LỜI NGUYỆN ƯỚC CHỊ ĐÃ TRAO CHO EM... TỪ KHI CHỊ XA RỜI EM EM NHỚ CHỊ NHỚ RẤT NHIỀU.. TRUYỆN TÌNH YÊU KHÔNG GIỐNG NHƯ TRUYỆN CỔ TÍCH..." Ngon lành thêm hai phút nữa thì phòng bên cạnh lại um lên âm lượng 80 với sự tham gia của ca sĩ nhí Linh Cơ "TẠM BIỆT BÚP BÊ THÂN YÊU. TẠM BIỆT GẤU MISA NHÉ. TẠM BIỆT THỎ TRẮNG XINH XINH. MAI TÔI VÀO LỚP MỘT RỒI..."

Ức lắm rồi nhé. Bé Hàn Linh Phượng bỏ micro xuống bàn, tắt đầu loa rồi chạy ra khỏi phòng. Một mạch xông về phía phòng chứa đồ chơi lấy một khẩu súng mầu xanh nhạt, hễ bóp cò thì phát ra tiếng "Tíu tíu tíu. Tạch tạch tạch. Bòm bòm."

Cầm được khẩu súng trong tay, bé Hàn Linh Phượng lập tức hùng hổ phi như bay về phòng karaoke bên cạnh phòng mình vừa hát. Đứng ngoài cửa vẫn nghe được rõ mồn một nhạc lẫn giọng bé Linh Cơ "MÌNH TẠM CHIA TAY NHAU NHÉ EM ĐỂ TA BIẾT ĐƯỢC CÓ YÊU NHAU KHÔNG. MÌNH SẼ CHO NHAU HAI LỐI ĐI ĐỂ XEM QUÃNG ĐƯỜNG CỦA AI XA HƠN.. THỜI GIAN SẼ NÓI LÊN TẤT CẢ NẾU TA CÒN YÊU SẼ QUAY TRỞ VỀ. VÀ LÚC ĐÓ HAI TA SẼ CÙNG MỞ RỘNG TRÁI TIM VÀ CÙNG CHO NHAU. YÊU LẠI TỪ ĐẦU...."

Bé Hàn Linh Phượng bĩu môi đứng nghe xong bài này thì không nghe thêm động tĩnh gì nữa. Ghé xát tai vô cửa cũng im lìm chẳng âm thanh, bé Hàn Linh Phượng khẽ khàng vặn nắm đấm cửa he hé nhòm vào thì thấy bé Linh Cơ đang cầm chai coca cola 320ml đưa lên miệng tu ực ực.

Bé Hàn Linh Phượng tận dụng thời cơ, rón rén bước vô nhẹ nhàng. Tới khi chỉ cách đối phương vài bước chân nữa thì bé Hàn Linh Phượng giơ khẩu súng hướng bé Linh Cơ và hét "Bằng bằng.", bóp cò "Tíu tíu tíu. Tạch tạch tạch. Bòm bòm." Bị bất ngờ bé Linh Cơ giật mình quay phắt lại, theo đà phun luôn một ngụm coca cola trúng mặt bé Hàn Linh Phượng.

Bé Hàn Linh Phượng vẫn tư thế chĩa súng tẽn tò đứng im vài giây ngắn ngủi. Bé Linh Cơ cũng ngây ngô nhìn cái mặt nạ ngọc và mũi miệng của bạn nhỏ kia ướt nước coca cola.

Bé Hàn Linh Phượng "Hừ!" rõ to, quăng khẩu súng lên ghế đệm rồi chạy biến đi mất, đôi mắt hiện vẻ tức giận, có lúc tự cắn môi dưới (không cắn mạnh đâu, đau bỏ bố 3), vừa chạy vừa thi thoảng cất tiếng "Hừ!".

Bé Linh Cơ nhíu mày vì cảm giác bất an nhưng vẫn đứng yên tại chỗ chờ xem tình hình thế nào. Lại tiếp tục tu coca cola hết sạch, tay kia vo thành nắm đấm.

Đúng như dự cảm của bé Linh Cơ. Chỉ lát sau đã nghe thấy tiếng chạy bịch bịch, bé Hàn Linh Phượng quay lại và bê theo một xô con đựng nước lã (cái xô mầu đỏ vẽ hình con thỏ), quát lên "Hây a!" rồi hất xô bắn chưởng ra nguồn nước.

ÙM.... Bé Linh Cơ bị ướt từ đầu xuống chân luôn. Giờ tới lượt bé Linh Cơ tẽn tò vài giây.

Bé Hàn Linh Phượng thích chí chu môi, buông xô xuống đất, dơ hai tay lên kiểu đấm bốc, đấm vài cú thì nói "Nào. Lại đây. Sợ chưa?" Bé Linh Cơ tức rồi, hét "Hây a!" rồi xông về phía kẻ quyền anh khiêu khích kia, cầm cái chai nhựa coca cola nện trúng đầu bé Hàn Linh Phượng "Bụp." Bé Hàn Linh Phượng tay không vũ khí nên dính thêm hai phát chai nhựa vào đầu "Bụp. Bụp." Nhưng nào chịu thiệt, bé Hàn Linh Phượng cúi xuống húc đầu vào bụng bé Linh Cơ làm cả hai cùng ngã, bé Linh Cơ thiệt thòi hơn vì vừa đau bụng vừa ê mông, bé Hàn Linh Phượng mất đà nên chống tay trên đất định đứng bật dậy thì lại ăn thêm một phát chai nhựa trúng đầu "Bụp."

Bé Hàn Linh Phượng dùng trán mình đập vào trán bé Linh Cơ (khá đau đấy). Bé Linh Cơ một tay xoa vết thương và nói "Úi." Bé Hàn Linh Phượng dật lấy cái chai nhựa rồi vùng đứng lên, vụt xuống đầu bé Linh Cơ để trả thù "Bụp. Bụp. Bụp." Bé Linh Cơ nào chịu yếu thế, hai tay giơ lên tóm áo, hét "Hây a." và thực hiện một đòn judo quăng bé Hàn Linh Phượng ra đằng sau mình.

Ình ình ình.... Đúng lúc ấy bên ngoài nhà có tiếng cửa tự động mở. Chỉ có ba người mới khiến cánh cửa ấy bật chế độ như thế, hai chị Ngọc Chi - Ngân Y và bé Tuệ Tuyệt Luân. Hai chị đi xa còn lâu mới về, vậy nên khỏi nói cũng biết ai vừa vô.

Thu dọn gọn gàng ngăn nắp ngay và luôn, đó là suy nghĩ chung. Bé Hàn Linh Phượng bé Linh Cơ tạm thời giảng hòa, đồng thời bật dậy. Bé Linh Cơ phụng phịu nói "Đêm nay dám quyết đấu không? 12 giờ!" Bé Hàn Linh Phượng nhíu mày nói "Sao không dám! Đấu bên ngoài chứ không đấu ở đây nhỡ Tuyệt Luân biết." Bé Linh Cơ phồng má, nói "Công viên gần nhà. Ai thua phải gọi người kia là chị!". Bé Hàn Linh Phượng nói "Linh Phượng sẽ thắng!".

Bạn đang đọc Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Đặc Biệt sáng tác bởi TueTuyetLuan

Truyện Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Đặc Biệt tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.