Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Góc Ký Ức

Tiểu thuyết gốc · 3845 chữ

Góc Ký Ức .

1) Con Đường Làng

Con sông xanh biếc nằm ở phía đồi Bồ Công Anh , nó nằm phía sau đồi , con sông không lớn lắm cũng chả sâu lắm nên là một chỗ lý tưởng cho lũ trẻ con chúng tôi chơi đùa ở đây , chúng tôi có rất nhiều trò chơi trên con suối này , những mùa hè nóng nực bọn tôi hay ra đây tắm , tất nhiên chả đứa nào cởi đồ cả , thế là cả đám bước chân trên những hòn đá tròn láng tưng .

Rồi nhiều khi ra tới chỗ những bãi bùn đất cả chân bị lún đến tận đầu gối lúc đó lại đứng im , đến khi rút chân lên thì toàn là bùn nhão bám đầy quần , bẩn kinh .

Về lúc nào cũng bị ba mẹ lôi ra quánh cho một trận tơi bời , nhưng sau những lần như vậy tôi đều rủ em trai mình ra sông chơi tiếp , và để hôm sau về lại bị mẹ đánh cả hai anh em tới bầm cả mông.

Nhưng nhiều lần quá mẹ cũng chả đánh nữa đến nay thì mẹ mặc kệ tụi tôi luôn .

"Chúng mày làm gì thì làm , đồ tự giặt tao không quan tâm."

Thế là chiều nào tôi với em tôi cũng ra ngoài sông chơi với đám bạn cùng tuổi .

Hiện tại chúng tôi đang chơi trò bắn súng chả biết đứa nào đề xuất ra trò này mà tụi tôi chia ra hai phe đứng về mỗi phía mà đội kia chọn tất nhiên phải là chỗ có bùn , sau một hồi hăm he nhau , chúng tôi hụp mặt xuống nước , tay dũi ra nắm lấy một đống bùn , ngoi lên sau đó nhắm về bên địch mà bắn , những viên bùn được vo tròn bắn vào người một cái là vừa đau đau , vừa bẩn .

Tôi là đứa cũng khá lớn nên lúc nào cũng xung phong lao lên trước , để những viên đạn bắn vào ngực , nhưng bên kia cũng kha khá tên bị tôi bắn trúng lia lịa .

Hôm nay vẫn vậy tôi lặn thật sâu moi hai nắm bùn , lên ném mạnh căng góc vào bên địch .

Vâng và những trận bắn chỉ dừng lại khi nào mà một bên chịu thua .

Trận chiến sẻ tiếp tục nếu như không có vụ việc một viên đạn bay lố xém đập vào mũi con Bông mà tôi chạy ngang qua bị đập thẳng vào cổ .

Chỉ là vô ý chạy qua nhưng trong mắt bọn bạn tôi và em trai đặc biệt là con Bông tôi anh hùng lắm .

Con Bông cũng chỉ mới chuyển về đây được vài ngày , da nó ngăm ngăm đen , mắt to tròn như hai giọt nước , lại có lúc nào cũng rưng rưng , tóc nó dài tới lưng , bữa nay là ngày đầu tiên nó ra đây chơi bia bùn với bọn tôi , mà xém gãy mũi , may mà có tôi chạy qua kiệp lúc .

Không kể nữa .

Tôi nằm ngã ra nước cảm giác yết hầu đau đớn làm tôi như sắp chết đến nơi .

Tôi hít lấy hít để từng hơi ngột ngạt như gần xa cõi đời này .

Nhưng chỉ một lúc sau tôi lại bình thường trở lại , trận chiến lại tiếp tục đến khi bên kia chịu thua .

Tôi lom khom tính đi về khi thu dọn tàn cuộc xong , thằng Thịnh lại chạy lung tung đi đâu mất rồi có lẻ nó đi chơi với bọn bạn chăng .

-Anh Hùng ...

Sắp về tôi giật mình khi nhận ra con Bông đang ngồi trên hoàn đá lớn nhìn tôi .

-Ờ ờ .... có chuyện gì hả Bông .

Bông cũng chả nhỏ hơn tôi bao nhiêu nên tôi không kêu em mà gọi .

-Lúc nãy em cảm ơn anh nha ....

