Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26

Phiên bản Dịch · 1915 chữ

Tử Lam lại quay trở về cái hang nơi nó lưu lại nhiều năm trong cuộc đời. Nó nấp sau bụi tre vàng cách hang khá xa và hướng tầm mắt về nơi quen thuộc. Nó không muốn mạo muội xông vào hang, bởi lẽ nó rất sợ đối diện với Ca Lỗ Lỗ. Nó cũng chẳng hiểu nổi tâm trạng mình ra sao nữa.

Suốt hai tháng ròng phiêu bạt trên thảo nguyên Ga Marr, đây là lần đầu tiên nó trở về nơi yêu dấu của mình. Theo tập tính cuộc sống của bầy sói thì nó đã nhường chỗ cư ngụ nhiều năm của mình cho Mi Mi để Mi Mi bắt đầu cuộc sống tự lập thì nó không nên quay về. Loài sói không có cái gọi là tình yêu và mối dây liên hệ với người thân. Nhưng Tử Lam không thể kìm nén nổi khát khao cháy bỏng được ngắm nhìn Mi Mi một lần nữa trước khi về thế giới bên kia. Tử Lam bấm ngày, Mi Mi cũng sắp đến thời khắc sinh nở rồi. Dòng máu chảy trong huyết quản của những đứa con do Mi Mi sinh ra một nửa là của Ca Lỗ Lỗ, một nửa là của gia tộc Hắc Tang – Tử Lam. Tử Lam muốn được ngắm nhìn, muốn được hôn lên chiếc trán có lớp lông tơ mịn màng, muốn được liếm láp cơ thể mềm mại và nhẵn bóng của các cháu biết bao nhiêu. Nó sẽ chúc phúc cho các cháu và trông mong ở chúng, sẽ mang lại tình thương ấm áp và gửi gắm niềm hi vọng nơi chúng, nó sẽ truyền lại cho những đứa cháu đáng yêu của mình lý tưởng mà hai thế hệ gia tộc Hắc Tang – Tử Lam đã phải trả giá nặng nề bằng cả máu và nước mắt. Như thế, dẫu có chết nó cũng yên lòng nhắm mắt xuôi tay.

Tử Lam đợi đến mềm lưng chùn gối, mãi đến khi mặt trời lên cao tít tắp nó mới nhác thấy bóng Ca Lỗ Lỗ xuất hiện ở cửa hang. Tử Lam không khỏi chau mày buồn bã. Những con sói đực vốn không quen với việc phải gánh vác trên vai trọng trách nuôi dạy vợ con. Ca Lỗ Lỗ đứng sưởi nắng dưới ánh mặt trời chiếu chênh chếch bên ngoài cửa hang một lúc để con ngươi mắt quen dần với ánh sáng, sau đó nó khoan khoái duỗi chân, nhướn lưng rồi từ từ cất bước chân thong thả chạy về phía thảo nguyên Ga Marr. Mong cho Ca Lỗ Lỗ đoạn nghĩa tuyệt tình này gặp may, săn được một con cầy hương hay một con hươu mỡ màng, Tử Lam thầm cầu phúc cho Ca Lỗ Lỗ.

Tử Lam kiên nhẫn chờ tới khi cái dáng vạm vỡ của Ca Lỗ Lỗ mất hẳn sau bụi cỏ um tùm của mùa hè mới tiến bước về cái hang vô cùng thân thuộc của mình. Vừa bước tới cửa hang, Tử Lam đã nghe thấy tiếng tru tréo đầy căm phẫn của Mi Mi vọng ra từ bên trong. Chắc hẳn là Mi Mi đang nghĩ có con sói lạ nào dám mạo phạm tới lãnh địa của nó nên mới nổi giận đùng đùng như vậy. Loài sói khi đã có đôi có cặp và cùng chung sống với nhau dưới một mái hang, chúng rất ghét những con sói khác tới khuấy đảo cuộc sống gia đình êm đềm và yên ấm của chúng. Mi Mi à, không cần phải kinh hoàng và giận giữ thế đâu con, là mẹ đây mà. Mẹ đã nuôi dưỡng con khôn lớn trưởng thành. Tử Lam nghĩ thế và thò đầu vào trong hang, thình lình một bóng đen từ trong hang lao vút ra, hướng về phía nó mà gầm rống.

