Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dụ địch

Phiên bản Dịch · 2440 chữ

Hoàng sa thành được tạo thành bởi hơn một ngàn ba trăm vạn liên quân, sau khi Lam Hải Quang và Viên Vũ phá được trận của Hồng Quân thì tin tức nhanh chóng lan truyền, ngay cả năm mươi vị thành chủ cũng cao hứng hẳn lên. Thần giới thứ hai không có trận pháp bảo vệ thì dù có nhiều người hơn nữa cũng không chuyên nghiệp như là một ngàn ba trăm vạn đại quân của liên quân.

Thái Bình thành trước đây chính là Hoàng Lương thành, hôm nay phải đối diện với đông hơn họ ngàn vạn đại quân. Trong khi đó Thạch Liễu Tín thì nghỉ ngơi phục hồi ba năm, không sợ người trogn thành bỏ chạy trốn hay đi cầu viện ở những toà thành khác.

“ Ngươi nói thần giới thứ nhất sau khi phá trận vẫn không đánh tới mà vẫn còn nghỉ ngơi?” Hồng Quân cau mày, trên tay lôi kéo Nghịch Ương ngồi xuống đánh cờ, thật lâu không buông quân cờ xuống.

“ Hồi bẩm Hồng Tiên sinh, đích xác là như thế này, Cừu đại nhân muốn hỏi chủ ý của đại nhân là bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?” Thần nhân đưa tin tức đến đây cung kính nói.Tất cả thần nhân của chín toà thành trì đều coi Hồng Quân như thần tượng, người đưa tin cũng không ngoại lệ.

“ Được, ngươi về trước đi, báo với Cừu đại nhân không cần gấp chúng ta sau đó sẽ đến”

Hồi lâu sau quân cờ cũng được buông xuống, , trong lòng cũng khẩn cấp nghĩ các kế sách.

” Chiếu Tướng” Nghịch Ương trợn tròn mắt, Hồng Quân hạ con pháo xuống, vô luận là hắn làm như thế nào thì cứ khi hạ cờ xuống đều là chiếu tướng. Căn bản là hồi nãy Hồng Quân không có tính toán, không biết vừa rồi hắn tưởng đến tình huống của Thái Bình thành hay là cao thủ thực sự chơi cờ ( Khục khục, chắc là ăn “ rùa” thôi)

“ Nghịch Ương lão ca, cuộc sống an nhàn hết rồi, chúng ta đi thôi” Hồng Quân ha ha cười cũng không cần nhìn bàn cờ, đứng dậy rất thoải mái hô một hơi rồi đi thẳng ra bên ngoài.

Bên trong Thái Bình thành, Cừu Thiên sau khi nghe được tin tức từ Hồng Quân thì thở ra nhẹ nhõm, Thái Bình thành đại bộ phận thần nhân đã được Hồng Quân cho lui ra khỏi thành. Hôm nay Thái Bình thành chỉ còn khoảng hai trăm vạn thần nhân binh sĩ, nếu mà nói thành trống thì cũng không có gì là quá đáng. Hôm nay thần giới thứ nhất toàn lực phản công, đừng nói là chống đỡ một trăm năm, ngay cả ba ngày cũng là giỏi lắm rồi.

Bên ngoài Thái Bình thành, quân địch thì ba năm trôi qua rồi mà vẫn không có đánh vào, bọn chúng cũng chỉ trơ mắt đứng nhìn người của thần giới thứ hai rời đi. Năm mươi vị thành chủ đi theo Thạch Liễu Tín đều đã rất nóng nảy, đã tập trung lại quyết đi tìm Thạch Liễu Tín để hỏi rõ nguyên nhân.

“ Thạch thành chủ, quân ta giờ này sĩ khí…cũng là hưng vượng nhất, vì sao dừng lại lâu như vậy, không lẽ muốn để địch nhân toàn bộ chạy mất?”Liên Vựng thành chủ nóng nảy lên tiếng đầu tiên, trực tiếp hỏi.

“ Liên Thành chủ, không nên vội vã, chúng ta bây giờ vây bắt họ có phải là rất đơn giản sao?Thành bên trong bây giờ cũng không còn bao nhiêu người, ta phỏng chừng người của họ cũng đã rời đi nhiều lắm rồi, bây giờ còn có một ít người thủ thành mà thôi, địch nhân càng ít thì chúng ta chiếm thành càng dễ chứ sao? Làm sao phải mất nhiều tinh lực như vậy?” Thạch Liễu Tín cười ha ha lắc đầu.

Các thành chủ khác đều nhìn Liên Vựng, , Liên Vựng cũng cố chấp tiếp tục nói “ Liên thành chủ, thành mà ít người thì chúng ta chiếm quả thật dễ dàng, nhưng nếu chúng ta cho bọn chúng chạy đi cả, tương lai hậu hoạn vô cùng theo ta nghĩ thừa dịp đại quân chúng ta đang tràn đầy sĩ khí, nhất cử công phá thành trì, đem toàn bộ thần nhân của thần giới thứ hai đang loạn lạc ra giết hết, còn có thể uy hiếp những toà thành trì sau này”

“ Liên thành chủ, đừng có gấp mà. Bây giờ chúng ta đối phó có một toà thành trì, phía sau còn có tám toà nữa, theo đạo lý mà nói, nếu đối phương thực sự muốn phản kháng thì đã đem toàn bộ nhân lực tập trung ở chỗ này, nếu không thì họ sao lại triệt lui? Chúng ta phải tuyệt đối chu toàn, hôm nay đợi bọn chúng toàn bộ lui đi, chỉ lưu lại một chút ít quân đội, cản thận không mắc mưu, chúng ta sau khi cử thám tử đi thăm dò sau đó có tấn công cũng không muộn.”

“ Thạch thành chủ nói có lý, cẩn thận một chút vẫn nên. Có biết được không khi trong thành bọn chúng có bố trí một số trận pháp dẫn dụ chúng ta vào? Nếu chúng ta tuỳ tiện tiến vào bị bọn chúng bao vây, khi đó hối hận cũng không kịp” Thạch Liễu Tín vừa nói xong thì Lý Phong lập tức tán đồng. Lời của hắn cũng quả thật có đạo lý, nếu thực sự bị vây ở bên trong, bọn họ có muốn khóc cũng không kịp.

“ Ta thật sự lỗ mãng, cũng may Thạch thành chủ tính toán chu toàn” Liên Vựng cùng mấy người thành chủ nhất thời thấy mình khuyên nhủ không có tác dụng, lại cũng không đủ lý do phản bác chỉ có thể tiện đường rút lui mà thôi.Hai năm sau, bọn Hồng Quân vẫn cứ như thế chậm chạp, thảnh thơi tiến tới Thái Bình thành, cuối cùng cũng đến nới. Bên trong thành hai trăm vạn binh sĩ cũng không có hành động gì đồng dạng với một ngàn ba trăm vạn liên quân bên ngoài giống nhau., trong vòng năm năm đó hai bên không có phát động một hành động gì, một số thành chủ gọi cuộc chiến tranh này là cuộc chiến tranh quỷ dị, một đại quân cách xa thực lực như vậy có thể nhìn một toà thành yếu ớt trong năm năm, không thể phủ nhận đây chính là một kỳ tích.

“ Hồng tiên sinh, rốt cuộc ngài đã đến. Chúng ta làm theo lời ngài phân phó, trong khi chờ bọn họ đến đây chúng ta đã cho thần dân dần dần rời đi, chính là khi thần nhân chúng ta rời đi hết mà bọn chúng vẫn không có tiến công, ta cũng không có biện pháp gì trước tình huống này”

Thành chủ phủ Cừu Thiên đã buông tâm không còn màng trách nhiệm của mình là chủ đạo nữa mà chờ đợi kỳ tích từ Hồng Quân. Một kiếm giết chết bảy ngàn thần nhân, cùng Nghịch Ương hai người san bằng Lạc Phượng thành, giết hại hơn phân nửa thần nhân…kỳ tích này sớm đã truyền đi khắp nơi, những thần nhân bình thường giờ này xem Hồng Quân như thần tượng, ngay cả mấy vị thành chủ cũng không khác gì là …tôn hắn làm thần tượng.

“ Cừu đại nhân thật khổ cực rồi, lần này đối thủ của chúng ta quả thật không tầm thường, nhưng mà mọi người có thể yên tâm, thắng lợi cuối cùng nhất định sẽ là của chúng ta” Hồng Quân cười cười, Thạch Liễu Tín mà không đánh vào thành thì có khác gì phá vỡ hết kế hoạch của hắn?

vốn Hồng Quân định hy sinh Thái Bình thành và một vài bộ phận thần nhân, để cho bọn họ thua mà lui, khiến cho quân của thần giới thứ nhất hấp dẫn mà đuổi theo, từng bước tiến hành kế hoạch, bây giờ xem ra có khi phải thay đổi. Mục đích làm hấp dẫn địch nhân vẫn là mục đích chính, buông tha cho bọn chúng ư? Điều đó là không thể.

“ Sư huynh, có khi phải đánh đấm một hồi?” Hồng Quân xoay người lại nói với Liễu Hàn Thư, Hồng Quân nắm tay lại hét vang trời, hành động này chính là trả lời Hồng Quân, không cần phải nói thêm cho tốn nước miếng.

“ Chờ một chút, loại này không thể …thiếu ta được. Gần đây ta lĩnh ngộ càng ngày càng cao, lần này phải thử xem một kiếm đầy uy lực của ta…hắc hắc” Nghịch Ương cũng là ha ha cười đi theo. Theo lời lão nói thì lão hoàn toàn chưa luyện thành Nghịch Thiên nhất kiếm, Nghịch Ương có nằm mơ cũng mơ thấy một kiếm của mình như uy lực như của Hồng Quân.

“ Được, ngày mai chúng ta đi khiêu chiến, Cừu thành chủ, ông có thể chuẩn bị một số binh lính, ngày mai chúng ta ba người ra ngoài khiêu chiến, ông cho toàn bộ quân sĩ lui binh, đi càng nhanh càng tốt”

“ Hồng tiên sinh, không cần theo chân mọi người ra đánh nhau một hồi sao?”Cừu Thiên vội vàng hỏi, ứng theo kế hoạch thì bọn họ phải chết đi một số binh tướng mới thối lui.

“ Không cần, kế hoạch có biến, trước hết lui trở về chúng ta sẽ có một ngày cùng họ quyết chiến một trận” trong mắt Hồng Quân hiện lên một đạo hôi mang, trong khi nói chuyện vô tình quanh thân phát ra lãnh khí khiến cho Nghịch Ương và Hàn Thư đều cảm thấy sửng sốt, một loại cảm giác chợt loé qua khiến cho hai người cảm thấy ớn lạnh.

Nghịch Ương và Hàn Thư không biết Hồng Quân tu luyện Hồng Quân đạo, tu luyện nhanh nhất chính là ở trên chiến trường. Trước đây trên chiến trường, toàn bộ tử khí của những người đã chết đều tiến vào đan điền của hắn, loại vật chất này cũng chính là …vật chất màu xám vô danh.

Tại vô danh không gian, màu xám vật chất chính là do những tử khí của người chết và oán lực biến thành, những người lại chết một lần nữa tinh thần lực toàn bộ biến thành loại vô danh vật chất này, tất cả trí nhớ, tu vi đều biến thành màu xám vật chất này, vĩnh viễn biến mất.

tại vô danh không gian, người chết sau khi biến thành vật chất màu xám, mà Hồng Quân cảm giác trong Nguyên anh của mình có thể thải xuất ra một chút màu xám vật chất, chỉ cần một chút ít thôi cũng khiến cho người khác khó mà chống đỡ được. Nghịch Ương và Hàn Thư cảm nhận được loại lãnh khí này chính là do nguyên anh Hồng Quân sở xuất ra một chút vô danh vật chất, lại hấp thu thêm một chút vật chất.

