Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử Thần Đến Trong Nhiều Hình Dạng 6

Phiên bản Dịch · 4026 chữ

Everybody Loves Large Chests - Chương 6 - Tử Thần Đến Trong Nhiều Hình Dạng 6

Team Just T

Chú ý: Đây là truyện có nội dung người lớn, người đọc cần cân nhắc trước khi xem. Nếu việc đọc truyện này có ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần của bạn thì chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm.

Tự tước bỏ vũ khí bởi chính sự ngu ngốc của bản thân, con Mimic chắc chắn bị rơi vào vị trí yếu thế hơn. Nó chỉ gần như có thể chống chọi lại 2 ngọn giáo với 3 thanh kiếm của nó, nên ý nghĩ về việc đối mặt 3 ngọn giáo với chỉ 2 thanh kiếm là chẳng dễ dàng chút nào. Nó bước vài bước lùi không vững vàng về phía sau, không biết phải làm gì. Liệu nó có nên bỏ chạy và sống sót để chiến đấu vào một ngày khác? Liệu đó có thật sự là một lựa chọn? Ngay cả khi nó bỏ chạy được thì nó kiếm đâu ra thức ăn? Mà chắc gì những người này đã cho nó trốn thoát được đúng không? Tại sao có một hòn đá trông giống như cái đầu chuột ở trên sàn vậy? Nghĩ về thứ đó thì tại sao chẳng có còn quái vật nào khác ở quanh đây vậy? Và ngay từ đầu tại sao nó đột nhiên hỏi bản thân nó những câu hỏi khác nhau này? Chẳng có suy nghĩ nào có thể kéo nó ra xa khỏi cái chết đang đến gần với nó cả.

Vẫn còn một chút khoảng cách giữa nó và những người lính canh, nhưng họ dường như đang tiếp cận nó với sự cảnh giác. Họ rõ ràng đang chờ đợi cho người đồng đội ở phía sau có thể chiến đấu trở lại, và bằng cách quan sát mọi việc thì khoảnh khắc đó sẽ sớm diễn ra thôi. Con Mimic cần phải đánh trả, nhưng để làm thế thì nó cần một món vũ khí mới. May thay có hai cái xác được vũ trang nằm ngay dưới chân nó. Và người chết thì cực kỳ hào phóng với những gì thuộc về họ. Nó vươn cái xúc tu đang tự do kia xuống và cuộn quanh một trong hai ngọn giáo. Thực tế thì vẫn còn một cái nữa nên cũng ổn thôi nếu nó thử Tuyệt Kỹ ‘Tất Sát’ của nó thêm lần nữa, đúng không? Lần thử đầu tiên có lẽ chỉ là xui thôi! Bên cạnh đó, ngọn giáo này nhìn giống như một mũi tên quá cỡ. Và mũi tên bay cực kỳ cực kỳ tốt, một thứ mà con quái vật này đã học được với chính cơ thể của nó khi nó thất bại trong việc phục kích sao cho đúng với một Ranger (Cung Thủ) khoảng một tháng trước.

Và như thế, khoảng 1 giây sau khi có được món vũ khí mới của nó, con Mimic ném ngọn giáo về phía trước với tất cả sức mạnh của nó. Ngọn giáo, không giống như thanh kiếm, vốn dĩ là một món vũ khí có thể dùng để ném. Nó cắt xuyên qua không khí với tốc độ mà mắt người khó có thể theo kịp, đặc biệt trong điều kiện mờ ảo như nơi này. Nhưng, cũng giống như lần thử đầu tiên, ngọn giáo trượt cả hai người lính canh, bay qua giữa họ mà chẳng để lại bất kỳ vết xước nào.

“Shósh Shếth!” nó hét lên.

Nhưng thay vì âm thanh kim loại vô dụng đập vào đá, thứ được nghe thấy tiếp theo là tiếng thét đinh tai.

“Aaargh! Ah hahaaaaaah! AAAAH!” người lính canh còn sống thứ ba thét lên trong bối cảnh đó. Hai người đồng đội của anh bất giác quay đầu lại phía sau. Người đàn ông bị thương vẫn đang đau đớn với cái chân của anh ta khi một ngọn giáo ngớ ngẩn chẳng biết bằng cách nào đâm trúng anh ta. Nó đâm thẳng vào háng của anh ta, ngay dưới phần rìa của áo giáp thép của anh. Anh ta đang la hét và quằn quại trên nền đất trong cơn đau đớn mà dường như cộng hưởng với tất cả những người đàn ông ở trong đường hầm đó.

