Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tam thúc cực đoan

Phiên bản Dịch · 1612 chữ

Dịch: tinhtinh

Vân Phi Vũ cảm thấy người này có phần cực đoan, dò xét một cái, phát hiện trên thân người này không hề có sóng linh khí, trong lòng lập tức hiểu rõ, lập tức cũng cười nói:

- Ta không cần gọi đầu bếp qua đây, nếu như tam thúc muốn so tài, ta đây sẽ tỷ thí với ngươi, bất quá nếu như thua thì tam thúc cũng chớ trách ta.

- Hừ, ngươi nói chuyện nghe mà buồn cười, lần thi đấu trù nghệ trước Tô Phanh ta đạt vị trí thứ nhất, ta mà thua sao? Ngày hôm nay nếu không phải ngươi là do Tâm Nhu mời tới, thì ta đã sớm sai thị vệ đuổi ngươi ra khỏi cửa, ngươi còn có thể ở đây khóc lóc om sòm sao?

Vân Phi Vũ đau đầu một hồi, la lối om sòm rốt cuộc là ai đây.

Thế nhưng không có biện pháp, tam thúc này cực đoan như vậy, rất nhanh Vân Phi Vũ đã bị tam thúc kéo tới trù phòng.

Tô Tâm Nhu cũng đi theo sát phía sau.

Sau khi đi đến trù phòng, một đám hạ nhân đang ở bên trong bận rộn, thấy đám người Tô Tâm Nhu đi đến thì nhanh chóng qua đây hành lễ.

Mà đúng lúc kia Tô Phanh cũng tuyên bố, bản thân sẽ cùng Vân công tử tỷ thí trù nghệ.

Vân Phi Vũ vừa nhìn hành động của Tô Phanh, có thể lý giải được phần nhiều, người này chỉ sợ mắc chứng bệnh quá khích, vừa rồi nhìn trên người hắn không hề có linh khí, đoán chừng cũng không khác gì bản thân mình trước kia, không có cách nào tu luyện công pháp, nhưng lại có địa vị trên phương diện trù nghệ, Vân Phi Vũ nghĩ như vậy nên cũng không nói gì thêm.

Chẳng qua, những tên hạ nhân nghe vậy lại rất ngạc nhiên, nhao nhao bắt đầu quan sát Vân Phi Vũ.

- Công tử này đến từ đâu, Vân công tử sao? Ta chưa từng nghe thấy tên công tử nào như vậy.

- Đúng vậy, Tô đại trù của chúng ta là trù sư đỉnh cấp tại thành Vân Châu, thế mà lại có người dám cùng ngài ấy tỷ thí trù nghệ?

- Ha ha, xem ra đúng là như vậy, có lẽ Tô đại trù không cho hắn ăn đồ ăn ngài ấy làm, cho nên mới xảy ra chuyện như vậy.

- Hừ, tên này thật đúng loại chết vì sĩ diện, dám đi so với Tô đại trù chúng ta, đây không phải là tìm chết sao?

...

Nghe được bọn hạ nhân nói chuyện, Tô Phanh càng trở nên ngạo mạn, bản thân mình mặc dù không thể tu hành, nhưng ở phương diện trù nghệ, vẫn chưa có người nào vượt qua.

Lúc này, vừa may thấy Vân Phi Vũ giống như người ngu, tại trù phòng nhìn ngó xung quanh, còn bất chợt hỏi nguyên liệu, trong lòng nhất thời cảm thấy mất mặt.

Mình cũng thật là, lại đi chấp nhặt với tiểu tử này làm cái gì, lập tức hơi hối hận vì tự hạ thấp bản thân, thế nhưng lời nói đã ra khỏi miệng, cũng không thể không làm, vì trút giận nên hắn mắng.

- Tiểu tử, qua đây!

Tại thời điểm Vân Phi Vũ đang thưởng thức các nguyên liệu nấu ăn quý hiếm trong trù phòng Tô gia, quả nhiên là thế gia vọng tộc, có rất nhiều loại nguyên liệu mà mình cũng chưa từng thấy qua, lúc này lại nghe thấy Tô Phanh gọi mình, quay đầu lại nghi hoặc nhìn hắn.

- Tiểu tử, ngươi mau chóng giao cho ta mười kim tệ, thật là nghe xong lời nói ma quỷ của ngươi lại đi cùng tỷ thí trù nghệ với ngươi, vì lãng phí nguyên liệu nấu ăn, ngươi mau đưa ta mười kim tệ, nếu như ngươi thắng ta sẽ trả lại cho ngươi, còn nếu ngươi thua thì nhanh chóng cút đi.

Giọng nói Tô Phanh cực kỳ sốt ruột, thực ra hắn không phải vì mười kim tệ này, chỉ là nhìn dáng vẻ tiểu bạch của Vân Phi Vũ, trong lòng giận dữ, đã nghĩ ra biện pháp để trút giận.

Vân Phi Vũ nhướng mày, đây là đạo lý gì thế, bản thân mình còn chưa thua đâu, giao tiền là ý gì đây, vừa muốn cự tuyệt nhưng bỗng nhiên sửng sốt, người này tự nhiên đòi tiền, vậy có phải cùng một loại với mượn tiền không nhỉ?

Vì thực nghiệm suy nghĩ trong lòng, ngay lập tức Vân Phi Vũ lấy ra mười kim tệ, đưa vòng trong tay Tô Phanh.

- Kí chủ và người mượn tiền Tô Phanh xác nhận quan hệ mượn tiền, sau đây là kỹ năng của Tô Phanh, mời trao đổi!

