Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 1615 chữ

-honey

-dạ-tiếng tôi vang lên trong điện thoại đáp lại hắn

-đến chưa

-rồi

Hắn lại cúp khi nghe tôi nói “rồi” o_O

Sau hơn 10′ tôi nghe tiếng xe máy từ xa phóng lại

Hắn nhanh hơn tôi tưởng

Lần này thắng chắc, đã bảo mà ^_^ tôi là thần may mắn

-honey, lên xe

-sao

Chưa kịp nói gì hắn đã kéo tôi lên xe O__o thô bạo quá

-gặp cớm hả

-uh

Chuyện thường thôi

Tôi huyên thuyên một hồi

Hắn vẫn lái xe và làm người nghe bất đắc dĩ

-đói bụng rồi

Từ nãy giờ chỉ toàn tôi nói mà

Hắn cuời, cười sự ngô nghê của tôi

Tôi giận tím người >.< hắn coi tôi như con miu ở nhà

-dừng

Hắn vẫn chạy

Hic hic

Tốc độc kinh khủng

Tóc tôi bay lên luôn

Kitsssssssssssssssssssssssssssssss

Người tôi bị giật lại

-sao dừng lại

-ko phải muốn ăn sao

-chỗ này

Tôi chỉ tay vô cái quán bên đường

Hẵn vẫy tay kêu món

-cho hai tô mì quảng

Gọi xong hắn đi vòng ra đằng sau, để lại tôi một mình

Hic hic

Lỡ gặp lưu manh thì chết

Ngồi được một tí thì tôi đụng lưu manh thiệt

Tụi nó thấy tôi xinh và hiền nên làm tới he he ^_^

-em có làm da xinh quá

-cho tụi anh sờ thở đi

Tôi đứng lên chống tay

-thử đụng tôi coi

-dữ thế ko có ai thik đâu

Vừa nói gã vừa lấy tay định vuốt mặt tôi

He he

Tôi đâu có vừa

Đây là lúc áp dụng những cái mà tôi đã học

Tụi này chỉ có 3 người đối với tôi hạ chúng là chuyện thường

-hoan hô, đại tẩu giỏi quá

Từ trong hắn đi ra cùng với một người chắc cỡ hắn, nhưng bộ đồ thì dơ phải nói

-đại tẩu dùng món võ gì mà trông lạ thế

-võ cổ truyền

Hắn và người đó ngồi xuống

Hắn vẫn chưa nói gì

-mày ko đi làm hả

Bây giờ mới lên tiếng, nhưng lại chọc ngay họng người ta

-dạ

Vừa nói anh ta chạy tới lau bàn, bưng mì

-thì ra là bồi

Vừa nói tôi vừa cười

Hắn nói:

-có vậy mà cũng cười

-tôi chưa thấy bồi nào dơ như vậy

Hắn cười

-anh Phương cười

Hắn ko nói gì ăn tiếp

Anh bồi nhìn tôi khó hiểu

-anh quen, anh bồi hả

-nó tên Linh

Tôi “à” lên một tiếng như hiểu rõ

Hắn mà

Lính nhung nhúc

He he

Đi đâu tôi cũng gặp lính của hắn cả

Giàu có, nghèo có

Nhưng ai cũng vui vẻ, hòa thuận với nhau cả

-anh bồi

-tẩu đừng gọi em là bồi

-vậy gọi sao

-cứ gọi em là Linh được rồi

-Linh, Linh tên hay quá, tôi cứ tưởng tên này dành cho con gái thôi

Linh nhìn tôi ngượng đỏ mặt

Còn tôi thì vui lắm, vì gặp được một người con trai tên Linh

Hắn ko nói gì

Nhưng tôi biết hắn đang cười tôi thầm trong bụng

-honey của tôi còn trong sáng, trẻ con lắm

Vừa nói hắn vừa nhìn tôi cười

Tôi nói:

-đừng nói Phong như vậy

-chứ muốn sao

Nhìn hắn cười tôi tức lắm

Phụng phịu ko buồn ăn

Hắn vẫn thế kinh tôi mà

Lần đầu gặp, hắn đã chẳng xem tôi là gì rồi


Lần đầu gặp

-Phong con ngồi ngay ngắm lại coi?

-yes, madam

-con ra dáng người lớn cho bố nhờ đi

-yes, madam

Bố của tôi ko buồn nói nữa

Ông đã quá mệt với cô con gái cứ như trẻ con của mình

Ông đứng lên khi thấy người mình gặp đã đến

-Phong con đứng lên chào bác đi

-dạ

-aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaassssssssssssss

Tiếng hét thất thanh đó là của tôi. Lê Ngọc Phong con gái duy nhất của chủ tịch tập đoàn họ Lê đang học lớp 11 tại trường Đông Á

-con trai, ba

Tôi níu tay bố như muốn biết câu trả lời

-con bình tĩnh đi, đây là cậu Phương người có hôn ước với con

-thì ra là vậy, người quen-tôi nói như đính chính

Ngồi một lúc thì hắn lên tiếng

-ba cho con được dẫn Phong đi dạo một chút ko ạ

-à nếu vậy con hỏi bác Lê thử coi

Bố của hắn lên tiếng

——–

Còn tôi thì rất thik được ra ngoài rồi

-chúng ta đi đâu đây

Chưa kịp nói gì, hắn đã đưa cho tôi 1 cái mũ bảo hiểm

-đội lên đi

Ko hiểu sao cái mặt lạnh như tiền của hắn làm tôi phải tuân theo

Hắn phóng như điên, để rồi đến một nơi, kỉ ho cò gáy

Nhưng khi đi sâu vô thì thấy rất nhiều người

Họ reo hò, khi thấy hắn tới

Tôi nghĩ vậy đó, vì nghĩ trông mặt hắn ngầu vậy mà

-đại tỉ mời xuống xe

Tôi ko để ý lắm với cách gọi của một người theo tôi là bạn hắn, nhưng lại có vẻ khúm núm trước hắn

