Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tống thượng môn lai

Phiên bản Dịch · 2440 chữ

Hồng Quân mấy người bí mật ẩn vào một cái tiểu thiên viện, giống như là biến mất tại Bạch Hổ Thành, vài ngày nay chưa từng hiện thân, người của thành chủ phủ cùng Bạch Vạn Kiếm đều đang âm thầm phỏng đoán, đoàn người Hồng Quân rốt cuộc là ai?

Bên trong thiên viện, Hồng Quân đang đợi Liễu Nhất Minh. Kể cả việc thu nạp Lý Thanh Minh, bọn người Liễu Nhất Minh mấy năm nay lập công lao không ít, rốt cuộc cũng đạt được mơ ước của mình, thượng phẩm tiên khí, mà trung phẩm tiên khí của bọn họ Hồng Quân cũng không có thu hồi, để cho bọn họ sau này có thể chiêu lãm thuộc hạ cho chính mình.

Lý Thanh Minh như nguyện ý, muốn trung phẩm tiên khí, đã có trung phẩm tiên khí, lại nghe nói chuyện bên trong thành, Lý Thanh Minh trong lòng hoàn toàn yên tâm, Hồng tiên sinh thần bí lại mang theo nhưng người cũng rất là thần bí, không có người nào Lý Thanh Minh có thể nhìn thấu.

Hồng Quân cuối cùng tìm hiểu chính là Triệu Vân Hưng, Tôn Ngộ Không, Huống Thiên Minh, La Băng cùng nhau ngồi trên cái bàn tròn ở trong phòng, Triệu Vân Hưng ngồi đối diện với bọn họ.

Tôn Ngộ Không cố ý phóng thích ra chính mình sát khí, chỉ là sát khí này đối với Triệu Vân Hưng không có tác dụng, ngược lại làm kích lên sát khí trên người Triệu Vân Hưng, hơn nữa sát khí trên người Triệu Vân Hưng đại thịnh, điểm ấy để cho bọn Hồng Quân kinh ngạc.

Triệu Vân Hưng tại phàm nhân giới chính là tướng quân chỉ huy hang ngàn binh mã, giết chết không biết bao nhiêu người cùng với yêu thú, so với Tôn Ngộ Không còn muốn nhiều hơn, sau này một đường phi thăng đến đây, vì bảo vệ bằng hữu bên người mà giết thêm không ít, bởi vậy sát khí của Tôn Ngộ Không làm sao có thể so sánh.

“Ngươi, theo lời bọn hắn nói chính là Hồng tiên sinh? Không sai, chính là anh hùng xuất thiếu niên.!” Hồng Quân mấy người còn chưa nói chuyện, Triệu Vân Hưng đã chủ động mở miệng.

“Triệu tướng quân, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, có thể tu luyện ngoại công tới trình độ này, tướng quân để cho Hồng Quân thật là bội phục!” Hồng Quân a a cười, trong giới chỉ lấy ra một lượng lớn rượu ngon, loại rựu này bình thường Tôn Ngộ Không muốn uống cũng không được.

“Chỉ là tu luyện một công pháp thô thiển, không có gì đáng để bội phục.” Triệu Vân Hưng cũng không khách khí, mở vò rượu uống, uống xong một ngụm, con mắt sáng ngời, thở ra khỏi miện tửu khí, không ngừng kêu lên vài tiếng hảo tửu.

“Triệu tướng quân nguyên lai là người ở nơi nào?” Năm vò rượu phân cho năm người, Tôn Ngộ Không uống nhanh nhất, một vò rượu không đủ để thỏa mãn cái miệng của hắn, đáng thương a a nhìn Hồng Quân, Hồng Quân cười khổ một tiếng, cho hắn thêm một vò nữa.

“Địa phương cũ, đã quá xa xăm rồi, không đề cập tới cũng được.” Triệu Vân Hưng có chút thở dài, cẩn thận nhấm nháp chút hảo tửu.

“Triệu tiên sinh có điều chẳng biết, ta cũng là người của tiên ma yêu giới, bây giờ đã thấy Triệu tiên sinh cùng với nhiều người tiên ma yêu giới như vậy, đặc biệt cảm thấy thân thiết.”

