Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kết Thúc Của Một Thời Đại

2683 chữ

Sáng sớm, ánh bình minh sáng lạn chiếu xuống, phá tan sương mù khiến cho lòng người cũng trở nên sáng sủa.

Diệp Phàm ngồi xép bằng trên ngọn núi thấp, không ngừng thổ nạp, Tiên Thiên tinh khí màu trắng ra vào ở miệng mũi hắn giống như rồng, kêu lên "ù ù" như là tiếng sấm.

Cách đó không xa, mấy đứa nhỏ cũng học theo nghiêm túc tu luyện, vung quyền vung cước, vô cùng nghiêm túc.

Đồng Đồng chỉ có năm tuổi nhưng lại là khai sơn đại đệ tử của Diệp Phàm, sau khi chạy thoát khỏi tay của "Ác ma" lệ thiên, đặc biệt nghiêm túc, đón ánh bình minh đánh quyền, có bài có bản. Toàn thân hắn phát sáng, giống như cộng minh với mặt trời mới mọc.

Đôi tiểu huynh muội Cổ Phi, Cổ Lâm mười một tuổi, thiên phú cũng cực cao, đồng dạng rất nghiêm túc. Bọn họ đã thích ứng cuộc sống của Thiên Chi Thôn.

Về phần đứa nhỏ cuối cùng, thuần túy là chơi đùa. Tiểu Tước nhi mới chỉ hơn một tuổi, ngậm núm vú cao su, tập tễnh bước đi, đôi nắm tay nhỏ bé vừa vung loạn vừa kêu "Hừ hừ" thật sự khiến người ta khó nhịn được cười.

Bọn chúng là hy vọng tương lai của Thiên Đình, mặc dù những người khác đều ngã xuống chỉ còn lại bốn đứa nhỏ có lẽ đều có thể chống đỡ được một Thần triều thịnh thế, quân lâm thiên hạ. - Gâu, gâu, gâu...

Ở một bên khác, Hắc Hoàng thè cái lưỡi đỏ lòm, như một lão yêu vạn năm xuất thể chạy như điên rượt theo Vương Xu và Nhị Lăng Tử.

Nói rõ hay là Địa Ngục huấn luyện, muốn ép ra tiềm năng chân chính của Vương tộc máu bạc, rơi lại sẽ bị đánh, miệng đầy răng nhọn tuyệt đối có thể cắn đứt thân thể bọn họ. - Quá yếu, như vậy cũng kêu Vô Miện Chi Hoàng. Hai người các ngươi cõng ngọn núi kia chạy cho ta.

Đại hắc cẩu kêu gào.

Đặc huấn của nó phi thường độc, liều mạng áp bức tiềm năng của bọn họ, khiến cho hai người lưng cống ngọn núi đá đi đứng ăn uống ngủ nghỉ.

- Ngao...

Đến cuối cùng Vương Xu cùng Nhị Lăng Tử kêu thê lương thảm thiết không giống tiếng người, nghe mà sởn tóc gáy, có thể nghĩ mà biết gặp phải tội nhiều bao nhiêu.

Hắc Hoàng lại nói, đây là dã tính trở về, là Hoàng huyết của bọn họ sống lại, lực lượng của tổ tiên thức tỉnh. Mọi người nghe vậy trợn đều trắng mắt.

- Hừ hừ...

Tiểu Tước nhi ngậm núm vú cao su té trên mặt đất, lại nằm ở đó không đứng dậy, chớp cặp mắt to thú vị nhìn xem hai tên đáng thương bị đại hắc cẩu rượt đuổi dưới chân núi.

Ba đứa nhỏ khác khắc khổ luyện công, mỗi một sợi lông toàn thân đều có tinh khí ra vào, sáng lạn trong suốt. Đây là một bộ hình ảnh rất đáng yêu, khiến người ta cảm thấy tràn ngập tinh thần phấn chấn. - Tuổi trẻ thật là tốt.

Tề La thở dài, híp con mắt duy nhất, lộ vẻ hâm mộ.

Lão nằm trên một gốc cổ tùng vươn chéo ra vách núi đón ánh bình minh, cầm một cái Tử Kim Hồ Lô dốc rượu vào trong miệng, rất là thích ý và thỏa mãn.

Diệp Phàm đem bí chữ Hành truyền cho lão. Lão già này càng ngày càng bí hiểm. Nếu Thiên Đình muốn quật khởi, cần lão trở thành Thánh nhân, bằng không lấy gì đối kháng với Sát Thánh của Địa Ngục và Nhân Thế gian?

Bên kia, Yển Nhất Tịch đang chơi cờ cùng một lão nhân của Thiên Chi Thôn, đánh cờ ba ngày ba đêm không dời một bước.