Quả nhiên, sau khi mười kim tệ đặt vào trong tay Tô Phanh, hệ thống lập tức lên tiếng thông báo.

Trong lòng Vân Phi Vũ vui vẻ, mới vừa rồi còn đang kéo dài thời gian, nghĩ đến làm cách nào để Tô Phanh vay tiền của mình, không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ lại cho hắn mượn tiền rồi, vì thế nhanh chóng lên trang bìa hệ thống nhìn, nhìn một chút, phát hiện, thực sự!

Trong tư liệu của Tô Phanh đúng là không có công pháp tu hành, cấp độ cũng không có, chỉ có một kỹ năng 'Tô thị phanh nhẫm' (kỹ năng nấu nướng của Tô thị).

- Kí chủ có muốn trao đổi kỹ năng 'Tô thị phanh nhẫm' không?

- Trao đổi!

Vân Phi Vũ không kịp chờ đợi lập tức nói.

- Ký thủ thành công trao đổi kỹ năng, kỹ năng được gia tăng thêm hai mươi phần trăm.

Ha ha, Vân Phi Vũ không nhịn được cười to hai tiếng, có hệ thống trợ giúp, xem đối phương còn kiêu ngạo đến bao giờ!

- Tiểu tử, cười cái gì, mỗi người chỉ có một nén nhang, mau chóng làm ra một món ăn!

Tô Phanh không nhịn được nói, sau đó bắt đầu động thủ nấu ăn.

Mà lúc này, Vân Phi Vũ cũng nhanh chóng lật xem kỹ năng vừa mới trao đổi được, phát hiện bên trong có hơn hai trăm món ăn các loại.

Cái gì mà, Hỏa Xà Thanh Chưng (hấp), Đầu Sư Tử Hồng Thiêu (kho), Canh Rau Trộn Cuộn,... sau đó hắn chọn một món gọi là Thịt Thỏ Kho Tàu.

- Tiểu tử, còn lưỡng lự cái gì, để cho công bằng, chúng ta cùng làm một món ăn, đến lúc đó mọi người thưởng thức và đánh giá.

Tô Phanh lại trở lại mình lúc đầu, tập trung tinh thần, dù sao cũng là việc mà hắn thích, nhưng lúc này đột nhiên lại ngừng thái đao (dao phay) trong tay, thương lượng với Vân Phi Vũ một chút.

- Được! Chúng ta cùng làm món Thịt Thỏ Kho Tàu, được không?

Vân Phi Vũ đem quyết định trong lòng nói ra.

- Theo ngươi!

Khóe miệng Tô Phanh lộ ra nụ cười khinh thường.

- Lấy một bình gốm ra đây cho ta.

Thịt Thỏ Kho Tàu này, không phải chỉ thả trong nồi là xong, mà là thuộc một loại thịt om, lúc này Tô Phanh gọi hạ nhân lấy nguyên liệu mình cần ra.

- Cũng lấy cho ta một cái.

Gã sai vặt kia mới vừa tuân lệnh đi lấy bình gốm, lúc này lại nghe thấy Vân Phi Vũ cũng cần, nhất thời lộ ra thần sắc hiếu kỳ, nhưng vẫn cầm cho hắn một cái.

- Đi xách một con thỏ qua đây.

Tô Phanh kêu lớn.

Lại một gã sai vặt đi, lúc trở lại, cầm theo hai con thỏ, vì Vân Phi Vũ mà mang theo.

- Dạ, ngài khẳng định cũng muốn!

Gã sai vặt kia đem con thỏ đặt trước mặt Vân Phi Vũ, khinh thường nói.

Thực ra cũng khó trách, đây là Thịt Thỏ Kho Tàu thì nguyên liệu chính là thịt thỏ, nhưng đặc biệt ở chỗ tại thời điểm Tô Phanh đặt thịt thỏ om trong bình gốm, nhưng bởi vì Vân Phi Vũ học kỹ năng xuất phát từ Tô gia, cho nên bước này cũng giống hệt.

Thế nhưng những hành động này rơi vào trong mắt bọn hạ nhân, bọn họ cũng không biết ý nghĩa của hành động này, còn tưởng rằng Vân Phi Vũ bắt chước Tô Phanh, lập tức vẻ khinh thường hiện lên.

Vân Phi Vũ cũng nhìn ra ánh mắt khinh thường của họ, cũng không thèm để ý, chuẩn bị đầy đủ dụng cụ, cũng không thèm nói nhiều, bắt tay vào làm Thịt Thỏ Kho Tàu.

Cầm lấy một con thỏ sống, Vân Phi Vũ đi ra bên ngoài, mọi người cũng đi theo ra, nhìn các bước hai người giống nhau, mà Vân Phi Vũ lại quên lấy dao, dẫn tới mọi người cười một hồi.

- Tiểu tử, ta khuyên ngươi đừng khoe tài nữa, ngươi học ta cũng không sao, nhưng cách nắm giữ hỏa hầu và nguyên liệu, ngươi có thể học được sao?

Lúc này Tô Phanh ở bên cạnh cũng chế giễu hai câu.

Vân Phi Vũ không quan tâm đến hắn, không có biện pháp chỉ có thể lấy Lôi Minh Kiếm ra, Lôi Minh Kiếm không dài, nhưng lại vô cùng sắc bén, dùng để mổ cũng rất phù hợp, mọi người cũng sửng sốt một hồi, bị thủ tài của Vân Phi Vũ mà cười trộm không ngớt.

Lời Nhắn Chương 86
Cảm ơn các vị đạo hữu đã đón đọc!
Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.