Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 54 - 55 - 56

Phiên bản Dịch · 3333 chữ

Chương Năm Mươi Tư

Bliss

Giờ thăm nuôi ở Bệnh viện Giáo Hội New York đã qua lâu trước khi Bliss tới, nhưng thậm chí điều đó cũng chẳng quan trọng. Allegra Van Alen đã xuất viện trước khi cô đến đó.

- Nhưng cô nói bà ấy đã đi là sao? Tôi vừa nhận được điện thoại báo rằng bà ấy đã tỉnh dậy... Tôi là con gái bà ấy! – Bliss khóc.

- Schuyler đã ở đây chừng một tiếng trước – Cô y tá nói, trông có vẻ bối rối – Cô ấy đi ra ngoài với Allegra.

- Ý tôi là, tôi là một người con gái khác của bà ấy. Thôi, không có gì đâu – Bliss nói – giậm mạnh chân và làm văng những giọt nước mưa xuống sàn.

Bà ấy đã đi. Allegra đã đi. Thậm chí bà ấy còn không đi lòng vòng một chút để có thể nói chuyện với mình. Bà ấy không quan tâm tới mình. Bà ấy còn không biết có mình trên đời. Cha có nghe thấy điều đó không cha? Cô gào thét dữ dội trong tâm trí mình. Rốt cuộc thì cha đang ở đâu vậy?

Cứ như thể vị khách biết họ sẽ không tìm thấy Allegra ở bệnh viện. Đôi khi giữa lúc tắc đường trên phố, ông lại bỏ trốn.

Bliss quay trở về nhà, một căn phòng trống trải như thường lệ. Cô lột vỏ một củ khoai tây cho bữa tối. Ngay cả khi cô không muốn ăn thì vẫn phải cố gắng cho dù thật khó để phá bỏ thói quan ăn ba bữa một ngày.

Sau khi cắn được vài mẩu, cô quăng củ khoai tây vào thùng rác và vào phòng để thử chiếc váy mới của mình. Schuyler đã đúng. Cô đáng ra không nên mua nó. Phần ngực quá chật và viền thì quá ngắn, màu sắc lại không đúng; màu tím đậm khiến cô trông nhạt nhòa hơn bình thường, không hợp với mái tóc màu đỏ của cô. Cô đã bán cái kính râm đi rồi. Cô cởi bỏ bộ váy, vo viên nhét vào trong một chiếc rúi vì để cô có thể gửi bán ở một cửa hàng nào đó. Hi vọng cô có thể lấy lại một phần tiền. Kể từ khi phá sản, Forsyth trở nên bủn xỉn với số tiền trợ cấp cho cô.

Allegra là mẹ cô... Sự thật đó đau đớn giống như bạn vô tình nghe được những người bạn của mình thực sự nghĩ gì về bạn. Cô gọi Schuyler lần nữa, nhưng cô ấy không bắt máy.

Bliss nhắm mắt lại và đi lên tầng mái của Cloisters, tìm kiếm người bạn của mình. Cô phải kể với ai đó. Nhưng thay vì gặp Dylan, cô đã gặp một người khác.

Người đàn ông mặc bộ vét trắng. Vị khách. Lucifer. Cha cô.

- Xin chào, con gái.

- Cha đã ở đâu vậy? Con đã tới bệnh viện, nhưng bà ấy không còn ở đó nữa.

- Ồ, cha biết – ông nói – Bà ấy quá nhanh so với chúng ta. Bà ấy vẫn luôn như vậy mà. Nhưng không sao. Chúng ta sẽ bắt kịp bà ấy sớm thôi. Khi ở trên cao như thế này thấy mọi thứ thật đẹp. Con gọi nơi này là gì?

- Tu viện – Bliss nói.

- À, vậy ra đây là nơi con và chàng trai trẻ của con gặp nhau. Nhưng đừng lo lắng, cậu ta sẽ không làm phiền chúng ta nữa đâu.

Bliss cảm thấy bụng mình thắt lại.

- Ý cha là gì vậy?

- Cha biết con vừa làm những gì. Cha biết tất cả những điều con biết. Con không thể che giấu cha được đâu, Bliss. Cha nghe được mỗi suy nghĩ của con. Cha nghe được từng từ của con. Cha biết con vừa nhìn thấy gì trong tâm trí cha và cha hài lòng. Vì thế con phải sẵn sàng đi.

