Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần Đầu Gặp Mặt (2)

1823 chữ

“Rất ấn tượng…lấy tuổi của ngươi đã đạt đến trình độ này, tương lai của ngươi…” Một giọng nói vô cùng lạnh lẽo vang lên khiến cho Malfoy có cảm giác lạnh sống lưng, giống như đang đứng đối diện với tử thần. Nó đã chết lặng từ lúc bóng đen xuất hiện.

Hermione có lẽ cũng có cảm giác này, chỉ thấy cô bé túm chặt lấy áo Julius, không ngừng run rẩy.

Bất chợt, một luồng sáng từ cơ thể Julius toả ra, xua tan đi bầu không khí hắc ám lạnh lẽo đang bao phủ xung quanh. Ánh sáng này mang đến cho Hermione và Malfoy cảm giác ấm áp như ánh mặt trời.

Lúc này dù vẫn chưa thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm, nhưng Hermione lại có cảm giác vô cùng an toàn, ánh sáng phát ra từ Julius vô hình đã tiếp thêm dũng khí cho cô bé, nó can đảm ngước nhìn về phía bóng đen đối diện.

“Cho dù có đứng trước thiên quân vạn mã, chỉ cần đứng sau lưng của người trước mắt, sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra” Hermione nghĩ thầm khi nhìn về bóng lưng của Julius.

Đứng trước khí thế kinh khủng của một trong những boss trùm trong truyện, Julius cũng không dám tự đại, Cosmo đã được hắn thiêu đốt lên, sẵn sàng ra tay ngay lập tức.

“Ngươi có muốn trở thành thuộc hạ của ta không? Với thiên phú của ngươi, ta rất sẵn lòng trao cho ngươi địa vị chỉ ngay dưới ta thôi.” Voldemort bắt đầu lên tiếng chiêu mộ, từ trí nhớ của Quirell, hắn đã biết người trước mặt này là ai, người thừa kế của một gia tộc thuần huyết khổng lồ, đến chính hắn cũng không muốn chọc.

Nếu có thể dụ được nó đi theo mình, phe cánh của hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, lúc đó hắn có thể đường hoàng tiêu diệt bộ pháp thuật hay bất cứ ai chống lại hắn.

Còn việc thuyết phục Julius, Voldemort căn bản không lo lắng, ngay cả những phù thuỷ trưởng thành còn bị hắn tẩy não chứ một đứa con nít chỉ mới nhập học.

“Rất tiếc, ta làm bố đời mẹ thiên hạ quen rồi, nên vị trí kế dưới ngươi, dành cho người khác đi” Julius tỉnh bơ trả lời, không quên đề phòng, đứng trước mắt hắn là một tên điên nha, ai biết hắn có xấu hổ quá rồi ra tay đánh lén hay không?

“Có lẽ ngươi không biết ta là ai…” Voldemort khó được một lần kiên nhẫn, trước giờ hắn chiêu mộ người khác, chỉ một câu. Gia nhập thì sống không thì một cái “Avada Kedavra” bắn tới, không bao giờ nói lại. Nhưng bây giờ, tác dụng của Julius khá lớn, hắn đành phá lệ một lần.

“Ta biết ngươi là ai, nhưng ta sẽ không thay đổi quyết định của mình” Julius đáp lại.

“Ngươi biết không, đã rất lâu không ai dám nói chuyện với ta như vậy.” Sát khí nồng nặc làm cho giọng nói của Voldemort đã lạnh lẽo càng trở nên lạnh lẽo hơn.

“Để thưởng cho lòng dũng cảm của ngươi… Avada Kedavra” Ngay lập tức, một tia sáng xanh lè bắn về phía bọn họ, so với lời nguyền Avada Kedavra mà mấy năm trước hắn đối mặt còn nhanh và mạnh hơn rất nhiều.

“Không hổ là Voldemort, dù chỉ còn lại có linh hồn cũng vẫn mạnh mẽ như vậy.” Julius nghĩ thầm, phản ứng cũng không chậm, ngay lập tức hắn đáp trả bằng một tia sáng vàng choé.

