Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhập Vi Cấp

Tiểu thuyết gốc · 1943 chữ

Chương 32: Nhập Vi cấp

Lại một nơi nổ ra chiến trường

Keng keng

Những tiếng binh khí va chạm vào nhau...

“ Haaaaaaa.....”

Keng

Bốp

Một thanh thiếu niên cầm trong tay trường thương bị đánh bật ra ngoài, cả thân mang trọng giáp va đập vào một phiến đá gây ta tiếng động không nhỏ “ Ầm “.

Người cầm trường thương đó chính là Chấn Nguyên, hắn khẽ lau giọt mồ hôi lăn xuống cằm, hô lớn: “ Lại “

Cả thân Chấn Nguyên mang trọng giáp, tay nắm chặt trường thương không ngừng giao chiến với một kẻ giáp bịt kín người, một phần cũng không để cho không khí lọt vào. Người ấy có thể là ai ngoài A Nữ?

Keng keng

Những thâm âm binh khí lại vang lên. Chấn Nguyên tay cầm chắc trường thương liên tục công kích nhiều lần, bất quá là chẳng chạm được vào A Nữ. A Nữ cứ đứng đấy thủ thế, một tay tấm khiên sát, một tay thanh kiếm gỗ, bất quá Chấn Nguyên vẫn không làm gì được hắn ta.

‘Chính là lúc này’ Chấn Nguyên nói thầm, hắn sau một công kích cuối cùng cũng tìm thấy sơ hở. Nhưng có phải vậy không? Chỉ thấy khi mũi thương Chấn Nguyến một đường xiên tới. Cơ thể A Nữ nhẹ tựa như không lách ngang, lúc này mũi thương Chấn Nguyên trong gang tấc cơ hồ muốn chạm vào nhưng không chạm được, một thương uy lực cứ thế cắm sâu xuống đất.

“ Hả?” Chấn Nguyên là trong gang tấc công kích trượt. Đôi mắt khẽ run nhìn sang kẻ đứng ngay cạnh.

Bốppppp

Một tấm khiên sắt tống mạnh vào người Chấn Nguyên khiến cả thân thể cậu bay toạc ra ngoài va vào một thân cây to lớn “ Rầm “ lá rơi.

Miệng Chấn Nguyên lúc này rỉ máu, ‘ khốn kiếp, rốt cuộc là thân pháp gì? Tại sao trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại dễ dàng tránh né chứ? Thật vi diệu, rõ ràng là những tiểu sao né tránh rất đơn giản nhưng lại phiêu dật vô định, đây là thân pháp gì vậy?’ Chấn Nguyên đúng là bị A Nữ làm cho khốn đốn mặt mày, cứ mỗi lần hắn ngỡ rằng chắc chắn sẽ công kích trúng thì một cái lách nhẹ lại làm cho hắn nhận một tống vào mặt.

“ Chủ nhân, ngài quá yếu, ta phải phong ấn bảy lớp tu vi để may mắn được ngang hàng với ngài, bất quá ta chỉ dùng một phần lực cùng chút tiểu xảo ngài lại cơ hồ không chạm vào nổi ta. Cũng may đây chỉ là tập luyện nếu ở trên một chiến trường thật sự, ngài chết ít nhất trên trăm lần rồi “ A Nữ khẽ quát, giọng điệu khá thất vọng.

Chấn Nguyên là thở hồng hộc, cậu cắm thương xuống đất, ghồng mình đứng dậy.

Xục...thương bị rút khỏi mặt đất.

“ Lại “ Chấn Nguyên hô to. Đôi mắt cậu lúc này thập phần ngưng trọng, nhất định lần này không thế thất bại.

Chỉ có khi luyện thương cùng lão giả cậu mới khốn đốn thế này, bất quá đối với A Nữ, hắn còn ra tay tàn độc hơn, đập phát nào thốn phát đấy, bất quá Chấn Nguyên hiểu rất rõ bản thân mình thật sự quá yếu....quá yếu. Càng gian nan thử thách càng cho hắn thêm nhiều kinh nghiệm, nhất định phải cố lên, đau khổ nhất trong đời hắn đã chịu không ít, vậy thì tại sao chỉ là những cái trầy xước nhỏ nhoi lại phải để hắn bận lòng?

Bỗng chốc ánh mắt của Chấn Nguyên cơ hồ kiên định, phần nữa trên khuôn mặt tối xầm lại, ánh mắt hắn thêm phần sắc lạnh. Khí tức toát ra lại thập phần đáng sợ....khác hẳn với Chấn Nguyên khi nãy.

