Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có muốn trở thành cường giả không?

Phiên bản Dịch · 1529 chữ

Dịch: Tĩnh

- Tuy rằng tiêu hao một viên Tẩy Kinh Phạt Cốt Đan, nhưng vẫn tính là hữu kinh vô hiểm, có giáo huấn lần này, lần sau nhất định không thể lại tùy tiện nhảy qua một giai đoạn lớn để thăng cấp, quá nguy hiểm!

Vân Phi Vũ nỉ non hai câu rồi sửa sang y phục, dự định ra ngoài.

Cũng không cần gấp gáp, nhưng Vân Phi Vũ đột nhiên phát hiện trên người mình đầy dịch đặc sệt, từng mùi tanh tưởi tràn ngập ở trong phòng, khiến Vân Phi Vũ nhíu mày, tập trung nhìn vào, lúc đầu thanh sam trên người hắn sạch sẽ, nhưng tại một tầng dơ bẩn dính vào, hôi thối không gì sánh được.

- Con bà nó, đây là thứ gì, thối như vậy!

Vân Phi Vũ mắng to một tiếng, cỗ mùi hôi thối này khiến cho hắn cảm thấy mắc ói.

- Đổng Đại, chuẩn bị nước tắm cho ta.

- Đại ca, đã sớm chuẩn bị xong!

Lời Vân Phi Vũ vừa ra khỏi miệng thì thanh âm của Đổng Đại từ ngoài cửa vang lên, Vân Phi Vũ cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp phá cửa đi ra ngoài, vọt vào phòng tắm, nhanh chóng cởi hết quần áo, nhảy vào trong bồn tắm.

Vào bồn tắm, một loại cảm giác thoải mái lan tràn toàn thân khiến cho hắn không nhịn được rên rỉ một tiếng, nước bên trong bồn tắm này là một loại nước thuốc, mùi thuốc nhàn nhạt rất là dễ ngửi.

- Lão đại, tắm xong nước thuốc này thì còn phải ở chỗ này ngâm một chút, cuối cùng dùng nước dội một cái là tốt rồi!

Một lát sau, Đổng Đại lại bê thêm một cái bồn tắm vào, bên trong bồn tắm là một loại chất lỏng màu xanh lam nhạt, trên mặt nước còn lơ lửng một vài cọng thảo dược, Vân Phi Vũ liếc mắt nhìn ra, đây là một chậu cố cơ bồi nguyên dịch thể.

Nhìn Đổng Đại chuẩn bị đầy đủ như thế, Vân Phi Vũ không hề keo kiệt khích lệ một câu:

- Đúng là có tâm!

- Đây là điều tiểu đệ phải làm, chẳng qua đại ca thật lợi hại, tuổi còn trẻ đã đột phá Linh Động cảnh, đã thế còn thuận lợi vượt qua giai đoạn ma hợp, thật sự là một thiên tài!

Vẻ mặt Đổng Đại hưng phấn nhìn Vân Phi Vũ, con mắt sưng kia lộ ra tia sáng, khí tức Vân Phi Vũ đột phá tản mát ra, hắn liền biết lão đại mình đã đột phá thành công, hoàn toàn tiến nhập Linh Động cảnh.

Ở trong sự nhận thức của hắn, người vừa mới đột phá Linh Động cảnh thì trên người nhất định sẽ xuất hiện rất nhiều dơ bẩn, cho nên hắn đã chuẩn bị xong nước tắm, dược thảo cố cơ bồi nguyên này cũng là do hắn bỏ tiền ra mua, xem như là một điểm tâm ý.

- Ha ha, trùng hợp mà thôi, ngươi đi ra ngoài trước, đem bọn người Viên Đồng gọi đến đại sảnh, chờ ta đi ra ngoài, có việc cần nói,

Vân Phi Vũ phân phó rồi híp mắt lại, bắt đầu hưởng thụ thời gian tắm rửa thoải mái.

Đại khái nửa giờ, đám người Đổng Đại đã tụ tập ở trong hành lang không lớn này.

- Đại ca, ngài nói đại đại ca tiến nhập Linh Động cảnh rồi?

Trên mặt Viên Đồng kinh ngạc vô cùng, Linh Động cảnh, đối với người phổ thông như bọn hắn mà nói đây tuyệt đối là cảnh giới có thể dùng từ tưởng tượng mà thôi, cường giả như vậy, chỉ có thể đứng xa mà nhìn, mà không thể lại gần.

- Cái này có thể giả sao? Uy áp vừa rồi ngươi quên hả? Đây tuyệt đối là Linh Động cảnh!

Trần Binh nhìn về phía trước nói.

- Đại ca bước vào Linh Động cảnh, chậc chậc, hai ngày trước vẫn là Luyện Khí cảnh, ngày hôm nay đã là Linh Động cảnh, khoảng cách này nếu như không phải ta tận mắt nhìn thấy, thì ta tuyệt đối sẽ không tin, có thể làm tiểu đệ cho người như vậy, tuyệt đối là tự hào!

Đổng Đại tấm tắc hai tiếng, càng ngày càng cảm thấy, theo Vân Phi Vũ lăn lộn tuyệt đối có tiền đồ.

