Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên vào nữ sinh trung học

Tiểu thuyết gốc · 1003 chữ

"Như Uyển, Như Uyển tỉnh dậy" cả người cô ướt sũng nằm đấy mặc nữ sinh bên cạnh lay lay thân thể, đầu đau như búa bổ mi mắt khẽ rung, cuối cùng cô cũng tỉnh dậy.

Không hoảng loạn, không kích động cô chỉ bình tĩnh ngồi dậy nhìn nữ sinh trước mặt mình "ngươi là.."

Nữ sinh có vẻ bị biểu hiện của cô làm sợ, cả khuân mặt biểu hiện như không thể tin nổi, lắp bắp nói từng chữ "cậu..cậu không nhớ gì sao"

Như Uyển lắc đầu, đồng thời cũng xem xét phong cách ăn mặc của nữ sinh trước mặt và mọi thứ xung quanh đây, rất khác lạ trong đầu cô tự dưng nảy ra một suy nghĩ đây không phải giới tu tiên.

Người bên trong cũng ùa ra, vẻ mặt diễu cợt từ ngoài nhìn vào thấy một nữ sinh mặc váy đỏ cầm ly rượu vang tiến tới.

"Ai da, tỉnh rồi hả đã nói là những người hạ lưu như cô sẽ không xứng với chỗ này, đúng là gà rừng muốn làm phượng hoàng mà"

Như Uyển và nữ sinh bên cạnh đã đứng dậy từ bao giờ, cô ngơ ngác quay sang hỏi "Vị cô nương này là?"

Mọi người xung quanh đơ toàn tập, đây là giả ngu à??

Nam sinh bên cạnh thấy vậy liền nói "Như Uyển cô giả ngu sao?? Ngay cả Phương Nhã đại tiểu thư đây còn tỏ vẻ không biết"

Như Uyển:??? Thật sự vì cái quái gì mà bản tiên phải biết ả ta.

Nữ sinh bên cạnh dường như chẳng muốn đôi co gì với đám người này, liền kéo Như Uyển đi.

Nhưng đâu có dễ như thế, Phương Nhã thấy vậy liên cho một đám người xúm lại chặn đường. "Các người tưởng muốn đi là đi được à, quay lại lau giày cho tôi tôi để cô đi" vừa nói Phương Nhã vừa đổ rượu xuống đôi giày đỏ của mình.

Khỉ thật, vốn là thượng thần ở giới tu chân Như Uyển chưa từng bị sỉ nhục như vậy, cô vốn định dùng pháp thuật, nhưng nhận ra thân thể này không dùng tới nó.

Mịa nó, rõ ràng ở đây có linh khí, sao không thể dùng pháp thuật.

"....."

Nữ sinh bên cạnh dường như không chịu nổi quay sang nói với Phương Nhã "cô đừng quên chúng ta hiện tại đang ở cùng một nhà, cô muốn tôi nói cho cha biết?"

Bất giác hai tay Phương Nhã nắm chặt lại, cố gắng nhịn rồi đi thẳng vào bên trong. Cô ta biết vốn dĩ ông già đó chẳng coi cô ra gì cả.

....

Như Uyển sau đó bị nữ sinh ép tới bệnh viện, nơi này khá kỳ lạ cô còn chưa định hình lại được.

Đã thế lúc lẫy còn bị các phương tiện ở đây gây chấn động một chút. Dù gì bây giờ cô cũng chắc chắn, mình không còn ở tu chân giới nữa rồi.

Cô ngồi định hình lại được một lúc thì trong đầu có vô số hình ảnh lướt qua như một đoạn phim ngắn, các hình ảnh vừa chân thực lại gần gũi.

Có thể lý giải:

Linh hồn cô nhập vào thể xác của cô gái này, cô ấy vốn là nữ sinh trường cao trung, gia đình thuộc loại phú nhị đại, nhưng vì muốn con được sống trong môi trường tốt nhất, mà cho con học trường tập hợp toàn con nhà giàu chính hãng trên cả nước.

Nói đúng ra ở trong trường này, cô thậm chí còn bị coi là con nhà nghèo nữa kìa. Được cái đặc biệt, nguyên chủ từ nhỏ đã có năng lực nhìn thấy ma, nên đã rất khác với mọi người.

Cô có rất ít bạn bè, hầu như bị cô lập nhưng tới một ngày cô cũng gặp được người có năng lực nhìn thấy ma y trang mình- Phương Ly. Từ đó hai kẻ lập dị trong trường này đã trở thành bạn thân.

Mà Phương Ly lại là em gái cùng cha khác mẹ với Phương Nhã.

Như Uyển chán nản thử sử dụng lại pháp thuật của mình như vô nghiệm. Cái thân thể nát này mới chỉ duy trì pháp thuật được vài phút xong rồi lại bị hỏng.

Kỳ thật linh hồn cô nhập vào thân xác cô gái này còn yếu hơn cả sủng vật cô nuôi trong tiên giới chứ.

Bỗng người bên ngoài đi vào, là một người phụ nữ tầm cỡ trung niên, vội vàng bà ấy đi thẳng tới chỗ giường bệnh.

"Uyển Nhi, con có sao không" vẻ mặt lo lắng thậm trí nước mắt bà còn nhỏ lệ, đôi tay âu yếm nắm tay con gái. Đó là mẹ của nguyên chủ.

Như Uyển lấy lại tinh thần rất nhanh sau đó mở miệng cười "con không sao"

"Không sao là tốt rồi, đâu mẹ xem nào" sau đó bà khẽ tìm chiếc vòng ngọc hình thù có chút quái dị trên cổ cô, may là vẫn còn. "Con nhớ tuyệt đối không được tháo chiếc vòng này ra, dù có chuyện gì đi chăng nữa"

Cô cũng theo vậy mà nhìn xuống chiếc vòng, sau đó mày nhíu thật chặt lại, bạch phượng tùng sao nó lại ở đây??

Theo trí nhớ của nguyên chủ từ khi sinh ra nó đã ở trên người cô rồi.

Nhưng thứ này, vốn dĩ là bảo vật tín thân của cô đã bị mất từ lâu, thứ này có hàn khí rất nặng. Người bình thường nếu để cạnh lâu sẽ bị nó hút cạn linh hồn vào trong đó, nhưng nguyên chủ đã đeo tận mười sáu năm mà không có vấn đề?? Rốt cuộc thân thể này..có ẩn chứa điều gì? Tại sao cô lại xuyên vào đây???


Mình tag bừa, nếu phiền thì các bạn tự gỡ thẻ nhá😂🤣🤣

Bạn đang đọc Hiện đại tu tiên ký sáng tác bởi ViDĩAn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ViDĩAn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.