Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chấn Thiên

Tiểu thuyết gốc · 1255 chữ

Chương 34: Chấn Thiên

Lúc này khi Chấn Nguyên đang lò mò trong đống suy nghĩ để ra được một cái tên hay thì lão giả bất ngờ đi tới bên cạnh cậu.

“ Tiểu tử thối, ngươi đang suy nghĩ gì vậy? “ Lão giả hỏi

Vì đang tâm trung suy nghĩ nên bị lão hỏi bất ngờ khiến Chấn Nguyên có chút giật mình...

“ A Sư phụ, con đang nghĩ sẽ đặt cho trường thường này một cái tên thật bá khí” cầm chặt trường thương trong tay, Chấn Nguyên vui vẻ đáp lời...

“ Ngươi nhớ một điều trường thương trong tay ngươi thì ngươi phải có trách nhiệm với nó, nó không phải là công cụ chiến đấu mà là đồng bạn chiến đấu bên cạnh ngươi, đến một ngày ngươi không cần nó nữa, cũng tuyệt đối không được vứt bỏ nó “ Lão giả nghiêm túc nói...

Chấn Nguyên nghe những lời ấy mà trong lòng khẽ chấn động, cậu cầm trong tay thanh trường thương này suốt nhiều ngày qua, luyện tập với nó, chiến đấu cùng nó mà bây giờ đến khi nghe lão giả nói như vậy, cậu như mới được giác ngộ, lúc trước cậu cũng quý nó nhưng bất quá chẳng qua là do lão giả dùng bao nhiêu công sức làm ra thế nên Chấn Nguyên hắn mới rất quý nó mà thôi.

Thế nhưng bây giờ đôi bàn tay chai sần với nhiều vết bỏng, bỗng chốc trở nên mềm mại, cậu nhẹ nhàng lưa tay qua khắp thanh thương từ lưỡi thương, thân thương... chưa bao giờ một cảm thấy kì lạ như vậy dâng lên trong tâm trạng cậu, một cảm giác thân thương, nó như người anh người em của mình vậy.

Bỗng chốc cây thương khẽ run lên, trong đôi mắt sáng rung rinh của Chấn Nguyên vui càng thêm vui “ nó đang run lên...nó muốn nói với mình, nó cũng xem mình như người anh em của nó? “ Chấn Nguyên đôi mắt sáng lên rạo rực, khuôn mặt tựa hồ kinh hỉ.

“ Được huynh đệ, vậy từ tên của người sẽ là Chấn Thiên “ Chấn Nguyên nói

Cây thương lại khẽ run lên như rất muốn đồng ý. ( phải vậy hong ta, hay nói tên dở quá đổi tên khác đi :))

Lão giả bên cạnh là mỉm cười, lấy trong nhẫn một cây dao nhỏ rồi đưa cho Chấn Nguyên khắc lên cây thương hai chữ “ Chấn Thiên “.

Hai chữ này chính là được khắc lên phần trên của thương,dưới lưỡi thương, hai chữ này được cậu khắc vô cùng tỉ mỉ cùng hoàng tráng, hai chữ này toát lên vẻ uy phong cùng bá khí, hai chữ này thậm chí còn toát lên những điểm sáng cơ hồ rất huyền ảo.

Lúc này trời cũng đã khá khuay, bỗng từ trong bụi rậm đi ra “ rục rịch “ một bộ ám bạc chiến giáp đầy hắc khí khiến cho người ta khẽ run lên. Chấn Nguyên nhìn thấy thì thân người khẽ động, hắn đứng lên đi đến bên A nữ.

“ A nữ “ Chấn Nguyên nói

“ Chủ nhân, người cần gì? “ A Nữ thấy Chấn Nguyên hỏi thì nhẹ nhàng trả lời....

“ Ta muốn hỏi một chút, cái hình xăm này trên tay ta hẳn là có liên quan đến ngươi chứ? “ Chấn Nguyên nói

Trên tay trái Chấn Nguyên lúc này có một cái hình xăm kì lạ, rất khó để miêu ta, nó như là một hình được vẻ bởi tất cả các hình học.