- Sẵn sàng ư? Cho cái gì đây?

- Cha đã nghe được Allegra nhắc nhở cha rằng chúng ta đã không hoàn thành nhiệm vụ của mình. Đứa con lai của bà ta Schuyler Van Alen. Một người bạn rất thân của con, đó là những gì cha có thể nói.

- Schuyler thì sao ạ? – Bliss hỏi đầy lo lắng.

- Forsyth đã không thể đưa cô ấy tới chỗ cha. Leviathan cũng thất bại. Thật đáng thất vọng.

- Cha phải tận dụng mọi lợi thế để đạt được mục tiêu của mình. Bởi vì con sẽ không làm cha thất bại, con gái à. Không. Con sẽ đưa con bé tới đây cho cha.

Bliss lắc đầu và bước đi, gần sát mép của tầng mái.

- Không bao giờ! Cha thật điên rồ nếu nghĩ rằng con sẽ làm việc đó.

Khuôn mặt Lucifer điềm tĩnh.

- Tại sao? Bởi vì con đã ngộ nhận khi tin tưởng rằng Schuyler Van Alen là một người bạn. Bạn bè gì mà bỏ rơi con? Cô ta không bao giờ gọi, thậm chí là một lần, đúng không? Không bao giờ muốn biết con như thế nào. Loại bạn bè gì mà như vậy? Làm sao cô ta có thể để con một mình, trong khi biết rằng con đang đau khổ như thế nào?

Bliss tiếp tục lắc đầu, mạnh tới mức cô nghĩ sẽ làm đầu cô choáng váng.

- Cô ấy không có sự lựa chọn nào cả... cô ấy đã bỏ chạy... Forsyth khiến cô phải chạy trốn.

- Ai cũng biết cách lựa chọn. Chúng ta đều có quyền tự do lựa chọn hành động như thế nào, và cô ta quyết định để con lại một mình. Một mình với cha – Lucifer lại cười, lần này Bliss có thể thấy những chiếc răng nanh của ông.

- Không, con sẽ không làm. Cha phải tự mình làm điều đó nếu cha muốn.

- Cha đã cố, con yêu ạ - Lucifer thở dài – Đừng quên rằng, giống như tụi thanh niên bọn con hay nói, đã ở đó, đã làm điều đó.

Bliss nhận ra Lucifer muốn nói rằng ông đã cố gắng để làm hại Schuyler trong khoảng thời gian ông mang trọng trách, khi Bliss mất trí nhớ.

- Và cho đến giờ cha vẫn chưa thể thực sự làm hại con bé. Sự bảo vệ Gabrielle đã ăn sâu trong máu của con bé và nó ngăn cản mọi hành động của cha. Nhưng mà con yêu, con cũng có dòng máu của mẹ con trong mình. Giống như Schuyler. Con có thể làm được những gì cha không thể,

- Con sẽ không bao giờ làm điều đó – Bliss đút tay vào túi áo. Cha cô thực sự đã phát điên nếu ông nghĩ rằng cô sẽ hại bạn mình.

- Tốt thôi, giờ con có thể lựa chọn: con có thể làm như cha nói, hay con sẽ không bao giờ gặp lại chàng trai trẻ của mình.

- Con quan tâm làm gì cơ chứ? Anh ta không có thật – Bliss nhấn mạnh.

- Cậu ta tồn tại giống như cha. Con nghĩ chỉ thế giới của con là thật ư? Có vô vàn những thế giới trong vũ trụ này. Thế giới trong tâm trí con cũng thật giống như thế giới ngoài kia.

Từ mái nhà của bảo tàng, Bliss hướng tầm mắt xuống. Nếu cô nhạy, nếu cô rớt vào trí tâm thuật, vào tâm trí mình, liệu cô có thể bị thương không.

- Cha sẽ làm gì? Cha muốn con làm gì... với Schuyler – Cô thì thầm.

- Con yêu, không phải điều đó rất rõ ràng ư? Con sẽ giết cô ta.