Bông cúi mặt xuống nó không nhìn tôi nữa nói .

-À không có gì đâu ... thôi coi về sớm nghỉ đi cũng sắp tối rồi .

Con Bông lại đứng lên nhìn tôi .

- Anh này mai em mời anh đi ăn chè nhé .

Nó nói mà tôi cứng họng , chỉ vô tình chạy qua em cần gì phải làm vậy nha .

Nói thì nói vậy nhưng tôi cũng gật đầu nhẹ một cái .

Năm nay mười ba tuổi rồi nhưng tôi vẫn chưa được mấy đứa con gái mời đi ăn bao giờ cả .

- Dạ mai em đợi anh ở đây hén .

Bông nhảy lên một cái sau đó nói vọng lại , khi tôi cảm nhận xong cái giọng nói trong trẻo đó , con bé đã đi xa lắm rồi .

Tôi về nhà mọi việc vẫn xảy ra bình thường tôi vẫn kèm cho thằng Thịnh học môn tiếng anh dù môn này tôi chả khá là bao .

Buổi học kết thúc tôi lại dáo dát nghĩ về ngày mai .

Hôm sau tôi ra sau đồi Bồ Công Anh , tôi đi sớm hơn thường ngày mặc cho Thịnh vẫn còn đang ngủ trưa .

Tôi đứng chờ ở đó .

Một lúc sau Bông tới nó nhìn tôi sau đó gật đầu cười chào tôi .

-Anh đến lâu rồi hén .

Con Bông nó nói rồi nhìn tôi .

Tôi chỉ cười ruồi , rồi nó bảo tôi dẫn đi xuống chợ ăn chè chuối .

Thật ra món chè chuối tôi cũng khoái lắm , nên xuống mà ăn thật nhiều tới hai ly .

Cả buổi ăn tôi với con Bông nói chuyện cũng khá nhiều , nên xem như đã rỏ về nhau hơn .

Và ăn xong vì sỉ diện một thằng đàn ông tôi lại trả hết tiền ăn .

Tôi không quay về nhà mà rủ con Bông ra ngoài chơi với bọn nhỏ em tôi , chúng nó đang chơi nhẩy dây , tôi cũng gia nhập .

Nhảy qua nhảy lại mãi rồi cũng chán tụi tôi chuyển qua trò đá cầu .

Tôi bực hết biết lũ nhỏ lại bảo tôi lớn nên tôi một mình một phe .

Tất nhiên với lý do lớn tôi phải đá một mình , mà lũ bọn nó có ít người đâu , và tôi thua thảm bại với tỷ số là 200-145 .

Tôi phải hít đất gần ba chục cái .

Hôm đó tôi về nhà dạy học cho thằng Thịnh mà ký đầu nó liên tục làm nó hoảng ra mặt .

Thời gian dần đi có lẻ tôi đã thân với Bông hơn , bông cũng vui vẻ hoạt bát hơn , tôi hay rủ Bông đi hái trộm xoài của ông Sáu Nhài , nhà ông có một cái vườn lớn ơi là lớn , bên trong trồng đủ thứ cây ăn quả , quả là thiên đường của bọn tôi .

Hôm nay tôi rủ mấy đứa nhỏ cùng Bông đi ăn trộm , tôi làm cứ như phi vụ đột nhập , tới gần nhà ông Sáu tôi nằm rạp xuống đất bò từng đợt chậm rãi , cho đến khi tới hàng rào , tôi vạch lưới và cỏ ra nhìn vào bên trong , thấy không có con Mi Nu với con Hắc Xì tôi mới quay lại nhìn bọn kia đang theo sau ra hiệu nằm yên .

Tôi len mình qua miếng lưới , cái lỗ này chả biết ai làm mà phức lắm , tụi tôi vào qua đây thì ổng cũng khó biết có biết ổng cũng chả bị lại .

Tôi chui qua sau khi đứng dậy đàng hoàng xác nhận không có ai , tôi mới bắt đầu trèo lên cây xoài hái vài quả chín mọng thơm ngon , nhưng ngặt nỗi ngay lúc này bên trong nhà ông sáu , con gái ổng đi ra .