Hành động đặc biệt đã được thực hiện. LCK +1.

Bỏ qua Chỉ Số tăng lên dường như ngẫu nhiên đó, con Mimic nhanh chóng lao về phía hai người lính canh. Sự chú ý của họ đã bị thu hút và đôi tay của họ cũng dừng lại - nếu có một cơ hội để lật ngược tình thế thì chính là lúc này. Nó lao qua giữa hai ngọn giáo đang vươn ra của họ và đâm hai thanh kiếm thẳng về phía trước. Hai người lính canh ngơ ngác như chết lặng quay đầu của họ lại chỉ vừa kịp để bị đâm vào mặt.

Bạn đã gây ra một đòn Tấn Công Chí Mạng! HP của mục tiêu -78.

Bạn đã gây ra một đòn phá hủy. Mục tiêu choáng 5 giây.

Bạn đã gây ra một đòn Tấn Công Chí Mạng! HP của mục tiêu -79.

Bạn đã gây ra một đòn phá hủy. Mục tiêu choáng 5 giây.

Cấp độ thông thạo tăng lên. Thông Thạo Kiếm Thuật giờ đạt Cấp Độ 5. STR +2. DEX +2.

Chiếu tướng. Hay đúng hơn, sẽ là vậy nếu có bất kỳ chiến lược hay kế hoạch nào đó có liên quan. Một điều kỳ diệu là cả hai người đàn ông đó vẫn chưa chết ngay tại chỗ sau khi cổ họng của họ bị xuyên qua ngọt lịm. Con Mimic ngay lập tức rút lưỡi kiếm ra và chém vào mặt họ, đạt được thành tựu thường được gọi là ‘double kill’. Sau đó, nó di chuyển đến chỗ người lính canh cuối cùng và kết liễu anh ta trong khi anh đang cố để lại di chúc trên nền đất.

“SKEEEEEEEEEEEEeeee…!”

Tiếng rít lên ăn mừng chiến thắng vang vọng khắp hầm ngục. Con Mimic đã bị áp đảo bởi sự xúc động của chiến thắng trong một trận chiến khó khăn lần đầu tiên trong cuộc đời của nó. Trong khi đôi lúc nó vẫn thất bại khi phục kích con mồi, nhưng cuộc ẩu đả tiếp theo sẽ không quá nhiều phiền toái với một con quái vật đã vượt hơn về mặt cấp độ. Nếu có bất kỳ thời điểm nào để nó thể hiện niềm vui chiến thắng qua ngôn ngữ trong điệu nhảy, thì chính là lúc này.

Mặc dù, không phải kỹ năng hay chiến thuật gì để có được chiến thắng ngày hôm nay. Mà đó chính là do sự ngu ngốc ngờ nghệch của nó. Hành vi kỳ quái và không thể đoán trước được mà nó thực hiện gần như gây bất ngờ cho đối thủ của nó hết lần này đến lần khác. Sinh vật này chỉ đơn giản là phải nhận ra cơ hội để hành động và nắm bắt được cơ hội đó. Dù nó có thể không quá giỏi trong việc suy nghĩ, nhưng tâm trí của con Mimic này đã là một cạm bẫy chết người khi nó biết tận dụng lợi thế ngay khoảnh khắc điểm yếu lộ ra.

Thủ đoạn? Hèn nhát? Danh dự? Nó không hề biết những thứ này. Thành thật mà nói, nó hiểu biết rất ít. Ngay cả khi nó có biết về những thứ tầm thường như thế, thì nó vẫn sẽ phớt lờ vì những thứ đó không làm nó no bụng. Và no bụng chính là thứ nó cần làm ngay bây giờ. Nên không suy nghĩ gì thêm cho rắc rối, nó tiến hành ăn ngấu nghiến 5 cái xác trước mặt nó.

