Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gói quà đại lễ

Phiên bản Dịch · 1953 chữ

“Gói quà đại lễ cấp 1?”

Sở Hà liền kích động trong lòng. Đây chính là đại lễ thần bí mà chủ thần nói tới sao? Cấp 1 ?? Nói như vậy vẫn còn có cấp 2, cấp 3 nữa??

Cũng không biết gói quà cấp 1 này có thứ gì tốt trong đó?

Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Hà cảm thấy ngứa ngáy.

Mà trong đầu hắn lúc này, có một ánh sáng màu vàng nho nhỏ từ sâu trong linh hồn hiện ra. Nó từ từ lan tràn rồi nhuộm khắp đầu óc một màu vàng chói lọi.

Một giây sau, ánh sáng vàng rực rỡ kia chợt cô đọng lại. Một gói quà màu trắng bạc ngưng kết thành.

Gói quà cũng không lớn. Nhìn nó giống như một cái hộp hình vuông vậy. Bên ngoài nó có ánh sáng màu trắng bạc nhàn nhạt bao quanh. Ánh sáng mờ mờ ảo ảo, nhìn rất là thần bí.

Đinh!

” Gói quà đại lễ cấp 1 bắt đầu được cấp. Mở gói quà lần đầu tiên, có xác xuất mở ra vật phẩm có đẳng cấp cao tăng lên thêm 50%.”

Giọng nói của chủ thần máy móc truyền tới. Trong nháy mắt, Sở Hà liền thấy không gian trước mặt mình khẽ nhăn lại một chút. Cái hộp quà màu trắng bạc cứ như vậy bất ngờ rơi trước mặt hắn.

” Thủ đoạn gì thế này?”

Sở Hà thầm kinh ngạc trong lòng, nhưng sự phấn kích lại hiện rõ trên khuôn mặt.

Hắn thấy gói quà đang rơi xuống, liền đem tay ra hứng lấy.

Đỡ được nó vào trong tay, cảm giác nó lạnh như băng. Nhìn qua không khác gì một chiếc rương bằng gỗ nhưng sờ vào lại không khác gì kim loại. Bề mặt nó rất là bóng mượt, lại được bịt kín mít. Khiến cho nó càng thêm thần bí.

” Không biết bên trong có cái gì?”

Mặc dù hắn hiểu rằng cái gói quà cấp 1 này có mở ra thì cũng không ra được cái đồ nghịch thiên gì. Nhưng xác xuất mở ra được vật phẩm có đẳng cấp cao tăng lên 50% thì có lẽ hắn cũng mở ra được thứ tốt. Cho nên Sở Hà rất là kích động. Hai mắt sáng lấp lánh như đèn pha nhìn gói quà.

Hắn cố gắng bình tĩnh, rồi nhìn gói quà màu trắng bạc mà thần bí này. Hắn cũng không có mở ra ngay lập tức, ngược lại hắn hỏi chủ thần:

” Đây chính là gói quà cấp 1 à?”

“Đúng vậy.”

” Bên trong nó có thứ gì vậy?”

” Vật phẩm ngẫu nhiên. Cấp bậc của vật phẩm cũng khác nhau. Nhưng mà gói quà có cấp bậc càng cao thì xác xuất nhận được vật phẩm có đẳng cấp cao càng lớn.”

Thì ra là như vậy. Nghe cũng hợp lý.

Nhưng mà Sở Hà vẫn cảm thấy khó chịu trong người.

” Cảm giác như đang chơi game vậy??”

Sở Hà sờ sờ cằm, nhìn cái gói quà mà than nhẹ một câu.

Chẳng qua là hắn chỉ muốn tranh luận một chút mà thôi. Hoàn toàn ngay từ lúc đầu hắn nghĩ rằng chủ thần sẽ không trả lời câu hỏi của mình. Nhưng mà không ngờ chủ thần lại trả lời chính xác các vấn đề mà hắn đặt hỏi.

” Đinh! Đây là dập khuôn theo suy nghĩ trong đầu Kí chủ mà diễn hóa ra cách thức này. Nếu như kí chủ không thích, có thể thay đổi.”

Chủ Thần nói.

” Chủ thần, tại sao ta cảm thấy…. giọng nói của người giống như là….. có chút khó chịu?”

” Người đa nghi quá rồi.”

“………….”

