Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám sát thành công!

Phiên bản Dịch · 2405 chữ

-Tần Lập!

Lâm Đào nghiến răng nghiến lợi, ngữ khí cực kỳ lạnh lẽo nói:

- Chính là ngươi.. đã giết đệ đệ ta?

Trên thực tế, cảm tình giữa Lâm Đào cùng tên đệ đệ kia cũng không sâu sắc gì, thậm chí quan hệ còn có chút ác liệt. Chẳng qua, hiện giờ tên đệ đệ đáng ghét của hắn đã chết. Lâm Đào tự nhiên sẽ không để ý nói mấy câu hình thức, làm người ta cho rằng bọn họ là huynh đệ tình thâm.

Trên bầu trời, tĩnh mịch, không có một chút âm thanh, càng không nhận ra có dao động gì, yên tĩnh tới mức làm cho người ta cảm thấy áp lực.

Lúc này toàn đội ngũ hoàn toàn đừng lại, không ít người đang nhanh chóng xử lý hiện trường, còn có một số người cẩn thận dựa vào Lâm Đào, sợ hãi có người đột nhiên nhảy ra ám sát Lâm Đào.

Những người Vương tộc Tam Địa vốn vây giết ba người Hoắc Trung Võ ở xa xa, vẫn đang kịch chiến. Thực lực của đối phương làm bọn họ kinh ngạc, không ngờ nhiều người như thế, còn không thể nhanh chóng bắt lấy ba người này.

Bởi vì được lệnh phải bắt sống ba người, cho nên lúc các thành viên Vương tộc Tam Địa ra tay, ít nhiều có chút không buông tay chân được. Nhưng đây không phải lý do bọn họ vây lâu không công được, thành viên Vương tộc Tam Địa vây công ba người dần dần trở nên có chút nóng nảy, ra tay không lưu tình nhiều nữa, thầm mắng nếu thật sự không được thì giết hai người, lưu một người sống là được rồi.

Tin rằng bên trên cũng sẽ không trách tội bọn họ, dù sao đây là chiến đấu người chết ta sống, ai tay chân mềm thì sẽ bị giết chết.

Lâm Đào híp mắt, bóng ảnh Ma Thần sau lưng cũng híp mắt theo, đánh giá vùng trời cao.

Ở giữa đoàn người hộ vệ Lâm Đào, có rất nhiều lão già bề ngoài hết sức già nua. Những người này, đều là Thần Vương thực lực đạt tới hóa cảnh, nhưng thọ nguyên bọn họ không còn nhiều, thuộc về nhân vật lão thần trong Vương tộc Tam Địa, không có hy vọng thắng cấp cảnh giới Đế vương. Nhưng ngày tháng tích lũy, để cho năng lượng trong cơ thể các lão già này vượt xa Thần Vương bình thường không thể sánh kịp.

Cho nên mới nói, mỗi Thánh địa đáng sợ nhất chính là đoàn người bọn họ. Thọ nguyên không nhiều, tự nhiên sẽ không quan tâm sống chết, hơn nữa năng lượng trong cơ thể vô cùng hùng hồn mênh mông như biển, đánh lên thì có gan liều mạng. Dù là người thực lực cao hơn bọn họ một chút, cũng sẽ không tùy tiện khiêu khích những tồn tại này.

Còn lúc này đây, lớp nhân vật lão thần như thế lại có tới mấy chục người!

Dù là Thú Vương gặp phải, cũng sẽ cảm thấy đau đầu, không dám tùy tiện trêu chọc.

Hiện giờ, những nhân vật lão thần này đều thả ra thần thức, tra tìm nơi Tần Lập có thể ẩn thân. Lúc nào cũng có hư ảnh Ma thần khổng lồ vung vây vũ khí trên bầu trời, ngoại trừ xé hư không ra từng vết rách, không có tác dụng nào khác.

- Tần Lập! Người là tên tiểu nhân vô sỉ, ngay cả dũng khí đối diện ta cũng không có hay sao? Người ứng vận, ta thấy ngươi là một kẻ gian tặc không có gan mà thôi!

