Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ Phản Đồ Hiện, Bản Tôn Ra Sân!! (1)

Tiểu thuyết gốc · 1321 chữ

- Tông chủ, ngài không sao chứ?

- Tông chủ, Không thể nào là... Là ngài!

- Ngươi đang làm gì thế Văn Sơn... Ngươi... Tên phản đồ khốn kiếp!

Lúc này trên hư không, xuất hiện một bóng ngươi, thân mặt áo bào trưởng lão Vạn Tiên Tông, khuôn mặt khá trẻ, mang theo một nụ cười nhàn nhạt, ánh mắt thâm thúy nhìn xuống phía dưới.

- Nhận một kích của ta cũng không chết, quả thật Thiên Giáp của ngươi cũng bất phàm

- Nhưng, có lẽ nó cũng sắp tới giới hạn rồi nhỉ?

Lúc này, Thiên Hương bị đánh bay tới một toà biệt viện gần đó, cơ thể mang đầy thương tích. Thiên giáp cũng theo đó mà bắt đầu vỡ vụn, hoá thành lớp cát trắng biến mất trong hư không.

- Văn Sơn Tam Trưởng Lão, ta thật không ngờ, người thân tính nhất của cha ta năm xưa, cha ta cứu sống ngài từ khu chợ đen mang về, hết lòng bồi dưỡng, ân tình nặng như núi. Vậy mà ngài hôm nay, cư nhiên lại giúp đỡ ngoại nhân đối phó Vạn Tiên Tông.

- Thật sự là ngài sao Tam Trưởng Lão?

- Không ngờ, Tam Trưởng Lão chính là hạn người rẻ rách thế này.

- Ta không thể tin được... Hãy nói đây không phải là sự thật đi...

Hàng loạt tiếng nghị luận vang lên, tức có, ghét có, tuyệt vọng có. Nhưng chung quy lại, toàn bộ chúng đệ tử Vạn Tiên Tông đều tức giận bởi lẽ Tam Trưởng Lão chính là " Phản đồ"

Phản đồ cho dù là ở bất kỳ nơi đâu, cũng là một cái tên không thể nào tha thứ được, cùng chấp nhận. Huống hồ gì, Tam Trưởng Lão trong lòng chúng đệ tử không khác gì một người chú, người cha.

Tam Trưởng Lão mà họ biết, chính là một người hiền lành, khả ái. Luôn chiếu cố chúng đệ tử rất nhiều thứ. Tuy ông hơi nghiêm khắc khi cần thiết, nhưng dù thế ông vẫn là con người giàu lòng nhân ái trong mắt bọn họ.

Thế mà giờ khắc này, người cha người chú mà họ kính mến, cư nhiên lại chính là một tên Phản Đồ!

- Ngươi! Khốn kiếp tên phản tặc, chết đi cho ta!

Người nói chính là Nhị Trưởng Lão, hắn không thể nào tin được người xem là người bạn tốt, cư nhiên lại có thể làm điều thế này.

- Minh Đức lão đệ, ngươi không hiểu sao? Thứ ta chọn là tương lai!

- Phốc

Nói xong, Tam Trưởng Lão nhẹ nhàng tung một quyền về phía Nhị Trưởng Lão. Một quyền trong có vẻ nhẹ nhàng, thế mà lại mang theo một sự hủy diệt tới đáng sợ, để Nhị Trưởng Lão không kiềm chế được, mà hộc máu bắn bay ra bên ngoài.

- Nhị Trưởng Lão!

Đại Trưởng Lão không một tí do dự, ngay lập tức đạp hư không đỡ Nhị Trưởng Lão. Ánh mắt phức tạp, pha lẫn phức tạp nhìn Nhị Trưởng Lão.

- Văn Sơn lão cẩu, không ngờ ngươi đã là Linh Thiên Cảnh Đại Viễn Mãn tu vi. Coi bộ kỳ ngộ không ít.

- Cái gì!... Linh Thiên Đại Viễn Mãn?!

Những Trưởng Lão khác Vạn Tiên Tông, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Nhị Trưởng Lão. Hắn mới đấy thôi mà đã là Linh Thiên Cảnh tu sĩ Đại Viễn Mãn. Để cho bọn họ tâm thần chấn tới cực hạn.

- Đại Trưởng Lão coi bộ cũng không có mù. Nể tình là bằng hữu, ta có thể đưa ra một đề nghị. Quy phục ta, ta sẽ tha cho một mạng. Lão huynh thấy thế nào?

- Bớt nói nhảm đi, ta thà chết còn hơn làm phản đồ giống người.

Đại Trưởng Lão khuôn mặt tức giận nhìn Tam Trưởng Lão nói.

- Nếu lão huynh đã không chịu ta cũng không cưỡng cầu. Thế nhưng, những trưởng lão khác không hẳn là không chịu à.

