Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thải Vân Phương!

Phiên bản Dịch · 2394 chữ

Tần Lập vừa nói ra, ba người ngồi đây đều kinh ngạc sững sờ tại chỗ. Tin tức này, thật quá mức kinh người!

Một khi truyền ra, sợ rằng sẽ lập tức dẫn tới một cơn sóng lớn nơi Thần Vực.

Đúng thế, gần như tất cả mọi người nơi Thần Vực đều biết sự tồn tại của cổ trận Thập Địa. trong đó tuyệt đại đa số đều rất rõ ràng: muốn phá Giới phi thăng, cần phải đi qua cổ trận kia.

Nhưng dù sao loại chuyện này cách đa số người quá mức xa xôi, cho nên sẽ có rất ít người suy nghĩ tới cổ trận này. Điều này cũng giống như ở Địa cầu Tần Lập kiếp trước, mọi người đều biết sự tồn tại của Mặt Trăng, cũng có rất nhiều thần thoại về Mặt Trăng. Nhưng có thể thật sự bước lên Mặt Trăng, cũng chỉ có mấy người mà thôi. Đại đa số những người Địa Cầu khác sẽ không nghĩ tới vấn đề sẽ có một ngày mình leo lên được tới Mặt trăng. Bởi vì, điều đó thật là không hiện thực.

Mấy người Liễu Tiếu Vân cũng thế, bọn họ tự nhiên biết tòa cổ trận siêu cấp to lớn ở Thập Địa, nhưng căn bản sẽ không nghĩ đến việc Thông Thiên Đại Đế lại là muốn sử dụng Tần Lập, bù đắp vào mắt trận cổ trận kia!

Nhưng sự thật không phải do bọn họ không tin thứ nhất là Tần Lập không cần phải lừa dối bọn họ, thứ hai chính là dựa theo Tần Lập giải thích, như vậy tất cả những hành động của Thông Thiên Đại Đế đã có thể giải thích được.

Thông Thiên Đại Đế rất căm ghét Tần Lập, thậm chí là có chút kiêng kỵ rất nhỏ. Bởi vì Tần Lập chẳng những là truyền nhân gia tộc Thần Vương, hơn nữa tốc độ tăng cấp của hắn cũng quá kinh người một chút. Nhưng vì để mình có thể phá Giới phi thăng, Thông Thiên Đại Đế chỉ có thể giữ lại không giết Tần Lập, từng bước bức bách Tần Lập tiếp tục nâng cao thực lực.

Như vậy kỳ thật có chút giống như nuôi hổ... Chẳng qua là Thông Thiên Đại Đế sẽ không sợ nuôi hổ thành họa mà thôi. Nhưng con mãnh hổ Tần Lập này, có thể cam tâm tình nguyện mặc kệ cho Thông Thiên Đại Đế tùy ý bố trí không?

Đáp án hiển nhiên là không!

Từ việc Tần Lập chém giết những người Vương tộc Tam Địa, có thể nhìn ra quyết tâm của hắn.

Bởi vậy, sau khi chấn kinh một lát, ba người Liễu Tiếu Vân liền trầm mặc một hồi. Mở lời trước tiên, là Diệp Tử Kỳ ít nói chuyện nhất, nàng bổng nói:

- Thì ra là thế, không ngờ là vậy, ta hiểu được rồi. Đã như thế, vì sao Tần công tử còn không tìm một chỗ trốn đi, còn làm việc nghênh ngang như thế, lẽ nào không sợ Thông Thiên Đại Đế phái người bắt công tử sao?

Liễu Tiếu Vân cùng Hoắc Trung Võ cũng nhìn Tần Lập, hiển nhiên đây cũng là vấn đề bọn họ muốn hỏi.

Nơi Thần Vực rất lớn, chín Thánh địa, mỗi một nơi đều rộng lớn hơn Giới Hạ rất nhiều, ở trong một thế giới khổng lồ như thế này, nếu muốn tìm được một người, trừ khi có gia tộc Thần Toán hỗ trợ, bằng không quả thật là mò kim đáy bể.

Tần Lập cười khổ nói:

- Hiện giờ ta không có bản lĩnh che đậy thiên cơ, ngay cả người Tam Địa cũng có thể thông qua gia tộc Thần Toán tìm được vị trí chính xác của ta. Các ngươi cho rằng, Thông Thiên Đại Đế sẽ không làm được hay sao?

Ba người đều trở nên im lặng, Tần Lập nói đúng là sự thật, Thông Thiên Đại Đế căn bản không cần đích thân ra tay, những cường giả dưới trướng hắn cũng có thể dễ dàng tìm được Tần Lập.

Cho nên mới nói, trốn chỉ là vô dụng!

- Thế nhưng Tần huynh đệ ở một nơi thế này, cũng quá rõ ràng đi chứ. Bất luận là Thông Thiên Đại Đế hay Vương tộc Tam Địa, hoặc các thế lực có ý xấu. bọn họ cũng sẽ không dễ dàng buông tha huynh đệ.

Liễu Tiếu Vân cau mày, sau đó nói:

- Nếu không, Tần huynh hay là theo chúng ta, Lục Địa Thất Địa hay là Bát Địa, tùy cho huynh đệ lựa chọn. Hơn nữa Tần huynh yên tâm, chúng ta sẽ không để Tần huynh có bất kỳ nguy hiểm gì. Kỳ thật chúng ta... chỉ muốn sau khi Thông Thiên Đại Đế phi thăng, có thể ổn định tài nguyên hiện có, như vậy là đủ rồi!

