Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bắt đầu hành trình tu tiên

Tiểu thuyết gốc · 1156 chữ

Mộc Hàn nghe vậy liền im lặng, một lúc sau đó từ tốn mở miệng

Sau khi cô mất, hắn nhìn trước thiên cơ liền giữ Bạch Phượng Tùng của cô để mang tới cho chuyển thể, vốn dĩ vật này hắn cũng không thể dùng được, thượng thần hiện tại cũng chỉ còn có một vị trước mặt hắn.

Ma tôn ở Minh giới sau trận chiến đó liền không rõ tung tích, ý đồ của hắn vốn rất rõ, chỉ sợ có ngày hắn tới báo thù..lúc ấy chỉ có một người duy nhất này có thể cứu vãn-Như Uyển.

"Vậy nên, ngươi muốn lợi dụng ta giết chết hắn"

Mộc Hàn im lặng không nói.

Như Uyển nhìn hắn một lúc xong cười "được thôi, ngươi đã tốn bao công sức như vậy, ta sẽ thành toàn cho ngươi. Hiện tại, pháp thuật của ta không duy trì nổi được 2 phút? Có phải do Bạch Phượng Tùng áp chế?"

"Nó vốn là của người, chỉ cần Thượng Thần muốn chắc chắn sẽ huỷ được"

"Ồ" vừa phát ra âm thanh đủ cho hai người nghe, ý niệm trong đầu vừa thành, Bạch Phượng Tùng đeo trên cổ cô cũng vỡ nát.

Như Uyển vừa khởi động tay, pháp thuật vẫn  duy trì chưa được 2 phút.

Lại lần nữa, vẫn vậy.

Ta không tin, thử lần nữa, vẫn vậy.

"....."

Như Uyển nghi hoặc nhìn con hàng trước mặt mình.

Mộc Hàn thấy vậy liền vội giải thích "Khi linh hồn của người vừa hợp với chuyển thể, linh lực của người cũng đã bị hạn chế, cần phải tu luyện lại từ đầu"

"Nếu đã như vậy sao ngươi không tu luyện luôn đi"

"Ta nhìn trước thiên cơ cộng với cả dùng linh hồn nuôi dưỡng Bạch Phượng Tùng suốt ba ngàn năm, hiện tại tám lần hồn phách đã tan biến, hồn phách bây giờ chỉ còn một, người vốn là thượng thần, tu tiên cũng sẽ dễ hơn người bình thường"

Như Uyển nhìn hắn một lúc cuối cùng cũng mở miệng "Vậy tu tiên lại từ đầu thế nào?"

Tu tiên lại từ đầu thế nào?

Lại từ đầu thế nào?

Thế nào?

Hắn gặp thượng thần giả sao??

Mộc Hàn như bị câu hỏi của Như Uyển giết chết, nội tâm gào thét đủ loại, cuối cùng cũng hít một hơi thật sâu rồi nói "Người không nhớ sao?"

"Nếu nhớ ta hỏi ngươi làm gì?? Dù gì linh hồn ta đã lưu lạc ba ngàn năm mới tới đây?? Ngươi nghĩ ta sẽ nhớ hết mọi chuyện"

Hắn thật không còn lời gì để nói nữa, cuối cùng cũng đưa cho cô vài cuốn sách bảo cô từ từ tu luyện, hắn sẽ thường xuyên tới chỉ dẫn cô.

Không những vậy còn có mấy thứ dạy vẽ bùa,..

"....."

Như Uyển trên đường đi về hết thảy nghi hoặc chuyện nhân sinh. Rốt cuộc, đây là sách dạy tu tiên hay làm đạo sĩ??

Vốn Như Uyển tinh thần còn đang trên mây thì có một cô gái chạy tới phía mình

Không hẳn là vậy, Như Uyển có thể cảm nhận được trên người cô ta hầu như toàn là âm khí.

Không phải người?? Là ma đi.

Có lẽ Như Uyển quên mất nguyên chủ có thể thấy ma.

"Cô có thể thấy ta?" Ma nữ đứng trước mặt Như Uyển nói.