Tôi cứng đơ người ngồi im , treo trên cây , nó có vẻ vẫn chưa thấy tôi , nó lấy cây khèo nèo , lại đi tới mấy cây xoài khèo vài quả .

-Ủa mấy quả chín sáng thấy đâu ta .

Nó nói làm tôi giật thót tim , tôi đang nằm ở góc phức cây xoài khá to nên che cả người tôi , nhưng nếu nó lại vừa qua vừa nhìn vào chỗ tôi thì chắc chắn .

Thật là nghĩ gì tới đó .

-Á..... thằng Hùng mày vào đây ăn trộm xoài nhà bà hả .

Vừa nói con Hoài , con gái ông sáu í , nó lấy dép ném về phía tôi .

Đang ở trên cây nếu cái dép đó đánh trúng tôi tôi cũng chả né được .

Nhưng may nó bị lệch đi tôi một tay ôm bị xoài một tay trèo xuống .

Con Hoài nhìn tôi trèo xuống nó liền như rồng hổ nhảy xổm lại chỗ tôi nheo mắt nhìn tôi .

-Mày ăn trộm quài mà hông ngán hả thằng kia .

Nó véo tai tôi đau điếng hỏi .

-Dạ em hái ăn í mà .

Tôi cũng bị bắt vài lần nên cũng không sợ mấy lần trước cao lắm là bị bà Hoài thả chó rượt tới nhà .

Hôm nay cũng không ngoại lệ tôi bị chó nó đủi theo tới mức phải rách cả quần , chả là con chó nó dữ tợn nó cắn tôi một cái vào mông quần .

"Roẹt..."

Tối đó chúng tôi lại rủ nhau ra chơi ma lon , trò này do tôi đặt ra .

Tôi đi lấy một cái lon hốt một ít đất chỗ nghĩa địa bỏ vào .

Cả đám tôi đã chuẩn bị mấy thứ này được hai hôm .

Đốt nhang vứt bánh xong tôi vái vài cái .

Sau đó cùng bọn kia tụ lại sù xì tí ai đi lại đá lon .

Người thua là một thằng nhóc nhỏ hơn tôi một tủi , mặt nó mếu máo như sắp khóc chắc sợ lắm .

Nhưng biết sao bây giờ .

Bọn tôi núp hết còn mình nó đứng đó .

Công nhận lúc đó chân chạy nhanh ghê thoắt cái chả còn ai .

Tôi núp một chỗ có thể nhìn ra sân .

Chỉ thấy thằng kia lò dò run run đi lại cái lon , sau đó nó vái và nói gì đó .

Rồi sau đó .... sau đó ...... nó chạy về nhà .

tôi tức lộn ruột tính ra bắt nó lại nhưng thằng nhỏ chạy xa quá rồi .

Nên tôi đành ra tôi biết cũng có vài đứa nhỏ thấy tôi .

Tôi co cẳng sút một cái mạnh vào lon đất .

khiến nó ngã lăn long lóc rồi chạy vèo vào chỗ núp .

Chả biết cái trò này có hay ho gì không , tôi chả biết đứa nhóc nào bị gõ tím cả chân mà mình đá lon mình lại chả sao .

Tụi tôi lại chuyển qua trò rượt bắt , trò này khá tốn sức nhưng vui .

Tôi chạy thục mạng khi chia ra hai phe và bên tôi vẫn ít người hơn .

Thằng Thịnh đã bị bắt giam vào lồng , tôi cần phải cứu nó kệ cho bọn kia đang canh me tôi tìm khắp nơi .

Nhưng bên địch có một tên canh gác làm sao mà cứu nhỡ lại bị nó nắm một cái là mình bị lôi vào sao .

Tôi kiên nhẫn ngồi trong góc nhìn nhất cử nhất động .

Và cuối cùng tôi cũng có cơ hội khi có vẻ bên bạn thiếu kiên nhẫn đã đi tìm tôi khắp nới .

Tôi cũng lao ra và cứu được đồng đội mình nhưng sau đó chúng tôi lại bị rượt bắt bởi ba mẹ của mình ......vì cái tội tối thui rồi chả chịu về nhà .

Về nhà làm vệ sinh xong hai anh em tôi lêo lên giường ngủ thẳng cánh .

