Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Reacher.

Tiểu thuyết gốc · 1107 chữ

- Màu trắng, một vùng đất màu trắng hiện ra trước mắt anh. Bỗng nhiên xuất hiện những cánh hoa bay ra, một vùng đất phủ đầy hoa mao lương vàng, bầu trời trong xanh ánh sáng như những giọt nắng phủ đầy những cánh hoa, những đám mây màu trắng giống như làn khói, khiến cho người ta có cảm giác nơi đây đầy bí ẩn và cảm giác huyền bí đến lạ thường nhưng nó cũng cho ta cảm giác cô đơn khi nơi đây chỉ độc nhất một màu vàng phủ đầy mặt đất và bầu trời trong xanh, mà ở đây chỉ kì lạ vì không có một bóng người. Từ phía sau, hai bàn tay bí ẩn che mắt anh và nói.

- 'Hello! Chorli! Anh còn nhớ đây là ai không?'- giọng nói bí ẩn nhưng đầy ngọt ngào thì thầm bên tai anh

- 'Reacher!?'- anh nói với vẻ mặt kinh ngạc.

- 'Bingo! chính xác! hihi!'- cô nói và cười luồn tay ra phía trước ôm anh.

- 'Hahahaha! thật mừng vì anh vẫn còn nhớ em!'- cô cười nói với anh. Cô gái này có gương mặt rất đáng yêu, mái tóc ngắn ngang vai màu hạt dẻ, đôi mắt hai mí có màu xanh ngọc tựa như bầu trời, trên người mặc một chiếc áo len màu xanh dương sọc hồng, cô mặc chiếc quần màu nâu, mang chiếc vớ màu đen và đôi giày màu nâu, trên cổ đeo một sợi dây chuyền có hình trái tim màu vàng ở giữa. Nhìn cô như mới chỉ 15 tuổi.

- 'Em buồn cười thật, chính anh mới là người sợ em quên nhất đây nè!'- anh nói vui vẻ nhưng gương mặt biểu hiện sự lo lắng. Cô thấy vậy liền véo má anh và nói.

- 'Cái mặt anh bị cái gì mà lúc nào cũng tỏ vẻ nghiêm trọng lắm vậy hả? hay là để em sửa lại cho! haha!'- cô nói rồi nhào vào người anh.

- 'Ah! Reacher! dừng lại! không được mà!'- anh nói nhưng cô vẫn cố chấp không dừng lại.

- 'Chừng nào anh cười một cái rồi em sẽ dừng lại!'- cô cười.

- 'Thôi được rồi! anh cười! anh sẽ cười mà! làm ơn tha cho anh đi nào cô gái nhỏ!'- anh nói rồi cô bỏ ra -'Thế này được chưa!? cô bé nghịch ngợm!?'- anh nói rồi cười cho cô xem.

- 'Có thế chứ! anh cười là đẹp nhất đó, cứ để cái mặt hâm hâm thường ngày thì quá lãng phí!'- cô nói.

- 'Hâm đâu mà hâm! em quá đáng lắm đó sweethie!'

- 'Chính miệng anh nói đó nha! thế mà hồi đó nói không yêu em!'

- 'Ừ ừ, do hồi đó mắt anh mù, tai anh điếc nên mới từ chối một cô bé dễ thương như em! giờ hối hận rồi! được chưa!

- 'Nếu anh đã nói thế thì em sẽ tạm tha cho anh! vậy... anh chơi với em nha!

- 'Được rồi, được rồi! đừng bắt nạt anh nữa là được!

- 'Hihi!

- Thế rồi hai người nói chuyện và đùa giỡn với nhau, được một lúc thì họ nằm xuống thảm hoa và nhìn bầu trời.

- 'Reacher! em ở trong thế giới này được bao lâu rồi!? có buồn và cô đơn lắm không?'- anh hỏi cô.

- 'Nếu nói không thì sẽ là nói dối, còn nói có sẽ khiến anh buồn và tự trách mình... thế anh nghĩ em như thế nào!?'- cô đáp bằng giọng buồn buôn và nhỏ dần.

- 'Anh xin lỗi! đáng lẽ ngày ấy anh...'

