Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 22 - End

Phiên bản Dịch · 2298 chữ

Tỉnh dậy trong một giấc mộng có Aaron đủ để bik Sel vui sướng đến cỡ nào lại phát hiện mình đang nằm trên chiếc giừơng của anh đc đắp chăn cẩn thận khiên cô cảm nhận mình là ng` hạnh phúc nhất trên đời. Chỉnh sang lại y phục bứơc xuống nhà định chào đón Aaron bằng một nụ cười thật tươi thay cho lời cám ơn.. cô mới phát hiện ko thấy bóng dáng của chàng trai đâu. Chỉ có trên bàn ăn vẻn vẹn một bức thư với tiêu đề. "GỬI SELINA" Cô suy nghĩ anh ấy còn gửi thư định nói gì nữa sao, lãng mạn quá nhỉ nhưng bức thư thì ko lãng mạn như cô nghĩ. Vừa đọc xong mặt cô xám xịt lại. Chạy ra khỏi nhà như tên bay cô đón taxi đi về hướng phi trường trên tay vẫn cầm chặt lá thư đó.

GỬI SELINA

Selina, khi em đọc bức thư này có lẽ anh đang trên phi trường và thậm chí đang bay trời bầu trời của một quốc gia nào đó. Xin lỗi vì đã ko báo cho em sớm hơn chỉ là do anh ko bik nói gì khi nhìn thấy gương mặt hạnh phúc của em. Anh sẽ đi Mỹ. Có lẽ đối với mọi ngđây là lựa chọn vô cùng đột ngột nhưng anh đã suy nghĩ kỹ trứơc khi quyết định. Lá thư này viết cho em là mún nói với em hai từ " Xin Lỗi" Anh đã từng giả vờ ko nghe, giả vờ ko thấy, giả vờ ko hiểu tỉnh cảm của em dành cho anh. Anh luôn trốn tránh và chỉ bik có sự tồn tại một ng là Hebe. Anh ko suy nghĩ cho em, thật sự lúc đó anh ko hề biết em đau khổ đến mức nào. Thành thật xin lỗi, anh rất xin lỗi em. Anh cảm thấy mình vô dụng, yếu hèn, ko dám đối diện sự thật nên đã lựa chọn đến một nơi thật xa bắt đầu lại cuộc sống từ đầu. Có lẽ em cho anh tệ hại, xấu xa, nhẫn tâm đều đc nhưng anh bik chỉ có như vậy mới là con đường giải quyết tốt nhất chuyện này. Em là ng` bạn mà anh yêu quý nhất vì thế anh càng ko mún em phải đau khổ, càng ko mún những giọt nứơc mắt của em phải rơi vì anh. Selina em là một cô gái tốt, một cô gái tuyệt nhất anh từng biết. Vì em quá tốt, vì em quá tuyệt nên em càng ko thể là của một thằng như anh. Một thằng chỉ bik trốn tránh, chỉ bik đâm đầu vào một thứ. Em bik ko...... khi bên cạnh em anh rất vui, chưa bao giờ anh vui đc như vậy cả...Cám ơn em.....cám ơn em đã cho anh 1 kỷ niệm đẹp đến thế.....với anh thế là đủ. Anh tin rằng sau khi anh đi em sẽ tìm đc một chàng trai, một chàng trai tốt hơn anh vạn lần, trăm lần sẽ mang lại cho em hạnh phúc thật sự. Cố gắng sống thật vui vẻ em nhé!!!! Anh sẽ luôn luôn nhớ về em.

P/s: Đừng để khuôn mặt xinh đẹp của mình phải đẫm nước mắt vì một thằng ko ra ji. Tạm biệt em, Selina...........

Aaron Yan

Ko Aaron, dù cho anh có tệ đến cỡ nào, dù cho anh là nghèn nhát em vẫn yêu anh. Em ko cần ng khác cho em hạnh phúc. Chỉ có anh mới đem lại cho em sự tự tin và ấm áp. Đừng bỏ em đi Aaron. Em xin anh....xin anh........

