Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khiến anh trở thành thói quen trong cuộc sống của cô

1603 chữ

NOTE

Mình edit truyện này bắt đầu từ chương 239 vì thế 238 chương đầu các bạn có thể đọc ở các web khác.

Cố Bắc Thần khoanh hai tay đứng ở bờ sôngSeine, gió nhẹ nhàng quất vào mặt, làn tóc ngắn tung lên hiện ra một gương mặtanh tú, cũng thấy được sự sâu thẳm trong mắt của anh...

Tiêu Cảnh đứng xa xa, những ngày gần đây, bởivì phải chạy về Lạc Thành, cậu cùng Thần thiếu cơ bản mỗi ngày thời gian nghỉngơi rất ít.

Nhưng là, coi như như thế, đến mỗi một chỗ...Thần thiếu đi làm mà đều sẽ có điểm đặc sắc báo trí chụp hình, sau đó gửi tinnhắn cho Giản Mạt. Thần thiếu nói, hắn nghĩ để cho hắn lần nữacùng cô trở lại như trước kia ... Mà cái thói quen này, là muốn ăn sâu bén rễ,cần dùng tâm mới có thể.

"Đi sân bay..." Cố Bắc Thần nhànnhạt mở miệng.

Tiêu Cảnh không hỏi tại sao, giống như vậy màquyết định đi trạm kế tiếp đây đã không phải lần thứ nhất rồi.

Tiêu Cảnh cảm thấy... Chuyến này có thể Thần thiếu sẽ như trước đây, ít nhất từ một đến hai ngày!

Làm ngồi trước khi đến Sydney phi cơ chở hành khách trên thời điểm, Cố Bắc Thần chẳng qua là mở miệng yếu ớt: "Bên người cô ấycó quá nhiều sói... Tôi phải xem chừng chút."

Tiêu Cảnh âm thầm toét miệng, rất muốn nói: Ta Thần thiếu, anh trời sinh thiết lập là nhân vật nam chính, như vậy không có tự tin không tốt sao? Chẳng lẽ không phải lấy ra chút mà tổng giám đốc bá đạo phong độ, cái gì vách tường đông, giường đùng... Đủ loại đông, trực tiếp hát vang chinh phục sao?

Nhưng là,Tiêu Cảnh cũng chỉ là âm thầm trêu ghẹo trong đầu, không có dám nói ra.

Một người làm trò không trung người bay, một người thì cầm lấy bút không ngừng mà phác họa đường cong... Thời gian, liền như vậy đang bận rộn qua đi.

Giản Mạt xoa xoa ê ẩm bả vai, sau đó đem bản vẽ sơ bộ thu vào bản thiết kế trong thùng, chuẩn bị đi đón Bảo Bảo.

Mấy ngày nay cố hoàn thành bản thiết kế, Bao Sữa cơ bản đều là Lý Tiểu Nguyệt đi đón ... Hôm nay nàng nói phải đi đón, đáp ứngyêu cầu, liền muốn hết sức làm được.

Lúc đến cửa trường học, Giản Mạt gặp lại Hà Dĩ Ninh, hai người tán gẫu mới biết, sự thực con gái của cô ấy cùng Bảo Bảo là học cùng một lớp.

"Lần trước bảo bối không có gì đáng ngại chứ?" Giản Mạt quan tâm hỏi.

Hà Dĩ Ninh cười chúm chím lắc đầu một cái, có chút bất đắc dĩ, "Nàng là đùa dai lão sư..." Nói đến chỗ này thời điểm, nàng càng ngày càng bất đắc dĩ.

Giản Mạt nghe một chút, không khỏi mím môi nở nụ cười, "Hiện tại con trai đều là gấu con!" Cô nói như vậy, nhưng là, trong giọng nói là tràn đầy hạnh phúc.

Hà Dĩ Ninh gật đầu một cái, sau đó cùng Giản Mạt cùng nhau tán gẫu, chờ đón con.

Giản Kiệt kéo tay của Nhất Nhất đi ra, như vậy một màn, kinh ngạc không chỉ là Hà Dĩ Ninh, thậm chí là Giản Mạt.

Giản Kiệt là ai ? Ngạo kiều không nên không nên tiểu Ma Quỷ...

]

Thích cậu nhiều bé gái rồi, nhưng cho tới bây giờ đều một bộ cậu quá lạnh lùng... Cậu bây giờ lại chủ động dắt tay của bé gái?

Ha ha... Giản Mạt nhất thời vui vẻ không được rồi, đừng tìm Cố Bắc Thần cái kia một bộ duệ cùng hai năm tám chục ngàn một dạng, cô liền vui vẻ!

Hà Dĩ Ninh nhưng là bởi vì nhìn Giản Kiệt tướng mạo không khỏi hơi nhíu lông mày, " Cậu bé là..." Nói lấy, nàng nhìn về phía Giản Mạt, thấy nàng tầm mắt vẫn nhìn hai cái tiểu bằng hữu, không khỏi đã khẳng định, đó chính là con trai của cô.

Chẳng qua là... Đứa con trai này dáng dấp không giống Tô Quân Ly, ngược lại là cùng một người nào đó rất giống a ?

Hà Dĩ Ninh suy nghĩ, lại nhìn Giản Mạt một cái...

Tâm tư của Hà Dĩ Ninh Giản Mạt không biết, Giản Mạt vào lúc này đang suy nghĩ, nếu như Bao Sữa thích Nhất Nhất ở chung một chỗ, là thanh mai trúc mã cảm giác rất yêu a có hay không ?

Nhìn tới... Sau đó muốn cùng Hà Dĩ Ninh nhiều tiếp xúc một chút.

