Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh đoạt

Phiên bản Dịch · 3244 chữ

Vinh Kính lái xe truy đuổi cái xe phía trước, nhìn trạng thái Tạ Lê Thần, y hẳn là xuất phát từ hôn mê. Vinh Kính vô cùng tức giận, biết rõ đám Thiệu Dịch có vấn đề, thế nhưng không để phòng tập kích bất ngờ, thực sự là cẩn thận mấy cũng có sơ sót.

Tạ Lê Thần ngã vào trong xe bất tỉnh nhân sự, Thiệu Dịch ngồi bên cạnh, quay đầu lại nhìn, giục người lái xe phía trước, "Tìm cách cắt đuôi cậu ta?"

"Không cắt được." Đáp lời là một người phụ nữ, "Liên hệ trợ giúp đi."

Thiệu Dịch gọi điện thoại, "Tặng cho con thỏ bạn học của chúng ta chút ngạc nhiên nhé, dù sao cũng là một kẻ cản trở, triệt để diệt trừ thì tốt hơn."Vinh Kính lái xe rất nhanh đuổi kịp xe phía trước, theo lên cầu vượt, đột nhiên, từ đường xe bên cạnh, một chiếc xe tải lớn phóng ngang qua.

Vinh Kính kinh ngạc, khẩn cấp phanh xe, nhưng xe vẫn bị ép tới thành cầu, cọc đá thấp bé không thể ngăn trở lực va đập quá lớn, xe Vinh Kính phát một tiếng vang bén nhọn, bay ra ngoài.

Xe trực tiếp lao vào lòng sông phía dưới cầu vượt, "ào" một tiếng, bọt nước sủi liên tục, sau đó, xe chậm rãi chìm xuống.

Những xe khác trên đường cũng bị biến cố bất thình lình làm sợ hãi, giao thông hỗn loạn, rất nhiều người gọi điện thoại báo cảnh sát, phía sau xe của Black Mouse và Theron cũng tới.

"Này!" Black Mouse hỏi Theron, "Làm sao bây giờ?"

Theron nhìn xa xa tái trứ Tạ Lê Thần xe việt khai càng xa, với Black Mouse chỉ chỉ kiều hạ, nói, "Cứu Vinh Kính trước."

"Không phải chứ? Cứ để cho Tạ Lê Thần chạy mất vậy?!" Black Mouse còn chưa kịp dị nghị, đã bị Theron đá xuống xe.

Bất đắc dĩ, Black Mouse nhảy vào trong sông, cố sức bơi tới cạnh cái xe chìm đến đáy, nhưng phát hiện cửa sổ xe bị phá vỡ, Vinh Kính cũng không ở bên trong.

"Cậu nhóc đó thật giỏi a, như vậy cũng có thể trốn thoát? Quả thực không thể tin được." Black Mouse ướt như chuột lột bò lên, "Anh đoán có thể bị đè bẹp, hay bị nước sông cuốn đi rồi không?"

"Cậu có chết một trăm lần thì cậu ấy cũng chưa chết được một lần đâu." Theron đến bờ sông kéo hắn lên, lấy điện thoại nhìn phía trước gọi báo cáo tình hình, nói đối phương tra biển số xe, "Tiếp tục tìm kiếm Tạ Lê Thần."

Black Mouse tới bên trụ cầu ngồi xuống, vắt áo sơmi hỏi Theron, "Anh vừa nói nhận ra mùi vị của kẻ bắt Tạ Lê Thần kia, hắn là ai vậy?"

"Bọn Zeta." Theron trả lời."Hắn là Black Peach 2, nhưng phẫu thuật chỉnh hình mà thôi."

"Oa! Chính là tổ chức sát thủ anh chống lại trước kia?" Black Mouse nhíu mày, "Black Peach 2 rất nổi tiếng a, Black Peach đằng sau trùm Zeta!"

"Zeta cũng không chỉ là tổ chức sát thủ, mà còn là tổ chức khủng bố." Theron thấp giọng nói, "Lần này tranh đoạt Tạ Lê Thần xem ra gay cấn đây."

"Kolo, còn cả ông trùm Zeta của Zeta, và X của bọn tôi, kỳ thực các bên cũng không khác nhau mấy, đều là cướp người mà thôi." Black Mouse không đồng ý, "Chỉ là người ta linh hoạt hơn chút."

Theron không, "Tôi còn lưu ý một người."

"Ai?" Black Mouse hiếu kỳ.

"Kẻ ngày đó thiêu hủy áo cậu." Theron đứng lên, "Đi thôi, tiếp tục tìm Tạ Lê Thần."