........

2) Bông Sao Vậy .....

Tôi lang thang dọc trên bãi cát pha đất dá bên bờ sông , mấy ngày trước tôi chơi với mấy đứa nhóc mà có một đứa liều quá hóa ngu ném thẳng hòn đá vào đầu tôi , tôi giận bọn nó nay không thèm chơi nữa mà cũng chán tôi ra đây đi dạo cho mát , chả thấy mát đâu cả chỉ thấy nắng chết tôi rồi .

Đang chan chán , tôi gặp một cô bé ngồi trên hòn đá to mặt úp xuống .

Hai vai rung rung .

Tôi lò dò là dà lại hỏi thăm.

Ồ hóa ra là Bông , con Bông mấy nay tôi cũng quên bén nó mất , mà hình như nó đang khóc .

Lạ quá , mấy bữa trước tôi toàn thấy nó vui cười mà sao nay nó lại khóc nhỉ .

Tôi đi lại leo lên hòn đá .

-Này Bông .....

Tôi hỏi bằng giọng quan tâm nhất có thể í .

Nó vẫn khóc tôi lại giả lấy ông bụt trong truyện .

-E...Hèm....Tại Sao con Khóc .

Con Bông nhìn qua tôi bằng đôi mắt đẫm nước .

-Hùng thôi đi , Bông đang buồn .

Bông nói xong giận lẫy đẩy tôi ra xa , nó đi về mất .

Tôi đang bực tự nhiên lại bị vầy thế là về nhà ở luôn .

Tối đố tôi nhận được tin sốc đó là mẹ bảo tôi qua nhà con Bông ngủ canh nhà , tôi cũng chả hiểu sao phải canh nhà cho nó nữa .

Nhưng dưới sự chinh chiến cây chỗi , đôi dép , bàn chà đồ , thì tôi đành rinh hộp cơm qua nhà nó .

Nhà nó mới chuyển về cũng khá to nhưng lại vắng nhất , nó nằm ở một chỗ trong làng mà ít nhà ở , chắc cũng chỉ có mình nhà nó .

Đường đi đến nhà nó chỉ mất tầm mười hai mươi phút , đó là đi bộ .

Còn đi xe đạp thì tầm năm sáu phút .

Nhưng vì mang hủ cơm và cái xe đạp phải để ở nhà nên tôi đi bộ .

Ánh sáng đèn pin lờ mờ , tôi đi qua những hòn đá to , rồi tới đoạn đường lũy tre rồi còn có bãi đất trống , mỗi lần đi qua đây tôi đều gần như nhắm tịt mắt , tôi sợ ma lắm .

Tôi nghe cậu Luận kể về những con ma da , ma chơi , lại có ma chó , ma nữ ....

Tôi sợ nhất mấy con ma nữ , nó hay dụ những người đàn ông đến nghĩa địa sau đó làm thịt họ.

Cậu kể về những truyện ma về bãi đất trống ngày xưa cỏ um tùm ông Lam đi cho bò ăn cõ ở đó mà bị ma bắt đi người nhà tìm mãi đến khi ra sông thì thấy cổ ông bị đứt ...nghe đến đây tụi tôi đã lăn ra sợ run cầm cập , và ba tôi lúc nào cũng xách chỗi dí cậu tôi vì cái tội nói bậy bạ .

Bây giờ đi qua đây thấy ơn ớn , ở đây vào ban ngày bãi đất trống là nơi lý tưởng để tụi tôi bắn bi hay bắt châu chấu , còn có những bãi đá là nơi chúng tôi chơi trò trốn tìm , rồi những lũy tre là nơi chúng tôi bẻ cây xây nhà nhỏ , toàn những nơi thú vị vậy mà ban đêm nó như lật qua một cuộc sống mới , tiếng gió rít qua tán lá hay tiếng ế kêu , hay tiếng cú vọ .

Tôi đi mà người run chạy thục mạng qua nhà con Bông .

Đến tận cửa nhà nó tôi mới đứng lại thở phào .

-Bông Bông mở cửa .

Không có tiếng trả lời ......

Tôi lúc này sợ hãi đến tột độ , tôi nhớ những câu truyện ma nhà bị giết .