Là Mi Mi. Tử Lam chăm chú quan sát phía dưới bụng của Mi Mi. Quả nhiên, cái bụng của Mi Mi đã lùm lùm như một quả núi nhỏ, cồm cộm và nặng nề tới mức làm sống lưng của Mi Mi như võng xuống. Tử Lam đoán rằng, trong cái bụng ấy ít nhất cũng phải hoài thai bốn sói con. Gia tộc Hắc Tang – Tử Lam coi như có hậu duệ rồi. Tử Lam thật sự khao khát được đến bên Mi Mi ân cần liếm láp cái bụng lùm lùm, dùng chiếc lưỡi mềm mại của mình vỗ về lũ sói con đang nghịch ngợm trong bụng mẹ.

Tuy thế, Mi Mi vẫn nhe nanh giơ vuốt, ngoác miệng gầm gào như điên như dại trước mặt Tử Lam như thể Tử Lam là một tên cường đạo đáng ghét.

Mi Mi à, là mẹ đây, là mẹ Tử Lam của con đây mà! Mi Mi vẫn hùng hổ nhe nanh giơ vuốt tiến về phía mẹ. Tử Lam bị dồn ép phải lui lại hai bước, tru lên một tiếng dài buồn bã. Mi Mi à, mới xa nhau hai tháng mà con đã không nhận ra mẹ rồi sao?

Ánh mắt của Mi Mi vẫn bật lên những tia lửa căm hờn và cay độc. Nó thủ thế tấn công, chỉ hận chưa thể cắn một miếng đứt cổ họng Tử Lam. Tử Lam liên tiếp lùi lại phía sau.

Không, không phải là Mi Mi không thể nhận ra mẹ, bởi lẽ khướu giác và thị giác của loài sói thính nhạy hơn cả loài chó săn tài giỏi nhất gấp nhiều lần, đừng nói là chia xa hai tháng mà đến cách biệt hai năm, chúng vẫn cảm nhận được mùi hơi thân quen của người bên cạnh mình. Nhất định là Mi Mi hiểu lầm Tử Lam rồi. Mi Mi nghĩ mẹ sẽ tới cướp chốn nương thân của nó, hoặc nguy hiểm hơn, tới để thưởng thức vị tươi non ngon mềm của sói con mới chào đời. Chuyện như thế không phải là chưa từng xảy ra trong bầy sói, đã từng có một vài con sói già yếu vì chật vật kiếm cái ăn mà đã lén ăn cả những sói con mới chào đời, hãy còn ngây thơ và hồn nhiên biết bao.

Không đâu Mi Mi à, xin con hãy tin mẹ, mẹ tới đây không phải để tranh cướp nơi ở của con, càng không thể làm hại những đứa cháu chưa chào đời của mẹ. Tử Lam dụi cái mõm nhọn vào lớp đất cát mềm mại dưới chân, tru lên một tiếng buồn thương để bày tỏ tâm ý của mình.

Mi Mi chẳng hề tin biểu hiện của mẹ, nó vẫn lừ lừ tiến về phía mẹ, từng bước, từng bước một. Mi Mi bất chợt nhảy vút lên không trung rồi lao bổ lên người mẹ, ngoạm trúng cổ mẹ và cắn một miếng đau điếng khiến Tử Lam phải lộn vòng dưới đất mới thoát khỏi người Mi Mi. Một vài giọt máu tươi từ từ rỏ xuống từ cái cổ bị thương của nó, mùi máu tanh nồng quyện trong không khí. Tử Lam giật lùi lại phía sau và nhảy lên trên một tảng đá bên ngoài cửa hang, nhìn Mi Mi thêm lần nữa. Mi Mi lông dựng ngược, ánh mắt hung hãn, hàm trên hàm dưới không ngớt rung lên bần bật – Mi Mi đang mài những chiếc răng sắc nhọn và cứng chắc của mình. Hai chân trước duỗi thẳng, hai chân hơi khuỵu và cổ họng phát ra những tiếng trầm đục. Tử Lam đã trải qua nhiều trận huyết chiến nên biết rằng Mi Mi đang chuẩn bị tấn công lần hai với khí thế hung mãnh hơn. Có lẽ lần này Mi Mi quyết tâm khiến cổ họng Tử Lam đứt lìa chỉ bằng một miếng cắn nhanh và gọn.