"Ờ." Black Mouse thay áo, cùng Theron đi.

Hai người rời đi rồi, phía sau trụ cầu một người đi ra, là Vinh Kính. Ra là vừa rồi Vinh Kính vẫn luôn trốn ở dưới cầu, để nghe trộm hai người nói chuyện.

Zeta và X là hai tổ chức tiếng xấu rõ ràng, đặc biệt là Zeta! Tạ Lê Thần lần này rơi vào tay bọn chúng, Vinh Kính rất lo lắng. Hiện tại dựa vào sức lực cá nhân cứu y có thể gặp chút trắc trở, Vinh Kính đã định gọi điện thoại xin Kolo giúp đỡ.Thế nhưng nghĩ lại nghĩ, Vinh Kính do dự, anh từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên có một chút không tín nhiệm với Kolo. Đặc biệt xem xong tệp tin "Cơ thể mẹ" của Kolo, Vinh Kính hiểu, Zeta cũng vậy, X cũng vậy, CROW cũng thế, đều như nhau, mục đích là đang tranh đoạt tài nguyên.

Tạ Lê Thần chính là tài nguyên quý giá nhất, cướp tài nguyên để làm gì? Đương nhiên là để sử dụng! Càng là tài nguyên tốt, lại càng phải muốn triệt để phá mở, lợi dụng hoàn toàn, cho đến khi tài nguyên cạn kiệt mới thôi. Bất luận là ai, trong mắt chúng, Tạ Lê Thần đều là tài nguyên đợi khai phá, quý giá nhất. Đối đãi với tài nguyên quý giá, ai cũng sẽ quý trọng, sẽ không coi y như người mà đối đãi... Người như vậy, không thể xưng là con người được, chỉ là vật phẩm quý giá còn sống mà thôi. Tạ Lê Thần là một người vô cùng tự trọng, vô cùng tùy ý tự do, Vinh Kính bất luận như thế nào cũng không thể tưởng tượng được y sẽ nhận mệnh rồi trở thành một vật phẩm, nghĩ vậy... Trong trí nhớ nảy ra đứa trẻ bị giam giữ kia.

Theron này, khắc rất sâu vào trí nhớ Vinh Kính, thế cho nên anh không tự chủ mà kêu lên, thế nhưng, tất cả về hắn, Vinh Kính không nhớ rõ toàn bộ. Điểm này, khiến Vinh Kính có một loại cảm giác —— ký ức mình không hoàn chỉnh, thiếu đây hụt kia, có lẽ bị xóa đi một phần!

Cuối cùng cất điện thoại, Vinh Kính lái xe trở về khách sạn, vào xe công tác đưa đi theo. Anh trước tiên lấy ra vũ khí trang bị vũ trang hạng nặng cho mình. Rồi mở máy tính, kết nối với thiết bị định vị trên người Tạ Lê Thần.

Trên người Tạ Lê Thần, tổng cộng gắn tới gần 20 mini máy định vị, đều là Vinh Kính gần đây gắn lên, chính là sợ Tạ Lê Thần bị tập kích bất ngờ hay bắt cóc tống tiền. Ngoại trừ hệ thống định vị mini, còn có máy nghe trộm. Máy định vị gắn dưới da còn cả trong tóc, máy nghe trộm gắn phía trong tai Tạ Lê Thần. Nói chung, Vinh Kính lần đó cải tạo y như giải phẫu ngoại khoa vậy, đã bảo đảm Tạ Lê Thần trốn không thoát lòng bàn tay mình, trừ phi đối phương hủy diệt y, đương nhiên, chuyện đó không có khả năng.

Vinh Kính đeo tai nghe điện thoại, đang chuẩn bị một mình nghĩ cách cứu viện Tạ Lê Thần. Bỗng nhiên, cây nến dự bị trên xe tự nhiên tự cháy lên.

Vinh Kính cau mày —— trùng hợp?

"Thình thịch thình thịch thình thịch."

Bên ngoài thùng xe, truyền đến âm thanh phá cửa, sau đó nghe tiếng nói, "Không mở cửa, có thể sẽ khiến bên trong xe đại hỏa đó."

Vinh Kính trong lòng thịch một cái —— đây là giọng Hà Đống, quả nhiên là hắn phóng hỏa, áo Black Mouse, vụ nổ sáng sớm hôm nay, đều là hắn, người này có thân phận gì?

Đè khẩu súng phía sau, Vinh Kính mở cửa thùng xe.