- 'Không sao, quá khứ đã là quá khứ chúng ta không thể thay đổi nó, dù anh có tua ngược thời gian... liệu rằng anh có chắc chắn chúng ta sẽ không gặp nhau?'- cô mở lời an ủi.

- 'Có lẽ em nói đúng...'- anh mệt mỏi và giọng nói trầm dần.

- 'Xin lỗi... Reacher... hình như... anh sắp tỉnh dậy rồi...'- anh nói.

- 'Không sao... Chorli! em chỉ muốn anh đừng quá lo cho em mà quên đi hạnh phúc của chính bản thân... anh đừng buồn bởi vì em không cô đơn đâu...

hẹn lần sau may mắn sẽ gặp lại!'- cô nói với vẻ mặt buồn.

...Reacher...

- Một không gian màu đen xung quanh anh. Anh không chú ý mà chỉ nhớ mãi cái tên Reacher đó mà bất giác thiếp đi.

- 'NÈ!!! ĐỒ NGỐC!!! MAU TỈNH DẬY NHANH CHO TÔI!!!'- tiếng hét của một cậu nhóc vang lên cả căn phòng.

- Anh bỗng nhiên thức giấc sau tiếng hét đó và nhìn xung quanh, mà chỉ hỏi hỏi một câu lãng xẹt.

- 'Đây là đâu?'- anh hỏi thì một cú đấm giáng trên đầu anh.

- 'Tỉnh chưa!? hả?'- cậu hỏi mà mặt đầy sát khí

- 'Aw! đây là cách mà nhóc đối xử với người lớn tuổi đó hả!?- anh nổi cáu.

- 'Trông anh có người lớn xíu nào đâu!'

- /PHẬP/ -

- 'Nhìn anh có vẻ bằng tui nữa chứ'

- /PHẬP/ -

- 'Mặt cũng trẻ! giống tui chứ mấy'

- /PHẬP/ -

- 'Hôm qua nhìn anh chiến đấu cũng bình thường thôi, tui cũng có thể làm tốt hơn!'

- /PHẬP/ -

- Cậu nói một tràng dài mà mặc cho ai đó đang đau đớn.

- 'S-stop! chúng ta vào vấn đề chính! chúng ta ở đây từ lúc nào!?'- anh hỏi để ngăn cậu nói tiếp.

- 'A, từ lúc anh đưa tôi đến cái phòng thư viện to đùng này chúa toàn sách thì bỗng dưng anh nói 'buồn ngủ' rồi ngã gục xuống như ngất rồi ấy'

- 'À, ra thế... hoá ra mọi chuyện chỉ là một giấc mơ'- giọng anh buồn buồn.

- 'À mà bây giờ là mấy giờ rồi? ta ngủ bao lâu rồi?'- anh hỏi.

- 'Từ lúc anh ngủ khoảng 18 giờ rưỡi, bây giờ hình như là... 5 giờ kém thỉ phải! thấy em tính chính xác hông'- cậu cười.

- 'Ôi trời!? thế tối qua nhóc ăn gì chưa?'

- 'Anh nói mới nhớ hình như là chưa! hì'

- 'ọc ọc ọc ọc'- bụng cậu sôi lên -'Sorry! hì hì'- cậu cười cho qua.

- 'Được rồi, đợi ta chút!'- anh nói -"Tự nhiên vác thêm của nợ này làm mình mệt thêm, công việc chưa xong... dạo này mình có tạo nghiệp đâu ta? chắc do lời nguyền của ai đó rồi (Richie).

- Anh bước ra tới cửa thì...

- /ĐẠP/ -

- /ĐÙNG/ -

- 'HELLO!!! EVERYBODY!!!'-???

- 'C-cái!?'- anh bất ngờ không kịp né mà bị cái cửa đập vào mặt.

- 'Oop?'-???


Chronicle: Chắc chắn là lời nguyền của thằng đó!!!

Richie: Ắt xì!?... chắc cảm xoàng rồi.

(Liệu vị khách không mời mà đến đó là ai?)

- /CÒN TIẾP/ -

- Tác giả: Wiwi.

Bạn đang đọc Góc tối nơi thư viện. sáng tác bởi Wiwi

Truyện Góc tối nơi thư viện. tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Wiwi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.