Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Điều này sao có thể?

Phiên bản Dịch · 1654 chữ

Dịch và Biên: tinhtinh

"Ầm." Mười mấy thanh Hàn Thiết Kiếm được Vân Phi Vũ đoán tạo ném lên trên đài Đoán Tạo, ngay sau đó vang lên tiếng kim loại va chạm vào nhau.

Hai vị Đoán Tạo Sư ở bên ngoài, lúc đầu còn hiếu kì rằng thiếu gia cầm một cái túi lớn đến không biết để làm gì, nhưng giờ phút này thấy Hàn Thiết Kiếm từ bên trong lộ ra, khiến cho hai người cực kỳ kinh ngạc.

Một vị Đoán Tạo Sư trong số đó đi đến cầm lên một thanh kiếm, hắn nhẹ nhàng dùng ngón tay gõ gõ vài cái, sau đó đặt ở bên tai cẩn thận lắng nghe.

Đây là một cách để phán đoán xem chất lượng của vũ khĩ, mọi Đoán Tạo Sư hơi có năng lực đều sẽ dùng phương pháp nghe thanh âm này để kiểm tra chất lượng, vũ khí càng ít tạp chất thì tiếng kêu càng lanh lảnh dễ nghe.

Quả nhiên, thời điểm Đoán Tạo Sư nghe xong âm thanh do thanh kiếm cầm trong tay phát ra, trên mặt hắn nhanh chóng hiện lên vẻ khiếp sợ.

- Kiếm tốt! Kiếm tốt!

Hắn không kìm được bắt đầu khen ngợi.

Vân Phi Vũ nở nụ cười, sau đó nói:

- Đem mấy thanh kiếm này đem đi bán ở cửa hàng và niêm với giá hai kim tệ.

Tuy những thanh Hàn Thiết Kiếm được hắn đoán tạo bên trong nó tạp chất cũng rất ít, thế nhưng dù sao nó cũng chỉ là vũ khí phổ thông, không được gia trì thêm linh khí, vì thế bán với giá 2 kim tệ cũng là vừa phải.

Định giá như vậy cũng hợp lí.

Nói xong, Vân Phi Vũ xoay người rời đi, hắn đoán tạo vũ khí cũng mất nửa ngày trời, khiến cho hắn hiện tại vừa mệt vừa đói, vì thế hắn cần phải đi ăn một chút để bổ sung thể lực, sau đó trở về lại đoán tạo thêm mấy thanh kiếm nữa, vừa để rèn luyện kĩ năng đoán tạo, lại vừa có thể thăng cấp rồi.

Hai vị dạy Đoán Tạo nghe theo thiếu gia nói, vội vàng đem mười mấy thanh Hàn Thiết Kiếm treo lên, ngay lúc ấy ánh mặt trời chiếu vào tỏa ra ánh sáng chói mắt.

....

- Mẹ nó, bây giờ chuyện làm ăn đúng là càng ngày càng khó, ta mua thanh Hàn Thiết Kiếm này, mới dùng được hai tháng đã hỏng mất rồi! Nếu cứ tiếp tục như thế này, thì sớm muộn tiền mồ hôi nước mắt của lão tử cũng dồn hết vào để mua vũ khí.

Một tên dong binh vừa cầm thanh Hàn Thiết Kiếm trong tay vừa chán nản nói.

Bên cạnh là đồng bạn của hắn cũng rất đồng ý với lời nói của bạn mình, mặc dù không nói gì nhưng trên mặt cũng đã biểu hiện ra.

Hai người chán nản đi trên đường cái, nhưng không bao lâu thì nghe thấy từng trận gào thét từ trong một cái ngõ truyền ra.

- Hàn Thiết Kiếm, Hàn Thiết Kiếm, vừa mới ra lò đây, chém sắt như chém bùn, mọi người mau đến mua nhanh nào!

Hai tên dong binh nghe thấy thế, nhìn nhau một chút rồi sau đó trong con ngươi cuả hai người hiện lên vẻ tàn nhẫn.

- Mẹ kiếp! Đoán Tạo Sư chết tiệt, nếu dám lừa chúng ta, lão tử sẽ đem tiệm của hắn dỡ xuống.

Một trong hai tên có vẻ cường tráng hơn hung hãn nói.

Sau đó, hai người liền hướng về phía âm thanh phát ra đi đến.

Vân Phi Vũ ở quán ăn vừa mới ăn xong một phần Ngũ Thải Cẩm Kê và một bình Tuyết Hoa nhưỡng loại tốt nhất, hắn một bên xỉa răng, một bên lắc lắc đầu và nói:

- Ngũ Thải Cẩm Kê ở quán này quả nhiên là ngon nhất trong thành a, nhưng mà hơi đắt một chút, nhưng lâu lâu ăn một bữa cũng cảm thấy ngon miệng và thoải mái không ít.

Nói xong, Vân Phi Vũ cũng không có dự định gì tiếp, cho nên hắn trực tiếp đi về nhà, bởi vì hắn còn muốn Đoán Tạo Thuật tăng lên một cấp a, điều này khiến hắn có một chút nóng lòng.

Theo đường cũng đi về, lúc đền gần ngân hàng tư nhân ở cửa Bắc của gia tộc mình, hắn đã nghe thấy một trận ồn ào.

- Mẹ kiếp, ngày hôm nay lão tử nhất định phải phá cái cửa hàng này!

- Ngươi dám, những thứ này đều do chính tay thiếu gia nhà chúng ta tự mình chế tạo, nếu người muốn khóc lóc om sòm thì đi ra chỗ khác mà khóc.