Lâm Đào uy phong lẫm liệt đứng trên xe ngựa hét lớn:

- Ngươi chỉ là một tên phế vật!

- Ha ha, vậy sao?

Một tiếng nói hết sức đột ngột, vang lên ngay trước mặt Lâm Đào.

- Lớn mật!

- Tiểu tử muốn chết!

-Điện hạ mau lui lại!

- Điện hạ cẩn thận!

Theo tiếng nói này vang lên, đám nhân vật lão thần Vương tộc Tam Địa liền như mèo bị dẫm phải đuôi, sợ đến mức nháy dựng lên, trên người như bốc lên một cỗ khí lạnh tràn khắp toàn thân.

Lúc nào mà Tần Lập tới được trên xe ngựa, đồng thời đứng trước mặt Điện hạ?

Những ý niệm này chỉ sinh ra trong nháy mắt chớp giật trong đầu, không chờ bọn họ làm ra phản ứng tiếp theo, Tần Lập một kiếm đâm xuyên qua trái tim Lâm Đào, vẻ mặt bình tĩnh nhìn ánh mắt Lâm Đào tràn ngập kinh hãi, nói:

- Bất luận thế nào, ngươi cũng không trốn khỏi số phận phải chết, kỳ thật ngươi chỉ là một tên rác rưởi!

Tần Lập nói rồi, tiện tay rút ra Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm, quay sang đám nhân vật lão thần Tam Địa đang đại ra, mỉm cười quái dị. Vận hành Hành Tự Quyết, thân hình nháy mắt biến mất trong không khí

Muốn hỏi vì sao những nhân vật lão thần này không lập tức công kích Tần Lập, đó là bởi vì vị trí Tần Lập đứng quá gần Lâm Đào!

Dù là bọn họ trơ mắt nhìn Lâm Đào bị Tần Lập một kiếm xỏ xuyên trái tim, nhưng các lão già này cũng không dám xông lên. Ai có thể gánh chịu được tội danh đánh giết vương tử?

Không ai gánh nổi!

Cho nên, cứ thế trơ mắt nhìn Tần Lập biến mất, sau đó mới có người điên cuồng gào thét, đuổi theo sau.

Trước khi bóng người Tần Lập biến mất, mũi chân nhún lên chiếc xe Kim Giác Thiên Mã xa hoa này, thùng xe lập tức vỡ thành nhiều mảnh. Vách thùng xe vô cùng cứng rắn, sau khi vỡ vụn liền văng ra tứ tán!

Giống như vô số lưỡi dao sắc bén, lao về phía đám người bất ngờ không kịp phòng ngự, lập tức liền có rất nhiều người bị thương, phát ra tiếng kêu thảm thiết. Bên trong xe, nữ tử dung nhan kiểu mị kia mắt thấy thi thể Lâm Đào ngã xuống, té ngay trước mặt mình, phát ra một tiếng thét chói tai kinh thiên động địa.

Chỉ là không đợi nàng thét xong, đã bị một người nhân vật lão thần một kiếm đâm thủng yết hầu, trợn to mắt, không thể tin được ngã xuống mà chết, đến chết cũng không biết vì sao mình bị giết.

- Yêu nữ làm hỏng việc đáng chết!

Người nhân vật lão thân kia ra tay giết nữ tữ này oán hận nói, Lâm Đào ở trong xe làm chuyện hoang dường như thế, làm sao giấu được những người nhân vật lão thần này, vốn bọn họ cũng không cảm thấy gì, bọn họ cũng từng trẻ tuổi, cũng từng hoang đường.

Nhưng hiện giờ Lâm Đào đã chết, không tìm được người chịu tội thay bọn họ, tự nhiên phải lập tức trút giận. Nếu không có yêu nữ đáng chết này dính vào, Lâm Đào làm sao lại có tinh thần hoảng hốt, bị người ta tới bên cạnh cũng không thể phát hiện?

