Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phụ lòng

Phiên bản Dịch · 656 chữ

Nghe Đường Vãn Vãn nói vậy, sắc mặt Đường Thanh Thanh có chút biến đổi, con bé dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm Đường Vãn Vãn một lúc sau mới lạnh lùng nói:

-Cứ cho là chị nói đúng, nhưng bây giờ tôi đã không cần chị nữa, Đường Vãn Vãn à!

Con bé gọi rõ họ tên của cô:

-Án Như Linh là của tôi! Vị trí thiếu phu nhân Án gia cũng là của tôi, chị có thể tranh với tôi. Chúng ta cứ chờ xem, cuối cùng ai chết trong tay ai! Chị đừng tưởng chị có mẹ nuôi chống lưng thì tỏ ra đắc ý, vả lại anh Như Linh rất ghét chị, rất là ghét chị đó!

Nhắc đến Án Như Linh, sắc mặt Đường Vãn Vãn tái nhợt, im lặng một hồi không nói được lời nào.

Nhìn thấy Đường Vãn Vãn như vậy, Đường Thanh Thanh rất đắc ý. Vốn dĩ, con bé không thích người chị nhu nhược này lại có thể có được sự yêu thương của Án phu nhân, mà trái lại Án phu phân lại đối xử không công bằng với con bé, điều này càng khiến cho Án Như Linh coi thường Đường Vãn Vãn.

Đường Thanh Thanh tin rằng Án Như Linh sẽ không thích một Đường Vãn Vãn chỉ biết nịnh bợ luồn cúi, chỉ biết phục tùng, không có chính kiến. Và chỉ cần anh ta càng ghét cô,vậy thì tỉ lệ thắng của cô bé càng cao.

Nghĩ đến điều này, Đường Thanh Thanh không thể kiềm nổi sự vui mừng của mình.

Chỉ cần cô bé giữ được vị trí là người con gái duy nhất bên cạnh Án Như Linh, thì cô tin rằng sau này sẽ không còn ai có thể tranh giành với mình, chỉ cần Án Như Linh yêu mình, thì bất kể Đường Vãn Vãn hay Án phu nhân đương nhiên sẽ không nói được lời nào.

Đường Thanh Thanh cười đắc ý khi nhìn Đường Vãn Vãn chọc tức đến không nói được lời nào, sau đó nhìn đồng hồ, mỉm cười, giọng điệu ngọt ngào nói:

-Hôm nay chỉ nói đến đây thôi, em muốn gì chị cũng đã biết rõ rồi chứ? Chị không phải nói là rất yêu thương em sao? Vậy thì hãy rời khỏi Án gia, mãi mãi đừng xuất hiện trước mặt anh Như Linh nữa. Dù sao, chỉ cần chị ở đây, thì mẹ nuôi sẽ ép anh Như Linh cưới chị. Và cũng chỉ khiến cho anh Như Linh càng ghét chị, không phải sao?

-….

-Được rồi, không còn sớm nữa, em xuống lầu trước đây.

Đường Thanh Thanh nói xong những lời này, liền đứng dậy đi ra khỏi phòng, Đường Vãn Vãn vẫn đứng đó, nhìn căn phòng dần tối lại, trong lòng giống như bị nhấn chìm trong lớp băng lạnh.

Cho dù như thế nào cô vẫn không dám tin Đường Thanh Thanh có thể nói với cô những lời này, cũng không dám nghĩ con bé có thể làm ra được chuyện như vậy.

Nhưng tất cả đều là sự thật.

Cảm giác hiện tại Đường Vãn Vãn không thể diễn tả được thành lời, giống như có một con dao đâm nhiều nhát vào trái tim cô, vừa đau vừa xót xa.

Một lúc lâu sau, dường như cô không chịu đựng được nữa, ngồi xổm xuống ôm mặt mà khóc nức nở.

Cô không hối hận khi phải hy sinh cho 15 năm qua của mình, chỉ là buồn cho người mẹ lúc qua đời phải thấp thỏm lo lắng cho bọn họ.

“Con xin lỗi!” trong lòng cô nghĩ: “Xin lỗi mẹ… Vãn Vãn đã không chăm sóc tốt cho em gái, đã phụ sự giao phó của mẹ rồi...”

-------

Dịch: Hy Vọng

Biên tập: Mưa

Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 09/02/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.