Sở Hà cũng không có nói nhiều về vấn đề này. hắn liền nhìn gói quà màu trắng bạc ở trước mặt, rồi xoa xoa đôi bàn tay, thổi thổi.

” Mở gói quà ra à? Ta được mọi người xưng là người có ” Đôi tay may mắn”. Đồ vật này…. nhìn tay ta mở ra đỏ không này, mở.”

Hắn liền lấy tay xé ra. Ngay lập tức gói quà liền được mở ra.

Bên trong gói quà là ba quả cầu.

Một quả màu trắng, một quả màu vàng, một quả màu xanh.

” Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra được một vật phẩm cấp 1 màu trắng. Một vật phẩm cấp hai màu vàng. Một vật phẩm cấp 3 màu xanh.”

Ồ?? 3 vật phẩm, 3 loại cấp bậc?

Có vẻ, vận khí của hắn cũng không tệ lắm.

” Cấp bậc khác nhau, màu sắc tương ứng cũng không giống nhau à?”

Sở Hà sờ sờ cằm, than nhẹ một tiếng.

Xem ra ở chỗ chủ thần có rất nhiều thứ tốt hắn cần phải lấy ra mới được.

Nhưng mà bây giờ. Việc quan trọng nhất bây giờ chính là xem coi ba đồ vật này là những thứ gì? Hi vọng nó cũng là thứ tốt, không làm cho hắn phải thất vọng.

” Bắt đầu từ cao cấp nhất mở ra đi.”

Sở Hà cũng không có coi trọng đồ vật cao cấp mà hắn quan trọng là tốt nhất.

Hắn xoa xoa hai tay, rồi thổi thổi bàn tay một cái, rồi hướng về phía quả cầu màu xanh cấp 3 nhẹ nhàng chạm một cái.

Nhất thời, quả cầu kia liền nổ tung. Một cái khăn được xếp gọn gàng liền rơi vào tay hắn.

” Đinh! Chúc mừng kí chủ nhận được vật phẩm cấp 3 màu xanh ” Khăn trải bàn thức ăn ngon.”

Khăn trải bàn thức ăn ngon?

Sở Hà sửng sốt!

Cái thứ này sao nghe quen tai vậy? Hình như, hắn đã nghe qua ở đâu rồi thì phải.

Nhất thời hắn cũng không tài nào nhớ ra được đã nghe được nó ở đâu.

Hai tay run run đem cái khăn trải bàn ở trong tay mở ra. Nhất thời một cái khăn trải bàn màu xanh có thêu hoa liền hiện ra trước mặt hắn.

Khăn trải bàn này nhìn qua cũng đẹp mắt. Nó còn khá là mềm mại và cũng không có lớn lắm. Cảm giác giống như vải thô vậy. Cái thứ này là vật phẩm cấp 3 à?

Trong lúc Sở Hà đang còn nghĩ xem mình nghe thấy tên đồ vật này ở đâu. Đột nhiên trong đầu hắn truyền về một lượng lớn thông tin về cái đồ vật này.

” Khăn trải bàn thức ăn ngon: Chỉ cần người nói ra tên của thức ăn người nghĩ. Thì khăn trải bàn sẽ bày ra thức ăn đúng như người nói. Nó hoàn toàn miễn phí. Cung cấp vô hạn. ( chú thích: giới hạn cho thức ăn ngon thông thường) . Vật phẩm này xuất xứ từ thế giới ” Sỉ Lạp A Mộng” , được chủ thần cải tiến, phù hợp với quy tắc vạn giới..

” Sỉ Lạp A Mộng”?

” Mẹ cha nó chứ! Thì ra là cái này, thứ này… quả thực chính là đồ dùng cần thiết để ăn.”

Mặc dù chủ thần hạn chế khiến cho hắn muốn ăn gan rồng tủy phượng cũng không được. Nhưng chỉ cần một câu vô hạn thưởng thức thức ăn ngon thì nó cũng đã vô cùng cường đại rồi. Không hổ là vật phẩm cấp 3 màu lam.

” Mẹ kiếp! Rốt cuộc có thể thoát khỏi cái cảnh suốt ngày gặm bánh bao rồi.”

Quả thật Sở Hà lúc này nước mắt lưng tròng. Hắn suốt ngày ăn bánh bao như vậy khiến cho hắn uống miếng nước mà cũng có thể ra vị bánh bao được. Nhưng lúc này hắn mở ra được khăn trải bàn thức ăn ngon trâu bò như vậy. Thì sau này không phải hắn muốn ăn thứ gì thì sẽ được ăn thứ đó hay sao?