Về phần Lệ Thiên lại vừa đau vừa khoái hoạt, cùng các thiếu nữ của Thiên Chi Thôn chơi trò chơi ám sát. Hắn thương hương tiếc ngọc, nhưng mỹ nhân xuất thân Thiên Đình lại người sau hiểm độc hơn người trước, thiên kiếm vài lần suýt nữa để lại lỗ máu trên người hắn. - Hầu ca, chúng ta luận bàn một chút?

Diệp Phàm thổ nạp xong, đứng dậy.

Hầu tử ở trên ngọn núi đối diện, trong ánh bình minh toàn thân lông vàng chói mắt, nghe vậy lớn tiếng đáp một tiếng "Tốt", như tia chớp xông tới.

Ầm!

Hai loại thể chất muôn đời hiểm thấy chiến đấu cùng một chỗ, giống như sao chổi va chạm Tử Vi tinh, mấy đứa nhỏ đều đặt mông ngã trên mặt đất.

- Thần tử... Thần tử...

Tiểu Tước nhi cắn núm vú cao su kêu lên, huơ nắm tay nhỏ bé mũm mĩm.

- Hai tên điên phá hoại các ngươi, đừng đánh ở nơi này.

Tề La mạnh mẽ đuổi người, truyền tống bọn họ đi phương xa.

Thiên Đình mới thành lập, phát triển không ngừng, loại khí tượng này khiến người mừng rỡ, vô tận hy vọng ở phía trước. Ngày sau một khi quật khởi, ngay cả trời đều không che được. - Địa phương này của các ngươi thật hoang vắng.

Nửa tháng sau, Cơ Tử Nguyệt đến, mang đến một đống tư liệu lớn. Tất cả đều về Địa Ngục và Nhân Thế gian.

Đây đều là văn kiện tuyệt mật, lén lấy ra từ trong Tàng Kinh Các của Cơ gia, trong đó liên quan đến rất nhiều bí tân không muốn người biết, giá trị đặc biệt quý báu. - Gia chủ sắp ở ẩn, ngày nay ta phải phù trợ ca ca lên làm gia chủ Cơ gia, cho nên hắn không thể tùy tiện đi ra.

Một câu nói của Cơ Tử Nguyệt làm đám người Diệp Phàm, Lý Hắc Thủy ngây ra.

- Tin tức của các ngươi quá lạc hậu...

Cơ Tử Nguyệt vừa chơi đùa với Tiểu Tước nhi vừa nói ra một ít tin tức long trời lở đất.

Thánh chủ của Diêu Quang nửa thoái vị, bắt đầu ủy quyền Diêu Quang Thánh tử lên ngôi, mấy năm sau sẽ chính thức dẫn dắt Diêu Quang.

- Một thể hệ cũ sắp kết thúc, một thời đại chư vương cùng đứng lên rốt cục chính thức tới rồi.

Diệp Phàm cảm thán.

Đã có thời hắn cần phải nhìn lên Thánh chủ, hôm nay thể hệ trẻ chinh chiến đứng lên, cũng đi tới độ cao như vậy.

- Diêu Quang Thánh tử chỉ cần dùng một tay liền trấn áp Thánh tử các thời đại của Diêu Quang hai ngàn năm qua liên thủ công phạt, thoải mái lên ngôi. Chuyện thứ nhất hắn làm chính là cộng minh cùng Long Văn Hắc Kim đỉnh, đứng trước mặt Đế binh Cực Đạo khó tin nhất trên thế gian này chín ngày chín đêm.

Diêu Quang không có Đế. Long Văn Hắc Kim đỉnh sinh ra rất nhiều truyền thuyết, nó là kỳ tích khó tin nhất trên thế gian.

Năm vạn năm cầu nguyện, năm vạn năm dập đầu, các bậc tiền bổi dốc hét tâm huyết cũng không thể khiến nó thành đạo. Trong đêm khuya sấm rền chớp giật, dông tố đan xen, ai cũng không biết xảy ra chuyện gì.

Nó trở thành Đế binh Cực Đạo trong đêm đó.

Bí ẩn muôn đời thủy chung khó gặp. Binh khí khó tin nhất, không kém bất kỳ binh khí Đại đế cùng cổ Hoàng binh, thậm chí có ưu thể được trời ưu ái.

- Thời gian thấm thoắt, Diêu Quang Thánh tử đều sắp thành một vị Hùng chủ, sẽ nắm giữ Long Văn Hắc Kim đỉnh, từ nay về sau bễ nghễ thiên hạ.

Lý Hắc Thủy thở dài nói.