Chương Năm Mươi Năm

Mimi

Anh ấy đã đúng, mình trông tốt hơn khi không mặc gì, Mimi thầm nghĩ khi quan sát thân thể của mình trước gương của thẩm mĩ viện. Cao khoảng một mét bảy mươi, với đôi chân thon dài, bờ vai rộng, ngực không quá to không quá nhỏ, không cần tăng cũng chẳng cần giảm, cô có vóc dáng của những nữ vận động viên và săn chắc, nhưng vẫn nữ tính và quyến rũ, với vòng eo nhỏ và duyên dáng như búp bê Barbie, hông thon. Lễ gắn kết đã được ấn định vào ngày tới, cô cố gắng để không nghĩ tới Kingsley nữa. Nhưng đôi lúc anh xen vào tâm trí cô một cách bất ngờ. Một thói quan tồi mà cô đang cố gắng thay đổi.

- Sẵn sàng chưa? – Mẹ cô hỏi, đóng cánh cửa tủ đồ lại và quấn một chiếc khăn dày màu trắng quanh người cô.

Trinity trông có vẻ không tán thành khi thấy Mimi chẳng ngượng ngùng gì mặc dù không có một mảnh vải che thân đứng giữa phòng thay đồ. Truyền thống yêu cầu cô dâu phải ở trần hoàn toàn thực hiện nghi lễ, mặc dù giờ không còn cần thiết nữa. Nhưng Mimi lại thích cách thức cũ hơn và thích thú nhớ những lần tắm trước đây của mình trên dòng sông Nile, trong bồn tắm lót đá cẩm thạch ở Versaille hay ở một thẩm mĩ viện mới được thành lập ở Newport.

Những nữ quản lí, một nhóm người những cô nàng Máu Xanh từ Duchesne và một vài người anh họ đã đợi cô ở bể bơi nước nóng.

- Bắt đầu nào – Mimi gật đầu và đi về phía hồ bơi. Đã một tuần trôi qua kể từ khi Kingsley đề nghị cô cùng đi với anh tới Paris. Đôi lúc cô tự hỏi anh đang làm gì, liệu anh có nghĩ tới cô hay không, nhưng hầu như toàn bộ thời gian cô đều dành cho việc chuẩn bị cho lễ ràng buộc vào ngày mai.

Thẩm mĩ viện được thành lập bởi Máu Xanh, được trang hoàng giống với nhà tắm kiểu cổ Roman. Mimi đã đặt nó để phục vụ cho việc chuẩn bị cho lễ ràng buộc: phòng tắm dành cho cô dâu.

Lễ rửa tội là một truyền thống mà Máu Xanh truyền lại từ nhiều thập kỉ trước, với mỗi nền văn hóa nó được gọi bằng những cái tên khác nhau: theo tín ngưỡng Do Thái nó được gọi là mikva, theo đạo Hindu, người ta tiến hành nghi lễ lúc bốn giờ sáng, trong suốt Brahama Muhorotham hay còn gọi là thời khắc linh thiêng nhất trong ngày. Trong ngôn ngữ của thánh thần nó được gọi là sanctus balineum[72].

[72] Nghi thức tắm rửa mà một cô dâu Máu Xanh phải thực hiện trước lễ ràng buộc.

Một tổ hợp bể bơi khác nhau, một phòng tắm băng được giữ ở 20 độ C, một bể tắm hơi, làm se khát lỗ chân lông, một bể hài hòa, chủ yếu để thư giãn và một bể bơi nóng, mà ở đó nhiệt độ của nước chỉ phù hợp với riêng ma cà rồng. Người thường sẽ bị bỏng trong bể bơi nóng, nhưng với những ma cà rồng, nó lại phục hồi và làm họ tỉnh táo lại.

Mimi bước xuống những bậc thang đá và cảm thấy nước nóng vây quanh làn da cô khi cô hòa mình vào nhóm những quý bà và những cô nàng đang đứng thành vòng tròn. Thấp thoáng và chuyển động giống như những nữ thần sông nước, họ bắt đầu thì thầm khi cô tới gần.

Cô đứng giữa nhóm người và bắt đầu đưa ngang cánh tay ra trước ngực, cúi mình để họ biết rằng cô tôn trọng và đánh giá cao sự hiện diện của họ ở giai đoạn quan trọng này của cuộc đời cô.