Tử Lam già rồi, ngọn đèn sinh mệnh leo lét của nó sắp phụt tắt. Nó không còn là đối thủ của Mi Mi nữa nên nếu phản kháng thì có khác nào đi vào chỗ chết. Cũng có thể, nó sẽ lao vào cuộc cắn xé này và dồn toàn bộ chút sức tàn vào bộ móng vuốt vàng xỉn và hàm răng thưa thớt để tránh được miếng cắn làm đứt họng của Mi Mi và trước khi chết nó có thể làm gãy một chiếc xương sườn hay xương chân của Mi Mi. Nhưng Mi Mi đang bụng mang dạ chửa sắp đến kì sinh nở thế kia, làm hại Mi Mi tức là làm hại những đứa cháu sẽ kế thừa lý tưởng của gia tộc Hắc Tang – Tử Lam. Tử Lam dù có ngu dốt đi chăng nữa, nó cũng không thể làm chuyện xuẩn ngốc hủy hoại sự nghiệp của bản thân được.

Tử Lam không có sự lựa chọn nào khác, đành quay người chạy thoát thân. Cũng may là Mi Mi không đuổi cùng giết tận.

Phải vất vả lắm Tử Lam mới chạy thoát khỏi tầm mắt của Mi Mi, mệt tới mức những đốt xương trong cơ thể như sắp rời ra, nước dãi chảy thành hàng, lảo đảo bước đi trên mặt đất. Điều khiến Tử Lam đau xót nhất là tấm chân thành và tình yêu thương của nó lại đổi lấy sự truy sát của Mi Mi. Nó bị chính con gái ruột của mình đuổi ra khỏi nhà. Với nó, đó là một nỗi oan chuyển đất động trời, là một sự sỉ nhục vô bờ bến. Thiên lý ở đâu, ở đâu mất rồi? Tử Lam ngửa mặt nhìn lên trời cao. Trời cao trong xanh và yên ả.

Tử Lam hận Mi Mi thấu xương. Giả như nó còn đủ sức lực, nó thực sự muốn... Nhưng nó có thể trách Mi Mi vô lễ ư? Đối với loài sói, sinh tồn chính là thiên lý, là công đạo. Chúng chẳng cần để tâm tới hai chữ hiếu thuận, cũng chẳng cần có điều cấm kị nào về mặt đạo đức đối với việc ấy cả. Mi Mi đã xa rời vòng tay để sống độc lập, thì đương nhiên nó không cần bà mẹ già nua đáng ghét như Tử Lam nữa. Nhất là vào thời điểm này, Mi Mi sắp sửa sinh con, nó phải cảnh giác cao độ hơn những con sói bình thường khác cũng là điều dễ hiểu, bởi chỉ có như thế nó mới có thể đảm bảo các con mình được sinh ra bình an vô sự. Hành động của Mi Mi hoàn toàn phù hợp với tập tính sống của loài sói nên Tử Lam sao có thể trách cứ nó được? Đứng trên lập trường của loài sói thì Tử Lam nên cổ vũ sự ích kỷ và ác độc này của nó mới đúng. Những phân tích ấy khiến Tử Lam thấy cõi lòng đau đớn của mình được an ủi rất nhiều. Tuy thế, nó vẫn muốn ngắm nhìn đám con cháu của gia tộc Hắc Tang – Tử Lam, dù chỉ là một chút, một chút thôi.

Nỗi mỏi mệt thấm vào từng thớ thịt, Tử Lam nằm xuống và ngủ một giấc say sưa dưới ánh nắng dịu nhẹ của buổi sớm mùa hạ.

Ở trong hang, Mi Mi đang trải qua từng cơn co thắt trước lúc sinh nở.

Bạn đang đọc Giấc Mộng Sói Vương của Thẩm Thạch Khê
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.