Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngăn chặn

Phiên bản Dịch · 1657 chữ

Dịch: Tĩnh

Ma thú bạo động, một ít ma thú có ý thức lãnh địa cực mạnh cũng từ từ đi ra khỏi lãnh địa của mình, gia nhập vào quân đào ma thú đáng sợ này.

Vân Phi Vũ một chưởng đánh chết một con Linh Nham Báo có thực lực Luyện Khí cấp sáu, thân hình vừa muốn nhảy chuyển qua chỗ khác, nào biết lại đụng phải Hắc Giác Tên Luyện Khí cấp sáu, đối với hắn tấn công lung tung, vốn Vân Phi Vũ là người đi đường sốt ruột, một cái sơ sẩy trực tiếp đụng phải người đằng sau, mặc dù không bị thụ thương, thế nhưng trong nháy mắt ngã xuống đất lại thêm hai đầu ma thú từ trong bụi cỏ nhảy ra, đem Vân Phi Vũ vây lại.

- Chết tiệt!

Thầm mắng một tiếng, Vân Phi Vũ nhanh chóng đứng dậy, mỗi chưởng một con, đánh chết mà không cần nhiều sức lực, thế nhưng số lượng quá nhiều, khiến cho tốc độ đi về phía trước của Vân Phi Vũ bị trở ngại rất lớn.

- Đó là...

- Vân Phi Vũ, thiếu trang chủ tiền trang Linh Vân, lần này phát đạt rồi!

- Đúng vậy, có người nói Vạn Kiếm Sơn treo giải một ngàn kim tệ nếu tìm được tung tích của hắn, chỉ cần chúng ta phát tín hiệu ra bên ngoài, một ngàn kim tệ chính là của chúng ta!

- Vậy còn chờ gì nữa? Mau chóng gửi tín hiệu!

Đột nhiên, ba bốn dong binh trên cành cây, thấy Vân Phi Vũ bị ma thú bao bọc xung quanh thì hơi nghi hoặc một chút, sau đó vẻ mặt đổi nhiên đổi thành vui mừng.

Thì ra, sau khi Vân Phi Vũ và Tử Tiêu thú cùng nhau nhảy xuống vách núi, Vạn Kiếm Sơn đã phát ra Vạn Kiếm Thiết Lệnh, trực tiếp treo giải lớn cho người tìm được tung tích của Vân Phi Vũ, còn đem cái chết của Tử Tiêu thú đổ lên người hắn, khiến cho Vân Phi Vũ trở thành tội nhân của cả thành Vân Châu, đem nguyên nhân ma thú bạo động đẩy hết lên người Vân Phi Vũ.

Chỉ trong khoảng nửa khắc, Vân Phi Vũ đang trở nên nổi tiếng trong giới lính đánh thuê thì trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Ngay cả bốn cửa hàng ở lối vào Ma Thú Sâm Lâm cũng bị dong binh đập nát vụn, đối mặt với làn sóng khiêu khích này, kỳ quái là người Vân gia hoàn toàn không có phản ứng nào, chỉ mau chóng lui về giữ tiền trang Vân gia, đóng cửa chính lại, mặc cho mọi người kêu gào cũng không bước chân ra khỏi cửa.

Một ít người thực lực khá mạnh, còn lén đi vào nhưng cuối cùng đều trực tiếp bị đánh cho tàn phế rồi ném ra ngoài cửa, không có ai ngoại lệ.

Coi như là người của Vạn Kiếm Sơn chỉ cần dám đi vào cửa, tất cả đều sẽ bị đánh cho tàn phế, không chút nào bởi vì Vạn Kiếm Sơn cường đại mà nương tay.

Một phen biến hóa này, hiện tại Vân Phi Vũ căn bản không biết, dù cho hắn có thể vào được thành Vân Châu, thì chính hắn sẽ trực tiếp bị thủ vệ canh thành bắn chết, không chút lưu tình nào.

"Sưu!"

Một đạo mũi tên tín hiệu được phóng lên cao, bay lên bầu trời Ma Thú Sâm Lâm, rồi nổ tung, hỏa quang phân tán bốn phía, hình thành một kiếm quang màu đỏ, trực kích phương hướng Vân Phi Vũ.

"Tín hiệu Vạn Kiếm Sơn!" Vân Phi Vũ chỉ liếc mắt đã nhận ra, thầm nghĩ một tiếng không tốt, một chưởng đẩy lùi đầu ma thú có thực lực Luyện Khí cấp bảy, áp lực cực lớn chỉa vào nên hắn bỏ chạy về một phương hướng khác.

Ba người trên cây nói thầm một tiếng, sau đó có thêm hai đạo nhân ảnh theo sát Vân Phi Vũ, còn lại một người tiếp tục ẩn núp.

Bị Vạn Kiếm Sơn tìm tới, Vân Phi Vũ không thể không chạy, thông minh như hắn có thể tưởng tượng được hậu quả nếu mình rơi vào tay Vạn Kiếm Sơn.

Nói nhẹ một chút thì mình thỏa hiệp đem Tử Tiêu thú cho Vạn Kiếm Sơn, ma thú rút lui, bọn họ là anh hùng.

Nhưng nếu quan trọng, thì Tử Tiêu thú bị cướp, mình bị đánh chết, bọn họ vẫn là anh hùng mà chính mình sẽ trở thành người chịu tội thay, thân tử đạo tiêu, thậm chí Vân gia có thể sẽ bị trục xuất mãi mãi.

Vô luận là kết quả nào thì Vân Phi Vũ cũng không thể chấp nhận, cứu thành Vân Châu quan trọng, thế nhưng Vân Phi Vũ cũng không có rộng lượng và cao thượng đến độ bỏ thành tựu của mình chuyển sang cho người khác.

