Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tham Vọng Tam Tông, Ta Vẫn Phải Đợi!

Tiểu thuyết gốc · 1428 chữ

- Đại trưởng lão báo không xong rồi, chúng ta đang bị áp đảo mạnh về nhân lực. Phía Tây có Thiên Âm Tông Đại trưởng lão cùng với hai vị trưởng lão khác, suất lĩnh hơn nghìn quân tinh nhuệ, Nhị trưởng lão cùng Tứ trưởng lão sắp cố thủ thành chì không nổi, tổn thất số lượng lớn chúng đệ tử. Nên muốn ngày cử viện quân đến.

Báo! Đại trưởng lão phía Tây chúng ta đang bị Hoả Thú Giáo suất lĩnh nghìn quân tinh nhuệ tấn công. Không biết từ đâu, Hoả Thú Giáo lại có một tôn yêu vương Kim Thiên Cảnh yêu thú, Thái Trưởng Lão Tinh Quân đang cầm chân tôn yêu vương, nhưng sợ không duy chì được lâu... Nên đang mong viện quân từ ngài.

Báo!...

Hàng loạt những tin tức như thiên lối đánh vào đầu, để cho Đại Trưởng Lão trở tay không kịp, tức giận nói:

- Tam Tông Môn các ngươi, lúc tông chủ còn tại vị. Mặc dù không bằng những năm tháng huy hoàng, nhưng các ngươi ngay cả lũ chó gà cũng không khác, chỉ là một cái tông môn phụ thuộc.

- Nào ngờ, có ngày các ngươi lại trở mặt cắn chủ thế này ư?!...

- Tốt lắm, Vạn Tiên Tông bọn ta, thà chết chứ không cam chịu ức hiếp. Các ngươi theo ta chiến tới cùng!

- Chiến!!...- những đệ tử khác cùng đồng thanh hô to.

- Ầm! Ầm!...

Trận chiến một lần nữa kịch liệt nổ ra, lúc này đứng trên bầu trời chính là Thiên Hương Tông Chủ, quần áo đã không còn lành lặng như trước, để lộ những mảnh thịt trắng như tuyết của mình, khuôn mặt tức giận nhìn Tam Tông Chủ, rồi lại nhìn xuống những thi thể đệ tử Vạn Tiên Tông, mà lòng đau như cắt.

Tâm nàng đang rỉ máu mà oán hận.

Những đệ tử đã anh dũng vì chiến đấu vì tông môn mà sinh tử không màng. Bọn họ đều là những đệ tử thiên tài tông môn, tiền đồ tương lai vô lượng. Thế mà đồng loạt đều chết trận hơn phân nửa, để nàng rây rứt trong lòng.

- Cha, tại nữ nhi bất tài, tại nữ nhi mà để tông môn sắp đứng trên bờ vực sinh tử. Nữ nhi hổ thẹn với cha, với tông môn, với sư tổ.

- Hối hận rồi sao em gái, quả thật cô em rất mạnh, chưa tới ba mươi tuổi tu thành Linh Thiên cảnh, cũng đủ cho thấy cô em bất phàm. Nhưng dám nói xấu ba người chúng ta, cô em có hối hận cũng đã quá muộn. Khặc khặc...

Người nói chính là Vũ Đại, hắn đã thấy trước sau gì, đây cũng là ngày tàn của Vạn Tiên Tông. Phần thắng vốn đã nghiêng ngày về phía bọn hắn, nên hiện tại Vũ Đại nói ra câu này cũng hoàn toàn là có khả năng.

- Đừng ở đây nói hưu nói vượn, ta Vạn Tiên Tông tông chủ quyết tâm chiến đấu tới hơi tàn cuối cùng, quyết không để danh tiếng tông môn vì ta mà hủy hoại.

- Ba lão già các ngươi, tiếp ta một kiếm [[ Vạn Tiên Hoa Kiếm ]]!!

- Đúng là một cái thiếu nữ đầy nghị lực. Nhưng việc ngươi làm chỉ làm bọn ta thêm hứng thú mà thôi. Hôm nay, Vạn Tiên Tông muốn bị xoá tên à.

Người nói chính Hải Dóng Tông Chủ, hắn cười lạnh nhìn Thiên Hương nói, sau đó tung ra một thương cản lại.

Trận chiến lại tiếp tục kéo dài. Nhưng lúc này, Lâm Tú đang từ trong bóng tối giúp đỡ chúng đệ tử Vạn Tiên Tông. Dù sao thì Lâm Tú, hắn cũng là người địa cầu, thấy chuyện bất bình vẫn ra tay giúp đỡ. Huống hồ gì, hắn không muốn phải sống trong nổi hổ thẹn thấy chết mà không cứu được.

Nhưng, tên này vẫn là quá vô sỉ đi. Hắn một mực chỉ giúp đỡ những nữ đệ tử cản trở những đòn tấn công của kẻ thù, còn về phần trai hắn lại chỉ giúp cho lấy lệ. Với lại, hắn cũng có thể nhân một tí cơ hội sờ mó một tí... Coi như là lấy lệ phí đi.

- Tiểu Lam, ngươi đoán xem khi nào hắn sẽ xuất hiện?

