Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cậu còn yêu không?

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

Cuộc gọi kết thúc, căn phòng không còn tiếng nói chuyện, chỉ còn âm thanh hỗn loạn phát ra từ tivi. Chương trình hài vẫn đang được chiếu, nhưng... Bối Na không còn cảm thấy vui vẻ khi xem nó nữa.

Ngón tay thon dài liên tục bấm nút chuyển kênh trên chiếc điều khiển. Từng kênh, từng kênh lần lượt lướt qua màn hình trước mặt. Từ phim truyền hình cho đến chương trình ca nhạc, các show diễn của người nổi tiếng,... tất cả đều không thể làm cô hài lòng.

Thật là tẻ nhạt...

Ngón tay lại một lần nữa khẽ động, lần này Bối Na dứt khoát tắt luôn tivi. Nhìn màn hình tối đen trước mặt, cô ngây ngẩn một lúc. Đôi môi xinh đẹp xuất hiện một nụ cười tự giễu.

Bối Na ơi là Bối Na, mày làm sao thế? Có liên quan gì chứ? Anh ta trở về... thì... có liên quan gì đến mày chứ...

"Haizzzzz."

Một tiếng thở dài nặng trĩu tâm tư được phát ra. Vỗ nhẹ cái đầu còn đang ngây ngốc, Bối Na vào phòng ngủ lấy máy tính.

Cô cần phải làm việc. Cô không thể để bản thân như thế này được, còn có rất nhiều việc phải xử lí.

Bối Na ngồi trên giường hoàn thành nốt bản báo cáo còn đang dang dở. Tiếng gõ bàn phím lạch cạch phát ra đều đều. Trong lúc này, chỉ có công việc mới có thể khiến cô tỉnh táo lại.

Cô chính là như vậy, khi không muốn nghĩ tới một việc gì đó, cô sẽ tìm đến công việc, tự làm cho bản thân mình thật bận rộn.

Những cơn gió đầu mùa se se lạnh nhẹ thổi vào phòng, mái tóc dài xõa trên lưng Bối Na khẽ lay động. Bầu không khí tĩnh lặng mà nhẹ nhàng dần được lan tỏa...

Bầu không khí ấy cứ tiếp diễn cho đến khi người con gái ngồi trên giường đột nhiên đứng dậy, bước ra khỏi phòng.

Cổ họng khô rát, Bối Na vào bếp rót cho mình một cốc nước. Khi miệng cốc còn chưa kịp chạm vào môi thì chuông cửa bất ngờ reo lên từng đợt.

Đặt cốc nước lên bàn ăn, Bối Na nhanh chân chạy ra mở cửa. Cánh cửa vừa mở, cô đã thấy Hân Vân đứng vẫy tay, nhe răng ra cười với cô, tay kia của cô ấy còn xách theo một cái cặp lồng.

" Sao cậu lại tới đây?" Bối Na nghiêng người để Hân Vân bước vào.

Vừa thay dép đi trong nhà, Hân Vân vừa chu môi lên trả lời:

" Còn không phải là vì cậu sao?" - Tuy Bối Na đã nói là không sao nhưng cô vẫn chưa thấy yên tâm, ngồi ở nhà một lúc thì quyết định đến đây.

" Cậu ăn trưa chưa, mình có mua gà hầm hạt dẻ mà cậu thích này." Hân vân lắc lư chiếc cặp lồng đang xách trên tay.

Nghe hỏi vậy, Bối Na giật mình liếc nhìn đồng hồ treo trên tường. Trời ạ, vậy mà đã sắp hai giờ chiều rồi, cô còn nghĩ bây giờ mới 11 giờ cơ. Thời gian trôi qua thật nhanh, cô còn chưa kịp làm gì mà đã sắp hết ngày rồi. Bàn tay ngượng ngùng đưa lên vuốt vuốt tóc, Bối Na nở một nụ cười rất chân chó với Hân Vân.

Thấy phản ứng này của cô bạn, Hân Vân liếc mắt lườm một cái sắc lẹm rồi trực tiếp đi thẳng vào phòng bếp. Nhìn xem, nhìn xem, vậy mà cô ấy còn nói mình không sao đấy...

Lấy một cái bát, múc từng muỗng gà hầm hạt dẻ ra, hương thơm của nó nhanh chóng bay khắp phòng.

Lúc này, Bối Na mới thực sự cảm thấy đói bụng. Cắn một miếng hạt dẻ vàng ươm, vị bùi bùi, ngọt ngọt của nó khiến cô cảm thấy rất thỏa mãn, đôi mắt sáng híp lại.

Vì Hân Vân đã ăn trưa rồi nên nguyên một bát gà hầm hạt dẻ này đều dành hết cho Bối Na. Trong lúc cô đang chăm chú ăn từng miếng thịt gà thì Hân Vân ngồi đối diện dùng ánh mắt dò xét để nhìn cô.

Mới đầu Bối Na không để ý, nhưng khi ngẩng đầu lên, cô bắt gặp bộ dạng muốn nói lại thôi của cô ấy thì cảm thấy khó hiểu:

" Sao thế? Cậu có chuyện gì muốn nói sao?"- Bối Na nghiêng nghiêng đầu hỏi.