Vân Phi Vũ hơi tò mò chuyện gì đang xảy ra, cho nên hắn thò đầu vào xem, chỉ thấy hai tên dong binh với dáng vẻ phóng khoáng, họ cầm vũ khí trong tay và đứng giằng co với hai đoán tạo sư của gia tộc mình.

- Hả? Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?

Nếu là chuyện của nhà mình, Vân Phi Vũ cũng đoán được một chút, cho nên nhanh chóng đứng ra hỏi.

- Thiếu gia, ngài đã về!

Hai vị Đoán tạo sư vừa nhìn thấy Vân Phi Vũ, nhanh chân chạy đến, kể lại chuyện của hai người này đến gây sự ở tiệm cho Vân Phi Vũ nghe.

Vân Phi Vũ vung tay, sau đó đi đến cạnh hai tên Dong binh, và khách khí nói:

- Hai vị đại ca, không biết Vân gia ta tiếp đãi hai vị có chỗ nào sơ sót không?

Mở cửa làm ăn, chú trọng nhất là hai chữ hòa khí, hiện tại đang có nhiều người nhìn như vậy, tuy hai người dong binh nhìn bộ dạng chắc chắn không thể có lai lịch hiển hách gì nhưng Vân Phi Vũ vẫn khách khí chào hỏi.

- Hừ, lần trước lão tử ở cửa hàng nhà ngươi cũng mua một thanh Hàn Thiết Kiếm, mới dùng chưa đến hai tháng đã hư hỏng, cho nên hôm nay lão tử đến đây là đòi một cái công đạo!

Vân Phi Vũ nghe xong, hắn cũng hiểu nỗi lòng hai người, có điều đây là chuyện nhà mình, hắn đành phải đứng ra làm chủ, lập tức khách sáo nói:

- Hai vị khách quan, Vân gia ta trước nay làm ăn đàng hoàng, nếu ngài đã nói Hàn Thiết Kiếm nhà ta có vấn đề, vậy có thể đổi lại a, có điều không biết hai vị có thể đưa ra bằng chứng là hai vị đã mua kiếm ở nhà chúng ta hay không đây?

Hai tên bọn hắn vốn là đến gây chuyện, nào có bằng chứng gì a.

- Hừ, lão tử vốn là ngày ngày dùng đến vũ khí, hiện tại vũ khí đã không còn dùng được, vì thế ta đã sớm vứt đi rồi, sao? Định cậy đây là nhà ngươi, tại nơi đông người mà muốn chèn ép chúng ta đúng không?

Hai tên Dong binh vốn là đến gây chuyện, trên mặt hiện lên vẻ lúng túng, thế nhưng mà mặt vẫn cố tỏ vẻ dọa người.

Vân Phi Vũ nở nụ cười, sau đó hắn lại nói:

- Nếu như vậy, việc này cũng dễ chứng minh, nếu hai vị đều đến Vân gia ta mua vũ khí, thôi thì thí nghiệm một chút liền biết ngay thật giả, không biết hai vị có dám thử một phen không?

Tên dong binh cường tráng nhìn vị thiếu gia của Vân gia này từ nãy tới giờ vẫn cười hì hì, trong lòng đã sớm sợ hãi, giờ nghe hắn nói lại muốn thí nghiệm, trong lòng lại càng căng thẳng, nhưng mà ngoài miệng vẫn nói:

- Thí nghiệm thì thí nghiệm, chẳng lẽ lão tử lại sợ một tên oắt con như ngươi!

- Vậy thì tốt!

Vân Phi Vũ nghe thấy người dong binh này đồng ý, hắn cũng không nói nhiều, đi đến gỡ một thanh Hàn Thiết Kiếm xuống, sau đó đi trên trước mặt tên dong binh kia rồi duỗi tay ra.

- Ngươi muốn làm gì?

Tên dong binh cường tráng này có phần chột dạ, hắn cảm nhận được áp lực từ người này mang đến cho mình, khiến cho hắn suýt nữa không chống đỡ nổi.

- Ngươi nói kiếm của ngươi mua ở Vân gia ta, bây giờ thử thì sẽ biết kết quả.

Vân Phi Vũ nói xong, cầm thanh Hàn Thiết Kiếm trên tay của tên Dong binh cường tráng xuống, sau đó cầm lấy chuôi Hàn Thiết Kiếm do bản thân chế tạo, rồi hung hăng đập lên thanh Hàn Thiết Kiếm của đối phương.

"Oa!" Mọi người vây xem kinh ngạc thốt lên.

Chỉ thấy thanh kiếm mới dỡ xuống một chút dấu vết cũng không có. Theo lý mà nói, hai thanh vũ khí cùng chất lượng sau khi va chạm đều sẽ xảy ra vấn đề, nhưng thanh kiếm vừa gỡ xuống này chỉ xuất hiện mấy vệt trắng nhưng mà rất nhanh thì biến mất.

Sau đó, Vân Phi Vũ lại cầm thanh kiếm chính mình đoán tạo, chém nhẹ nhàng lên thanh kiếm của tên dong binh.

"Ầm" Thanh kiếm của tên dong binh nhanh chóng đứt đoạn.

Trên mặt mọi người đang vây xem đều hiện lên vẻ khiếp sợ.

Bên trong của vũ khí này, bọn họ vẫn biết một chút, mặc dù chủ quán có thể sẽ ăn bớt một phần nguyên liệu, thế nhưng cũng sẽ không làm quá mức, vậy mà giờ phút này Vân thiếu gia chỉ chém nhẹ một cái liền chém đứt thanh kiếm của tên dong binh kia, chuyện này làm sao có thể chứ?

Nguồn: TruyenYY

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 23
Lượt đọc 430

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.