Đứng ăn, nằm ăn, ngủ ăn, vào WC cũng ăn. Ăn miếng nào là biết ngay miếng đấy, tất cả đều rất ngon…

Nhất thời, Sở Hà liền cảm thấy được cuộc sống tươi đẹp ở phía trước.

Sở Hà lau nước miếng, rồi nhìn chằm chằm vào cái khăn trải bàn màu làm kia. Sau đó hắn cẩn thận gấp lại, đem cất. Sau đó mới nhìn sang hai quả cầu còn lại.

” Không biết hai quả cầu này bên trong chứa thứ gì?”

Hắn liền ngay lập tức chạm vào quả cầu màu vàng kia một cách dứt khoát. Trong nháy mắt quả cầu màu vàng kia liền nổ tung. Một đôi súng màu vàng lục liền xuất hiện trong tay hắn.

” Một đôi súng? Nhìn qua có vẻ giống Sa Mạc Chi Ưng?”

Trong tay hắn lúc này chính là hai cây súng màu vàng lục. Nòng súng thô to. Hơn nữa trên thân súng còn có rất nhiều ký hiệu cổ xưa chạm khắc vào. Nhìn nó hết sức là thần bí.

” A! Không có băng đạn?”

Sở Hà buồn bực. Súng mà không có băng đạn là súng gì vậy?

Không để hắn ngờ vực quá lâu, chủ thần liền đưa thông tin về vật phẩm này cho hắn.

” Đinh! Chúc mừng kí chủ mở ra được vật phẩm cấp 2. Thánh Viêm Song Súng.”

” Thánh Viêm Song Súng: là một di vật có thuộc tính viễn cổ. Do nó tồn tại quá mức lâu đời. Cho nên lực lượng của nó cũng giảm xuống đi nhiều. Nhưng tất nhiên nó vẫn còn có uy lực đáng sợ. Rất là cường đại. Nhất là đối với sinh vật có thuộc tính tà ác. Nó sẽ tạo ra sát thương vô cùng đáng sợ đối với bọn chúng.”

” Vốn nó xuất xứ từ ” Anh Hùng Liên Minh” của vị Thánh quang du hiệp Lô Tích An. Sau khi rót năng lượng vào có thể bắn ra Thánh Quang đạn. Năng lượng không hết thì đạn là vô hạn. Khiến cho đối phương phải tiếp nhận Thánh Quang Thẩm Phán. ( Chú thích: đã được chủ thần cải tiến, phù hợp với quy tắc vạn giới.”

Thánh quang du hiệp Lô Tích An.

” Đây không phải là Áo Ba Mã sao? Mặc dù ta rất là thích hắn, nhưng theo như lời chủ thần nói thì….. có lẽ chúng ta không có duyên làm bằng hữu rồi.”

Sở Hà quả thật hết nói nổi. Hắn không chê song súng không tốt. Mà là hắn thật sự không thể cầm lấy cây súng này được.

Vừa nghĩ tới thời điểm hắn cùng địch nhân đánh nhau. Đột nhiên móc ra song súng, hét to lên một tiếng: ” Hãy xem Thánh Quang Thẩm Phán của ta đây!” Sau đó bắn ầm ầm không ngừng. Sở Hà nhìn mà thấy buồn.

Đôi súng màu vàng lục nhìn rất là đẹp. Nếu như nhìn kỹ, còn có thể thấy trên thân súng còn có khắc một đoạn văn cổ xưa. Sở Hà nhìn là biết ngay dòng chữ này viết gì.

” Cảm ơn ta đi! Ta đã giết chết ngươi ! Chính là để giải thoát người đưa ngươi tới cõi vĩnh hằng —- Lô Tích An.”

Quả là một câu nói đây sự kiêu ngạo…. Sở Hà khẽ nhíu mày, nhưng trong lòng lại rất thích.

Tóm lại, hắn rất là hài lòng.

Hắn cười đến híp cả mắt rồi đem Thánh Viêm Song Súng đeo hai bên lưng. Sau đó hắn nhìn vào quả cầu màu trắng sữa còn dư lại cuối cùng kia. Hắn liền đưa tay tới.

Bạn đang đọc Hắc Điếm Của Chủ Thần (Dịch) của Lưu Niên Vãng Sự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ayakawa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.