"Bác sĩ Hà, đang nghe điện thoại sao?" Giản Mạt mỉm cười nói, "Nhìn hai đứa bé quan hệ không tệ, quay đầu nếu như có bữa cơm dã ngoại hoặc là đi chơi đùa, mọi người cùng nhau đi?"

Hà Dĩ Ninh mỉm cười gật đầu một cái, sau đó cùng nhau để lại điện thoại...

Hà Dĩ Ninh không đoán được Giản Kiệt có thể làcon của ai, nhưng Giản Mạt lại không có nhìn ra Nhất Nhất giữa lông mày đường ranh cùng một người nào đó có chút tương tự.

Mang theo tâm trạng vui thích, Giản Mạt cùng Giản Kiệt cùng đi về nhà...

"Thành thật nói, con có phải hay không để mắt tới cô bé kia ?" Giản Mạt nhíu mày hỏi.

Giản Kiệt ngẩng đầu nhìn một chút Giản Mạt, bất mãn nói: "Mommy, tư tưởng của ngươi còn có thể không còn tốt chút sao ?"

"..." Giản Mạt bĩu môi một cái, sẽ không để ý Giản Kiệt mà nói, chẳng qua là đắc ý nói, "Ai nha, thích liền to gan nói ra... Mẹ cũng sẽ không cười con."

Giản Kiệt lần này trực tiếp xuy cười một cái, "Một người chính mình yêu cũng không dám nói , còn để cho con to gan nói ra..."

Giản Mạt đột nhiên dừng bước, sau đó nhìn về phía Giản Kiệt, trong tầm mắt có dần dần bốc lên lửa giận, "Con có ý gì?"

Giản Kiệt bĩu môi, không có gì cả nói tiếp tục đi về phía trước.

"Giản Kiệt!" Giản Mạt cắn răng nghiến lợi nhìn lấy bóng người nhỏ bé.

Giản Kiệt bước chân không ngừng, chỉ nói: "Con liền thuận miệng nói, nhưng hiển nhiên... Mẹ quả thật có trải qua việc như vậy!"

Nghe hắn sao cũng được nói, Giản Mạt cảm thấy lòng tốt nhét a... Tại sao nàng bị Cố Bắc Thần đùa bỡn song , liền bị con của hắn đùa bỡn à?

Chỉ số thông minh của cô thật là bắt (gấp) không kịp a...

Mang theo tâm tình chán nản, Giản Mạt bất mãn phủi miệng... Bởi vì là một người Cố Bắc Thần, quả thật là không thể thật tốt chơi đùa.

...

Sở Tử Tiêu đứng ở trước cửa sổ luật Sở, nhìn thấy hoa Ngô Đồng đã nở rộ tầm mắt dần dần trở nên sâu thẳm ...

"Thùng thùng!"

Tiếng gõ cửa kéo suy nghĩ của cậu về thực tại, cậu hơi hơi thu lại ánh mắt đồng thời nói: "Vào!"

Đường Dục mở cửa đi vào, cầm trong tay một cái hồ sơ, vẻ mặt nghiêm túc, "A Tiêu,cậu xem cái này một chút..."

Bởi vì trong tay Mạc Thiếu Sâm có sức mạnh chống lại cái vụ án hình sự đó, gần đây hai bên đều gần kề (quan tâm)vào vì chính luật sư bào chữa thu chứng bận rộn... Cuối tuần liền muốn mở lần đầu tiên đình rồi, hai bên đều càng có đột phá lớn.

Sở Tử Tiêu xoay người nhận lấy Đường Dục đưa hồ sơ tới, lật nhìn lúc sau, đột nhiên con ngươi mở rộng, một mặt không thể tin nhìn về phía Đường Dục.

Đường Dục sắc mặt ngưng trọng gật đầu, sau đó nói: "Tớ cũng không nghĩ tới, người này sẽ dính dấp ra chuyện Ngự cảnh bờ hồ kia."

Bây giờ, Ngự cảnh bờ hồ đã toàn bộ kỳ làm xong thả xuống thị trường... Không ai từng nghĩ tới, vụ án này lại đem sự tình sáu năm trước cho dính dấp đi vào.

"Có hỏi cặn kẽ hay không?" Sắc mặt của Sở Tử Tiêu không tốt.

Đường Dục lắc đầu một cái, "Bởi vì sự việc không liên quan, không tiện hỏi lắm..."

Bọn họ đều biết, nếu như vậy dính dấp đi xuống, có thể sẽ kéo ra lớn hơn Tuyến nhi... Chủ yếu nhất là, luật sư không thể có quá nhiều lòng hiếu kỳ, ngươi chỉ yêu cầu đối với ngươi xử lý vụ án hiếu kỳ, là tốt rồi!

Sở Tử Tiêu cầm lấy hồ sơ tay hơi hơi siết chặt chút ít, thần sắc hắn bên trong có để cho người bên cạnh không nhận ra được tâm tình

Phảng phất, có kháng cự, có quanh quẩn, có sợ hãi, còn có khẩn cấp!

Đường Dục nhìn hắn hồi lâu, mới hỏi: "Cậu phải làm sao?"

Sở Tử Tiêu tròng mắt, vừa nhìn về phía hồ sơ một hồi lâu, cuối cùng mới đưa cái kiarút ra 1 trang, sau đó nói: "Chuyện này tớ sẽ một mình xử lý."

Đường Dục chí ít đoán được kết quả như thế, dù sao... Chuyện liên quan đến cái chết của cha Giản Mạt, còn có Giản Mạt lựa chọn cuối cùng!

Bạn đang đọc Hào môn thiên giới tiền thê-Nguyệt Hạ Hồn Tiêu của Nguyệt Hạ Hồn Tiêu

Truyện Hào môn thiên giới tiền thê-Nguyệt Hạ Hồn Tiêu tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thuyanime2003
Phiên bản VietPhrase
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.