Nên biết rằng Lâm Đào cũng là một cường giả Thánh Chủ giai đoạn thứ ba đó!

Theo Tần Lập ám sát thành công, ba người Liễu Tiếu Vân bên kia đều triển khai bí thuật, đầu tiên là điên cuồng công kích một trận không muốn sống, sau đó đều bỏ trốn mất bóng.

Thẳng đến lúc này, thành viên Vương tộc Tam Địa vây công ba người bọn họ còn chưa rõ đã xảy ra chuyện gì. Thẳng đến khi ba người bỏ chạy, bọn họ chả biết ra sao đuổi theo đội ngũ đi trước đã hạ xuống mặt đất, mới cực kỳ hoảng sợ phát hiện vương tử Điện hạ lại bị người ta ám sát.

Toàn bộ đội ngũ đón đâu Vương tộc Tam Địa thành một mảnh hổn loạn. Một lát sau, người đuổi theo Tần Lập sắc mặt tái mét, vẻ mặt suy sụp trở về, bọn họ không đuổi theo được.

-Chết tiệt!

Một người nhân vật lão thần phẫn nộ rít gào một tiếng, một kích đánh sụp một ngọn núi bên cạnh, gây ra một trận chim bay cá nhảy hoảng loạn.

- Hiện giờ làm sao đây?

- Đúng thế. Điện hạ đã bị ám sát, bây giờ làm thế nào?

- Tìm Thú Vương đòi người!

- Đúng, tìm Thú Vương đòi người! Nếu không phải hắn ta che chở Tần Lập, Tần Lập kia làm sao có thể ám sát Điện hạ?

- Nếu như Thú Vương không chịu giao người, chúng ta dứt khoát diệt bộ tộc Thú Vương cho xong!

Có người trẻ tuổi lên tiếng.

- Câm miệng!

Một vị Thái thượng trưởng lão sắc mặt tái mét nói:

- Các ngươi thật sự cho rằng bằng mấy người chúng ta có thể diệt bộ tộc Thú Vương hay sao? Hồ đồ!

Mọi người đều ngậm miệng lại, sắc mặt rất khó coi.

Đường đường vương tử con dòng chính Tam Địa, ở trước mắt bao người, ngay trước mặt nhiều nhân vật lão thần bọn họ. Thần Vương hùng mạnh, lại bị người ta ám sát. Hơn nữa, trước đó bọn họ còn từng nghĩ tới sẽ có người chặn giữa đường ám sát, nhưng vẫn không hề phòngbị.

Tuy nói bọn họ trở về Tam Địa cũng sẽ không bị trách phạt gì, nhưng lúc này coi như triệt để mất hết mặt mũi. Sợ rằng không tới bao lâu, sẽ truyền khắp toàn cỏi Thần Vực.

- Được rồi, chúng ta đi tới Thú Vương Cốc!

Một vị Thái thượng trưởng lão trầm mặc một lát, đột nhiên lên tiếng.

Mọi người đều rất kinh dị, Điện hạ đã bị người ta ám sát rồi. còn đi Thú Vương Cốc làm gì?

Thái thượng trưởng lão nhìn một vòng quanh mọi người, ngữ khí lạnh lẽo nói:

- Công chúa Thú Vương đã là người Vương tộc Tam Địa chúng ta. Như vậy, bất luận Điện hạ sống hay là chết, cũng là thế!

Thái thượng trưởng lão nói ra những lời này, mọi người đầu tiên là ngẩn ra, tiếp đó đều hiểu được, rất nhiều người trong lòng thầm khen, gừng càng già càng cay!

Thái thượng trưởng lão làm như thế, rõ ràng là quét sạch mặt mũi gia tộc Thú Vương Nhất Địa, cũng có thể tìm lại ít nhiều mặt mũi Vương tộc Tam Địa. Đến lúc đó, mọi người tự nhiên sẽ cười nhạo gia tộc Thú Vương Nhất Địa quá yếu đuối.