Trinity theo cô bước vào trong vòng, tay cầm cao một li rượu tế lễ bằng vàng. Bà nhúng nó vào trong bể nước và múc đầy nước thánh. Nước dành cho Sanctus balineum không được phép là nước máy. Nó là nước tinh khiết của mùa xuân, chuyên chở bằng xe tải từ một con suối bí mật bắt nguồn từ một hồ nước tự nhiên kín đáo.

Bà chậm rãi rót nước lên đầu Mimi khi bắt đầu nói:

- Đây là con gái của Chúa trời – bà ngâm nga trong giọng nói ngọt ngào, du dương đến mức tạo thành một giai điệu dạo quanh căn phòng đá. Dần dần, ánh sáng trong căn phòng bắt đầu yếu đi, cho tới khi họ bị bao phủ bởi bóng tối hoàn toàn, thân thể ma cà rồng của họ bắt đầu phát sáng trong căn phòng.

- Lạy đức thánh thần – nhóm người rì rầm.

Trinity gật đầu và tiếp tục ngâm nga.

- Chúng tôi tới đây hôm nay để gột rửa cho cô gái này khỏi những lầm lỗi trần gian.

- Lạy đức thánh thần – Người phụ nữ bắt đầu bước chầm chậm xung quanh Mimi, hát một bài hát ngợi ca Chúa nhẹ nhàng.

- Chúng tôi chuẩn bị cho cô ấy bước vào sự ràng buộc không bao giờ bị phá vỡ. Để nói những lời không bao giờ thay đổi.

Mỗi người trong vòng tròn đi tới và sử dụng chiếc cốc vàng để đổ nước lên đầu Mimi, ban phúc cho cô bởi những lời cầu nguyện của mình.

Khi mọi người đã hoàn thành, Trinity đặt tay mình lên đầu Mimi.

- Đây là con gái của Chúa trời. Ngày hôm nay sẽ gột rửa mình khỏi những lầm lỗi trần gian – Bà dẫn Mimi vào sâu trong nước hơn, và Mimi nhấn mình chìm hẳn trong làn nước.

Mimi cảm nhận được nước nóng nhoi nhói và xoa dịu làn da cô, cảm thấy một luồng ánh sáng gột rửa tâm trí cô cũng như thân thể cô. Cô nổi lên từ làn nước yên bình và thêm mạnh mẽ.

Cô cảm thấy như được gột rửa tất cả những nghi ngờ của mình, tất cả những gì khiến cô bối rối. Cô không có bất kì suy nghĩ nào về Kingsley nữa, hay về điều anh đã đề nghị cô làm. Cô nhất quán về tâm hồn, về cuộc sống, với ánh sáng, với định mệnh của cô.

Cô đã sẵn sàng để được ràng buộc.

Chương Năm Mươi Sáu

Schuyler

Đã hai tuần kể từ khi Schuyler gặp Bliss ở nơi bán hàng. Sau cuộc hội ngộ vui vẻ, Schuyler sẽ gặp Bliss thường xuyên hơn, nhưng điều trái ngược chính xác lại xảy ra.

Bliss luôn xin lỗi vì không thể gặp cô. Schuyler ráng không quá thất vọng bởi sự miễn cưỡng từ chối khéo của bạn mình. Dù gì thì mẹ cô cũng đã đặt lên vai cô một nhiệm vụ vô cùng khó khăn.

Kho Lưu trữ là địa điểm đầu tiên để tìm kiếm những ghi chép về gia đình, nhưng nó không phải là chỗ an toàn cho Schuyler nên Oliver đã mang tất cả những cuốn sách đó tới căn hộ của cô. Sự chia cách có lẽ tốt cho mối quan hệ của họ. Họ không còn trải qua những cảm xúc kích thích khác giới khi còn sống chung một nơi và hai mưoi giờ trong suốt bảy ngày. Dĩ nhiên, họ vẫn thường xuyên gặp nhau. Thậm chí Schuyler không cảm thấy vấn đề gì khi không còn học ở Duchesne nữa, cô vẫn gặp Oliver nhiều như lúc cô ở đó. Cậu có chìa khóa của căn hộ nơi cô ở.

- Nhiều sách thế - Schuyler nói, mở cửa cho cậu vào.