Trong lòng Tần Lập nghĩ: Nói tới, ba người này đều cực kỳ thông minh, bọn họ không sử dụng bất kỳ thủ đoạn cứng nhắc nào, ngược lại kết giao bằng hữu với mình, kéo gần quan hệ, sau đó lôi kéo mình từng chút.

Có thể nhìn ra được, giữa Lục Địa, Thất Địa cùng Bát Địa, hẳn là có quan hệ rất chặt chẽ với nhau, hoặc chính là đồng minh. Một cổ lực lượng mạnh mẽ như thế, sau khi Thông Thiên Đại Đế phi thăng, thậm chí có thể dễ dàng dao động căn cơ Lâm thị gia tộc. Hôm nay bọn họ chào mời mình, càng nhìn ra được dã tâm của bọn họ.

Cho nên, Tần Lập không lập tức đáp ứng, cười cười, nhàn nhạt nói:

- Đa tạ ý tốt của các vị, chỉ là trong thời gian ngắn, ta còn không thể rời khỏi Nhất Địa, về phần nói có kẻ đánh chủ ý tới ta, cứ để bọn họ tới là được. Nếu thật sự đến một ngày nguy khốn, ta sẽ cầu các vị bằng hữu hỗ trợ!

Sắc mặt Liễu Tiếu Vân thoạt nhìn có chút thất vọng nhàn nhạt, nhưng cũng bình thường. Dạng người như Tần Lập, thế lực nào không muốn lôi kéo?

Hoắc Trung Võ nhìn thoáng qua Liễu Tiếu Vân, cảm thấy hắn vẫn có chút nóng ruột, nhìn sang Tần Lập cười:

- Tần huynh đệ có chuyện gì, cứ việc lên tiếng là được, có thể hỗ trợ, chúng ta tuyệt đối không từ chối!

Tuy rằng Tần Lập biết rõ ràng tâm tư ba người bọn họ, nhưng cũng có vài phần cảm kích. Dù sao, bọn họ cũng không như những người khác, lựa chọn một con đường khác đối phó mình.

Kết giao bằng hữu, Tần Lập cũng rất vui lòng.

Thông Thiên Đại Đế phản ứng còn nhanh hơn cả Tần Lập dự liệu. Ngày thứ bảy sau trận chiến, đã truyền ra lời đồn: Thông Thiên Đại Đế phái tứ đại cường giả dưới trướng, tới bắt giữ Tần Lập!

Lý do rất đơn giản: Tần Lập tự ý tru giết quá nhiều thành viên Vương tộc Tam Địa, là tội không thể tha, đặc biệt ra lệnh tứ đại cường giả dưới trướng bắt giữ Tần Lập dẫn về Đế vương Cung ở Cửu Địa, tiến hành thẩm vấn, sau đó định tội Tần Lập.

Tin tức này vừa truyền ra, Tần Lập lập tức rõ ràng: Thông Thiên Đại Đế đã quyết định lấy mình bù đắp mắt trận!

Thoáng cái phái ra bốn cường giả uy danh hiển hách dưới trướng, rõ ràng là muốn bắt sống Tần Lập trở về.

Đồng thời còn có một tin tức làm cho đám người chờ đợi xem náo nhiệt hết sức hưng phán. Cường giả trẻ tuổi xuất thế ngang trời, cũng là người tranh đoạt danh hiệu người ứng vận với Tần Lập, sau khi nghe được Tần Lập còn đang ở Nhất Địa, lập tức thả ra lời nói muốn tới Nhất Địa khiêu chiến Tần Lập, xem ai mới là người ứng vận chân chính!

Ngay Lập tức, toàn cỏi Thần Vực bị hai tin tức này biến thành sôi trào. Nhất là Nhất Địa, cộng thêm việc công chúa Thú tộc sắp xuất giá, náo nhiệt rối tinh rối mù!

Vô số cường giả từ các Thánh địa khác đều đi tới Nhất Địa, muốn xem thử cường giả trẻ tuổi một kiếm chém giết mười mấy tinh anh Vương tộc Tam Địa là bộ dạng gì. Càng muốn tận mắt thấy được, trận chiến người ứng vận sẽ đặc sắc cỡ nào!

Một ngày, Diệp Tử Kỳ công chúa Lục Địa bỗng nhiên đơn độc mời riêng Tần Lập, đi Thải Vân Phường sản nghiệp danh nghĩa Vương tộc Lục Địa dùng bữa.

Thải Vân Phường là sản nghiệp Vương tộc Lục Địa, từ trước đến nay nổi danh mỹ vị. Món ăn làm ở nơi này, người ăn xong đều khen không dứt miệng.

Chẳng qua cái giá của Thải Vân Phường này, không phải người bình thường có thể thừa nhận nổi. Một bữa rượu thịt bình thường nhất ở chỗ này, con số Nguyên cần trả sợ rằng đủ cho một Thánh Chủ bình thường dùng tu luyện nửa năm.

Lầu một Thải Vân Phường, có tiền thì có thể vào. