Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần giới thứ nhất phản công..

Phiên bản Dịch · 2407 chữ

Hồng Quân mặc dù so với Tần Vũ và đại ca Tần Tư tu luyện chậm hơn không ít nhưng tại trận đạo thì lại rất có thiên phú. Ngay cả Tần Vũ cũng tự thẹn không bằng. Khi xưa tại Tử Huyền phủ, chỉ mười năm là có thể bố trí nhị cấp trận pháp đại môn. Mặc dù đã rời xa Tử Huyền phủ rất nhiều năm nhưng hắn lúc nào cũng thôi diễn trận pháp, trong một trăm năm qua, rốt cuộc hắn đã đạt tới trình độ có thể bố trí được ba cấp trận pháp.

Hồng Quân vừa xuất quan liền nhận được tin báo của Liễu Hàn Thư và Nghịch ương, tới Thành chủ phủ đại sảnh tương tụ, lúc này cũng chính là phù hợp với kế hoạch của Hồng Quân, lần này xuất quan hắn muốn thương lượng với Nghịch Ương và Liễu Hàn Thư.

Ba người tương tụ, không cần ai nói ngay cả Lâm Lâm cũng lui ra ngoài, dành không gian cho ba người đàn ông, chiến tranh tựa hồ chính là chuyện của nam nhân, cho dù có phụ nữ nhưng cũng chỉ là số ít mà thôi.

“ Sư huynh, Nghịch Ương lão ca, ta vừa mới xuất quan có chuyện gì mà tìm ta vội vã vậy?”Hồng Quân ha ha cười nói, lần này bế quan hắn có thu được chút thành tựu nên tâm tình cũng đặc biệt là tốt.

“ Tiểu Quân, chuyện này là chuyện lớn rồi, đệ bế quan một trăm năm nhưng thần giới thứ nhất không có lấy một lần công kích chín tòa thành trì của chúng ta” Nghịch Ương cười khổ nói.

Hồng Quân sửng sốt, chuyện này quả nhiên là ngoài sở liệu của hắn, từ lúc nào người của thần giới thứ nhất lại tốt như vậy? “ Bọn họ không tới cũng rất tốt, hừ chỉ sợ sau này không còn cơ hội nữa”

“ Sư đệ, bọn họ không phải là buông tha cho chúng ta, mà lại tiếp tục chuẩn bị, chúng chuẩn bị một ngàn ba trăm vạn thần nhân quân đội, nghe nói còn có hơn một trăm trận pháp cao thủ, bây giờ đang chỉnh đốn đội ngũ, chỉ sợ không lâu sau sẽ xuất phát”

“ Hơn một trăm vị trận pháp cao thủ?” Hồng Quân trong lòng cảm thấy căng thẳng. Một ngàn ba trăm vạn thần nhân quân đội hắn không để vào tâm, nhưng hơn một trăm trận pháp cao thủ thì…đau đầu đây. “ Lúc nào thần giới thứ nhất lại có nhiều cao thủ về trận pháp thế này?” Phải biết rằng trận pháp cao thủ không phải dễ dàng bồi dưỡng, đầu tiên là phải tính đến thiên phú còn phải có thư quyển của trận pháp (giống sách giáo khoa, bí kíp héng) Được như Hồng Quân, có đến mấy trăm quyển trận pháp…trong vũ trụ này chỉ có khoảng hai người, lấy đâu ra mà nhiều được? Chỉ khổ cho hắn cứ tưởng thần giới thứ nhất nhiều “trận pháp cao thủ” như tên gọi

“ KHông biết, chỉ biết rằng họ tìm hơn ngàn thành trì mới được hơn một trăm người là cao thủ trận pháp này” Liễu Hàn Thư nói, mặc dù hắn không biết tận cùng tu vi về trận pháp của Hồng Quân như thế nào, nhưng đối với số lượng của một trăm cao thủ trận pháp thì cũng có chút lo lắng.

“ Tiểu Quân, đệ…đệ có nói sau khi xuất quan cho chúng ta một trận kinh hãi mà, Nghịch Ương nói sau nuốt ực một cái, lão biết Hồng Quân nói chuyện kinh hãi có nghĩa là có liên quan đến chín tòa thành trì kia, bây giờ cũng chính là lúc thích hợp để hỏi vấn đề này.

Hồng Quân cũng sửng sốt, hắn lúc trước có hứa hẹn, không biết làm thế nào cười cười nói “ Vốn là có, nhưng chuyện bây giờ…ít nhất đệ cần ba mươi năm chuẩn bị, nhưng sợ rằng thần giới thứ nhất không cho chúng ta nhiều thời gian như thế”

“ Uhm, quả thật bây giờ thần giới thứ nhất đã tụ tập tại Hoàng Sa thành, từ Hoàng Sa thành chạy tới đây nhiều nhất cũng phải mất nửa năm thời gian” Liễu Hàn Thư cũng cau mày tính toán.

“ Nửa năm? Mặc dù nửa năm thì đệ không thể khiến các huynh kinh hãi nhưng cũng có thể nói lên một sự tình” Hồng Quân trong đầu đột nhiên nghĩ tới biện pháp ảo diệu của mình, không quên nở ra một nụ cười.

“ Chúng ta có thể làm cái gì?”Hàn Thư và Nghịch Ương đồng thời hỏi. Vô luận là Thần hay Tiên thì cũng đều phục tùng, tôn trọng thực lực cao, căn bản không có mưu kế. Cùng lắm chỉ có Liêu Cẩm dẫn dụ Hồng Quân tới Lạc Phượng thành mà thôi.

Nhưng tổng lại vẫn có ngoại lệ, đó chính là tên gia hỏa Hồng Quân này. Hắn đã sống bao nhiêu năm trên địa cầu, hắn biết không biết bao nhiêu mưu sâu quan trọng. Tại cái quốc gia gọi là Trung Quốc, có lịch sử lâu đời như thế….có bao nhiêu phương cách lấy ít thắng nhiều, lấy yếu địch mạnh chiến lược…tất cả đều là hiệu quả của những kế sách do chính bản thân con người nghĩ ra. (lão tác giả này muốn giới thiệu Binh pháp Tôn tử đây mà).

“ Ha ha..Chuyện này rất quan trọng, đệ cũng không nói lấp lửng nữa, chuyện này là ….#$^&^#@(()^$#!!~~$%” Hồng Quân nói hết kế hoạch của mình ra chờ đợi Hàn Thư và Nghịch Ương đánh giá.

Hai người nghe xong đều há miệng, còn thiếu hàm dưới rớt xuống đất, Nghịch Ương cuối cùng cũng kinh ngạc than vãn “ Diệu kế, diệu kế…Tiểu Quân, thực sự kế sách này ta nghĩ chỉ có đệ mới nghĩ ra”

Liễu Hàn Thư cũng cảm thán nói “ May mắn sư đệ là người của chúng ta, ta cũng thấy lo lắng cho người của thần giới thứ nhất, không biết họ có thể tiếp nhận đả kích lớn đến như vậy hay không”

“ Mặc kệ họ có chịu được hay không, những tòa thành trì mà chúng ta chiếm được đâu có phải dễ dàng lọt vào tay bọn họ như vậy?” Hồng Quân nói như chém đinh chặt sắt, “ Sư huynh, Nghịch ương lão ca kế hoạch của chúng ta mọi người đã sáng tỏ cả rồi, bây giờ các huynh quay lại thông tri cho các thành trì đi héng”

Nghịch ương và Liễu Hàn Thư đều gật đầu đồng ý “ Yên tâm, chuyện này cứ giao cho chúng ta”

Ngoài ba ngàn dặm của Hoàng Sa thành, nhìn vào một đám nguời không thấy cuối tổng cộng một ngàn ba trăm vạn thần nhân ở một chỗ, cũng đáng được xem đấy chứ?

Thạch Liễu Tín đứng trên một ngọn núi nhỏ, lão nhìn một ngàn ba trăm vạn thần nhân, tự nhiên có một cỗ uy thế trỗi dậy trong lòng, “ chúng ta bây giờ xuất phát, công kích Hồng Quân chín thành, nhớ lấy, bất kể là thành trì gì cũng không được một mình hành tẩu, đều phải theo đại đội.”

Trải qua mấy năm huấn luyện, những người đến từ các thành trì khác nhau dung hợp thành một thể, cộng thêm các vị thành chủ, đương nhiên không thể quên đến “ hơn một trăm vị trận pháp cao thủ”, trên thực tế chỉ có ba người.

Ba người này cũng có chút đặc biệt, họ không giống như những trận pháp cao thủ khác là bàn bạc với những người khác. Lam Hải Quang và Viêm Vũ thì tốt, hai người thường xuyên trao đổi với nhau đồng thời thảo luận về người còn lại…Chu thiên. Căn bản ai cũng không có đáp án về người này, căn bản mọi người cũng biết sơ qua về hắn thông qua Thạch Liễu Tín, Một người, một gã hạ phẩm thần nhân mà cũng kiêu ngạo, đối với mọi người cũng không biết nói cái gì.

“ Viên huynh, huynh nói xem tạo nghệ của gã Hồng Quân kia như thế nào? Chỉ bố trí một cái trận pháp mà giết chết đến hai mươi vạn người, ta nghĩ ta cũng khó mà làm được” Lam Hải Quang mặc dù đối với cách bố trí trận pháp của mình cũng rất có tự tin, như từ một khoảng cách xa như vậy đến Hoàng Sa thành, lại nghe danh tiếng không ngừng vang dội của Hồng Quân khiến hắn cũng có chút không yên tâm.

Viên Vũ vẻ mặt cũng rất nghiêm túc hẳn lên, ngữ khí rất bình tĩnh đáp “ ta cũng không biết phải nói như thế nào, dù sao chúng ta cũng mới chỉ nghe qua tin đồn, chưa từng tận mắt chứng kiến, có lẽ nói như truyền thuyết thì hắn là một thiên tài về trận pháp, có thể bố trí tam cấp trận pháp thậm chí tứ cấp trận pháp. Nhưng cũng có thể hắn chỉ biết bố trí một cái nhị cấp trận pháp đơn giản, thậm chí một cái nhị cấp khốn trận đơn giản cũng không thể bố trí” Những chuyên gia về trận đạo đều biết, mạnh nhất là sát trận nhưng cũng là cái dễ phá nhất. Khó nhất là bố trí khốn trận và cũng chính là cái khó phá nhất. Mọi người không biết Hồng Quân bố trí loại trận pháp gì, chỉ biết hắn bố trí trận pháp để giết người mà thôi.

“ Chỉ mong là thế, nhưng mà dù có đánh chết ta ta cũng không tin hắn có thể bố trí được tú cấp trận pháp” Tứ cấp trận pháp về chuyên môn mà nói thượng bộ thiên thần còn chưa dám khẳng định có thể bố trí được, “ nghe nói Viên huynh có thể phá giải một số tam cấp trận pháp đơn giản?”. Lam Hải Quang con mắt cũng gần như sáng hẳn lên, nếu ở chỗ này mà thu hoạch được chút kiến thức gì thì có lẽ đó là cách hồi báo tốt nhất.

Viên Vũ cười “ Ba cấp trận pháp thật sự là tinh diệu, muốn phá giải thì Viên Vũ ta tự nhận không phá được, nhưng muốn thoát ra…với tam cấp trận pháp muốn vây khốn ta thật không phải dễ” Đối với Viên Vũ mà nói, tam cấp trận pháp muốn đi ra không khó, nhưng phá trận thì không thể. Nhưng cho dù là như thế thì trên vẻ mặt của Viên Vũ cũng hiện lên sự tự tin, phải biết rằng từ tam cấp trận pháp đi ra thì có thể coi là cực kỳ khó rồi.