Kỳ thật đây chỉ là Vương tộc Tam Địa tự kéo quân làm cờ mà thôi, người sáng mắt tự nhiên sẽ biết xảy ra chuyện gì, người không rõ, sẽ vĩnh viễn không hiểu được.

- Hơn nữa, tin tức Điện hạ bị hại mà chết, không ai được truyền ra. Nếu bị ta biết ai truyền tin tức này ra, ta muốn mạng hắn!

Thái thượng trưởng lão nhìn thoáng qua mọi người, sau đó nhàn nhạt nói:

- Đi đón dâu thôi!

Tuy rằng trong lòng nhiều người đang suy nghĩ, Tần Lập có thể sẽ thả tin tức này ra hay không. Nhưng chuyện đã tới bây giờ, đã không phải bọn họ khống chế được nữa, chỉ có thể tiếp tục kéo mười lăm còn Kim Giác Thiên Mã tiếp tục tiến tới Thú Vương Cốc.

Theo Tần Lập nghĩ, nếu vương tử Vương tộc Tam Địa đã chết, vậy chuyện hôn sự này tự nhiên thành phế thải. Lại không ngờ tới, đám Thái thượng trưởng lão Vương tộc Tam Địa vì che giấu mình vô năng, lại làm ra quyết định thế này.

Lúc này, Tần Lập đã tới chỗ truyền tống trận cách đây mấy vạn dặm, hẹn sẵn Diệp Tử Kỳ gặp mặt ở chỗ này.

Lấy Thiên Lệ Thủy, Diệp Tử Kỳ không nói với Hoắc Trung Võ cùng Liễu Tiếu Vân, bởi vậy sau khi Hoắc Trung Võ cùng Liễu Tiếu Vân thoát đi thành công, trực tiếp hư không hoành độ quay về gia tộc mình hồi báo.

Dù sao, chuyện tham dự ám sát một vương tử Thánh địa, không phải chuyện nhỏ. Dù là Thánh địa phía sau bọn họ có mạnh mẽ thế nào, có không thích nhìn người Vương tộc Tam Địa ra sao, cũng sẽ không trắng trợn lộ liễu xé rách mặt mũi. Bởi vậy, trong thời gian này bọn họ chuẩn bị làm chuyện thật thấp, trở về về đến gia tộc thành thành thật thật bế quan tu luyện một trận.

Lúc Diệp Tử Kỳ tới gặp Tần Lập, đã là ngày hôm sau. Tần Lập còn có chút kinh ngạc vì sao Diệp Từ Kỳ lại tới trễ, chỉ là Diệp Tử Kỳ nói một lời, lại làm Tần Lập trợn mắt há mồm. tiếp đó nổi trận lôi đình.

Vương tộc Tam Địa, lại vẫn đón Linh Nhi đi!

Tuy rằng lúc đầu Tần Lập không nghĩ tới điểm này, nhưng Diệp Tử Kỳ vừa nói. Tần Lập liền hiểu được, không khỏi thống hận Thú Vương mềm yếu vô năng. Đó là nữ nhi thân sinh của ông ta đó! ông ta làm sao lại có thể trơ mắt nhìn nàng nhảy vào hố lửa được chứ?

Theo Diệp Tử Kỳ nói, người Vương tộc Tam Địa tới Thú Vương Cốc, nói rằng vương tư Điện hạ thân thể không khỏe, muốn trực tiếp đón Linh Nhi đi, Linh Nhi không chịu, đại náo Thú Vương Cốc, còn có mấy người cao tầng Thú Vương Cốc giúp đỡ Linh Nhi, bị Thú Vương hạ lệnh bắt lại, còn chém giết hai người.

Đến sau, Linh Nhi rơi vào đường cùng, chỉ có thể đi theo người Vương tộc Tam Địa. Thậm chí không ai chú ý tới đội Kim Giác Thiên Mã kéo xe của Vương tộc Tam Địa, chỉ còn lại có mười lăm con!

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac- Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 323

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.