Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Là một cô gái bình thường nhưng đánh bại toàn bộ luyện thể cảnh của doanh địch (Thượng)

Tiểu thuyết gốc · 1722 chữ

Về đến phủ, Lão Bạch không ở lại mà vội vã đi đâu đó, Thu Hằng đã khóc ngất trên lưng hắn, hắn vội đặt nàng xuống giường rồi rời đi. Lúc về mặt hắn như đưa đám, chắc là thất tình. Thu Hằng tỉnh dậy, nàng ngồi buồn bên cạnh cái bàn gỗ, cảm giác mất mát thứ gì đó rất quan trọng. Hai ngày nay nàng đã khóc rất nhiều, chuyện xảy ra quá đột ngột nàng không kịp chuẩn bị tinh thần gì cả. Cảm giác như vừa qua một giấc mơ và hôm nay Vĩnh sẽ đến đón nàng đi chơi.

Nàng nhớ lại lúc mà mới chuyển đến thôn Xuôi Ngành, cha mẹ vẫn còn sống, có một chàng thanh niên to cao vạm vỡ hay rủ nàng đi chơi. Nào là câu cá, đi thả diều, đi bắt dế, rồi những lần vào rừng hái quả, bẻ măng. Đúng, nàng là một cô bé ham chơi, là một cô nàng tính trẻ con, nhưng Vĩnh luôn nhường nhịn, chiều chuộng. Tính trẻ con nên nàng hay dỗi, mỗi khi như vậy thì Vĩnh đi mua kẹo, nhận kẹo, hết dỗi nàng lại dính y như sam. Lúc đó nàng mới mười lăm tuổi nào đã biết yêu là gì, rồi ba năm qua đi, nàng từ một cô bé bướng bỉnh, nghịch ngợm thành một cô thôn nữ hiền thục, dịu dàng. Từ năm đó hai người thân lại càng thân, hẹn hò như bao đôi lứa khác, cũng thưởng nguyệt điểm tinh. Khi mà mẹ mất vào năm nàng hai mươi tuổi cũng là Vĩnh dỗ dành nàng, rồi khi cha nàng lên kinh thành sống những ngày tháng biên giới với giết chóc máu tanh. Nàng muốn làm dâu nhà Vĩnh nhưng cha nàng không đồng ý. Trước khi rời đi ông để lại một câu:   - Con gái, con còn có trọng trách vô cùng lớn lao đừng vì tư tình nhi nữ mà ảnh hưởng đến đại sự. Con cứ luyện tập tốt những gì ta đã dạy, khi nào ta trở lại sẽ tính đến chuyện hôn sự của con.

Rồi năm năm nữa qua đi, quanh nhà nàng trồng đầy hoa, vườn hoa này là nàng cùng Vĩnh trồng, tình cảm giữa hai người không hề nhạt đi mà càng thêm mặn nồng. Một ngày, Thu Hằng cứu được một tu giả, cứu hắn xong rồi thì hắn chẳng rời đi mà cứ ở lì ăn chực hơn một năm cho đến khi việc này diễn ra. Nhìn thức ăn trên bàn, nàng sực nhớ ra một người vô cùng quan trọng mà nàng quên mất, đó là...Lão Bạch người giống như em trai của nàng. Lúc này trời cũng đã tối, kinh đô không mưa, mưa trên áo nàng cũng đã khô, bước nhanh ra cửa, ngoài cửa có hai binh sĩ khi thấy nàng thì cúi đầu chào.

- Dương tiểu thư!