Hồng Quân có cảm giác Triệu Vân Hưng này rất giống với người mà cha nhắc tới, Tần vương triều trước kia Triệu Vân Hưng, chính là đại tướng quân thống lĩnh hàng ngàn binh lính, Triệu Vân Hưng bây giờ, được coi là nhân nghĩa tướng quân.

Ngoại công đặc biệt hơn so với công pháp chuyên tu luyện thân thể, giống như khủng long tộc, kim hình tông, bọn họ đều có chính mình tu luyện công pháp, coi như là thuộc một loại của ngoại công, còn loại ngoại công của Triệu Vân Hưng chỉ là công pháp của phàm nhân giới, vẫn chỉ là tu luyện thân thể, bất luận là xương đầu hay là toàn thân, đều trong vòng rèn luyện mà thành, so với hai loại công pháp trên còn yếu hơn rất nhiều, nhưng cuối cùng tu luyện tới thành tựu như vậy, nếu đem ra so sánh, Triệu Vân Hưng chính là thật lợi hại.

“Tiên ma yêu giới, a a, tan gay cả tiên ma yêu giới cái dạng gì đều chưa thấy qua,” Triệu Vân Hưng cười khổ một tiếng, hắn biết chính mình thuộc tiên ma yêu giới, nhưng mà tiên ma yêu giới quả thật hắn chưa có đi qua.

Hồng Quân con mắt sáng ngời, lại thêm một điểm phù hợp, “vậy Triệu tướng quân có biết Tử huyền tinh, có biết Tần vương triều?”

“Triệu Vân Hưng tay cầm rượu rõ ràng run lên một chút, hai mắt cũng hiện lên một đạo hôi quang, hơi một chút dừng lại, liền nhấc vò rượu lên tiếp tục uống.

Hồng Quân chính là đã thấy động tác nho nhỏ của Triệu Vân Hưng, lại nói, “Triệu tướng quân, chẳng biết ngươi còn nhớ kỹ năm đó đã dạy một tiểu hài tử không thể tu luyện nội công, tên là Tần Vũ sao?”

“Tần Vũ, ngươi nói Tần Vũ? Ngươi như thế nào biết hắn?” Triệu Vân Hưng vẫn đang bảo trì bộ dáng điềm tĩnh, nghe những lời Hồng Quân nói đột nhiên thất thần, kích động đứng lên, trong tay vò rượu đã rơi xuống đất lúc nào không biết.

“Triệu tướng quân, ta sẽ trả lời ngươi, nhưng trước mắt ngươi nói cho ta biết, ngươi có đúng hay không là vị Triệu tướng quân của Tần vương triều, cũng chính là sư tôn đầu tiên của Tần Vũ?”

Hồng Quân cũng đứng lên, Tôn Ngộ Không ánh mắt tiếc nuối nhìn vò rượu vừa rơi xuống đất, lại nhìn vò rượu của mình chỉ còn sót một ít, nhíu nhíu mày.

“Ngươi rốt cuộc là ai? Không sai, ta chính là Triệu Vân Hưng Tần vương triều, uất ức chết trong tay của một người tu chân, chính là ta, Triệu Vân Hưng.”

Triệu Vân Hưng buồn bã thở dài, lúc trước hắn uất ức chết đi, tới giờ vẫn không muốn đề cập đến chuyện này, đương nhiên trên chiến trường, Triệu Dương tông thiếu tông chủ Đông Phương Dụ, bị Triệu Vân Hưng mắng mấy câu, xấu hổ phẫn nộ, sử dụng kiếm hất Triệu Vân Hưng lên, từ không trung chém đứt tay và chân, sau đó đặt lên mặt đất, cho chiến mã giẫm đến chết Triệu Vân Hưng.

Việc này chính Tần Vũ cũng không biết, Triệu Vân Hưng chết quá thảm, nếu trực tiếp chết do Đông Phương Dụ giết cũng tốt, đằng này bị ngựa giẫm chết, như thế nào cũng là chuyện nhục nhã, nên sau sự tình không có ai nói cho Tần Vũ.