- Các Conduit đang chuyển tất cả mọi thứ vào một máy chủ, nhưng chúng chỉ tập trung vào trước thế kỉ mười tám – Oliver vui mừng nói. Cậu đặt đống sách đầy bụi trên mặt bàn bếp – Nhân thể, cậu thế nào rồi? – Cậu hỏi, hôn nhẹ lên má cô. Hai người đã trở lại thân thiết như trước. Sau khi việc Schuyler không có ý định kết thân lại với Jack trở nên rõ ràng, Oliver trông có vẻ thoải mái. Nguy cơ rạn nứt giữa họ cũng không còn.

- Được rồi – Cô đã kể với cậu mọi thứ xảy ra với Allegra, về việc cô thấy kì cục thế nào sau khi cuối cùng cũng được nói chuyện với mẹ thì cũng là lúc mẹ cô thông báo bà sẽ lại ra đi. Thậm chí cô không thể hỏi Allegra về người cô gọi là chị em gái. Không, chỉ là, đây là trọng trách của gia tộc Van Alen. Cứu rỗi Thế giới con đang sống, và ở một nơi nào đó, một lúc nào đó, mẹ sẽ gặp con.

- Tốt thôi – Schuyler phải làm việc và cô hài lòng khi có Oliver bên cạnh. Với sự giúp đỡ của cậu, họ đã làm được rất nhiều thứ khi đang nghiên cứu một gia phả cổ xưa. Nó chỉ ra rằng Máu Xanh luôn gìn giữ rất cẩn thận những hồ sơ về sự trục xuất.

Schuyler đặt ấm trà lên bếp đun và ngồi xuống đối diện với đống sách để mở đặt ngay trước mặt Oliver.

- Đây là những gì chúng ta biết – Oliver nói – Tiberious Gemellus suýt được phong làm Hoàng đế, bởi ông ta là cháu đích tôn của Ceasar Tiberous và có quyền thừa kế nó trong khi Caligula, người thực tế đã trở thành Hoàng đế, chỉ được nhận nuôi. Nhưng Tiberious thích Caligula hơn là Gemellus, vì vậy đã giao ngôi vua cho Caligula kế vị - Cậu sẽ nghĩ Gemellus sẽ thất vọng, nhưng những ghi chép lại chỉ ra rằng ông ta rất thân thiết với Caligula và yêu quý ông ta như anh ruột vậy. Những Máu Đỏ ư? Sử sách không viết nhiều về Gemellus, theo logic, cũng hợp logic thôi vì hầu hết lịch sử đích thực đã được chúng giấu kín mà... Ý tớ là, cậu cũng hiểu tớ muốn nói gì.

Schuyler gật đầu.

- Nhưng thực sự không có bất kì điều gì về Gemellus hay gia đình ông trong bất kì ghi chép nào của Máu Xanh. Cứ như thể ông chưa từng tồn tại vậy. Hoặc không đáng để ghi chép – Oliver nói, đứng dậy khi ấm trà bắt đầu réo. Cậu rót nước nóng vào hai cái tách và bỏ hai túi trà vào.

- Nhưng ông ta quan trọng mà – Schuyler nói, đón lấy tách trà và thổi nhẹ trước khi nhấp một ngụm – Ông là một người gác cổng. Ông đủ quan trọng để Michael và Gabrielle ghi tên ông vào Mệnh lệnh Bảy. Nhưng hiện giờ ông ở đâu? Điều gì đã xảy đến với ông? Ông đã trở thành ai? – Schuyler hỏi – Làm sao để tìm một người không có trong những cuốn sách đây?

Oliver và Schuyler nhìn nhau. Cả hai đều nghĩ tới một cuốn nhật kí khác thường mà họ tìm thấy hai năm trước đây. Oliver đầy phấn khích, thường thì khi một điều gì đó không có trong những cuốn sách, có nghĩa là...

- Nó được cố tình giấu đi – Schuyler nói.

- Chính xác – Oliver đặt tách trà của mình xuống – Vậy cho dù ông ấy ở đâu thì chúng ta cũng sẽ không tìm thấy trong đống sách này – cậu nói, đẩy cuốn sách ra xa.

- Ông là em trai của Caligula. Được hoàng đế yêu mến. Người cố vấn thân cận nhất của ông ta. Ollie, mình vừa có một ý. Ôi mình phục mình quá, nhưng cậu nghĩ rằng có thể Gemellus... là một Máu Bạc không?

Bạn đang đọc Gia tộc ma cà rồng (Tập 4) của Melissa De La Cruz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.