Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại gặp máu chó, kiếp trước rất quen thuộc a

Tiểu thuyết gốc · 1180 chữ

Chương 9: Lại gặp máu chó, kiếp trước rất quen thuộc (Yêu Cầu đổi mới)

Mặc lên bộ [Bất Bại Quần Áo], Thái Quân trong 1 ý niệm chuyển thành màu trắng.

“Hô vẫn là màu trắng Tide tinh khiết đẹp a”.

“Ký chủ quả là có mắt nhìn, như áo tang mà bảo là đẹp”, Hệ Thống cười khằng khặc.

“Im miệng, người ta bảo áo trắng thuần khiết, trong sáng, người mặc nó phải có tính cách như ta đây”

“Ô Phi, ký chủ đầu óc có bệnh hay không à, còn nói thuần khiết, trong sáng, hèn chi kiếp trước chỉ làm bạn với cánh tay phải” Hệ thống càng phá lên cười.

“Ta không đùa với mi nữa, thôi hãy ra khỏi đây, ồ có lối thoát”, Thái Quân nhìn đằng xa có 1 tia ánh sáng, hẳn là nơi thoát hiểm khi lấy xong đồ vật.

Sau đó hắn cầm nhẫn trữ vật vạn năng thu hết bảo bối, cong mông, thở phì phò sảng khoái.

Phi ra ngoài, cảm giác rùng mình, Thái Quân dường như quên gì, chợt nhớ lại.

Bầu trời, mây đen bao quanh cả 1 mảnh vực, trong tầm bán kính vài chục dặm có thể dễ dàng thấy được khủng bố.

Thái Quân ngược lại con mẹ nó hay, lại đứng ngay tâm đám mây, hắn ngưởng mặt lên trời, ngưng trọng tầm nhìn.

Thở dài, “Thôi kệ nó đi, tới thì tới”

Thái Quân đã chấp nhận số phận của mình, sau đó 1 trận nổ oanh trời.

Tia sáng loé lên muốn mù cả mắt, làm hắn không phản ứng kịp, Thái Quân không kịp nói hết câu, “Đau quá, đánh muội muội mày …”

10s sau. Trời quang đãng. Vạn vật như bình tĩnh nhưng vẫn còn run sợ trước kiếp vân.

Bò từ dưới đất lên, quần áo đã chỉnh tề, Thái Quân còn cảm thán

“Mẹ lão thiên, đánh gì mà đau thế, hên lão tử có hệ thống, nếu không nơi đây thành nấm mồ cao 3m rồi”

Lông tóc không hư tổn, Thái Quân đã mới trải qua sinh tử luân hồi, nơi đó hắn thấy mụ mụ kiếp trước, phụ thân và mẫu thân kiếp này. Này nhìn kỹ lại còn nhìn thấy cánh tay lơ lửng trên không vẫy chào hắn.

“Quả là không phụ lòng ta a, Hệ thống”

“Đương nhiên rồi, hệ thống ta rất cường đại nha, cũng là nhờ xyzabc@!#@#!@ tạo ra ta mà” Hệ thống đang nói nhưng sau đó có tiếng chập chờn, rồi khôi phục lại.

“Chuyện gì thế Hệ thống, ngươi xảy ra vấn đề gì vậy” Thái Quân nghe kỹ mới nãy.

“Ta vừa mới tiết lộ tên của người tạo ra ta, Chư Thiên Hệ Thống, chẳng lẽ?”

“Chẳng lẽ thế nào, ngươi không nói ra được à”

“Không thể nào nói tên ra được! Chẳng lẽ hắn còn chưa muốn cho ngươi biết”

“Biết cái gì, Hệ thống, ngươi muốn giấu ta cái gì?” Thái Quân gặn hỏi, hắn hôm nay minh bạch, không phải khi không tự nhiên Hệ thống bay trúng đũng quần hắn.

“Không muốn giấu chủ nhân, nhưng ta không thể nào nói ra được” Hệ thống thực lòng nói ra.

“Ngươi vừa nói cái gì, Chủ Nhân, bình thường ngươi gọi ta là kí chủ mà?” Thái Quân càng nghi hoặc.