Bác tài làm ơn nhanh lên, mau đến phi trường nhanh lên!!!!!!!!

Tại phi trường

Chun: Lần này em đi nhớ bảo trọng nhé!

Calvin: Phải giữ gìn sức khoẻ đó nhóc. Trứơc khi đi ngủ phải đánh răng, ko đc ăn đồ lạ nghe rõ ko!!!

Aaron: Anh làm như em còn con nít hẻm bằng

Calvin: Nhox thì súôt đời vẫn là nhox

Aaron: Anh.......Hừ ko thèm cãi với anh nữa

Chợt Aaron nhìn xa xăm từ ngoài phi trường như đang ngóng chờ 1 ai đó

Jiro: Cậu ko đợi Selina ah

Aaron: ah`, ko đâu chắc bây giờ cô ấy vẫn còn ngủ ngon ở nhà.Ra đây chỉ làm khổ thêm cô ấy thui

Lúc này Selina đag bị kẹt xe. Thật ko may mắn tí nào chỉ còn một chút là tới phi trường thế mà lại có tai nạn giao thông làm tắc nghẽn đg. Lo lắng bồn chồn Selina đã xuống xe chạy bộ đến phi trường ( cảnh này phim tình củm nào cũng coa') Môn thể dục Selina vốn rất ẹ thế mà hôm nay vì một anh chàng cô đã chạy. Chạy ko còn hơi sức, bàn chân phồng rộp cô vẫn cắm đầu chạy thật nhanh với ước mong nhỏ nhoi......có thể nhìn thấy đc ng mình iu

Ella: Aaron

Aaron: Hebe, Ella, Hàn. Sao các cậu lại ở đây

Ella: Ko ở đây thì ở đâu. Cậu đi ko nói một tiếng thật sao

Aaron nhìn chằm chặp về phía Jiro với ánh mắt như mún nói: Cậu dám nói cho họ bik. Hãy đợi đấy tớ sẽ cắt lưỡi cậu

Jiro: Đừng nhìn tớ như vậy. Nếu ko nói thì họ giết tớ mất

Hebe: Aaron ( đã đổi cách xưng hô) anh thật sự....

Aaron: Uhm` anh sắp đi rồi.

Hebe: Ko thể thay đổi sao

Aaron: Uhm`, ko thể

Hebe: Em hiểu rồi. Chúc anh lên đừơng may mắn.

Aaron: Cám ơn em!. Thôi anh đi đây

Ella: Cậu ko đợi Selina sao?

Aaron: Chắc là ko? Nếu gặp cô ấy mình sẽ lưỡng lự mất. Các cậu có ji nhắc với Sel rằng cám ơn cô ấy vì tất cả mọi việc và kêu cô hãy bảo trọng.]

Chun: Đc rồi em đi đi. Nhớ giữ gìn sức khoẻ nhé! Nhớ gọi điện về thăm bọn anh

Chun ôm Aaron vào lòng với tất cả tình thương mến, sau đó là Calvin, Jiro , Hebe. Ella

Aaron: Tạm biệt mọi ng`!!!! Hẹn gặp lại trong một ngày ko xa

Cả đám: Tạm biệt!!!!

_: Khoan đã, Aaron. Khoan hãy đi.......

Một giọng nói vang lên. Đó là của ai....Liệu có phải là Selina và Aaron anh ấy có đi hay ko. Mọi chuyện vẫn còn đó...