Nàng cũng không để tâm lắm, chỉ là gật đầu đáp lễ rồi chạy nhanh đi tìm nhà bếp. "Nó vì cứu mình và anh Vĩnh mà suýt nữa thì mất mạng, vậy mà mình chẳng hỏi han gì lấy một câu. Chắc giờ nó buồn lắm, nó giận mình lắm". Nàng tự trách, trong lòng nàng bây giờ rất rối nhưng nàng đang cố bình tĩnh lại. Lão Bạch rất thích nấu ăn nên nơi đầu tiên tìm đến là nhà bếp. Tòa phủ đệ này hướng đông nam, vậy vị trí nhà bếp tốt nhất là hướng đông nam. Nhưng khi Thu Hằng đến tìm thì không thấy ai, bếp vẫn nóng nói rõ mới dùng cách đây không lâu. Nàng nhớ có lần ra vườn trồng hoa từ sáng không ăn gì, đến trưa bụng đói meo nên vào bếp định nấu thứ gì đó thì trên bàn ăn tỏa ra mùi thơm của thịt kho tàu. Nàng không biết là ai đã nấu món này, hỏi Lão Bạch thì hắn chối đây đẩy rồi bảo là anh Vĩnh nấu. Hôm khác, nàng rình được hắn đang loay hoay trong bếp, lần này thì hết chối, từ đó nàng bắt hắn nấu cơm thay tiền ở trọ. Hắn nấu rất ngon nên nàng mới làm vậy, hai người giống như chị em ruột vậy chẳng giống người ngoài chút nào. Thu Hằng bước ra bếp, vốn dĩ muốn hỏi hai tên thủ vệ rằng lão đệ ở đâu nhưng lại thôi vì hắn muốn hai tên đó nói thì họ đã nói rồi, không cần nàng hỏi. Nhưng nơi nàng không ngờ nhất là ngoài sân, thấy một nam tử vạm vỡ cơ bắp cuồn cuộn, cao khoảng một trượng(3,33m) đang ngồi uống rượu, mùi cá om dưa không lẫn vào đâu được. Thấy cảnh này Thu Hằng bỗng mỉm cười, chàng trai này cho nàng cảm giác như đang ở cùng với em trai vậy, nếu như ai không biết sẽ nghĩ họ là chị em ruột thật sự.

- Chị tỉnh rồi sao, ngồi đây uống với em vài ly.

Dường như hắn biết nàng đến mặc dù không cần ngoảnh lại. Đây quả là nói thừa, đường đường Sáng Thế cảnh lại không phát hiện ra một cái người phàm sao. Nói là ly nhưng hắn đang đổ đầy rượu vào hai cái bát. Thu Hằng ngồi xuống, mùi rượu thơm nồng tỏa khắp mặt, nàng cảm giác các kinh mạch cũng như lỗ chân lông đang nở ra.

- Nào, em mời bá một bát, uống vì tình tỷ đệ thân thiết chúng ta. Cạn!

Hai người chạm chén uống một hơi. Thu Hằng mới nhấp môi thôi mà tí phun ra ngoài nhưng vẫn cố uống vào, dù gì thì đây cũng là chén đầu tiên nàng uống với lão đệ. Nếu như bây giờ mà phun ra thì mất hình tượng quá nên dù khó uống nhưng vẫn cố uống hết. - Chị đến muộn, tự phạt một bát! Đây để em rót cho bá!

Lão Bạch lại rót đầy hai bát, lại uống hết một bát nữa, lúc này hai má Thu Hằng đã ửng hồng, nàng đã có chút say.

- Bây giờ, đồng khởi một bát nữa!

- Sao mày bắt chị uống lắm thế!

- Đã ai nói với chị rằng khi chị uống rượu trông rất xinh không.

- Mày không phải khen, chị thừa biết chị xinh rồi, dù uống hay không vẫn xinh bình thường.

- Để em nói chị nghe, rượu này là rượu cấp bậc Sáng Thế cảnh đấy, trong phủ này chưa ai uống được với em qua một bát cả. Phải công nhận rằng tửu lượng của chị cao thật, uống đến bát thứ hai rồi mà vẫn chưa xi nhê gì.

- Nếu bây giờ chị uống thắng em, sẽ có quà.

- Được! Uống thì uống!