"Phải không, cô có thể thấy ta??" Ma nữ dù không được đáp lại nhưng càng hỏi càng hưng phấn.

Như Uyển vẫn cứ bình thường tiếp tục đi, nếu không phải chính cô biết cô có thể nhìn thấy thì cô cũng tin là mình không thấy cô ta.

Ma nữ vẫn không buông bỏ tiếp tục bám theo, gần như cô ta muốn nhảy hẳn vào người Như Uyển luôn rồi. Rất tiếc lần nào cũng xuyên qua.

Sau đó cô ta điên cuồng hét lên "Cô có thể thấy tôi phải không, đừng giả bộ nữa, lúc ở trường rõ ràng cô có nhìn tôi"

Như Uyển bị phát hiện rồi cũng chẳng buồn diễn nữa liền dừng lại, cô vốn không muốn phí thời gian với mấy loại như thế này mà.

Ma quỷ muốn gặp cũng chẳng phải chuyện tốt lành, chắc chắn muốn nhờ vả gì đó.

Ma nữ nghe vậy lệ khí xung quanh cũng giảm đi một chút "cô có thể giúp..."

"Không"

Như Uyển như đã nhìn thấu suy nghĩ này của ma nữ, lên đã dứt khoát từ chối.

Trên đường về nhà, con hàng này vẫn luôn bám đuôi cô, hết năn nỉ rồi lại đe doạ, rồi là khóc lóc van xin.

Như Uyển kỳ thực chưa từng gặp con ma nào mặt dày như vậy cả. Kỳ thực phiền muốn chết.

Nhưng khi cô bước vào nhà dường như không cảm nhận được âm khí xung quang nữa.

Đảo mắt nhìn tấm bùa xung quang tường dường như cô đã hiểu.

Cả nhà tối om chẳng một bóng người, Như Uyển theo lối quen cũ đi vào phòng ngủ của mình. Vừa bước vào cô đã ngả người xuống giường nghịch điện thoại, còn không quên vứt quyển sách kia sang một bên.

Như thường lệ, Như Uyển vào wechat thì một đống tin nhắn chờ đang tăng lên.

Trong đó có một nhóm chữ màu xanh loá mắt "Trừ ma diệt quỷ" hiện lên trên màn hình điện thoại.

Cái này là hồi trước khi biết có người nhìn thấy ma giống mình Phương Ly liền mời cô vào trong nhóm này, dĩ nhiên kẻ ở trong nhóm này đều là người có năng lực khác người bình thường.

Cộng thêm có cả đạo sĩ trong này nữa.

Vừa ấn vào biểu tượng trong nhóm hàng loạt tin nhắn cứ hiện nên trước mắt.

thần thần uy vũ

[nghe nói hôm nay có vụ mới]

Ta là soái ca

[phía tây thành phố có vụ án giết người đẫm máu, nhưng không có bất kỳ dấu vết nào của hung thủ, cảnh sát muốn tìm thiên sư để kết hợp phá án]

Ly Ly đáng yêu

[các người tính tới đó, thật trùng hợp tôi với @Như Uyển cũng ở phía tây]

Nguyên chủ dĩ nhiên vào nhóm này cũng đã lâu, nhưng hầu như không có nhắn hay thân thiết với ai trong nhóm ngoại trừ Phương Ly.

Nhàm chán Như Uyển tắt điện thoại đi, đi ngủ.

Mà đêm buông xuống, mặt trăng đỏ rực như có như không chiếu tới chỗ thiếu niên. Trong góc tối, mũ của hắn đã che lấp đi con ngươi xinh đẹp, chỉ để lộ chiếc cằm xinh đẹp, cái cổ trắng nõn với đôi môi đỏ mọng.

Cánh môi khẽ mở miệng "Thượng thần à, thú vị đấy"

-------------

Em thật thú vị em sẽ là của tôi😂🤣🤣🤣

Bạn đang đọc Hiện đại tu tiên ký sáng tác bởi ViDĩAn

Truyện Hiện đại tu tiên ký tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViDĩAn
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.