Ra tay sau nhưng lại đến trước, tia sáng vàng do Julius bắn ra chặn lại lời nguyền do Voldemort điều khiển, cả hai lâm vào tình trạng giằng co.

Tại chỗ giao thoa, tia lửa bắn tung toé, những tiếng xẹt xẹt ghê rợn vang lên liên miên, ánh sáng phát ra khiến Hermione và Malfoy cũng không chịu nổi phải nhắm mắt lại.

“Một thằng nhóc năm nhất lại có thể sử dụng bùa phép mà không càn niệm chú, không thể không nói, ngươi mạnh hơn nhiều so với đám rác rưởi khác ở Hogwarts. Nhưng…như vậy vẫn chưa đủ.” Vừa dứt lời, tia sáng chết chóc trở nên to hơn rất nhiều, nó dần phá vỡ thế cân bằng, đẩy lui về phía Julius.

“Xem ra lúc này mình cũng không mạnh hơn Voldemort bao nhiêu, thắng hắn cũng không khó, nhưng nếu muốn tiêu diệt hắn trừ khi dùng chiêu đó, nếu không thì không có hy vọng.” Julius nghĩ thầm, bắt đầu phát lực, Cosmo của hắn bùng lên dữ dội, ánh sáng toả ra từ người hắn càng lúc càng mạnh, trong khu rừng đen như mực này thì chẳng khác gì một ngọn đèn cao áp.

Cán cân chiến thắng dần nghiêng về phía Julius, dù sao lúc này, Voldemort cũng chỉ là một linh hồn thôi, với pháp lực của Quirell có thể chống đỡ đến lúc này đã là giới hạn.

Ngay khi hắn không thể duy trì, tia sáng xanh lục trở nên hơi nhỏ lại, ngay lập tức tia sáng do Julius phát ra đã tiến như vũ bão đến trước mặt hắn.

“Impedimenta”. Lần đầu tiên trong đời, Voldemort phải sử dụng bùa phòng thủ. Nhưng phòng được sao? Chỉ thấy tia sáng vàng choé bắn lên vòng tròn do pháp thuật tạo ra.

“Ầm” một tiếng nổ vang lên báo hiệu vòng phòng thủ đã bị phá. Đất đá bay tung toé kéo theo đám bụi mù mịt.

Mấy giây sau, bụi lắng xuống, không khí xung quanh trở nên yên tĩnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Chờ một lúc không thấy gì nữa, Malfoy cố lấy dũng khí hỏi:

“Hắn chết chưa?” Tận mắt chứng kiến mọi chuyện, Malfoy không tin có kẻ có thể chịu được sức mạnh huỷ diệt đó.

“Không, hắn chạy rồi” Julius trả lời. Julius không hề có ý định tiêu diệt Voldemort tại đây, dù sao hắn cũng không đủ sức mạnh để làm việc đó. Nếu hắn miễn cưỡng sử dụng chiêu thức bị cấm đó. Hắn cũng sẽ bị thương rất nặng.

Cái được không bù nổi cái mất, hắn còn có cả tương lai nha, dù sao chuyện Voldemort cũng có ông già Dumbledore và quý ngài Potter lo, nhiệm vụ của hắn là kiếm vài cô nàng xinh đẹp cùng nhau tìm hiểu nhân sinh là được rồi. Còn mấy vụ này, hắn chỉ là đơn thuần tham gia cho vui thôi.

“Julius, Hermione, các cháu đang ở đâu?” Có lẽ tiếng nổ lúc nãy đã làm cho đám Hagrid chú ý. Lão vội chạy đến bên này tìm kiếm.

“Julius, Hermione, mấy bồ đâu rồi?” Tiếng Harry cũng truyền tới.

“Thằng Malfoy đúng là… Chẳng ai gọi nó cả 😔😔😔” Julius nhìn về phía Malfoy, nghĩ thầm.

“Ở bên này” Hermione vui mừng kêu lên.

Mấy giây sau, bọn Hagrid đến cũng với mấy con nhân mã. Có lẽ tụi nó đang trò chuyện với đám Hagrid thì nghe tiếng nổ nên cũng giúp đỡ tìm kiếm.