Sau bao phen người xui kẻ chối thì Thu Hằng đưa ra quyết định, ngồi uống với thằng em đến sáng, ai say trước người đó thua.

- Mà để chị xem thương thế ra sao nào!

- Em không sao!

Nàng kiên quyết xem thương thế của Lão Bạch thế nào, không cho hắn cãi lại. Cởi áo ra, trên áo đầy máu nhưng vì áo màu đen nên không ai nhìn ra được. Một vết đao tràn ngập phá hoại lực đang nằm trên ngực Lão Bạch, nàng lấy thuốc cầm máu ra, tuy là phàm dược nhưng công hiệu rất mạnh. Vết trên trán thì không đáng lo, đáng lo nhất là nội thương, ăn một đòn như vậy, xương cốt có phần rạn, kì kinh bát mạch cùng lục phủ ngũ tạng bị tổn thương nghiêm trọng. Nàng giở ra một đan phương cổ có ghi chép về chữa nội thương cho Sáng Thế cảnh. Đây không phải là lần đầu hắn được một người con gái chữa thương cho, nhưng cảm giác vẫn rất hồi hộp, khó mà diễn tả tâm trạng lúc này. Hai người lại uống rượu tiếp, bấy giờ hắn bỗng thở dài than vãn.

- Chị Hằng!

- Sao thế em?

- Có phải em sống quá máu lạnh nên cô ý không còn thích em nữa, luôn trốn tránh em không?

- Có phải em quá tàn độc, giết chóc dẫn đến cô ý dần trở nên sợ hãi em, không còn yêu như lúc mới quen nữa!

- Chị không nghĩ cô người yêu em nó như vậy đâu, chị cũng là con gái chị hiểu mà!

Nói xong nàng không quên gắp cá lia lịa. Nàng đổ rượu ra bát, từng bát từng bát đổ ra uống cạn. Lão Bạch lấy ra một cây sáo, trước ánh trăng thổi một khúc nhạc. Nhạc hết, cất sáo, quay lại bàn thì thấy Thu Hằng đang nằm gục tại bàn vì uống say. Hắn qua bế nàng vào giường, trước khi rời đi, hắn đứng ngắm nàng một lúc lâu.

- Chị xinh thật, nhưng đáng tiếc không yêu được cũng như không làm lông được, chỉ có thể ngắm xuông thôi.

Quay ra bàn rượu, cầm bình rượu lên thì phát hiện cái giai nhân kia uống hết rượu của hắn.

- Mịa, cái mỹ nhân kia uống hết rượu của mình rồi! Thảo nào đang tâm sự thì ả lăn đùng ra ngủ, thì ra là uống hết vò rượu của ta rồi.

Lấy ra một vò rượu lại rót ra bát.

- Giai nhân đi ngủ rồi, uống rượu một mình không thấy buồn sao?

Một cái hắc y nhân bước ra, mà đúng hơn là một đầu chó mực, chẳng qua là khoác áo choàng đen có mũ tạo cảm giác thần bí. Lão Bạch sửng sốt, đầu chó đen này đến lúc nào hắn không hay, cảnh giới sâu không lường được, mặc dù quen biết nhưng hắn vẫn luôn đề phòng nó.

- Có, buồn nhưng vẫn uống! Lão Bạch lạnh lùng đáp lại

- Mà trong thời gian sắp tới, ta muốn ngươi cho chị ý chút hành.

- Sao lại là cẩu gia?

- Ngươi cảnh giới sâu không lường được, ta đánh không lại, như vậy diễn chị ý mới tin.

- Thôi được, Bạch đế tử đã có lời thì cẩu gia sẽ đi chuẩn bị.

Nó giơ móng, vẽ một vòng tròn rất lớn, đi vào thì nó biến mất như bốc hơi vậy.

Bạn đang đọc Em nguyện làm một người bình thường để bên anh sáng tác bởi tựhuyềnvăn

Truyện Em nguyện làm một người bình thường để bên anh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tựhuyềnvăn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.