Tôi đẩy cửa ...

-Ô cửa không khóa .

Tôi rón rén vào nhà con Bông tôi có vào nhà nó một lần .

Lạ thay tôi chỉ thấy nó ngồi ngắm nhìn ra phía cửa sổ nhìn ra ngoài đầu làng .

Tôi nhìn nó thấy nó đưa tay dụi mắt , có lẻ nó vẫn còn khóc .

-Bông sao vậy ....

3) Kết

Tôi buồn thay cho Bông nó kể cho tôi nghe cả rồi .

Cha mẹ nó đã mất cách đây vài ngày , đã được gì và chú nó đưa về chôn cất nó vẫn ở đây là do chú không muốn nó quá sốc .

Mà nó lại biết tin , thế là mẹ tôi cũng biết mẹ bảo tôi qua nhà ngủ với nó là có lý do .

-Có lẻ nó mất cha mẹ cũng đau buồn lắm tôi thử nghĩ nếu tôi mất cha mẹ , chắc lúc đó tôi cũng chả thiết sống .

Càng nghĩ tôi càng thấy hoang mang hơn , tôi thương Bông lắm , tôi lo cho nó .

Nhìn nó ăn tô cháo gà sụp soạp mà lúc nãy tôi vẫn còn hỏi mẹ sao không cho tôi mà cho con Bông bây giờ ước gì tô của tôi lúc trước cũng cho nó nốt .

-Bông đừng nghĩ quẩn nha , sống chết có số , Bông đừng có tự tử đấy .Tôi học theo mấy bộ phim của mẹ tôi , mấy bộ phim mà mẹ hay coi hàng xẻng gì đó .

-Hùng nói gì vậy Bông còn sống để cho cha mẹ vui nữa mà .

Nó ăn xong tô cháo có lẻ đã tỉnh hơn .

Nó nhìn tôi nói .

Thấy nó vui tôi cũng vui theo .

nhưng vui chả bao lâu tụi tôi tới giờ ngủ , tôi nằm ở phòng khách nó nằm ở phòng nó .

Cái tật sợ ma của tôi lại lấn át .

Tôi nằm trùm kín chăn mắt nhắm tịt .

Nhưng chỉ được một lúc .

Tôi ngủ quay thẳng cánh .

Sáng thức dậy tôi về nhà lôi vài viên bi ra bắn với Thịnh , tụi bạn tôi quen có thằng Tùng , thằng này nó lớn hơn tôi hẳn hai tuổi .

Nó hay đi với con Mận nhà ông Tám Trình , ông này có đứa con gái là con Mận thằng Tùng lại rủ con Mận vào bụi quài làm ổng xách gậy dí theo đánh quài , có lần đi qua tôi thấy hai bọn nó đang ở trong bụi ôm nhau .

Thằng Tùng liền chạy ra .

-Êk Hùng mày nói chuyện chút .

-Chuyện gì ... tôi nói mà không thèm nhìn nó .

-Mà xem lớn tồng ngồng vầy rồi mà nhìn bọn tao làm việc mà còn đỏ mặt .Xem ra mày chưa được làm gì con gái rồi .

-Làm gì là làm gì ... biết tỏng là làm gì nhưng tôi vẫn hỏi lại .

-Đây nè . Thằng Tùng vừa nói xong nó đưa tay lên làm hình thù hết sức dâm tục .

Tôi thẹn chín mặt quay phắt .

-Mẹ mày né ra hông tao đánh mày giờ .

nói thì nói vậy chứ tôi sợ nó bỏ bò ra .

Rồi nó quay đi cười hắc hắc .

Tôi về đến nhà mà cứ nghĩ đến nó .

Hôm nay cũng vậy vừa ra khỏi nhà con Bông hông hiểu sao thằng Tùng nó lại biết để chiều nó tìm gặp tôi .

-Mày hôm qua ngủ nhà con Bông chứ gì .

-Làm gì có .

-Thế tối có sơ múi gì không .

Nói xong nó lại làm cái hình ảnh dâm tục .

-Mày im đi .

Tôi nói rồi quay đi .

-Mày nhé con Bông nhìn cũng ngon đó , tao chú ý nó rồi nhé .Thằng Tùng nói theo .