Đôi chân phồng rộp của cô gái đã tới khoảng không đông nghẹt nơi phi trường. Tìm khắp nơi…. khắp nơi cô vẫn ko thấy Aaron .. chợt phát hiện ra đám bạn ác độc của mình đang đứng đó. Cô phi như bay lại, nắm lấy áo của Calvin miệng thì luôn hỏi về cậu ta. Calvin cùng mọi ngnhìn Sel bằng con mắt buồn bã.- " Aaron đi rồi"- Đôi mắt của Sel mờ hẳn , tay chân mềm nhũn..Cô ngã xuống đất và ngất đi để lại sự kêu gọi, khóc lóc của đám bạn thân. Tối hôm đó mọi ng tìm cách để Sel vui trở lại. Khi mang thức ăn đến phòng cô...người thì chả thấy đâu chỉ có một dòng chữ nhỏ đc ghi trên bàn: "Tôi muốn yên tĩnh". Vừa lo lắng vừa hiểu cảm giác đó chẳng ai nói gì và nghĩ rằng đúng là cô ấy nên có 1 chút thời gian để nguôi ngoai. Lúc nì Sel đang ở đâu...cô thật sự đang ở nơi nào...cô đã đi tìm lại nơi ngày xưa...nơi mà cô và Aaron gặp nhau lần đầu tiên...bờ biển nhân ngư.... Xa xăm nhìn về một khoảng không nào đó..lòng lại nhớ cậu bé đội mũ ...Sel cất tiếng hát..một giọng hát du dương ,nhẹ nhàng và ấm áp...

Biển ơi hãy hoà sóng vào ta...hãy cho em đc nhìn thấy anh...dù chỉ một lần em mãi mong mình là nàng công chúa nhân ngư..đến bên anh nhẹ nhàng như con sóng ngoài khơi....em yêu anh, rất yêu anh...chàng hoàng tử của em.....Những hạt ngọc trai sẽ tan biến...để lại cho chúng ta một tình yêu ngọt ngào.....Em nhớ anh vô cùng...chàng hoàng tử của em... Giọng hát trong trẻo ngân lên bị dừng nửa đoạn thay vào đó là nứơc mắt...nước mắt của nàng công chúa nhân ngư ấy...giọt nước mắt tràn vào biển cả...thôi thúc vịêc xoa dịu trái tim băng giá. Khóc mãi khóc mãi và nàng công chúa mong trở về quá khứ...trở về cái ngày đầu tiên gặp chàng hoàng tử định mệnh của mình...nhưng nàng đã biết...sẽ không bao giờ xảy ra chuyện đó nữa rồi. Cắt ngang sự suy nghĩ của nàng công chúa tội nghiệp tiếng bức chân ngày càng đến gần.

_: Selina

Selina chỉ mìm cừơi, có lẽ ko cần quay lại cô cũng đoán đc giọng nói đó là ai.

Selina: Có chuyện gì thế Hàn??

Hàn: Cậu ổn chứ???

Selina: Có lẽ…..

Hàn: Aaron đã bik cậu chính là cô gái năm xưa. Trước khi đi, cậu ta có vài lời nhắn gửi!

Bất giác quay lại, đôi mắt nhìn chăm chăm về phía Hàn. Cầu xin một tia hy vọng nhỏ nhoi nào đó thoáng qua trong ánh mắt của cô

Hàn: Là đây!!!

Chìa tay ra đưa cho Sel một cái MP3. Qua lời giải thix cô bik đc là đây chính là bài hát mà Aaron định giành tặng cho ngcon gái ấy. Aaron đã bik cô là ng con gái đó từ sau hôm chia tay với Hebe, anh tình cờ phát hiện ra viên đá opal và quyển nhật kí của Sel khi anh đc cô chăm sóc ở nhà. Anh đã thu âm bài nì và gửi một vài lời nhắn nhủ trứơc khi đi .Có lẽ nếu ko nhờ Hàn bik đâu MP3 này mãi mãi nằm trong ngăn tủ của Aaron. Cô dùng hết can đảm bật công tắc. Một giọng hát trong trẻo ngân lên như những con sóng ngoài khơi. Trái tim đột nhiên thắt lại. Từng giọt lệ ướt đẫm rơi nhoà trên khuôn mặt xinh xắn….

Biển ơi hãy hoà sóng vào ta...hãy cho ta đc thấy nàng...dù chỉ một lần anh mãi mong mình là chàng hoàng tử tuyệt vời..đền bên em nhẹ nhàng như con sóng ngoài khơi...anh yêu em, rất yêu em...nàng công chúa nhân ngư.....Những hạt ngọc trai sẽ tan biến....để lại cho chúng ta một tình yêu ngọt ngào....Anh nhớ em rất nhiều...nàng công chúa của biển cả.