“ Ách…Viên huynh, nếu khi nào huynh rảng rỗi có thể chỉ giáo tiểu đệ một chút được không” Lam Hải Quang trên khuôn mặt tươi cười nói.

Viên vũ trên mặt vẫn tươi cười không để ý nói “ Ta còn tưởng là chuyện gì, chuyện này rất dễ dàng, không cần phải đợi đến sau này…”Viên Vũ đang nói thì trên tay bỗng xuất hiện một quyển trục :” Lần này ta có chủ ý thay đổi, đổi mới một chút độ trân quý thì không hơn gì. nếu Lam huynh để ý có thể cầm lấy mà dùng”

Lam Hải Quang nhất thời sửng sốt, hắn cũng không nghĩ Viên Vũ lại phóng khoáng đến như vậy, phải biết rằng một trận đạo cao thủ không bao giờ đem những sở học của mình đưa cho người khác, bởi vì trận đạo chính là pháp bảo của hắn. Hay như thần khí cũng thế, bỗng dưng đi nói với người khác mình có thần khí thì tự nhiên đã tạo thêm cho mình một tầng nguy hiểm, giảm bớt một tầng an toàn rồi. “ Chuyện này…thật không nghĩ Viên huynh có thể phóng khoáng như vậy, thật làm cho tiểu đệ khó mà tin được:” Lam Hải Quang nói vậy nhưng khuôn mặt thì hưng phấn., đôi tay vẫn nhanh chóng tiếp nhận quyển trục. Bây giờ đã chuẩn bị xuất binh, hắn cũng không vội vàng xem, hơn nữa chỉ không tốt khi Viên Vũ nuốt lời mà thôi.

“ Viên huynh, tiểu đệ nợ huynh ân tình này, sau này nếu có đi đến địa phương của đệ chỉ cần huynh mở miệng, dù lên núi đao biển lửa đệ cũng không một chút nhíu mày” Từ người khác có được điều tốt thì phải luôn có biểu hiện như vậy, về phần này có thể tỏ vẻ không thực hiện được sao? Đợi lúc việc xảy ra thì phải xem tình huống mới ***ơc.

“ Ha ha, Lam huynh khách khí quá, chỉ là một chút tấm lòng thôi, không có gì là to tát cả”Viên Vũ khoát tay, nói rất lớn. Tiếp theo hắn nhìn trộm Chu Thiên một lát đoạn nói to “ Ta nói cho Lam huynh, theo ta nghĩ Chu huynh mới thực sự là trận pháp cao thủ, chúng ta phải hướng Lam huynh lãnh giáo mới đúng”

“ Hừ” Chu Thiên nghe được họ nói, hướng bọn họ nhìn một lát đột nhiên hừ lạnh rồi quay người lại bỏ đi, không để ý đến họ nữa.”

Lam Hải Quang trên mặt đổ mồ hôi lạnh, nói trộm Viên Vũ “ Cao thủ đúng là không giống ai, thật không biết Chu Thiên đã đạt tới cảnh giới gì, nhưng mà cũng hi vọng tài nghệ trận pháp của hắn cũng được như tính tình của hắn, đến lúc đó ta cũng không cần để ý cái gã Hồng Quân kia nữa.”

“ Tốt lắm, xuất phát” Hai người đang nói chuyện thì âm thanh của Thạch Liễu Tín truyền đến, âm thanh mặc dù là không lớn nhưng tại âm thanh này lại thể hiện một loại uy nghiêm, đồng thời vang lên trong tai hơn một ngàn ba trăm vạn thần nhân.

Hơn một ngàn ba trăm vạn thần nhân đại quân hạo hạo đãng đãng nhằm hướng Hồng Quân thành tiến tới.

Bạn đang đọc Hậu Tinh Thần Biến của Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 422

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.