Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

KHÔNG TIÊU ĐỀ

Tiểu thuyết gốc · 1114 chữ

Bé Hàn Linh Phượng lồm cồm ngồi dậy cũng hùa theo liền "Đúng rồi. Đất hư lắm. Đánh chết đất luôn." Nói rồi nhanh chóng vớ ngay chiếc dép còn lại ở chân Linh Cơ mà bắt trước hành động, vừa nện vừa quát "Đánh chết mày! Đánh chết mày luôn!...."

Bé Linh Cơ bất ngờ về việc bé Hàn Linh Phượng lại bênh vực mình như thế nên cái mặt cứ ngơ ngác nhìn. Bé Hàn Linh Phượng chìa một tay ra nói "Linh Cơ đưa nốt cái dép kia đây. Để Linh Phượng đánh nó cho. Linh Cơ đứng lên đi." Bé Linh Cơ thật thà cũng đưa bạn và chân đất đứng dậy. Bé Hàn Linh Phượng nện đôi dép pikachu bồm bộp mặt đất, ban đầu nện thì biểu cảm hằm hè, lát sau thì lại tủm tỉm cười ngừng đánh đứng lên quẳng luôn đôi dép ra xa, xong ù té chạy. Bé Linh Cơ "Ơ." một tiếng chưa kịp hiểu tình hình.

Bé Hàn Linh Phượng lại dừng bước ngoảnh mặt ra sau, đưa hai tay lên tự beo má phúng phính của mình rồi nói "Ai bảo Linh Cơ ngốc nghếch. Bẩn chân chưa? Để Tuyệt Luân về mắng cho. Đáng đời!" Bé Linh Cơ hậm hực chạy lại gần vườn nhặt một quả táo xanh nhỏ nhỏ xong chuẩn bị tư thế ném. Bé Hàn Linh Phượng thấy không ổn vội chạy trốn.

Vù.... Bụp. Khoảng cách khá xa nhưng vẫn trúng đích, ném chuẩn ghê chưa?! ("3") Bé Hàn Linh Phượng kêu "Ui cha." đồng thời đưa hai tay ra ôm sau đầu nhưng chân thì không dừng lại tiếp tục phóng vù vào nhà nhanh hết mức có thể.

Bé Linh Cơ cắn môi, sẽ nhớ (mối thù) này, cứ chờ mà coi. Nghĩ vậy rồi bé Linh Cơ bước chân đất đi nhặt dép xong hấp tấp ra vòi nước đặt bên ngoài để rửa chân. Kỳ cọ này nọ, nhất định không để dính tí bụi bẩn nào kẻo bé Tuệ Tuyệt Luân không cho ôm khi nằm ngủ thì buồn lắm lắm! (3).

....

Bé Tuệ Tuyệt Luân đạp xe đạp ba bánh phát ra âm thanh cút kít cút kít ở ngoài đường khiến nhiều người tò mò soi mói vì đáng yêu quá mà. Bé Tuệ Tuyệt Luân chẳng bận tâm, đi rất cẩn thận, luôn đi sát vỉa hè, không đạp nhanh vượt ẩu, đèn đỏ thì bé cũng dừng chờ xanh mới tiếp tục hành trình, lúc phía trước có xe nào cản là bé gạt chuông "Rinh. Rinh." để báo hiệu.

Dù nhà cách siêu thị không quá xa nhưng do tốc độ đạp xe của bé Tuệ Tuyệt Luân thong thả nên ba mươi phút sau mới đến đích.

Siêu thị to đùng rộng rãi gồm ba tầng bán đủ thứ đồ ăn đồ uống hay bán những đồ gia dụng như nồi chảo, tủ lạnh, máy giặt... Bé Tuệ Tuyệt Luân đi thẳng về phía nhà để xe, nơi đây đổ mái trần bê tông nên thoáng đãng, nhiều bóng đèn bật 24/24, ô tô riêng, xe máy riêng, xe đạp riêng, vị trí không lung tung lấn chỗ nhau. Ngồi ngay gần cửa nhà xe là hai người mậc đồng phục bảo vệ một nam một nữ khoảng trên ba chục tuổi (nhắc trước luôn cả hai là vợ chồng) người nam thì ngồi nhìn màn hình laptop trước mặt để kiểm soát được những sự cố bất ngờ mà xảy ra thì còn ứng phó kịp, người nữ thì tay giấy tay bút, ai vào thì xé vé đưa khách và chỉ dẫn đường đi lối lại nếu khách hỏi. Gương mặt cả hai rất hiền lành niềm nở, cách nói chuyện cũng nhỏ nhẹ dễ nghe.