Tiếng hát sao ấm áp quá, hình ảnh sao thân quen quá...nhưng tại sao…tại sao lại đau đớn đến thế này. Tiếng nấc vang lên trong khoảng khắc này. Thời gian đứng yên lại trong phút chốc.

Hàn: Cậu ấy sẽ quay về….

Sel ngước lên… Liệu đó là sự thật sao??? Không biết mở lời hỏi thế nào thì Hàn đã lên tiếng

Hàn: Cậu ấy nói….cậu ấy sẽ trở về. Đến khi cậu ấy quên đc Hebe. Đến khi cậu ta tự đứng lên bằng đôi chân của mình và đến khi cậu ta có thể mạnh mẽ đối diện với tình cảm của cậu.. Cậu ấy sẽ trở về

Cậu ấy còn nói với cậu: “ Hãy chờ anh….và…cám ơn em”

Đó là sự an ủi sao??? Hay là một lời ước hẹn. Trái tim Sel chợt bồi hồi, ngập ngừng, lo âu.. nhưng .. “Hãy chờ anh và cám ơn em”. Trái tim cô chợt ấm lại. Đôi mắt nhìn xa xăm về khoảng ko của bầu trời. Ánh mắt dịu đi rùi nhắm lại như cảm nhận những hơi thở nồng nàn của lòng đại dương.

Sel: Về thui Hàn

Hàn: Khoẻ rùi sao??

Sel: Hj`. Làm sao tớ có ji đc.

Hàn: Tốt rùi!!!!

Cả hai quay đi trong cơn gió lành lạnh của biển cả. Ánh mắt Sel ko quên nhìn lại bờ biển. Nhìn lại để tìm hình bóng một ng`…..

3 năm sau

Ella: Này đang làm ji vậy Selina??

Selina: Mình phải ra ngoài có chuyện

Jiro: Lại đi nữa à, hôm nay nhà mở tiệc đó, nhớ về sớm

Selina: Khỏi lo biết rùi

Hebe: Cậu đi đừng ở tối quá

Chun: Em đi đâu vậy

Ella: Sao ngốc thế hả?? Nhỉ nhiên là đến chỗ đó rùi..Ngốc xít

Chun: Nà vừa phải thui nghen, em làm ji cứ tối ngày mắng mỏ anh hoài dzạ. Em có tin anh không thèm cưới em hem??

Ella: Anh dám…

Chun: Sao không dám

Selina: Thui mình đi nha…bbbb

Cơn gió mang hương vị wen thuộc..Tháng nào cũng thế.. đã 3 năm..cô đều ra đây..ngắm nhìn cảnh biển một chút rùi về..Thời gian thật nhanh quá…mọi nggần như đã thành một đôi hạnh phúc…Đặc biệt là Cal và Hàn họ chuẩn bị làm đám cưới..thật vui..nhưng còn Aaron…anh vẫn ko có bất cứ tin tức gi suốt bao năm nay.. Sel vẫn nhìn..nhớ lại cái ngày đầu tiên ấy…Đột nhiên chiếc nón của cô một lần nữa bay lên và…một lần nữa đc chụp lại…Chỉ khác 1 điều duy nhất cánh tay lần này ko nhỏ nhắn như xưa…rất mạnh mẽ..rất phong độ…Chàng hoàng tử tí hon năm xưa đã trở nên rắn chắc thế này sao??? Rưng lên từng đợt, cả ng như mềm nhũn ra..

Aaron: Anh về rùi…Anh đến để thực hiện lời hứa…( miệng cừơi tươi)

Đôi má đỏ bừng , hai hàng nứơc mắt tràn ra từ hốc mắt xuống gò má nhưng đó ko phải là sự đau đớn mà là hạnh phúc…hạnh phúc nhất đối với một cô gái đang yêu… Sel chạy tới …… với nụ cười tận đáy lòng.. đọng lại mãi trên môi và….

THE END

Bạn đang đọc Giấc Mơ Pha Lê (Crystal Dream) của Hana Rido
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.