Ở đó, Hà Đống ngồi trên một cái thùng da, ngẩng đầu nhìn Vinh Kính, "U! con thỏ nhỏ nhà họ Tạ."

Vinh Kính hơi nhíu mày, "Chuyện gì?"

"Oa!" Hà Đống nhìn thoáng qua trong xe, tán thán nói, "Trang bị của vệ sĩ Tạ Lê Thần cũng quá đầy đủ đó, quả thực không thua thiết bị của 007 a! Thật làm cho người ta ước ao a, kinh phí CROW dư dả như vậy sao?"Vinh Kính kinh ngạc —— hắn biết CROW!

Hà Đống nâng tay chỉ chỉ cây nến, lại cháy lên.

Vinh Kính mặc dù có chuẩn bị tâm lý, nhưng tự nhìn thấy vẫn giật mình —— đây tính là năng lực gì?

"Không cần căng thẳng, tôi không phải Zeta, cũng không phải X, đương nhiên, lại càng không là CROW." Hà Đống đi thẳng vào vấn đề nói, "Thời gian cấp bách, chúng ta cùng đi tìm Tạ Lê Thần chứ?"

"Lý do." Vinh Kính hiển nhiên rất không tín nhiệm hắn.

Hà Đống hơi nhún vai, "Bởi vì tôi và Tạ Lê Thần có tình!"

Vinh Kính lườm y một cái, tự nhủ nói rõ coi đồ quỷ. ANh hiện tại tính tình rất nóng nảy, giơ tay dùng súng chỉ vào trán Hà Đống.

"Ha! Thực sự là con thỏ tính cách nóng nảy a." Hà Đống nhịn không được cười, "Đừng chọc giận tôi thì tốt hơn nha, tôi màmất hứng, nói không chừng sẽ thiêu sống cậu đó."

"Anh không làm được." Vinh Kính lắc đầu, "Nếu như anh có thể trực tiếp thiêu sống người, vậy Thiệu Dịch và Nhuế Tiểu Tình hẳn là đã chết, không cần náo loạn mọi người chế tạo vụ nổ phiền phức như vậy."

Hà Đống hơi sửng sốt.

"Áo của Black Mouse cháy là bởi vì anh quét một lớp xăng lên tường, phải không?" Vinh Kính nhìn tay Hà Đống, "Nói cách khác, anh chỉ có thể đốt những thứ dễ cháy."

Hà Đống cười ha ha, "Không hổ là White Crow xuất sắc nhất, thảo nào Kolo lại tìm cậu làm người bảo quản Tạ Lê Thần."

"Là hợp tác." Vinh Kính nghĩ hai chữ "bảo quản" có chút chói tai.

"Ờ ờ, biết hai người tình cảm thâm hậu rồi, thật khiến người ta ước ao a." Hà Đống đầy mặt ý cười, "Bất quá tôi cũng không phải không có lực sát thương, dù sao, trên đời chất dể cháy nhiều lắm!"

"Đương nhiên, anh có thể cho nổ bình xăng xe, cũng có thể cho nổ bình xăng máy bay... Từ một mặt nào đó, lực sát thương của anh vô cùng lớn. Thế nên, anh đến tột cùng là ai? Có mục đích gì?"

Hà Đống ngẩng mặt, giơ tay nhẹ nhàng đè lại họng súng Vinh Kính chĩa vào mình, một lúc lâu, nói, "HAWK."

Thần sắc trên mặt Vinh Kính khẽ đổi, "HAWK? Chim ưng... Động vật ăn thịt so với CROW càng tham lam hơn."

Hà Đống trên mặt hiện ra ý cười, "Nếu như nói Kolo là người có năng lực đặc biệt, vậy HAWK chính là người có siêu năng lực."

"Siêu năng lực..." Vinh Kính nhíu mày, "Xem ra dã tâm của Kolo khiến cho cấp trên bất mãn?"

"Vinh Kính, cậu rất thông minh, ước định Kolo đối với cậu một chút cũng không sai, thứ duy nhất cậu thiếu chính là dã tâm." Hà Đống ngồi trên thùng cười cười, "Đại não con người tuy rằng nói còn 90% sức khai phá, nhưng não dù sao cũng là não, không phải cứ ai muốn khai phá là có thể khai phá! Khai phá không xong sẽ tạo thành tai nạn mang tính hủy diệt, thế nên phải ngăn cản."

Vinh Kính gật đầu, "Kolo, Zeta và X đều đang nghiên cứu loại khai phá hành vi này?"