- Cũng sắp đến hồi kết rồi...

------------------

Đại chiến vẫn cứ diễn ra. Chẳng bao lâu, Vạn Tiên Tông chúng đệ tử hoàn toàn bị nghiền ép mà mất lợi thế hoàn toàn.

Tứ phương hoàn toàn bị bao vây. Lúc này, từ trên tầng trời rơi xuống một thân ảnh gia nua, khí tức uể oải. Nhưng ý trí vẫn kiên định nhìn lên hư không. Chúng đệ tử vừa thấy ông lão này liền lập tức hô to:

- Thái thượng trưởng lão, Thái thượng trưởng lão cũng không thể... Chúng ta muốn xong đời rồi.

- Ngươi sợ gì, nếu một người không được thì hai người, không thì ba, thì bốn... Quyết tâm không đầu hàng kẻ địch, chúng ta không thể thẹn với tổ tông à.

- Nhưng, trên kia là một tôn Yêu Vương à, chúng ta thật sự địch lại sao? Không kể, hiện tại chúng ta đang hoàn toàn bị bao vây phía tứ phía. Ta nhớ mẹ, mẹ ơi...!!

- Nếu ngươi sợ, ngươi có thể đi. Bọn ta không cần kẻ yếu ở lại làm gì.

Người nói chính là Đại trưởng lão, lúc này hắn cũng không tốt là mấy. Khí tức uể oải, nhưng đôi tay vẫn kiên định cằm lấy thanh kiếm. Quyết không buông.

- Đại trưởng lão nói đúng, nếu là thằng mặc váy, thì ngươi có thể đi, còn chúng là đàn ông quyết tâm chiến tới cùng.

- Ai nói ta mặc váy, ta ta, ta quyết định sẽ vì tông môn chiến tới cùng...

- Huynh nói hay lắm, vậy cùng chúng muội chiến tới cùng, tông chủ còn chưa chết, chúng ta liền không sợ!

- HaHa, hay lắm. Cùng chiến tiếp hiệp hai nào!

- Lên...

................

Thiên Hương đang đối đầu với Tam Tông Chủ, thì nghe được chúng đệ tử phía dưới quyết tâm cùng nàng, tông môn chiến tới cùng. Để nội tâm nàng càng thêm nặng trĩu, nhưng cũng mang theo niềm vui và tự hào. Như được tiếp thêm sức mạnh vậy.

- Thức thứ nhất, Nhất Kiếm Trấn Thiên! Phá

Lực lượng ánh sáng tràn ra ngoài, ngưng tụ lưỡi kiếm.

- Quả thật là một ả điên, tiếp cho ta!

- Xẹt

- Phụt

Long Củ miệng phun máu, lui vài bước trên trời, ánh mặt ngạc nhiên cùng tức giận nhìn Thiên Hương, hắn không thể tin được chiêu kiếm này có thể đả thương được hắn, không hổ là từng đi ra không dưới một vị Tiên Cảnh có khác.

- Ả đàn bà khốn kiếp, nếu đã không biết sống chết, thì ta không cần thiết phải thương hoa tiếc ngọc nữa. Yêu Vương giết con ả này cho ta!

- Gào!!

Đang cùng Thái Thượng Trưởng Lão đại chiến, thì nghe được mệnh lệnh Long Củ, liền một cước đá bay Thái Thượng Trưởng Lão, ngay lập tức bay lại gần Thiên Hương, tung một cước.

Thiên Hương bất quá chỉ là Linh Thiên cảnh cường giả, tiếp một cược của Kim Thiên Cảnh yêu thú, liền bây ra ngoại. Linh Thiên cảnh cường giả bị một cước này chỉ có thể chết, mà Thiên Hương lĩnh một cước liền không có chết, mà chỉ bị bắn ra bên ngoài mà thôi.

- Thiên Giáp bảo hộ! Quả không hổ là Vạn tiên tông. Dù đã xa xúc cách mấy, liền Thiên Giáp, thậm chí là cao cấp vũ kỹ điều vẫn còn. Cũng để cho ta thèm nhỏ dái.

- Nhưng trước sau gì, tất cả cùng thuộc về bọn ta. Không cần đánh cũng biết kẻ thắng.

- Tông Chủ, Tông chủ ngài không sao chứ?

- Khốn kiếp bọn lão cẩu, hoá ra là ham muốn Vạn Tiên Tông công pháp mà thôi, không phải là để cướp địa bạn..

- Khốn kiếp lão già vô sinh, ta liều mạng với lũ các ngươi, dám đả thương tông chủ bọn ta, ta muốn khiến ngươi...

------------

- Khốn kiếp lão cẩu, hại chết lão tử phải đỡ nàng. Bọn tạp cẩu không biết thương hoa tiết ngọc. Không phải lão tử còn đang đợi kẻ kia, thì ta đã làm thịt ngay các ngươi rồi... Đúng là mềm thiệt... Á lộn đúng là tội nàng thiệt.

Bạn đang đọc Hệ Thống Khốn Nạn, Ngươi Cho Ta Biến Thành Nữ?! sáng tác bởi Vôđịnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vôđịnh
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.