Nó bắt đầu với người cuối cùng nó hạ gục - người mà nó đâm vào háng nhờ vào một chút may mắn. Nó rút ngọn giáo ra và bắt đầu ăn phần chân trước hết. Nó cắn đứt phần chân và, sau khi phun ra phần giáp chân bằng kim loại đầy khó chịu, vui vẻ nuốt trọn. Nó lặp lại quá trình đó với cánh tay và đầu, loại bỏ phần giáp không thể ăn được trong suốt quá trình. Nhưng phần thân thì khó khăn hơn. Phần thân vẫn được bao bọc trong bộ áo giáp bằng thép cứng rắn, nên ăn ngay bây giờ là không thể. Dù gì răng của nó vẫn không thể xuyên qua được thép. Nó bỏ lại phần thân vẫn còn bọc giáp và bê bết máu để di chuyển sang cái xác tiếp theo, tập trung vào chân tay và đầu của họ theo một cách tương tự.

Cơn đói của bạn đã được lấp đầy. Tự động hồi phục HP và MP sẽ trở lại bình thường.

Khi nó đang dang dở nuốt chửng các bộ phận trên cơ thể của cái xác thứ 5, nó cuối cùng cũng nhận được xác nhận rằng nó không còn chết đói nữa. Nó cảm thấy sự nhẹ nhõm tỏa khắp cơ thể. Nó không chắc là nó thật sự cần phải ăn bao nhiêu trước khi cơn đói bị cuốn đi hoàn toàn.

Tuy nhiên, chừa lại những phần thân mọng nước này sẽ là cực kỳ lãng phí. Trong khi nó không hề kén chọn về thức ăn của nó, con Mimic vẫn có sở thích riêng của mình. Nó thấy phần ruột là phần ngon nhất trong cơ thể con người. Phần đầu thì đứng thứ hai. Bộ não mang đến hương vị ngọt ngào, nhưng hộp sọ thì giòn rụm thú vị tạo ra âm thanh rộp rộp khi răng của nó cắn ngập vào. Nó thấy vui khi nhai phần đó. Trái tim đứng ở vị trí thứ 3 trong danh sách chỉ vì cái độ dai giòn tuyệt diệu của nó. Thịt mông và thịt đùi mọng nước cũng rất ngon, nhưng mà phần này dường như khác biệt khá nhiều giữa mọi người. Có người thì dai và cứng trong khi người khác thì mềm mại hơn rất nhiều.

Vấn đề là, 2 trong số 3 thứ nó thích nhất lại nằm ở phần thân. Nó cực kỳ muốn ăn được chúng, nên giờ nó không cần phải vội vàng nữa, nó tiến hành việc ăn các phần đó. Đầu tiên, nó lấy lại thanh kiếm mà nó đã ném đi lúc nãy. Sau đó nó tiếp cận một trong những phần thân đã bị tháo dỡ tứ chi và đầu và sử dụng lưỡi kiếm đâm và đẩy vào bộ giáp. Sau khi đâm vào bộ giáp ở nhiều góc cạnh, nó phát hiện ra rằng có thể cắt đứt một vài chỗ dây bằng da ở các bên, dưới nơi cánh tay đã từng ở đó. Khi nó làm thế, tấm giáp phía trước và phía sau của bộ giáp sẽ tách rời nhau ra. Con Mimic liền nhấc tấm thép ra để lộ phần thịt mọng nước và những khúc xương giòn rụm mà nó hằng mong ước. Nó gần như mở toang ra như một con nghêu đã hấp chín.

NHĂM NHĂM NHĂM NHĂM

Chỉ ghê tởm hơn gấp nhiều lần. Trong tiếng nhai ngấu nghiến kinh dị và âm thanh rộp roạt, có những âm thanh như tiếng kính vỡ và tiếng chất lỏng kỳ bí tuôn trào ra và tiếng hoạt động của cái lưỡi nhạy cảm của con quái vật khi liếm thứ chất lỏng đó.

Bạn đã sử dụng Potion hồi phục. HP +40.

Chất lỏng đó có vị như cherry. Không phải là con quái vật này đã từng nếm cherry trước kia. Chất lỏng ma thuật tan biến và ngay lập tức làm khép miệng vết thương hở do bị đâm của con Mimic. Trớ trêu thay, người gây ra vết thương đó cũng là người cung cấp Potion để hồi phục cho chính vết thương đó.