Lúc này, phía bên dưới chúng đệ tử Vạn Tiên Tông khuôn mặt xanh xao nhìn các vị trưởng lão.

Lúc này khuôn mặt bọn họ mỗi người mỗi khác, như đang đắng đo một cái gì đó trong lòng.

Lúc này, một giọng nói vang lên. Xoá đi bầu không khí im lặng này và người nói chính là Tông Chủ Vạn Tiên Tông, Thiên Hương.

- Ta biết các vị nghĩ gì, và ta sẽ không ngăn cản mong muốn của các vị.

- Bởi vì ta yếu đuối, nên ta mới để Tông Môn như thế này,

- Bởi vì ta yếu đuối, nên mới để các vị phải chọn cách quay đi.

- Bởi vì ta yếu đuối, nên rất nhiều người đã phải chết.

- Thế nhưng, cho dù ta yếu đuối ta cũng sẽ không vì thế mà đầu hàng số mệnh. Cho dù các vị có quay lưng với ta, ta vẫn sẽ chiến đấu. Để vạn đời sau đều lưu danh sử sách người con gái không cúi đầu trước số mệnh!

Thiên Hương nói, ánh mắt sắc bèn mang theo ý chí nhìn về phía các vị trưởng lão. Cho dù người nàng giờ khắc này đã tuyền tụy tới cực hạn. Nhưng nàng vẫn bước đi cho dù đôi chân vốn đã không còn giữ lấy bất kỳ sức lực nào.

- Tông Chủ...

- Thiên Hương Tông Chủ...

Yên tỉnh, toàn trường đều yên tỉnh. Mặc cho sự cười nhạo cùng khinh thường của các đệ tử ba tông môn. Chúng đệ tử Vạn Tiên Tông cùng trưởng lão, cũng không hề bận tâm tới. Bởi vì giờ khắc này, họ nhớ lại lời thế năm xưa với Tông Chủ tiền nhiệm.

- Các ngươi sống cũng là người Vạn Tiên Tông, Chết cũng là người Vạn Tiên Tông, dù các người đã rời đi, thì các ngươi vẫn là người của Vạn Tiên Tông. Mỗi người các ngươi cho dù có thế nào vẫn mãi không quên điều này.

- Các ngươi là người Vạn Tiên Tông!

-------------------

- Văn Sơn lão cẩu, lời mời của ngươi rất hấp dẫn. Bất quá, chúng ta không phải là con chó phản chủ như ngươi. Lời thề năm xưa, ta đời đời vẫn khắc ghi không quên một từ...!!

- Chúng ta thà chết vinh còn hơn sống nhục như ngươi...!!

- Chiến thì chiến, chết thì chết. Còn hơn trở thành loại như ngươi!!...

- Vạn Tiên Tông không sợ trời, không sợ đất, là hảo hán nam nhân không phải là tiểu nhân như ngươi...

- Haha, đúng vậy!

..............

- Quả thật không biết sống chết là gì. Long Củ cùng hai tên Tông Chủ các ngươi giết hết bọn chúng đi. Đích thân ta sẽ đi trấn áp Thiên Hương nữ nhân.

- Hắc hắc, ngươi tốt nhất vẫn dữ cho nàng một cái mạng à. Bọn ta còn muốn cùng nàng vui vẻ...

- Hải Dóng huynh ý kiến cao minh. Ngươi tốt nhất là để lại nàng ta một cái mạng à.

Nói xong, Vũ Đại cùng Hải Dòng tiến lên ngăn cản chúng đệ tử, cùng trưởng lão Vạn Tiên Tông.

Còn về phần Long Củ, ánh mắt thâm thúy nhìn Văn Sơn Nhị Trưởng Lão, tỏ vẻ không cam lòng. Nhưng vẫn đi lên ngăn cản lại. Bởi lẽ, Văn Sơn lão cẩu này chính là người đại diện của vị kia à.

.

........

- Bảo vệ Tông Chủ, a...!

- Phốc...

- Thiên Hương, ngươi không nghĩ cái ngài này lại đến nhỉ? Thật trớ trêu làm sao. Bất quá, ta sẽ không giết ngươi đâu, sẽ lưu lại cho ngươi một cái mạng nhỏ, để chứng kiến ngày tàn Vạn Tiên Tông.

- Ngươi đã bày ra tất cả?

- Thì sao?...

Nói xong, Văn Sơn tung một quyền thật nhanh về phía Thiên Hương trấn áp tới!

- Phốc...

- Đã đến giờ bản tôn ra sân...

---

- Bận quá các bạn à, mình hứa sẽ bù chương sớm hết mức có thể.

Bạn đang đọc Hệ Thống Khốn Nạn, Ngươi Cho Ta Biến Thành Nữ?! sáng tác bởi Vôđịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vôđịnh
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 83

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.