Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khai trương quán Tứ Phương Tụ

988 chữ

Ngày hôm sau, Tiểu Minh hắn thức dậy liền chuẩn bị kế hoạch khai trương quán. Hắn nghĩ mãi nghĩ mãi không ra mình nên trang trí cái gì và làm gì. Hắn đành phải đặt một thỏi vàng ngoài cửa trên bàn kế bên đó ghi dòng chữ tuyển nhân viên làm hết tất cả mọi việc lương một tháng 10 vàng.

Năm phút sau, tất cả mọi người tấp nập tề tụ tại quán của hắn. Hắn đứng trên lầu thấy như vậy liền có chút bất ngờ, hắn nghĩ: “ Ở thế giới này, vàng là thứ quan trọng lắm sao? Thật là kỳ lạ, ta nhất định nhập học và tìm hiểu ra thế giới này mới được “. Hắn bước xuống lầu, bước tới cánh cửa và từ từ mở cửa. Cánh cửa mở ra, mọi người ai nấy đều xong vào, mặc kệ hắn mà cứ đi vào. Hắn có khi bị người đụng chúng nhưng hắn lại không ngã mà người kia lại ngã, giường như mọi người không biết đến sự hiện diện của hắn. Bỗng một người nam nhân Tuấn tú lãng tử cầm quạt bước ra nói to: “ Nào, nào mọi người! Chúng ta chưa biết ai là chủ của quán này và quy định ra sao mà đã nhao nhao vào đây, nếu như thế này người ta cứ tưởng là chúng ta tập thể ăn cướp đấy”.

Tiểu Minh trong vai vế tiểu nam nhân mười một tuổi bước ra từ đám đông nói: “ Đúng, đúng vị ca ca này nói rất hay! Chủ quán đã tới trước mặt các người mà các người lại xem như không thấy?”.

Mọi người nghe xong nhôm nhao bàn tán:” chủ quán đã có ở đây ngay từ đầu sao? - Ngươi có có phải là chủ quán? - ngươi có phải không - không phải ngươi thì là ai lag chủ quán!”.

Tiểu Minh che cái mặt thất vọng lại thầm mắng: “ Người ở đây trong đẹp thế này mà đầu óc chẳng sáng lên được tí nào!”.

Hắn hét lên: “ Các người im hết cho ta!!!!! Ta người đứng trước mặt các ngươi là ta chủ quán! Các ngươi đều loại! Về hết về hết đi!”.

Mọi người nhìn Tiểu Minh với con mắt đã nghi, bỗng có một người từ trong đám dống nói: “ Thằng nhóc này ngươi định lừa ngạt mọi người à, kêu chúng ta về hết há chẳng phải ngươi sẽ được nhận vào làm sao?. Mọi người đều tức giận nói: “ Phải Phải! 

Ngươi định dụ dỗ chúng ta à? Ngươi còn non lắm!”.

Tiểu Minh chắc chắn hét lên: “ Ta bây giờ loại

Hắn hét to lên: “ Bây giờ tất cả các ngươi đều loại hết! Ta là chủ quán này! Các ngươi bây giờ không tôn trọng ta mà ngược lại xem ta có cũng như không! Sau này nếu nhận một trong số các ngươi vào làm há chẳng phải các ngươi sẽ leo lên đầu ta ngồi sao! “,

Cũng vị thanh niên Tuấn tú cầm quạt bước ra từ đám đông: “ Như vậy không hợp lý cho lắm, cậu nhóc trẻ ngươi dán giấy tuyển rồi đuổi về hết sao? Bây giờ cậu hãy ra đề kiểm tra đi! Ai qua được thì nhận làm!”.

Tiểu Minh hắn bình tĩnh lại nói: “ Các ngươi bây giờ tự nhận mình không có đầu óc kinh doanh mà có sức thì ở lại, còn những ai không có hai đều trên thì ra về! Ta nói trước làm ở đây rất cực nhọc! “.

Một số người đột nhiên xoay người lại và rời đi. Hắn nhìn trong căn phòng này đến ngoài thấy số người giảm đi một ít. Hắn nói: “ Các ngươi ai có sức lực mà không có thông minh thì đi qua bên kia!”.

Bỗng nhiều người bước qua bên kia, hắn bất ngờ nghĩ: “ chẳng lẽ người ở đây lại không có não? “.

Tiểu Minh nói với những người còn lại ở trước mặt hắn: “ Bây giờ sẽ bắt đấu bài kiểm tra! Những ai không nghĩ bài kiểm tra của mình trên tám thì đi về!”. Lại một lần nữa tấp nập người đi ra. Hắn nhìn lại bây giờ thì loáng thoáng có ba người.

Hắn nói: “ Ba người các ngươi ta đều nhận! Khỏi cần kiểm tra! Ta biết các ngươi như vậy liền là do sự tự tin và thực lực của các ngươi hoặc chỉ là một kẻ giả dối!”.

Đợi đến buổi chiều thì bên kia do máy làm bài kiểm tra cuối cùng cũng đã xong kết quả là chỉ có 10 người đậu so với một ngàn người. 

Hắn nhìn sơ sơ thì thấy một người nam nhân tuấn tú cầm quạt khi nãy. Hắn nói: “ Ngươi không được chọn! Tại sao lại đứng đây?”.

Người nam nhân đó nói: “ Ta là Lý công tử tên thật là Lý Mộ Thạch, ta tới đây chỉ là xem thú vui mà thôi!”.

Tiểu Minh hắn cười nói: “ Vậy à, xin mời Lý công tử ra ngoài! Không tiễn”. 

Lý Mộ Thạch đột nhiên cười to nói: “ Ha ha ha, ngươi được lắm! Ta thích ngươi rồi. Từ đó đến giờ chưa có ai dám bất kính với ta cả! Hẹn ngươi một ngày nào đó gặp lại.”

Tiểu Minh nhìn các nhân viên nói: “ Hôm này các ngươi chính thức làm việc, các ngươi hãy làm món cơm chiên hay mỳ xào, mua rượu nữa. Còn ba người các ngươi mau giúp ta quản lý của tiệm, nếu phát đạt ta tăng lương cho tất cả các ngươi!”.

Các nhân viên hô to nói: “ Vâng thưa xếp!”.

Thế là quán Tứ Phương Tụ đã khai trương trong sống khách.

Bạn đang đọc Hệ Thống Thánh Lười của bihieu22@@
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Danh_Công_Tử
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.