Hân Vân thấy bản thân bị nhìn thấu thì bối rối quay đi, đắn đo một lúc cô ấy mới cất tiếng:

" Cậu có còn yêu anh ta không?"

Nghe thấy câu hỏi trực tiếp này, động tác ăn của Bối Na hơi ngừng lại một chút. Đương nhiên cô hiểu" anh ta" trong lời nói của Hân Vân là ai. Mí mắt khẽ cụp, Bối Na dùng đũa gẩy gẩy hạt dẻ trong bát.

Còn yêu không sao? Cô cũng đã tự hỏi bản thân mình câu này không biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào đáp án cũng chỉ có một.

Ngẩng đầu lên, đôi mắt Bối Na nhìn thẳng vào người đối diện, trong đó có sự dứt khoát và kiên định không thể xoay chuyển.

" Mình đối với Đường Ngôn đã không còn cảm giác gì nữa. " - Từng câu từng chữ được cô thốt ra một cách rõ ràng.

Đúng vậy, cô đã không còn cảm xúc gì nữa rồi. Nếu có, thì đó cũng là chút vương vấn, hoài niệm một thời thanh xuân đã qua.

Hân Vân không nói gì, chỉ im lặng nhìn Bối Na. Có lẽ, cô ấy đang suy xét tính chân thật trong lời nói ban nãy.

Qua một lúc, cái đầu nhỏ của Hân Vân mới khẽ gật.

" Tiểu Na, dù có thế nào thì mình vẫn sẽ ủng hộ cậu, hy vọng cậu có thể đưa ra những quyết định thật tốt cho bản thân. " Vừa nói Hân Vân vừa đưa tay nắm chặt lấy bàn tay Bối Na.

Nghe thấy những lời này, trong lòng Bối Na không khỏi dâng lên một tia cảm động. Có lẽ, trên thế giới này, chỉ có bố mẹ và cô bạn thân này mới thực sự quan tâm đến cô.

Gật gật đầu coi như đã trả lời Hân Vân, Bối Na lại tiếp tục vui vẻ xử lí nốt chỗ gà còn lại trong bát.

                                                                ****

Lại một tuần làm việc mới bắt đầu, Bối Na dậy sớm sửa soạn quần áo, giải quyết qua loa bữa sáng rồi đi làm. Như thường lệ, cô vẫn đến công ty bằng tàu điện ngầm. Chung cư mà Bối Na đang ở rất gần với ga tàu điện, nên vì vậy mỗi tháng cô tiết kiệm được không ít tiền cho việc đi lại. Đối với điều này, Bối Na cảm thấy rất hài lòng. Hơn nữa, với một nhân viên văn phòng như cô thì đi bộ mỗi ngày rất tốt cho sức khỏe.

Vì hôm nay đi sớm nên lúc đến công ty thời gian của Bối Na rất dư giả,cô đi thẳng đến chỗ thang máy mà không cần phải xếp hàng như mọi khi. Cửa thang máy vừa mở, bên trong đã có vài đồng nghiệp nữ ở các phòng bên.

Gật nhẹ đầu coi như chào hỏi, Bối Na lặng lẽ đứng một góc trong thang máy. Bên tai cô là những lời tán gẫu của các đồng nghiệp.

" Các cô biết không, Lâm Nhã ở phòng tài chính vừa mới được thăng chức lên làm thư kí giám đốc đấy." - Đồng nghiệp giáp khơi chuyện.

" Thật sao, liệu có nhầm lẫn gì không thế?" - Đồng nghiệp ất kinh ngạc hỏi.

" Hừ, còn có thể nhầm lẫn được sao, thông tin này cả phòng tài chính chúng tôi đều biết rồi." Lại một đồng nghiệp nữa lên tiếng, trong giọng nói của cô ta không giấu nổi vẻ miệt thị và khinh bỉ.

" Thấy chưa , từ khi cô ta bước chân vào công ty tôi đã biết cô ta là một con hồ ly tinh rồi."...

Tiếp đó là một tràng những lời nói xấu không chút kiêng nể, mỗi người nói một câu khiến thang máy thoáng chốc trở nên ồn ào.

Bối Na chỉ lặng im, không tham dự vào câu chuyện của họ. Lâm Nhã này cô cũng đã nghe qua, những tin đồn xấu về cô ta thì nhiều không đếm xuể. Thỉnh thoảng đồng nghiệp trong phòng ban của cô cũng bàn tán về vấn đề này, nhưng những lúc như thế Bối Na thường sẽ chỉ yên lặng làm việc của mình. Chung quy cô cũng biết lời nào nên nói lời nào không.

Đến tầng mình làm việc, Bối Na nhanh chân bước ra khỏi thang máy, cánh cửa sau lưng mở ra rồi lại đóng, ngăn chặn tất cả những tiếng ồn còn đang phát ra.

Bạn đang đọc Hương Vị Tình Yêu sáng tác bởi nguyethasohoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyethasohoa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.