Đây là lần đầu tiên Julius nhìn thấy nhân mã, mặc dù trong 12 cung hoàng đạo cũng có chòm sao này, nhưng bọn chúng dù sao cũng là sinh vật bậc cao, có suy nghĩ như con người nên chúng nó cũng nhận được sự tôn trọng nhất định.

Với lại, số lượng nhân mã không nhiều, lại chủ yếu sinh sống trong cá khu rừng già nên nhân mã cũng rất hiếm gặp.

“May quá các cháu không sao” Hagrid chạy đến, niềm vui thể hiện rõ trên mặt khi lão thấy đám trẻ an toàn.

“Có ai có thể nói cho tôi chuyện gì đã xảy ra không?” Một con nhân mã nhìn có vẻ hoang dại với mái tóc đen và thân hình đen tiến lên hỏi. Tuy vậy, ánh mắt hắn luôn chăm chú vào Julius, nó tin chắc thằng nhóc này chính là tác giả của vụ việc vừa rồi.

Malfoy đang định phát tác thì đã bị Julius cản lại, có trời mới biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu chọc giận lũ nhân mã này. Cho dù hắn không sợ nhưng vì chút chuyện nhỏ này mà gây thù thì không tốt.

Thấy Julius không có ý định đáp lại, Hermione đành tiến lên, kể lại mọi chuyện. Từ lúc tụi nó gặp cái bóng đen cho đến lúc Julius đuổi chạy kẻ đó. Tất cả mọi chuyện được cô nàng kể lại rõ ràng, rành mạch khiến cho đám Harry cũng cảm thấy sợ hãi, nhưng đồng thời tụi nó cũng cảm thấy may mắn.

Sợ hãi là vì bạn mình phải đối diện với kẻ đã sát hại mấy con bạch kỳ mã – một sinh vật khá hùng mạnh. May mắn là Julius đã đánh đuổi hắn đi rồi.

“Nhưng mà rốt cuộc là ai mà lại đi giết những con bạch kỳ mã” nguy hiểm đã qua, tính tò mò của cậu Potter lại trỗi dậy

“Vì máu của bạch kỳ mã là thứ giúp kẻ đó giữ được mạng sống, dù cái chết đã cận kề trong gang tấc.” Julius trả lời.

“Nhưng tại sao trong sách lại không nhắc đến những thứ này?” ‘Mọt sách’ Hermione thắc mắc.

“Bởi vì giết một con bạch kỳ mã là một việc cực kỳ dã man. Chỉ kẻ nào không còn gì để mất, và muốn dành tất cả, mới phạm một tội ác như vậy. Kẻ đó sẽ sống bằng một cái giá khủng khiếp.”

“Hắn giết một sinh vật tinh khiết không có khả năng tự vệ, chỉ để giữ lấy mạng sống của mình, nhưng hắn cũng chỉ có thể sống dở –một kiếp sống bị nguyền rủa, kể từ lúc môi hắn chạm vào giòng máu bạch kỳ mã.” Một con nhân mã có mái tóc bạc trả lời.

“Nhưng ai lại tuyệt vọng dữ vậy? Nếu bị nguyền rủa…” Harry tiếp tục, long hiếu kỳ của nó đã hoàn toàn bị đánh thức.

“Đủ rồi Harry, chúng ta về thôi” Không chờ nó nói hết câu, Hagrid đã lên tiếng cắt đứt. Có một số chuyện không phải lúc nào nói cũng được.

“Nhưng…”

“Không nhưng gì hết, trò không nghe lời ta sao” Hagrid nhìn về phía Harry, ánh mắt hơi bất mãn.

“Được rồi, trở về thôi, cháu cũng buồn ngủ rồi” lúc này Julius mới lên tiếng. Hắn hiểu điều lão Hagrid lo lắng, dù sao bố Malfoy cũng từng là một Tử Thần Thực Tử nha, ai biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu thằng nhóc Potter cứ bô bô cái mồm lên hỏi những chuyện không nên hỏi.

Bạn đang đọc Harry Potter: Ta Là Thánh Đấu Sĩ của Iosephus_Anh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.