RỘT RỘT RỘT

Không phải là con Mimic thật sự quan tâm. Nó hầu như không nhận thấy chuyện gì đang xảy ra vì nó đang quá mải mê chăm chú ăn cho no bụng.

Không, chẳng phải nó đã no bụng rồi sao? Cơn đói của nó đã được lấp đầy lúc nãy, nhưng cơn đói đó có thể đến lần nữa. Hay đúng hơn, chẳng phải cuối cùng thì cơn đói cũng sẽ quay lại thôi mà? Chắc chắn sẽ là một ý tưởng tuyệt vời khi tích trữ những ‘cơ thể con hàu’ còn sót lại ở trong Kho Chứa của nó thay vì ăn chúng ngay bây giờ, đúng không? Nó đã không biết rõ những cái xác này có thể giữ được trong bao lâu, nhưng mà vẫn đáng để thử. Vì thế, con Mimic sẽ tính trước kế hoạch lần đầu tiên trong đời của nó và tích trữ 2 thân thể dính đầy máu cho sau này.

Dù gì, nó đã có thể tích trữ được 4 cái lận nhưng mà nó đã lỡ ăn mất 2 cái trong lúc nó lên ý tưởng đó trong đầu. Thật sự đã là một phép nhiệm màu khi nó có thể đưa đến một kết luận rõ ràng là nó nên phân chia thức ăn ngay từ đầu. Nên có thể quá trình thực hiện vẫn chưa hoàn hảo lắm, nhưng chắc chắn đã có sự cải thiện đáng kể trong khả năng về tinh thần, thần kinh và tư duy của nó.

Một khi công việc của nó trong đường hầm đẫm máu này đã xong, con Mimic di chuyển lại chỗ mà đồng loại của nó vừa bị giết cách đây không lâu. Xác chết của nó đã biến mất trở thành dòng chảy Mana như cách nó được tạo ra. Con Mimic ngồi xuống gần chỗ đó và bước vào trạng thái ngưng hoạt động của nó. Nó vẫn đang bị thương nặng, nên nó cần chờ đợi cho đến khi tự động hồi phục HP phục hồi lượng máu vừa đủ cho nó.

Khoảng trên 10 phút hoặc hơn, phần gỗ giả bị dập nát, vỡ vụn đóng vai trò như vỏ ngoài của nó dần dần trở lại tình trạng ban đầu của nó. Một khi HP và MP đều đã đầy tràn, con Mimic đứng dậy và tiếp tục bước đi. Ở một mức độ nào đó nó đã tự thuyết phục bản thân nó rằng rời bỏ nơi này là cách tốt nhất, nên chẳng có lý do gì để phải nán lại ở đây lâu thêm nữa. Và nhờ có sự kết nối của nó với Mana của hầm ngục, nó đã biết lối ra ở đâu.

Sau khi đi bộ khoảng vài phút, nó nhận thấy các đường hầm chật kín và ngột ngạt đang trở càng lúc càng rộng rãi. Nó có thể cảm nhận được cơn gió lạnh đang thổi vào từ bên ngoài. Cảm thấy tràn trề sinh lực, nó tăng tốc độ, những cái chân nhện mảnh mai của nó vác thân thể với tốc độ nhanh hơn. Các bức tường mở rộng ra hơn và trần cũng càng lúc càng cao. Cuối cùng thì nó không thể ‘nhìn thấy’ bất cứ thứ gì ngoại trừ sàn đất xung quanh nó. Tất cả các bề mặt khác chỉ đơn giản là nằm ngoài phạm vi 10 mét của cảm nhận ma thuật của nó.

Đây là lần đầu tiên đối với nó. Một cảm giác kỳ lạ khi mà nó cảm thấy bản thân thật lạc lõng. Nhưng nó vẫn tiếp về phía trước. Miễn là nó còn giữ kết nối với Mana trong không khí, thì nó sẽ biết chính xác vị trí-

Bạn đã rời khỏi Khu Hầm Ngục Phức Hợp Litigar.

Kết nối của bạn với hầm ngục đã bị cắt đứt.