-cám ơn

Một lũ con gái vậy quanh hắn

Hắn dẫn tay tôi ^_^ tay kia mở đường đi tới một nơi ** đuơng nhiên là tôi ko biết

-nhanh lên honey

Đấy đấy

Đấy là lần đầu tiên hắn gọi tôi là honey đó ______

-đại ca sao trễ thế

-bận kiến đại tỉ cho tụi bay

Tiếng cười vang lên khi hắn nói câu đó

Có một tiềng nói vang lên

-vậy tìm được chưa

Hắn đẩy tôi lên

-honey, chào mọi người đi cưng

-ai vậy

-đàn em

Bất ngờ, hắn bảo những người trước mặt tôi là đàn em của hắn

-cha, anh có nhiều em quá, tôi có thể sai họ được ko

Tôi nói như phát hiện ra điều gì đó

-cứ thoải mái

Vừa lúc đó

-đại ca, đua rồi

Hắn đội mũ lên

Trông cực ngầu luôn nhá

-anh đi đâu vậy

-đua

-đua gì?

-xe

-hay quá cho tôi thử đi

Hắn ko nói gì, chỉ nói gì đó với một người theo tôi là em của hắn

Nói xong hắn bỏ đi

Hic hic _______________

Vừa lúc đó, cái người ban nãy hắn nói chuyện bảo tôi theo người đó

Người này ko bảnh bằng hắn, ko đi xe cóng như hắn, ko cao bằng hắn, ko lạnh lùng bằng hắn………..nhưng dễ thương hơn hắn

-anh tên gì?

-chị gọi em là Thành cho thân ạ

-vậy chúng ta đang đi đâu

-đích

-sao phải đến đó

-đại ca chờ chỗ đó

Nói xong anh ta phóng đi, tốc độc ko bằng hắn

Đến nơi Thành bỏ tôi xuống một nơi được gọi là đích

Rất nhiều người

Có cả băng rôn cỗ vũ

À, có rất nhiều cái đề tên hắn

“Phương, vua tốc độ cố lên”

“Phương, em yêu anh”

Trời cái đó là của một đám con gái

Ăn mặc khỏi phải nói

-đại tẩu uống chút nước

Tôi cầm lấy chai nước, đưa lên miệng tu

Cùng lúc đó, có vài cô gái chạy đến chỗ tôi và Thành đang đứng

-anh Thành, hôm nay anh Phương đi mấy pha

-anh cũng ko biết

Một cô gái nhìn tôi chằm chằm hỏi

-cô ta là ai vậy

-đại tẩu

Hả Hả Hả Hả Hả Hả…………………

Mấy cô gái đi vòng vòng quanh tôi

-vòng 1 ok-một cô gái lên tiếng

-vòng 2 quá chuẩn

-vòng 3 tuyệt

-chiều cao được

-mặt mũi

Nói tới đó

Mấy cô gái xúm lại Thành và hỏi

-cô ta là ai mà tuyệt vậy anh

-đại tẩu

Có vẻ nhưng mấy cô gái đó thấy rõ sự khác biệt

Nhưng cũng có người ko chịu thừa nhận mà lên tiếng

-chỉ được cái vẻ bề ngoài, ko biết cái bên trong có ra ngô khoai gì ko, thì ko biết chừng

Nói xong cô ta ngúyt tôi một cái rồi bỏ đi

-đứng lại

-cô cần gì?

-chỉ là thấy ai ko bằng người ta nên định đạm đổ thôi

-cô ý nói gì

Cô gái đó vung tay, nhưng tôi kịp xoay người bẻ tay cô ta

Khuôn mặt cô ta lộ rõ vẻ đau đớn

-đại tẩu em biết lỗi rồi ạ

Tôi buông tay cô gái ra, nhưng cô ta đâu phải hạng vừa

Tôi vừa buông là cô ta dơ bàn tay mình lên cào tay tôi

Do quán tính, tay tôi chỉ bị chảy chút máu

Nhưng nó đủ làm tôi khóc

Vì tôi sợ máu

-đại tẩu, để em băng lại cho

-ko cần

Tôi nói rồi rụt tay lại

Vừa lúc đó, thì tiếng hò vang lớn dần

Đoàn xe đua đến gần, nhưng tôi chỉ lo cho cái tay mình mà ko để ý gì mấy

-đại tẩu, đại ca về nhất

Tôi òa khóc, ko ai lo gì cho cái tay của tôi cả

-đúng là trẻ con

Vừa nói hắn vừa dơ tay tôi lên xem xét

-anh ở đâu ra vậy

-trên đó

Hắn chỉ tay lên trời, nói với vẻ kinh tôi ra mặt

-anh điên à

Hắn ko nói gì, im lặng, và sát trùng vết thương cho tôi

-nè-tôi kều tay hắn

-gi’?

-Phong đứng thứ mấy

-vẫn như cũ

Hic hic “vẫn như cũ” nghe mà đau lòng, hắn luôn coi tôi ở một vị trí nào đó trong lòng hắn, một vị trí nào đó mà chi dù tôi có cố gắng cũng nhận cái vị trí đó, ko bao giờ thay đổi

Hắn vẫn luôn thế “lạnh lùng”

“Trích nhật kí của gió”.

Bạn đang đọc Hắn, Đồ Lạnh Lùng của Vô Danh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.