Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba lý do! !

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

"Ôi trời ơi!!, ta đã khẩn trương tới đổ mồ hôi rồi! "

"Người có mái tóc hoa râm vừa nãy là Tô Thần ca ca sao? "

"Mẹ nó, hắn đang trêu chọc Nhiệt Ba sao? Ha ha ha ha, thật sự cả gan làm loạn a...! "

Khán giả nhao nhao thay Tô Thần đổ mồ hôi lạnh.

Mãi đến khi đám người Nhiệt Ba lên xe rời khỏi.

Người đàn ông tóc hoa râm mới chậm rãi đẩy cửa ra.

Đi vào biệt thự.

Sau khi vào biệt thự, Tô Thần lấy tóc giả xuống và ném đi.

Đồng thời lắc lắc bộ tóc của mình.

Một động tác này khiến các nữ nhân trông thấy cảnh đó đều cảm thấy hơi bị đẹp trai.

Thường thường một vài động tác lơ đãng của nam nhân sẽ đánh trúng lòng của phụ nữ.

Tô Thần nghe thấy tiếng xe bên ngoài biệt thự đã đi xa, lúc này mới hô một tiếng: "An toàn rồi, đều xuất hiện đi! "

Sau đó!

Loảng xoảng một tiếng.

Trong cái tủ ở phòng bếp lăn ra hai nam nhân.

"Bột ca? Hồng Lôi ca? Khổ cực......" Tô Thần mỉm cười nhìn xem hai cái chật vật đại minh tinh.

"Lợi hại, Hoàng Bột tôi đời này chưa từng bội phục ai, anh là người đầu tiên đó, sao anh có thể xác định bọn họ sẽ không lục soát biệt thự vậy? " Hoàng Bác đứng lên xoa eo của mình.

Vừa rồi hắn và Tôn Hồng Lôi trốn vào cái tủ bát nhỏ, uốn người tới mức đau nhức cả eo.

Lúc này, những người khác cũng liên tục đi ra từ những nơi hẻo lánh trong biệt thự.

Có người bò từ dưới gầm giường ra.

Có người thì bỏ từ trong tủ quần áo ra.

Dù sao những nơi có thể ẩn náu đều có người.

Cổ Lực Na Trát từ trong tủ quần áo ra, thật hưng phấn cực kỳ khủng khiếp.

Vừa rồi sau khi đám người Nhiệt Ba tiến vào biệt thự, nàng đều khẩn trương đến thoáng phát run.

Kết quả thật sự như Tô Thần nói.

Bọn họ chỉ đơn giản nhìn qua biệt thự mấy lần, căn bản không có ý lục soát.

"Tô Thần? Sao anh có thể khẳng định mấy người đó sẽ không điều tra? "

Lão hồ ly Hoàng Lỗi nhìn xem Tô Thần.

Quan trọng là, hắn chẳng những rất xác định đối phương sẽ không điều tra, hơn nữa hắn còn chủ động hóa trang đi chào hỏi đối phương!

Sự can đảm này thật không phải người bình thường có được.

Mà quan trọng là, vừa nãy hắn nghe được người đuổi bắt bọn họ cũng không phải những chuyên gia kia, mà là những minh tinh như họ.

Nếu như vừa rồi thật sự chạy trốn theo ý nghĩ trước đó.

Chỉ sợ sẽ không đạt được tin tức hữu dụng này.

"Sở dĩ chúng ta lựa chọn ở lại biệt thự, kỳ thật có ba nguyên nhân. " Tô Thần nhìn ngoài bóng xe xa xa ngoài cửa sổ, cười nói.

"Nguyên nhân đầu tiên là, vô luận vừa rồi chúng ta chạy trốn theo đường nào cũng sẽ bị camera giám sát ghi lại, cho nên tôi mới thay đổi hình dạng, đi ra ngoài theo góc chết của camera và tìm cách phá hủy một camera trong số đó. "

"Phá hủy camera đó là chính là hy vọng gây nên hiểu lầm cho bọn họ? " Trong mắt Dương Mịch lóe lên vẻ kì dị.

Cô đã quyết định.

Coi như tiết mục tống nghệ này mình bị bắt sớm.

Như vậy cũng nhất định phải mời Tô Thần vào làm trong công ty của mình.

"Đúng vậy, nếu như không phá hủy mất một camera giám sát trong đó mà nói, như vậy bọn họ nhất định sẽ sinh nghi, hoài nghi chúng ta không rời đi. "

Tô Thần nói tiếp: "Nguyên nhân thứ hai ở lại biệt thự là, ở trong lòng tôi, vị trí thợ săn và con mồi sớm đã thay đổi, tôi muốn biết bọn họ đến cùng sẽ phái loại người gì đuổi bắt chúng ta. Không những muốn biết rõ, hơn nữa tốt nhất có thể tận mắt thấy bọn họ. "

"Tôi chỉ nghe được giọng của Nhiệt Ba, những người khác đều không nghe được. " Hoàng Lỗi nói.

"Cái gì? Nhiệt Ba? Trong đám người đuổi bắt chúng ta có Nhiệt Ba? " Dương Mịch nghe xong cũng chấn động.

Vừa rồi cô ở trên lầu, cho nên không nghe được giọng của Nhiệt Ba.

Hoàng Bác cười ha hảnói: "Dương Mịch à... Dương Mịch, nhìn xem, nghệ nhân dưới tay cô đã bắt đầu lách qua cô chủ động cầu sinh. Bà chủ như cô......"

Dương Mịch khẽ gắt một ngụm.

Hẳn là tiết mục tổ cố ý gạt chính mình.

"Đúng rồi, trong đám người đuổi bắt chúng ta chẳng những có Nhiệt Ba, còn có Lưu Diệc Phi và Trần Vĩ Đình. " Tô Thần nhẹ gật đầu nói: "Tất cả đều là nghệ nhân. "

"Theo như chuyện này thì, những người đuổi bắt chúng ta cũng phải chịu hạn chế. "

Sau khi Tô Thần nói xong.

Ánh mắt tất cả mọi người nhìn hắn cũng không giống trước.

Nếu như không phải Tô Thần, vậy bọn họ sao có thể biết được người đuổi bắt mình rốt cuộc là ai?

Tiểu tử này chẳng những gan lớn, lại còn thông minh nghiền ép những người khác.

"Về phần nguyên nhân cuối cùng chúng ta ở lại biệt thự. " Tô Thần lấy ra một thứ màu đen từ trong túi tiền ra, ném cho cao thủ máy tính Lưu Vấn vẫn không nói chuyện.

"Thứ cậu cần chính là cái này a. "

Lưu Vấn nhận lấy vật nhỏ kia, lập tức gật đầu nói: "Không sai, các người cho tôi ba phút. "

Những người khác đều trợn tròn mắt.

"Đây là vật gì? " Đồng Lệ Á tò mò đi về hướng Lưu Vấn.

Bạn đang đọc Giải Trí: Minh Tinh Đào Vong 365 Ngày (Dịch) của Niên Niên Niên Niên Niên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi @thuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.