Tín hiệu qua đi không đến năm phút đồng hồ, liền có thêm một đội đệ tử Vạn Kiếm Sơn xuất hiện ở nơi này, sắc mặt ngưng trọng xem chừng xung quanh.

Dong binh trên cây vừa nhìn người đến là đệ tử của Vạn Kiếm Sơn, nhanh chóng nhân cơ hội nhảy xuống đại thụ, vẻ mặt nịnh hót nhìn về phía đệ tử Vạn Kiếm Sơn.

- Đại ca, các ngươi là người của Vạn Kiếm Sơn sao? Ta tên là Mao Tam, là dong binh của dong binh đoàn Thiên Mã.

- Ít nói nhảm, tín hiểu có phải do các ngươi phát không? Vân Phi Vũ ở đâu?

Người dẫn đầu trực tiếp cắt đứt lời của người lính đánh thuê này, giọng nói lạnh lẽo và gương mặt không kiên nhẫn.

- Đúng, đúng là ta, đại nhân, không biết thù lao sao?

Người lính đánh thuê này cũng không phải là người ngu, trực tiếp xoa xoa tay nói đúng trọng tâm.

Trong mắt người dẫn đầu của Vạn Kiếm Sơn hung quang chợt lóe, trực tiếp ném qua hai túi kim tệ.

- Nếu dám dối gạt ta, ngươi tự biết hậu quả!

- Tiểu nhân không dám, đây là dấu hiệu của kí hiệu, hai huynh đệ của ta cũng đang đuổi theo hắn ta, các ngươi cứ đi về phía trước là được.

Mao Tam suy nghĩ rồi nói, ngay tức khắc biết khoảng cách không cách quá xa, nhanh chóng viết kí hiệu ở trên mặt đất.

- Nếu như vậy, ngươi có thể đi được rồi, nhớ nếu thành công ta sẽ đến vấn an cả nhà ngươi!

Người dẫn đầu trực tiếp vung trường kiếm trong tay lên, khẽ múa thanh kiếm, đầu người nhanh chóng rơi xuống đất, không dây dưa dông dài.

- Kim tệ của Vạn Kiếm Sơn, đâu có thể dễ cầm như vậy!

Nói một câu rồi thu hồi kim tệ, đoàn người khẩn trương hướng về phương hướng của Vân Phi Vũ, chỉ để lại vết máu đầy trên mặt đất, với một thân thể không đầu.

....

- Không tránh khỏi!

Vân Phi Vũ bất đắc dĩ dừng thân lại, trong cảm nhận của hắn, xung quanh mình đã không dưới hai mươi con ma thú, thực lực chỉ trên dưới Luyện Khí cấp bảy và cấp tấm, nhưng quan trọng là chúng nó phân tán ở bốn phương tám hướng, vô luận là phương hướng nào mình cũng không tránh được phải ứng chiến.

Nếu đã không chạy được vậy thì chiến đấu thôi!

Nắm chắc Lôi Minh Kiếm, cầm lấy một viên Tiểu Hoàn Đan cho vào miệng, linh khí vận động chờ sức phát động.

"Ngao!"

"Rống!"

Tiếng thú hống, tiếng chim kêu vang vọng khắp Sâm Lâm, chỉ trong nháy mắt mảnh đất máu tươi đầy đất, có thân thể bị tàn phát, có ma thú bị mất đi tay và chân.

Mùi máu tươi tanh hôi, tràn ngập ở chỗ này, tiếng gió thổi không ngừng nhưng không thể nào thổi tan.

Thạch lâm sụp đổ, nơi đây là địa điểm bạo phát chiến đấu, kiếm gãy thương tan, báo hiệu một cuộc chiến tàn khốc.

Mà bây giờ, nơi đây chỉ có hơi thở ma thú, Vân Phi Vũ biết được, cuộc chiến ban đầu ở đây luôn là ma thú lấy được thắng lợi, không biết mình sẽ lặp lại tình cảnh của những người ở đây không!

"Thình thịch!"

Lại một nửa thân thể người bay thẳng tới, rơi vào trước người Vân Phi Vũ, mặt mày hoàn toàn thay đổi, vô cùng thê thảm, mà người này chính là một trong hai dong binh theo đuôi Vân Phi Vũ, người này cũng không ngờ tới, tiền còn chưa lấy được mà đã bỏ mình.

Theo đó mà đến là một đầu Ban Văn Cự Hổ dài mấy thước, hổ trảo lưu lại vết máu, còn có chút thịt thừa đọng lại ở khóe miệng, hai mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm vào Vân Phi Vũ, móng sau mạnh mẽ hơi uốn lượn, chờ đợi cơ hội một kích tất sát.

"Ngao..."

Lại thêm một đầu Hoang Lang gầm thét nhảy tới, tiếng sống vang dội như sấm sét, đinh tai nhức óc, thân hình khổng lồ khuất sau Cự Hổ, chân to đạp trên một vũng máu lớn, không biết là do trận chiến lưu lại hay không mà hai mắt cũng đỏ thắm, khát máu nhìn về phía Vân Phi Vũ.

Từng con từng con ma thú dần dần xuất hiện, huyết khí tàn phá bừa bãi vô cùng tanh hôi.

- Hừ, muốn mạng sống của Vân Phi Vũ ta sao, các ngươi còn kém lắm!

Vân Phi Vũ không thể chờ đợi thêm, cầm Lôi Minh Kiếm giẫm đất phi lên, một kiếm vào người ma thú gần hắn nhất.

Bạn đang đọc Hệ Thống Đại Chủ Nợ (Dịch) của Đông Thần Thiểu Nhị Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tinhtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.