A Nữ đối diện cũng là cảm thấy hết sức trịnh trọng, hiển nhiên hắn nhận thấy Chấn Nguyên lúc này cơ hồ thay đổi khí tức, hẳn là cậu ta đang rất muốn đánh bại mình. Bất quá loại khí tức của Chấn Nguyên chỉ làm cho A Nữ trịnh trọng hơn chút, một người trải qua vô số trận chiến như A Nữ há lại sợ bá khí của một thằng oắt con chưa qua một mạng người?

Cả hai thân mang chiến giáp đứng yên bất động, cả hai như trực chờ đối phương lao vào mình, hai thân ảnh nắm chặt vũ khí trong tay....

Bỗng một làn gió nhẹ thổi

Phù

Beng

Một tiếng va chạm oanh thiên nổ ra, lá cây gần đó bị một trận cuồng phong từ tâm vụ va chạm thổi bay cuồn cuộn.

Chỉ thấy từ tâm nhìn vào, hai thân ảnh liên tục va chạm, người cầm thương liên tiếp oanh kích, kẻ cầm khiên thủ thế đở lấy, thương kích một lúc một nhanh. Nhanh đến mức mà ta chỉ thấy mờ mờ lưỡi thương một giây đâm ra mọi chỗ, bất quá tên cầm khiên kia cũng đâu phải dạng vừa, một tay cầm khiên liên tục khuấy động không cho tên kia có cơ hội đâm trúng người, đôi khi còn thừa dịp phản kích bằng thanh kiếm gỗ trong tay.

‘ Cơ hội ‘ Chấn Nguyên nói thầm, cả thân hắn nhảy lên cao, mũi thương chúi xuống. Nguyên lực bộc phát truyền vào trường thương khiến nó rực sáng. Cuồng phong xung quanh bạo động dữ dội, khí thế ngút trời...

Hoàng kỳ giáng long kích

Mũi thường trùng trùng khí thế bắn xuống như nhanh như cắt... Bỗng...

Một cái lách nhẹ, mũi thương lại trượt qua không khí, tình huống y như lúc nãy, bất quá lần này Chấn Nguyên là không ngu ngốc như vậy, tay phải cầm thương vận hết sức mạnh, cả thân lừng lững trên không lúc này bẻ sang trái tạo lực bứt phá mũi thương chém ngược về phía vệ thần. Tốc độ rất nhanh, hắn mặc dù kinh chiến đấu rất non trẻ bất quá năng lực khống chế sức mạnh quả là không thể xem thường.

Bengggg

Cả thân A Nữ bị khí lực đẩy lui ra ngoài.

“ Không ai tắm hai lần trên cùng một dòng sống, xem ra ta chút xem nhẹ chủ nhân rồi “ A Nữ nói...

Xẹt

Bụp

Tâm khiến mà A Nữ dùng để đở một thương vừa rồi đã hoàn toàn bị chém chéo một đường, một phần khiên bị cắt đứt gọn gàng rơi xuống đất.

“ Bất quá bây giờ sẽ không như thế nữa “ A Nữ tỏa sát khí bộc lộ ra ngoài, bất quá không nhiều, thế nhưng...hẳn là đã đủ rồi...

Thanh kiếm gỗ ẩn tàng phản kích lúc này lại chỉa thẳng vào Chấn Nguyên, Chấn Nguyên cũng là phản ứng lại, thương đưa về thế trực chờ...hắn biết bây giờ a nữ mới là chơi thật..

Khoảng không gian trầm xuống tỉnh lặng, một chiếc lá cây nhè nhẹ từ trên không rơi xuống chạm đất cũng phát ra âm thanh rõ ràng...

Vèo..

Keng

Nhanh quá!! Chớp mắt A Nữ đã xuất hiện trước mặt Chấn Nguyên, mắt đối mắt. Kiếm quang chém xuống uy phong,Chấn Nguyên như bị tốc độ kinh thiên làm cho giật nảy mình, chỉ kịp hoảng hốt đưa thương nghạnh kháng.

Một kiếm này quá uy lực rồi, ngay tại khi hai vũ khí giao nhau, một luồng uy áp kinh thiên nổ ra, cát bụi dưới chân họ còn bị bay tốc ra ngoài để lộ một phần đất lỗm xuống trông thấy.