Bên ngoài Thái Bình thành, Tại doanh trại chính của Thạch Liễu Tín. Khi mà Hồng Quân ba người đến được Thái Bình thành thì bọn thám tử của Thạch Liễu Tín cũng phát hiện toàn bộ sự việc trong Thái Bình thành, càng có thể xác định bọn họ đã đoán đúng.

“ Báo…có quân vụ khẩn cấp…” Thạch Liễu Tín đang nhíu mày vì không biết Thần giới thứ hai có mục đích gì thì đột nhiên bên ngoài có binh sĩ báo tin.

“ Tiến lên và nói đi”

“ Rõ, đại nhân” Một trung phẩm thần nhân đi vào đại trướng ( nơi đóng quân của thủ lĩnh) Cung kính đối với Thạch Liễu Tín rồi nói “ Bẩm báo thành chủ, Hồng Quân thành Nghịch Ương thành chủ, Hàn Thư phó thành chủ còn có tổng thành chủ Hồng Quân buổi chiều ngày hôm nay đã đến Thái Bình thành, bây giờ đang ở cùng Thái Bình thành thành chủ Cừu Thiên”

“ Được, truyền tin cho năm mươi vị thành chủ, sáng sớm ngày mai chuẩn bị công thành, ha ha bọn họ dũng cảm tới đây, trời cũng giúp ta” Thạch Liễu Tín điên cuồng cười, gã binh lính đưa tin cũng khó hiểu khi Thành chủ của hắn sau khi nghe tin ba người Hồng Quân lại hưng phấn đến như vậy.

“ Ngươi tưởng muốn lôi kéo ta lại bị ta kéo đến chỗ này, bên trong thành của người có khoảng hai trăm vạn, ta có hơn một ngàn vạn, lại có trận đạo cao thủ, thiên thần khí lần này chắc chắn phải thuộc về ta…ha ha ha ha”

Thạch Liễu Tín trong đại trướng vẫn điên cuồng cười to, chỉ là bên trong trướng đã bị hắn bố trí cách âm trận pháp, bên ngoài căn bản không biết ở bên trong hắn lầm bầm lầu bầu và cười như một thằng điên như vậy.

Thạch Liễu Tín trước khi chết đã thống lĩnh rất nhiều quân đội tham gia không ít chiến tranh, kế hoạch của Hồng Quân dụ địch hắn chỉ liếc mắt qua đã biết, chính vì biết kế hoạch của Hồng Quân nên hắn cũng không dẫn binh công thành, chính là tưởng Hồng Quân phải vác xác tới.

Hôm nay Hồng Quân ba người đã tới Thái Bình thành, Thạch Liễu Tín hoàn toàn không có băn khoăn, đối phó với hai trăm vạn binh sĩ cùng với ba người, Hồng Quân có trong tay thiên thần khí, phảng phất như đã nằm trong tay của hắn.

Ngày thứ hai, Thạch Liễu Tín lệnh cho năm mươi vị thành chủ, những vị thành chủ này tự mang quân đoàn của mình tiến tới gần Hồng Quân thành, hắn còn chưa kịp ra lệnh tấn công Thái BÌnh thành thì đột nhiên từ trong thành bay ra ba người.

Hơn một ngàn vạn thần nhân binh lính của thần giới thứ nhất, đều nghi hoặc nhìn ba người phía trước muốn ngăn cản sự tấn công của bọn họ. Ít nhất có đến hơn một trăm vạn người trước mắt, chỉ có ba người bay ra, đúng là đi tự tìm chết rồi.

Bạn đang đọc Hậu Tinh Thần Biến của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 405

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.