- Các ngươi cũng đừng tâng bốc quá, Đổng Đại, mọi người đến đông đủ rồi sao?

Vân Phi Vũ cười ha hả đi đến, tiến vào Linh Động cảnh khiến thính lực thay đổi khá hơn nhiều, lời những người này nói Vân Phi Vũ nghe rõ ràng, đối với tâng bốc của bọn họ hắn cũng khá vui, nhưng cảm giác lề lối của đám tiểu đệ này vẫn còn hơi nhỏ, chính bản thân mình vì mục đích trở thành nam nhân đỉnh phong ở thế giới này, nhưng bây giờ mới chỉ là Linh Động cảnh nho nhỏ mà thôi.

- Đại ca, tổng cộng bảy người, đến đông đủ!

- Đến đông đủ là tốt rồi, chúng ta bắt đầu họp!

Vân Phi Vũ ra hiệu một cái rồi ngồi vào ghế chủ vị, nhìn bảy người này, thanh âm bình thản nói:

- Các ngươi, đã hạ quyết tâm muốn đi theo lăn lộn cùng ta sao?

- Thề sống chết theo đại ca!

- Đúng vậy, thề sống chết đi theo đại đại ca!

Đổng Đại cầm đầu, tiếp đó là đám tiểu đệ theo sát phía sau, âm thanh to lớn, chấn động toàn phòng.

- Tốt, nếu như vậy, có phải ta bảo các người làm gì thì các người sẽ làm đó không?

- Vâng!

- Bảo các ngươi đánh Đổng Đại một trận, có phải các ngươi sẽ hoàn toàn tuân theo không?

- ...

Đổng Đại nhìn tiểu đệ của mình, đám tiểu đệ kia cũng nhìn Đổng Đại, bảy người mắt to trừng mắt nhỏ, không biết nên nói cái gì, ý tứ của Vân Phi Vũ, bọn họ không hiểu.

- Làm sao? Không dám đánh ư?

Vân Phi Vũ trêu tức nhìn đám người kia, hỏi câu này chỉ là ý tưởng đột phát của Vân Phi Vũ, muốn nhìn phản ứng của bọn họ một chút.

- Các ngươi do dự cái gì? Lời đại ca nói chính là thánh chỉ, bảo các ngươi đánh thì các ngươi đánh, nhu nhược, về sau đừng đi theo ta lăn lộn!

Đổng Đại quát, tức giận nhìn sáu người kia, một bộ dạng thấy chết không sờn.

- ...

Còn lại sáu người, rất là ăn ý nhao nhao liếc mắt nhìn Đổng Đại, giống như đang nhìn một người ngu ngốc.

- Ánh mắt đó của các ngươi là có ý gì? Là muốn ăn đánh sao?

Đổng Đại vén tay áo lên, hung tợn mắng một tiếng.

Vân Phi Vũ nhìn phản ứng của mọi người, hơi buồn cười, Đổng Đại đúng là dáng vẻ của một lão đại, cũng xem như vì tiền đồ của đám tiểu đệ này mà nhường đường, mà đám tiểu đệ này căn bản không hề buông bỏ tôn kính đối với hắn ta. Lúc này, không trả lời chính là điều tốt nhất.

Xem ra đám tiểu đệ này, cũng không phải tất cả đều là người không có đầu óc nha.

Đối với kết quả này, Vân Phi Vũ vẫn hơi hài lòng.

- Được rồi, mới vừa rồi chỉ là đùa thôi, kế tiếp chúng ta bắt đầu nói chính sự!

Sắc mặt Vân Phi Vũ nghiêm lại, hướng về phía bảy người nói tiếp:

- Các ngươi muốn trở thành cường giả, hay vẫn nghĩ ở lại thành Thự Dương nho nhỏ này làm một tên côn đồ?

- ...

Lời Vân Phi Vũ vừa ra khỏi miệng, mọi người xung quanh trở nên bình tĩnh lại.

Cường giả, ai cũng có giấc mộng trở thành cường giả! Không một ai không muốn trở thành người đứng trên cao! Cho dù chỉ là một tên côn đồ thì cũng không thể phủ nhân, cường giả, chính là cám dỗ chí mạng của hắn!

- Ta muốn trở thành cường giả!

Lúc này đây, người đầu tiên lên tiếng là người nhỏ tuổi nhất Trần Binh, hắn sinh hoạt ở tầng chót nhất tại thành Thự Dương, là một đứa cô nhi, có thể sống được tại thành Thự Dương này thì bao nhiêu đau khổ trong đó chỉ có mình hắn biết.

Vân Phi Vũ nhìn Trần Binh, nhìn gương mặt vẫn còn non nớt này thì cười cười. Tuổi Trần Binh tầm mười lăm, tu vi Luyện Khí tứ giai, ở trong đám người kia cũng đứng cuối cùng, nhưng có thể là người đầu tiên đứng ra nói muốn trở thành cường giả, Vân Phi Vũ rất tán thưởng thiếu niên này, sở dĩ tuổi trẻ hết sức lông bông, chính là do kiên trì của hắn, con đường trở thành cường giả, chính là cần phải kiên trì!

- Các ngươi thì sao? Có muốn trở thành cường giả không?

Vân Phi Vũ hỏi một lần nữa.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.