Nó đứng hình mất 5 giây. Một cảm giác gì đó vừa mất đi. Sai lầm. Một điều duy nhất, nó đột nhiên nhận ra nó đã hoàn toàn bị lạc. Chắc chắn và hoàn toàn bị lạc. Nó không còn biết nó đang ở đâu, hay nó nên đi đường nào. Nó lang thang xung quanh một cách vô định, chẳng có một cách nào để chứng minh là nó đang đi đúng hướng. Sau vài phút như thế này, nó dường như đang đi lại phía nó đã đi qua.

Bạn đã bước vào Khu Hầm Ngục Phức Hợp Litigar.

Ngay cả khi nó quay lại, tuy nhiên, sợi dây vô hình mà xác định nó là đồng minh của hầm ngục giờ đã vĩnh viễn bị cắt đứt. Giờ nó không còn là một phần của nơi này nữa. Nó có thể đã có cảm giác khao khát kỳ lạ được trở lại như lúc đầu, nhưng điều đó bây giờ đang dần thay đổi nhanh chóng. Với những con quái vật trong hầm ngục, không có gì là mập mờ và mơ hồ cả. Bạn hoặc là đồng minh hoặc là kẻ thù. Và như nó bây giờ, con Mimic này chẳng nghi ngờ gì nữa là kẻ thù ở nơi này. Bây giờ nó không còn thấy suy nghĩ về việc ăn những con chuột khổng lồ hay dơi là kinh tởm nữa. Nó thậm chí còn cảm thấy nó có thể dễ dàng sát hại đồng loại của chính nó mà không chút hối hận.

Con quái vật hiểu ra ý nghĩa đằng sau những hàm ý này. Nó nắm bắt quá nhanh khiến cho bản thân nó còn thấy ngạc nhiên. Có lẽ nó có thể trở thành một thiên tài được đúng không? Thứ gì đó đã thay đổi. Nó có thể hình thành một luồng suy nghĩ mạch lạc lần đầu tiên trong đời của nó. Như thể mây mù đã cuốn ra khỏi tâm trí của nó.

Sự thật về vấn đề này là trong khi nguồn Mana đang dẫn lối và nuôi dưỡng con quái vật, thì nguồn Mana đó cũng đang lấy đi sự tự do ý chí của con quái vật. Sự cưỡng ép bẩm sinh đó để rời khỏi hầm ngục này ư? Nó đang bị đuổi đi bởi chính nơi, chính thứ đã mang đến sự sống cho nó. Lý do tại sao nó phải đối mặt với một tiểu đội lính canh vũ trang đầy đủ thay vì bỏ chạy với toàn bộ sức mạnh khi mà tỷ lệ thất bại đang chống lại nó? Họ đang là ‘kẻ xâm nhập’ mà hầm ngục này muốn họ phải chết.

‘Chẳng có gì lạ’, nó nghĩ thế. Mặc dù tự bản thân nó nhận ra nó là một kẻ ngốc, nhưng nó không thể làm được bất cứ điều gì để sửa chữa cho lỗ hổng đó cả. Bây giờ đã khác. Bây giờ nó đã tự do. Nó cũng sợ hãi trước tâm trí và trí óc tí hon của nó, nhưng nó đã tự do. Và được trang bị sự tự do này, nó quyết định tìm kiếm con đường riêng của chính nó trong cuộc đời này. Có lẽ sau này hẳn quay lại và thể hiện cho cái hầm ngục này biết ai mới là Boss!

Nhưng trước khi làm thế, nó phải rời đi. Phạm vi của khả năng cảm nhận của nó đang là vấn đề. Nó như thể đang bị lạc giữa biển cả với không cột mốc và không có la bàn. Nếu phần còn lại của thế giới bình thường có thể rộng lớn như thế này, thì nó cần những cách khác để tìm đường. Rất may là nó đã có một ý tưởng khá hay để bắt tay vào thực hiện. Rõ ràng là con mồi của nó không hề có cảm nhận ma thuật giống như con Mimic có. Nếu không thì hành động lén lút xung quanh con người sẽ là bất khả thi. Và thông qua nhiều cuộc ẩu đả và cuộc chiến vừa rồi của nó, nó học được sự quan trọng và chức năng của một cặp cơ quan cụ thể. Nên tất cả những gì nó cần làm là bắt chước chúng. Và nó cực kỳ giỏi trong những việc như thế này.