"Bọn họ đều chỉ là kiến thức nửa vời mà thôi." Hà Đống lắc đầu, "Tôi có thể đốt vật có chất dễ cháy, không thể đốt vật không dễ cháy, nếu như thực sự tồn tại tính năng khai phá, tôi đây không bằng cứ dứt khoát biến mình thành một quả cầu lửa hoàn chỉnh!"Vinh Kính nhíu mày, "Cái đó không phù hợp thuyết tiến hoá mà?"

"Thế nên mới nói, nhận thức của nhân loại với bản thân không hoàn hảo, làm sao có thể bàn luận việc khống chế và cải tạo viễn tưởng. Chúng ta đối với thân thể của chính mình một chút biện pháp cũng không có, muốn tùy ý điều khiển, có thể còn cần mấy vạn năm phát triển khoa học nữa! Đương nhiên, đợi được đến lúc nhân loại hoàn toàn nắm bắt con người, nhân loại cũng có thể đã đi tới điểm dừng. Cải tạo người và phẫu thuật thẩm mỹ là hai loại khái niệm hoàn toàn bất đồng!" Hà Đống nói, "Thế nên loại kế hoạch này vô cùng sai lầm."

"Vì vậy, anh được phái tới ngăn cản kế hoạch thực thi?" Vinh Kính nhíu mày, "Tạ Lê Thần là điểm then chốt, các người muốn diệt trừ y?"

"No, no!" Hà Đống nhanh chóng lắc đầu, "Nghìn vạn lần đừng hiểu sai, tuy rằng tôi và Tạ Lê Thần không tính là bạn bè tốt gì, nhưng đã quen biết từ rất lâu đồng thời cũng từng hợp tác, tôi nhận được nhiệm vụ là âm thầm hỗ trợ cậu bảo vệ Tạ Lê Thần, mục tiêu của tôi là tiêu diệt Zeta và điều tra X, không hơn!"

"Vì sao?" Vinh Kính không hiểu, "Tiêu diệt Tạ Lê Thần có thể triệt để ngăn cản kế hoạch cải tạo của Kolo, Zeta bọn họ mà!"

Hà Đống cười bất đắc dĩ, "Thỏ nhỏ, cậu đối với giá trị của Tạ Lê Thần thực sự là không biết gì!"

"Giá trị?"

"Y một mức độ nào đó là báu vật vô giá, thế nhưng trên một loại mức độ khác, Tạ Lê Thần kỳ thực là một di sản!" Hà Đống nói không nhanh không chậm, "Bảo vệ y so với khai phá quan trọng hơn nhiều chứ?"

Vinh Kính có chút không hiểu, "Có ý gì?"

"Địa vị của Tạ Lê Thần cùng loại với chim thuỷ tổ hoặc thú mỏ vịt, là một giai đoạn chuyển biến trong chọn lọc tự nhiên của nhân loại, hiểu chưa?"

"Chuyển biến..." Vinh Kính đặt khuôn mặt đẹp mà xấu xa của Tạ Lê Thần bên cạnh mặt chim thuỷ tổ cùng thú mỏ vịt so sánh, có chút kích động phải lắc đầu.

"Tiến hóa của não và tiến hóa của nhân loại như nhau, trải qua một quá trình dài đằng đẵng. Trong đó có mấy bước chuyển ngoặt quan trọng, hay từ có khả năng chuyển biến thành năng lực! Bộ não của Tạ Lê Thần giống như là văn hiến cổ ghi chép quá trình biến hóa này! Giá trị của y vượt xa việc làm cơ thể mẹ đi bồi dưỡng một đám siêu năng lực vô dụng quê mùa kia." Hà Đống nói xong, đứng lên, nhấc cái thùng để lên xe, "Hệ thống tình báo của tôi trên một cấp bậc so với Kolo, hiểu biết đối với Zeta và X cũng nhiều hơn cậu, cậu với bọn họ không quen thuộc, tùy tiện đi cứu Tạ Lê Thần, sẽ chỉ khiến mình rơi vào nguy hiểm! Không bằng hợp tác với tôi, cứu ra Tạ Lê Thần."

Vinh Kính trầm mặc một hồi, để hắn lên, khởi động xe, chạy đi cứu Tạ Lê Thần.

Bất quá có chuyện Vinh Kính không tiết lộ cho Hà Đống, anh đã mở máy nghe trộm, nghe được tình hình bên kia.