-Bông tao cấm mày đụng tới .

-Sao tao không đụng .

Nhìn bản mặt nó tôi tức ứa cả máu , tôi không chần chừ lao lại đấm một cái vào mặt thằng Tùng .

-À mày thì đánh tao nè ... đánh tao nè .Tôi sức yếu thế là bị thằng Tùng lôi lại đánh cho một trận túi bụi .

Tôi về nhà mẹ hỏi tôi giấi kín là bị té , thằng Thịnh hỏi tôi cũng nói vậy .Tối đó tôi lại qua nhà Bông lần này do lo thằng Tùng mà tôi quên phắt ma cỏ , tôi đến nhà nó vào nhà cái là đặt hộp cơm lên bàn sau đó bảo nó ăn tôi kiếm cây gậy .

-Nè ...

-Chi vậy ..thấy tôi đưa cây gậy Bông lớ ngớ hỏi .

-Cầm phòng thân lỡ có trộm .

Tôi nói vậy nhưng trong đầu lại khác .

Và tối đó cũng quá bình yên ..

mà chỉ có vài thứ khác thường đó là con Bông nữa đêm tự nhiên nó khóc tôi vào dỗ dành mãi sau này tôi mới nghĩ ra lúc đó nó cô đơn nhất .

Nó ngủ thiếp trên vai tôi lúc nào chả hay và tôi ngủ trên giường nó náo lục chảy ha .

sáng đậy nó ôm tôi chặc cứng .

Nhìn nó ngủ cũng dễ thương hết biết .

Tôi ngủ nghĩ nó đủ liền về nhà .

Tôi cứ lo sợ thằng Tùng mà quên bén chơi với mấy đứa em , tụi nó xếp gạch đốt lữa câu cá bắt bướm , bắn chim tôi kệ tất chỉ lo chú ý thằng Tùng .

Và thời gian trôi mau qua ba tháng , tôi ngủ với Bông , tôi nhận ra mình đã yêu nó và ít chơi với mấy đứa nhóc nhà nữa , tôi chỉ chơi riêng quấn quít bên nó .

Rồi cho đến một hôm tôi qua nhà nó tìm nó đi chơi chỉ thấy trước hè để tờ giấy .

Sau khi nhận ra là lá thư và gửi cho tôi .

Tôi mở ra đọc .

-Cảm ơn Hùng nhìu lắm , Hoa ( tên con Bông ) đi đây theo gì lên thành phố , Hùng ở lại mạnh khỏe .

Hoa thích Hùng lắm .

Tôi đọc lá thư ngắn gọn ấy sao mà chua chát lòng đau như cắt , nước mắt đầm đìa .

Nhưng cuối cùng tôi cũng bỏ tất cả .

Trở lại với tuổi thơ , tôi bỏ quên thằng Tùng , chỉ vấn trong lòng một hình bóng nhỏ nhỏ của Bông .

Tôi hái ong bắt bướm xây lâu đài , tắm sông ném bùn , câu cá , hái trộm xoài , kọi việc lại diễn ra như lúc đầu , tụi tôi còn tạo ra một cái nhà hầm đất riêng của chính mình trong rừng tre .

Rừng tre già mưa ướt không chơi được chúng tôi lại chui vào nhà ở trỏng núp mưa và ăn cỏ ba lá chua chua .

Hoặc là đá mấy con dế , những con dế lửa dế chũi , hay những cánh diều bay bổng nhẹ trong gió , khi tụi tôi nằm dưới gốc cây .

Haiy những trái Điều " Đào" bị chúng tôi tách hạt lấy quả cắn ăn mỗi khi khát nước dù ăn xong lại càng khát hơn.

Nhưng cuối cùng tôi vẫn nhớ một bóng hình nhỏ .

Tác phẩm có vẻ không trọn vẹn về tuổi thơ lắm , cho tôi xin lỗi các bạn đọc ạ.

Tay lần này viết có lẻ đã xuống khá nhiều ạ .

Mong nhận được cảm nghĩ và bình luận .

Đón Đọc quyển hai .

Lá Vàng Chiều Thu.

Bạn đang đọc Góc Ký Ức sáng tác bởi SOKHades
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SOKHades
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.