Loài Mimic phải biết mimic (bắt chước). Đó là sự thật của cuộc sống.

Nó nhanh chóng phát triển một con mắt trên khung gỗ giả bên ngoài của nó. Nó đã ăn cả hàng trăm nhãn cầu, hầu hết chúng đều lăn trên lưỡi của nó. Nên một việc như tái tạo lại một cơ quan mà nó đã cực kỳ quen thuộc chẳng phải là vấn đề gì to tát. Giống như với những cái chân nhện. Mặc dù nó vẫn cần biến đổi và điều chỉnh lại cấu trúc của con mắt đó. Sau khoảng nửa giờ đồng hồ thử nghiệm, nó đã thành công.

Nó có thể nhìn. Cuối cùng, nó đã có được khả năng nhìn thấy thực sự với chính con mắt của nó! Nhưng vì đó, về cơ bản, là con mắt của con người, nên nó không thể nhìn quá rõ ở nơi tối tâm này. Tuy nhiên, nó ngay lập tức chứng minh sự hữu dụng khi phát hiện một nhóm ánh sáng đang đi về phía nó. Đó là một tổ đội gồm 4 nhà thám hiểm, tất cả đều mang chiếc đèn dầu trên thắt lưng của họ. Họ cách khoảng 40 mét so với con Mimic. Nhìn vào họ lúc này, thì họ đang hướng sâu xuống hơn trong hầm ngục và sẽ bước ngang qua nó.

Tuy nhiên, con quái vật cảm thấy không cần phải vội vàng hoặc hồi hộp khi phát hiện ra con mồi mới. Nó không còn bắt buộc phải săn và tàn sát con người chỉ vì là một phần của hầm ngục này. Nó chỉ cảm thấy một sự thờ ơ lạnh lùng mà người ta sẽ thường thể hiện khi nhìn thấy một con động vật đi lạc. Một con động vật ngon lành, đầy máu, mọng nước và giòn rụm với nội tạng ngon tuyệt và-

Okay, dù gì nó cũng sẽ tấn công và ăn thịt họ. Nhưng không phải vì mấy cái cưỡng ép ma thuật kỳ lạ gì đâu! Lần này, nó chọn việc giết những người này một cách tàn nhẫn bởi chính ý chí của nó. Nó vẫn phải lấp đầy bụng, nên tại sao lại quay lưng với thức ăn miễn phí mà đang sẵn lòng dâng đến tận miệng? Thật sự thì tại sao phải đợi cơ chứ? Những người này ăn mặc gần giống như 40 nạn nhân đầu tiên của nó. Nếu nó có thể hạ gục 5 lính canh vũ trang đầy đủ kia thì những kẻ yếu đuối này chắc chắn không sánh được với nó!

Nó mọc ra những cái chân nhện, trang bị cho 3 cái lưỡi xúc tu và tiến gần lại họ như hóa thân của Tử Thần. Đây không phải là tuân theo bản năng để ăn và sống sót, cũng không phải theo sự kiểm soát tâm trí của hầm ngục.

Nó sẽ giết vì nó muốn, với không lời cảnh báo và gần như cũng chẳng có lý do.

Chỉ giống như bất cứ con quái vật nào khác.

Thông Tin Chung

Tên:

Loài: Mimic (Hạ cấp)

Giới tính: Không có

Tuổi: 2 tháng

Hội:

HP: 264/264 (+0.4/s)

MP: 170/170 (+0.3/s)

Chỉ Số

STR: 44 DEX: 48 AGI: 36

END: 44 INT: 35 WIS: 39

LCK: 4

Thông Tin Nghề

Tên Cấp Độ Tiến Trình

Mimic - 15 - 27%

* Danh Sách Kỹ Năng*

Tên Cấp Độ Thông Thạo

Assassination (Ám Sát) - 4 - 29%

Stealth (Lén Lút) - 3 - 11%

Storage (Kho Chứa) - 2 - 50%

Shapeshift (Thay Đổi Hình Dạng) - 3 - 65%

Cadaver Absorption (Hấp Thụ Xác Chết) - 1 - 0%

Sword Mastery (Thông Thạo Kiếm Thuật)- 5 - 2%


Team Just T

Bạn đang đọc Everybody Loves Lagre Chests của Exterminatus
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.