“Tự nhiên bây giờ ta gọi như vậy, chắc là ảnh hưởng từ hồi nãy!” Hệ thống hoảng sợ.

“Hô, không suy nghĩ nữa, đợi ngày nào ta đủ cường đại thì sẽ khám phá hết thảy mọi bí mật”.

Đột nhiên, từ phương xa đánh tới, xuất hiện 1 nhóm người. Có nam có nữ, tổng cộng 5 người.

“Đại ca, ở đây có dị tượng, chẳng lẽ bảo vật xuất hiện?”. Một tên gầy gò nam tử nói.

Cái người mà nam tử gọi là đại ca đáp, “Phải thế đi, dị thường thế cơ mà, hơn nữa động tĩnh lớn như vậy, bảo vật hẳn là kinh người.”

“ồ đại ca, ở kia có người, còn trẻ như vậy, chắc đệ tử nào ra lịch luyện rồi.” trong nhóm có 1 nữ tử nói ra.

“Hừ, tiểu tử, tính ngươi thức thời, giao đồ vật trên người ngươi ra rồi lăn.” trong nhóm có người phụ hoạ.

“Cái gì, tình huống thế nào, đây là tình huống trong truyện mà ta đọc kiếp trước ư, đầu tiên bị kêu gọi cái gì đó lăn, sau đó xuất thủ cướp đồ” Thái Quân trong lòng thầm nghĩ.

Hắn nhìn 5 người, tu vi bất quá cao nhất tên nam tử được gọi là đại ca kia, khí tức phát ra cao hơn hắn, nhưng không làm hắn run sợ có lẽ là Nhất Phẩm Đại Võ Sư đi.

“Tiểu tử, giao ra không thì chết, chọn đường nào, ta bất quá khuyên ngươi chọn đường 2, chết rồi, mọi thứ của mi sẽ là của bọn ta.”

Thái Quân ngẫm lại trong trấn của mình, không có vị nam tử nào nhìn không già mà Đại Võ Sư, chắc là từ nơi khác đến, thôi kệ, đến nơi nào chả được, giết là được, không sợ bố con thằng nào.

“Ta khuyên các ngươi không nên chọc ta, ta mà điên lên thì ta còn không biết mình cường đại như thế nào.” Thái Quân cười cười, châm chọc.

“Tiểu tử, rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt, huynh đệ, lên làm thịt hắn” Nam nhân Đại Võ Sư kia lên tiếng.

Thái Quân không do dự xuất thủ trước, không đợi đám người kia vụt lên, Thái Quân nhanh tay dùng Hổ Sát Đao, tay hắn trở nên cứng hơn, sắt bén hơn, nhắm thẳng vào người có tu vi yếu nhất, chỉ có Nhị Phẩm Võ Sư.

Bành 1 tiếng, nam tử râu quai nón bị chia làm 2 nửa, không biết mình chết như thế nào, sau đó 4 người còn lại mới hoàn hồn, hét lên.

“Ngươi lại dám giết sư đệ ta, ta với ngươi không đợi trời chung”

+1

+1

+1

Âm thanh nhắc nhở liên tục, hắn mới nhoẻn miệng cười, mục đích thành công, không phải hắn ỷ mạnh hiếp yếu, mà hắn tính toán nếu đánh chết người yếu nhất trong nhóm, thì chắc chắn mấy người còn lại sẽ không sợ hắn, ngược lại còn phẫn nộ hơn nữa, đến lúc đó kiếm lời rồi.

PS: Vấn đề phát sinh, thật là ta muốn viết mỗi ngày 2 chương, nhưng bài tập lại không cho phép, nên mạn phép 2 ngày 1 chương, nếu rảnh thì viết nhiều, thật mỏi mệt a. Thật xin lỗi các huynh đài, tỷ tỷ tu tiên rất nhiều, nhưng mà thôi, đạo tâm vững, thì sẽ độ kiếp thành công, tác phẩm đầu tay này như là tâm đắc của tại hạ, hi vọng mọi người sẽ đón nhận nhiều hơn. Bạch Trư out đây, cảm ơn mọi người đã quan tâm

Bạn đang đọc Hệ Thống Chư Thiên Ký sáng tác bởi BạchTrư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạchTrư
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.