“Ngài thật chính là … vị Triệu tướng quân kia? Ta gọi là Tần Sương, nhi tử của Tần Vũ!” Hồng Quân đối với vị Triệu tướng quân đã từng dạy dỗ cha không chút giấu diếm, thân thế mình đều nói ra.

La Băng cùng Huống Thiên Minh đều kinh ngạc nhìn Hồng Quân, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ nghe nói về thân thế của Hồng Quân, đặc biệt là La Băng, không nghĩ tới bối cảnh Hồng Quân cũng như vậy phức tạp, nếu tính ra, Hồng Quân xem như là người của thần giới, hắn dù sao cũng là ở thần giới xuất sanh.

“Cái gì, ngươi là nhi tử của Tần Vũ?” Triệu Vân Hưng cũng giật mình, hắn như thế nào cũng không có nghĩ tới vị Hồng tiên sinh thần bí này, là tiểu nhi tử của Tần Vũ, đồ đệ trước kia của mình.

“Đúng vậy, cha rất hay kể về ngài, sau đó cha vì ngài mà báo thù, cả Triệu Dương tông đều giết sạch. Bất quá, có thể thấy ngài ở chỗ này, rất là ngoài ý muốn a!”

Đối với Triệu Vân Hưng, Hồng Quân biểu hiện rất tôn trọng, dù sao nếu không có Triệu Vân Hưng, rất có thể không có Tần Vũ thành tựu như bây giờ, tự nhiên cũng sẽ không có Hồng Quân tồn tại.

Cuối cùng, Hồng Quân cấp cho Triệu Vân Hưng một kiện trung phẩm thần khí, Triệu Vân Hưng có được thần khí, nếu là chín cấp tiên đế trước mặt hắn, hắn cũng tự tin có thể dễ dàng giết chết.

Liên tục một tháng, thành chủ phủ cùng Bạch Vạn Kiếm đều đoán được Lý Thanh Minh cùng Triệu Vân Hưng liên hợp thế lực ở một nơi nào đó, một tháng này bất thường nhất chính là bọn hắn. Kỳ thật Lý Thanh Minh cùng Triệu Vân Hưng bọn họ biểu hiện rất bình thường, chỉ là quá bình thường mà thôi, ngay cả một tin tức nào cũng không có nghe tới, thành ra rất là bất thường.

Nữa tháng sau, thành chủ phủ không còn nhịn được nữa, thành chủ Mã Thiên Lý mang theo mười sáu người tám cấm tiên đế, còn có hai người mới vừa xuất quan chín cấp tiên đế, tự mình tìm tới Triệu Vân Hưng.

Mã Thiên Lý trực tiếp xông vào nơi ở của Triệu Vân Hưng, theo sau mấy người họ còn có hai đại đội gần sáu ngàn đế cấp cao thủ, “Triệu tướng quân, người của ngươi, thật sự không để chúng ta vào mắt sao?”.

Mã Thiên Lý hét vang, thật sự làm cho Triệu Vân Hưng chán ghét, nói, “thành chủ đại nhân, ta không hiểu ý tứ của ngài là gì!”

“Triệu tướng quân, minh nhân không nói ám thoại, cái người kia hẳn là người của ngươi, giết người của ta như vậy rồi biến mất, hình như không hợp quy củ, như thế nào, ta cũng đã tự mình đến, hắn còn chưa muốn xuất đầu lộ diện?”

“Ha ha, thành chủ đại nhân nói như vậy, chúng ta cũng không cách nào khác đành phải xin lỗi các ngươi a!” Một tiếng cười to, trong thư phòng của Triệu Vân Hưng đi ra mấy người, chính là Hồng Quân bọn họ, hôm nay mấy người Hồng Quân vừa lúc đến đây bái phỏng Triệu Vân Hưng.

“Tới Bạch Hổ Thành ta gây sự chính là mấy người các ngươi?” Mã Thiên Lý có chút cau mày, mấy người này, cho dù một người trong bọn họ hắn cũng không có khả năng nhìn thấu.