“ Yaaaa “ Chấn Nguyên hét lớn. Thương trong tay bất lực đẩy ra một kiếm vừa rồi.

Thế nhưng khi vừa nghạnh kháng thành công một kiếm thì liên tiếp nghạnh kháng nhiều kiếm khác, kiếm quang chém ra liên tục, nhanh đến mức chỉ để lại tàn ảnh.... nếu so với Chấn Nguyên xuất thương vừa rồi, quả là nhanh; mạnh; chuẩn xác vạn phần.

Keng keng keng....

Beng beng beng.....

Bốp bốp phụt phụt...

Chấn Nguyên là bị hành cho ra bã ah, cậu liên tục bị đánh rơi vào thế hạ phong, trường thương trong tay mỗi lúc một nặng, nó cố nghạnh kháng cũng không được. Chấn Nguyên thương tích đầy mình, chỉ là một thanh kiếm gỗ nhưng trong tay cường giả lại lợi như vậy. Nếu đổi lại là một thanh kiếm sắt thì không biết Chấn Nguyên sẽ chết nhanh thế nào.

Lúc này A Nữ vung một kiếm rất mạnh, Chấn Nguyên thấy vậy vội dùng toàn lực đưa thương chắn một kiếm này. Bất quá một vụ va chạm oanh thiên diễn ra, một luồng khí áp vô hình xuyên qua lồng ngực Chấn Nguyên... khiến cậu bị chấn động mạnh cả thân bay lên mặt đất, đôi tay đầy máu bất lực thả thương xuống. Cả thân vô lực ngả quỵ xuống, một tay chống dưới đất, một tay đặt lên ngực, tiếng thở trở nên dồn dập.

Chấn Nguyên hắn bại rồi, bại một cách thảm hại, A Nữ mặc dù đã phong ấn tu vi sao cho bằng hắn thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu cùng thân pháp thật sự quá kiệt suất, không hổ là vệ thần, ra tay không những hoa mỹ, hiểm hóc mà độ hiệu quả còn rất cao. Chấn Nguyên là thua tâm phục khẩu phục.

“ Hôm nay đến đây thôi “ A Nữ tiến tới trước mặt Chấn Nguyên nói, rồi nhanh chóng quay người bước đi.

“ Ta còn muốn tiếp tục sao? “ Chấn Nguyên nói nhỏ, giọng điệu có chút vô lực.

Hắn lấy một viên đan dược hồi phục trong người nhanh chóng cho vào miệng rồi ngồi khoanh chân vận khí hấp thụ đan dược. Theo thời gian khi đan dược bị Chấn Nguyên hút hết công dụng, cũng là lúc thương thế cậu là khá hơn, chỉ là hơi đau một chút ngoài ra không còn gì đáng ngại.

Đôi mắt mở ra, lúc này cũng xế chiều rồi ahh. Chấn Nguyên tập luyện từ sáng sớm đến chiều tà chính là không thèm nghỉ lấy một hơi.

Cậu nhấc thương của mình đang nằm ngang trên đất rồi nhanh chóng cho vào nhẫn trữ vật. Đôi chân chậm rãi bước đến bên A Nữ.

“Thân pháp vừa rồi của ngươi là như thế nào?” Chấn Nguyên hỏi nhẹ.

“ Là Nhập vi, loại thân pháp này là do luyện tập nhiều mà thành, không có công pháp chỉ định, một thân là tự bản năng phát sinh những đòn tránh né tinh xảo tiến vào nhập vi cấp“ A Nữ nói.

“ Làm sao để luyện tập? Từ giờ trở đi ngài hãy cố gắng không chế hoàn hảo trọng thân, tiến hành né tránh liên tục, một người muốn tiến vào cấp nhập vi, thiên tài thì phải mất một năm, đa số mọi người trên đại lục đều không thể đạt được đến nhập vi cấp thế nên thân pháp vũ kĩ mới ra đời, bất quá có ta ở đây, chủ nhân cứ cố gắng hết sức, ta tin với khả năng của ngài nhất định sẽ thành công”. A Nữ nói.

“ Trời cũng đã tối, ta đi săn một con thú rừng cho chủ nhân và lão tiền bối, ngài tranh thủ nghỉ ngơi, có rảnh thì nghiên cứu một chút về thân pháp của mình”.

Bạn đang đọc Thánh Ma Chí Tôn sáng tác bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NgụyNgônPhàmThiếu
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.