Máy định vị biểu hiện xe đối phương ngừng lại trước một khu biệt thự vùng ngoại ô thành phố lân cận, phỏng chừng là vào một tòa biệt thự trong đó.Vinh Kính nhíu mày, Tạ Lê Thần không biết tỉnh chưa, đối phương cũng không biết dùng loại thuốc mê gì, cục đồ ăn đó có chút dị ứng thuốc!

"Cậu rất lo lắng a?" Hà Đống thấy thần sắc Vinh Kính, cười hỏi, "Đừng thích Tạ Lê Thần quá sâu nha, người thích y nhiều lắm, tôi cũng rất khó tưởng tượng y sẽ thực sự thích được ai."

"Anh nói nhảm nhiều quá." Vinh Kính ngại hắn vướng bận, tiếp tục lái xe và nghe ngóng tình hình bên kia .

Mà lúc này trong biệt thự, Tạ Lê Thần tựa trên sô pha, thốc mê dần dần hết, kéo theo đầu choáng mắt hoa. Nhưng thật ra rất tỉnh táo, y tinh tường biết mình bị bắt cóc, hơn nữa người bắt mình là —— Thiệu Dịch.

"Hình như tỉnh rồi."

Giọng nói là một người phụ nữ, rất quen thuộc.

Giọng Vinh Kính đầu kia nghe được và Tạ Lê Thần nghe được giống nhau như đúc, thoáng chốc đã nhận ra, là Nhuế Tiểu Tình?! Vinh Kính buồn cười, ra hai người là một phe! Mình ngày đó còn cứu Nhuế Tiểu Tình, nói như vậy cũng là diễn xuất sao? Thực sự là khổ nhục kế rất đầu tư.

"Thật bất ngờ a!" Hà Đống đột nhiên cũng đè tai nghe điện thoại ở tai, "Tôi thật ra có biết Nhuế Tiểu Tình lai lịch không đơn giản, không ngờ dĩ nhiên là người đó."

Vinh Kính kinh ngạc nhìn, như là hỏi —— sao anh cũng có thể nghe được?

"Ha ha!" Hà Đống cười xấu xa một tiếng, "Tôi có động chút tay chân trong quần áo Tạ Lê Thần rồi, cùng diễn rất tiện mà."

Vinh Kính nhíu mày, Hà Đống này quả nhiên không đơn giản, cục đồ ăn kia cũng thật là, bị người ta gắn máy nghe trộm cũng không biết!

"Tạ Lê Thần hình như tỉnh rồi." Hà Đống ôm cánh tay cười, "Tính tình y không tốt, không biết có phát cáu không."

Vinh Kính cũng lo lắng, chỉ hy vọng Tạ Lê Thần ổn định đừng phát rồ, tự gây nguy hiểm cho mình.

"Cậu thật đơn thuần nha, tâm tình gì đều viết hết trên mặt!" Hà Đống vươn qua nhìn mặt Vinh Kính kiểm, "Oa, thật ghen tỵ với Tạ Lê Thần a, cậu lo lắng cho y như thế."

Vinh Kính lạnh lùng nhìn hắn một cái, sợ đến mức hắn nhanh chóng bám cửa sổ xe, "Thật đáng sợ nha!"

...

"Tỉnh chưa? Hoan nghênh gia nhập Zeta." Thiệu Dịch ngồi xổm bên sô pha, mỉm cười với Tạ Lê Thần đi tới.

"Zeta?" Tạ Lê Thần hoảng hoảng đầu, nhìn hắn, "Là cái gì?"

"Ừm... Hình dung như thế nào nhỉ, chính là nơi có thể tự do tự tại làm chuyện xấu!" Thiệu Dịch tổng kết.

"Tìm tôi, có chuyện gì?" Tạ Lê Thần phát hiện bên trong vành tai có một chút âm ấm, biết Vinh Kính bên kia đã mở thiết bị nghe trộm, liền báo mình vẫn ổn, câu thời gian chờ thỏ Vinh đến.

"À, chủ nhân chúng tôi, muốn gặp anh." Thiệu Dịch cười cười, "Ngài rất có thành ý mời anh tham gia với chúng tôi, mọi người cùng làm chuyện xấu!"

...

"Không ngờ trùm Zeta lại tự mình hạ thủ." Hà Đống làm một mặt quỷ với Vinh Kính, "Không ổn rồi!"Vinh Kính cũng là nhíu mày, anh đã sớm nghe nói qua —— trùm Zeta, là một nhân vật khó đối phó! Hoặc nên nói, là một quái vật!

Bạn đang đọc Hắc Ô Nha Bạch Ô Nha - Quạ Đen Quạ Trắng của Nhĩ Nhã
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.