Không lâu sau, Trung Châu truyền đến tin tức, Đại Hạ hoàng tử đăng cơ, chính thức trở thành Hạ chủ.

Rồi sau đó, tin tức Yêu Nguyệt Không trở thành Thiên Yêu Cung chủ cũng truyền khắp thiên hạ.

Gần như đồng thời, Nam Lĩnh truyền tin tức, Nam Yêu tiến vào Yêu Hoàng Điện, trở thành một trong những người nắm giữ, chính thức đứng ở đỉnh cao nhất quả quyền lực.

Mấy ngày sau, Trung Châu truyền ra một tin tức, Trung Hoàng trảm đạo, ngày thành công một vầng Tử Nhật trên không trung, trời giáng mây lành cửu kiếp, đại địa trào ra thần nhũ.

Tin tức này vừa ra, thiên hạ rung động. Đây chính là khí tượng khi Đại đế cổ trẻ tuổi trảm đạo, khiến mọi người run sợ. Có thể nói là một hồi "Giếng phun".

Ở một bên khác, một vị phật tử trẻ tuổi của Tây Mạc tu thành một nửa của Lục Tự Chân Ngôn, đi lại trong danh sơn cổ tháp, bước đầu có khí tượng của phật.

- Già rồi. Thế hệ trẻ tuổi quật khởi, khiến chúng ta càng ngày càng cảm thấy được mặt trời về hướng tây. Phong cảnh vẫn còn mà người hủ diệt.

Một lão nhân của Thiên Chi Thôn cảm thán.

Trong những ngày gần đây, Yển Nhất Tịch vẫn cùng lão chơi cờ, học được không ít đạo tức trình tự tinh thần từ lão, được lợi không phải là nhỏ.

- Hừ hừ... Tước nhi phải lớn nhanh một chút.

Tiểu Tước nhi nắm nắm tay nhỏ bé, đọc rõ ràng hơn một chút.

Từ đó về sau, Cơ Tử Nguyệt thường xuyên đến, vượt qua hư không vui vẻ không biết chán, có khi cười thật giảo hoạt, có khi cười thơ ngây, có khi vừa cười vừa khóc. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL Cơ Hạo Nguyệt sắp thành Thánh chủ vì thể tự mình tới đây một chuyển, hoàn toàn nổi giận, muốn bổ Diệp Phàm, cuối cùng bị người khuyên nhủ, cùng Diệp Phàm nói chuyện một ngày một đêm rồi sau đó kéo Cơ Tử Nguyệt bước đi. - Ca, ngươi...

Cơ Tử Nguyệt bất mãn.

- Thần Toán Tử đoán trước, tương lai không lâu hắn sẽ rời khỏi thế giới này, trở lại một chỗ khác tinh không, không giống với lần trước.

Cơ Hạo Nguyệt nói.

Diệp Phàm có lẽ khó thể ở lâu ở thế giới này, nói không chừng một ngày nào đó sẽ hoàn toàn biến mất, không muốn vì hắn lưu lại một đoạn thương cảm.

- Ngươi muốn cùng hắn rời đi sao? Nếu ngươi có quyết tâm này, ta không phản đối.

Cơ Hạo Nguyệt nói.

- Ta...

Cơ Tử Nguyệt khóc. Cha mẹ, ca ca, người thân nhất đều ở thể giới này, sao có thể rời đi?

Từ đó về sau, Cơ Tử Nguyệt vẫn thường xuyên lui tới, cười rất sáng lạn, nhưng có khi thường vừa cười vừa khóc khiến người đau lòng.

Diệp Phàm thường cùng nàng đi dạo hoặc đón ánh bình minh, hoặc đạp trăng sao. Lời tiên đoán của Thần Toán Tử khiến hắn cảm thấy đột ngột, trong lòng có nhiều lưu luyển.

Tinh không rất xa xôi, một khi bước trên đường về, còn có gì đáng nói. Diệp Phàm muốn đi thoải mái một chút, để lại cho người vui vẻ nhiều một chút.

Hắn nói rất nhiều chuyện cũ, Cơ Tử Nguyệt nghe xong cười không thôi, nhưng không giấu được mất mát trong mắt, nói chờ nàng thành thánh, bên này trần duyên chấm dứt nhất định sẽ đuổi theo bước chân hắn đi một chỗ khác tinh không. Nàng cười rơi lệ nói muốn nhìn đến tột cùng bên kia là một thế giới mỹ lệ và khó tin như thế nào.

Nửa tháng sau, tiểu Đình Đình từ biệt nhiều năm xuất hiện, từ Khương gia xuất quan tìm tới nơi này. Ngày nay nàng đã là một đại cô nương duyên dáng yêu kiều. - Thân thể Thái Âm!