“ Cái hình săm này chứng nhận ngài là chủ nhân của tôi, chỉ cần ngài thôi động nguyên lực vào cái hình săm này, ở bất cứ nơi nào trừ Thất mê cung tôi đều sẽ được triều hồi ngay lập tức “ A Nữ trả lời

Chấn Nguyên “ Ồ lên một tiếng thán phục, lại còn có thể triệu hồi ở bất kỳ nơi nào ahh.

“ Nhắc đến mê cung mới nhớ, sư phụ à, ngay mai con định tiến vào mê cung “ Chấn Nguyên nói với giọng điệu thỉnh cầu..

Lão giả là khẽ nhíu mày, mặc dù lão biết thực lực của Chấn Nguyên đủ sức để tiến nhập vào mê cung, bất quá thật sự mà nói, lão lúc trước đồng ý thế nhưng lúc đó trận chiến vẫn chưa xảy ra, bây giờ thời gian trôi nhanh như trút nước, nếu Chấn Nguyên vào trong đấy quá lâu, vậy há chả phải sẽ uổng phí rất nhiều thời gian, thay vì thế trong ba tháng cuối cùng này cố gắng nâng cao thực lực và kinh nghiệm chiến đấu cao hết mức có thể chẳng phải tốt hơn sao, thực lực thì với nồng độ nguyên khí ở đây, lão tin, rất nhanh Ngự khí sơ kỳ nhất định không thoát khỏi tay Chấn Nguyên thậm chí còn có thể cao hơn. Kinh nghiệm chiến đấu thì không phải khu đấu luyện sẽ cho Chấn Nguyên rất nhiều sao? Hà cớ phải đi vào cái nơi không rõ sự tình.

Thấy lão trầm tư hồi lâu, A Nữ thấy vậy liền lên tiếng nói....

“ Thất Ải mê cung thời gian để tồn tại một cửa ải ba ngày, quá ba ngày người tiến nhập sẽ bị đưa ra khỏi, thường thì các nhiệm vụ trong đấy đa số đều có thời gian đếm ngược, hơn thế nữa phần thưởng cho mỗi lần vượt ải là thăng trực tiếp một tiểu cấp cùng một báu vật “ A Nữ nói vô cùng dõng dạc...

Nghe A Nữ nói xong, Chấn Nguyên là quay mặt sang nhìn lão giả, đôi mắt long lanh như muôn vàn sao sáng...đầy chờ đợi

“ Thôi được, bất quá khi tiến nhập phải chú ý bảo vệ bản thân, trời cũng đã tối rồi hẵng để sáng mai rồi đi “ Lão giả....

Cho dù ba ngày thời gian là nhiều nhất, lão sợ rằng cũng không đồng ý cho Chấn Nguyên đi bất quá ngay khi nghe được A Nữ nói có thể thăng một tiểu cấp thì lão lại hoàn toàn đổi ý, thăng một tiểu cấp ư, lại có thể được như vậy? Cũng rất đáng để thử ahh, lão không thể lúc nào cũng bao Chấn Nguyên như bao chả giò được, cũng phải để hắn ra ngoài nếm trải sinh tử thì mới có thể phát triển thật mạnh.

Còn về phần vì A Nữ vì sao biết thì lão cũng chẳng thèm quan tâm, không phải hắn cô ta được tạo ra bởi vị thần nào đó ư? Hẳn là phải biết một ít gì đấy về thế giới này....

Được sự chấp nhận của lão giả, Chấn Nguyên là một mặt vui mừng cậu “ Vâng “ một tiếng rồi nhanh chóng rời đi chuẩn bị...

———————

Xin lỗi tất cả mọi người vì ngày hai ngày qua ta không ra chương, bạn nào thấy chương này đọc dở thì thật sự rất xin lỗi, ta đang bị bí ý tưởng nên ra đại chương này để câu chương thôi, mọi người đọc lướt cũng được, bất quá ta đã có ý tưởng cho chương sau rồi.. cảm ơn các đạo hữu đã ủng hộ ta, hy vọng chương sau của ta sẽ không làm mọi người thất vọng.

Yêu mọi người <3

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.