“Cha chả, còn chưa có tìm tới ngươi, ngươi lại chính mình dẫn xác tới cửa, hảo, hảo, để lão Tôn ta một bữa thống khoái.” Tôn Ngộ Không hai mắt kim quang bắn ra bốn phía, vô hạn sát khí phát ra, hôm nay mấy người này có thể cho Tôn Ngộ Không một trận giãn gân giãn cốt a.

“Thành chủ, mấy người này không dễ đối phó, ít nhất hai người đều là chín cấp, còn có hai người kia ta nhìn không thấu!” một người đi theo phía sau Mã Thiên Lý, chín cấp tiên đế nhẹ nhàng nói. Hắn nhìn không thấu hai người, một người là Hồng Quân, người kia là Huống Thiên Minh.

“Truyền tin cho Vương trưởng lão bọn họ, tức tốc trợ giúp!” Mã Thiên Lý cũng cảm giác được không ổn, kim nhãn Tôn Ngộ Không cho hắn rung động rất lớn, lại còn có hai người mà cả chín cấp tiên đế đều nhìn không thấu, càng làm cho hắn thêm hoảng.

“Ngộ Không, những người này hãy giao cho ta a!” Một người luôn luôn ít nói, Huống Thiên Minh, đột nhiên mở miệng. Tôn Ngộ Không ba người đều kinh ngạc nhìn hắn, Huống Thiên Minh chính là rất ít khi chủ động đứa ra vấn đề.

Hằng ngày cùng Hồng Quân bọn họ ở cùng một chỗ, Huống Thiên Minh có không ít lĩnh ngộ, đã cảm giác được mình sắp đột phá, Tại đây là một thế giới không có thiên kiếp, Huống Thiên Minh rất muốn biết sau khi mình biến thành Kim nhãn cương thần là cái dạng gì, cho nên lần này yêu cầu Tôn Ngộ Không nhường cơ hội cho hắn.

“Ta nói, lão Huống, ngươi không thể giành cơ hội lần này được, lần sau cho ngươi, lần này tất cả đều là của ta!” Tôn Ngộ Không ha ha cười, nói xong cầm côn bổng bay lên.

“Mọi người cẩn thận!” Mã Thiên Lý nổi giận gầm lên một tiếng, cấp tốc lui về phía sau, mục tiêu kim bổng Tôn Ngộ Không đánh tới, chính là hắn, Mã Thiên Lý.

“Ngộ Không, vậy xem chúng ta ai giết nhiều hơn, ha ha!” Huống Thiên Minh cười lớn một tiếng, lập tức bóng người đã nhìn không thấy. Đối với cương thi nhất tộc tốc độ, mọi người vẫn rất khâm phục, Tôn Ngộ Không nếu không dùng Kinh Thiên côn pháp, rất khó có thể so sánh với Huống Thiên Minh.

“Bồng, bồng, bồng!”

Một tiếng đầu chính là Tôn Ngộ Không đập nát một tiên đế chẳng biết chết sống phi lên, hai tiếng còn lại là thanh âm thiết quyền của Huống Thiên Minh đồng thời đánh lên hai người tám cấp tiên đế, tốc độ của Huống Thiên Minh khiến hai tiên đế này chết đi mà căn bản chưa có chạm được vào thân thể của hắn.

“Không được, ngươi xấu lắm, lợi dụng tốc độ!” Đang chiến đấu Tôn Ngộ Không tức tối hô to lên một tiếng, một hồi công phu, đã đánh nát nguyên anh của ba người tám cấp tiên đế, không có tiên khí hộ giáp, tốc độ lại chỉ bằng với tám cấp tiên đế, thật sự là quá dễ giết.

“Không dụng tốc độ, vậy ta dụng cái gì. Ngươi không cần kim bổng thử xem, ha ha, ngươi còn không giết, ta sắp giết xong hết rồi!” Huống Thiên Minh ha ha cười, hai người tám cấp tiên đế lại chết trong khi cái bóng của Huống Thiên Minh còn không thấy.

Bạn đang đọc Hậu Tinh Thần Biến của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 459

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.