Lúc ấy ánh mắt của Tề La liền thẳng đờ, xoa xoa tay tiến lên, bộ dạng nhiệt tình không cần phải nói, chỉ thiếu nhận làm cháu gái nuôi.

- Tỷ... tỷ...

Tiểu Tước nhi lắc la lắc lư, ôm lấy chân nàng không chịu buông ra.

Cách đó không xa, Đồng Đồng cũng giật mình. Máu của hắn lại giống, giống y hệt thể chất của Thái Dương Thánh Hoàng, hôm nay đối mặt Thân thể Thái Âm sinh ra cảm ứng không hiểu.

Diệp Phàm cảm thán. Cô bé kia đã trưởng thành. Tiểu Đình Đình năm đó mấy tuổi cùng Khương lão bá sống nương tựa vào nhau, bị người khi dễ rất là đáng thương, mặc áo cũ vá chằng vá đụp, không ngừng khóc lóc, che chở lão nhân không cho đám ác bá đánh. - Ca ca, rốt cục trở về.

Đình Đình khóc lớn, nhào tới, nàng thật tình coi Diệp Phàm thành người thân nhất.

Diệp Phàm cười an ủi, xoa đầu nàng hỏi Khương lão bá có khỏe không.

Đình đình đáp tốt lắm, chỉ là sẽ thường xuyên nhắc tới hắn, rất muốn gặp hắn, cùng nhau uống mấy chung rượu lâu năm, coi hắn trở thành cháu ruột xa nhà nhiều năm không về.

Diệp Phàm thất thần một hồi. Năm đó chính là Khương lão bá cùng Tiểu Đình Đình khiến hắn lần đầu tiên có cảm giác có nhà ở thế giới này, nhớ lại ấm áp vĩnh viễn đáng để trân trọng. - Ta sẽ đi gặp người.

Hắn cười nói.

- Thân thể Thái Âm. Tiểu cô nương, ta chỉ có một đứa cháo không nên thân, thật hy vọng có một đứa cháu gái...

Tề La sau khi chạy tới, cái đuôi hồ ly rốt cục lộ ra, lộ rõ muốn kéo Đình Đình vào.

Ngày nay Tiểu Đình Đình đã lớn, trở thành một nữ nhân phong hoa tuyệt đại, tu vi cũng cực cao. Thân thể Thái Âm khiến nàng tu luyện thần tốc, đã là một vị đại năng.

Diệp Phàm nhớ tới một chuyện, đem tàn quyển Thái Âm cổ kinh cho nàng, rồi sau đó tặng luôn đầu lâu Thánh nhân trong suốt. Đây là từ chỗ Thái Âm Thần tử đoạt tới, có lẽ ẩn chứa bí mật cả bộ cổ kinh, bởi vì oán niệm của vị Thánh nhân này thủy chung không tiêu tan. - Dật Phi ca ca chiến bại Thần thể của gia tộc, không bao lâu sau sẽ trở thành Thánh chủ.

Một tin tức từ Đình Đình khiến không ít người giật mình. Thần Vương thể của Khương gia chiến bại, Khương Dật Phi lại lên ngôi, thật sự ra ngoài dự đoán của mọi người.

Diệp Phàm cũng không quá giật minh. Trong những người hắn biết, có ba người ấn tượng rất đặc biệt là Hoa Vân Phi, Diêu Quang Thánh tử, Khương Dật Phi. Bọn họ đều nho nhã xuất trần, sâu không lường được, nhìn không thấu. - Dật Phi ca ca để muội nhắc nhở huynh, phải cẩn thận Hoa Vân Phi, hắn đáng sợ hơn tưởng tượng...

Tiểu Đình Đình mang tới tin tức như vậy.

Khi Khương Dật Phi ra ngoài rèn luyện từng nhìn thấy Hoa Vân Phi ở trong một ngọn núi hoang. Hắn phá vỡ một tòa mộ huyệt Thánh nhân viễn cổ, hóa một bộ phận căn nguyên còn sót lại. - Vì cường đại, vì điệu thấp, hắn tiến vào cổ mộ, lấy đi căn nguyên Thánh nhân để lại. Ngày nay đáng sợ biết bao nhiêu?

Lý Hắc Thủy khiếp sợ.

- Ta kỳ vọng có ngày gặp hắn.

Diệp Phàm nói.

Hắn nhắc nhở Tề La, hiện tại vận tác và phát triển Thiên Đình, coi như hắn đã rời đi, bởi vì cái ngày đó có lẽ sẽ tới rất đột ngột.

Bạn đang đọc Già Thiên của Thần Đông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 37
Lượt đọc 2053

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.