Bé Tuệ Tuyệt Luân thấy hai người này lạ nên cứ nhìn chút chút rồi hỏi "Cô chú ơi. Bà Lan đâu rồi?" Bà Lan vốn là lao công cũ ở đây, tuy đã 55 tuổi nhưng vì chăm chỉ lao động và chịu khó nên được quản lý siêu thị cho chuyển sang bộ phận bảo vệ nhàn hơn. Mỗi lần bé Tuệ Tuyệt Luân đến là bà Lan đều giúp trông xe đạp ba bánh miễn phí ngay tại chỗ ngồi luôn, thi thoảng còn cho bánh kẹo, nói chung bà ấy là người tốt.

Người phụ nữ tên Tâm, tóc ngắn tới vai, nhan sắc tạm ổn, mỉm cười trả lời "Bà Lan xin nghỉ phép về quê có việc rồi cháu."

Tại một tuần mới đi siêu thị một lần nên bé Tuệ Tuyệt Luân chẳng gặp thường xuyên bà Lan, nghe vậy thì cũng không tò mò việc riêng người ta nữa, nói "Cho cháu gửi cái xe." Cô Tâm hứng khởi hỏi "Cháu là bé Tuyệt Luân à? Cô chú có nghe bà Lan kể rồi, bé con ba tuổi mà giỏi quá chừng, đã biết tự đi mua đồ rồi.".

Người đàn ông tên Lực dời mắt khỏi laptop và hướng nhìn bé Tuệ Tuyệt Luân, nói "Cháu cứ để xe ở đây cô chú trông, không cần trả tiền gì đâu. Bà Lan trước khi nghỉ có dặn nếu cháu mà đến thì phải giúp đỡ hết mức có thể." Bé Tuệ Tuyệt Luân khẽ cúi đầu đáp "Dạ. Cháu cảm ơn." Tâm hớn hở quay sang nói với Lực "Con cái nhà mà đáng yêu quá anh ạ. Giá mà vợ chồng mình có được một đứa con thế này nhỉ." Lực từ tốn nói "Rồi cũng sẽ có thôi, em đừng gấp."

Bé Tuệ Tuyệt Luân dắt xe đạp ba bánh tới ngay cạnh bàn làm việc của cặp vợ chồng trẻ kia, bé chững chạc nói "Dạ. Cháu cảm ơn. Cháu đi mua đồ ăn đây kẻo muộn." Dứt lời bé Tuệ Tuyệt Luân quay đi nhằm hướng cửa ra, đinh dút lui khỏi nhà để xe rồi vào siêu thị thì bất chợt cảm thấy lạnh lẽo khắp toàn thân. Hiển nhiên nhà xe cũng có lắp đặt điều hòa nhưng bé Tuệ Tuyệt Luân phân biệt được đây chắc chắn không phải sự buốt giá điều hòa mang lại.

Bé Tuệ Tuyệt Luân quay phắt lại thì thấy ngay cảnh tượng đáng sợ : Đứng gần cặp vợ chồng là bà Lan mặc đồng phục bảo vệ dính đầy máu, trên đầu cũng đang chẩy máu không ngớt xuống gương mặt già nua khắc khổ, má mũi mồm bê bết mầu đỏ tươi. Bà Lan nhìn bé Tuệ Tuyệt Luân với ánh mắt đầy đau thương và không ngừng lắc đầu...

....

3

😎😎😎😎

Bạn đang đọc Hiệp Nữ Linh Cơ Bản Đặc Biệt sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.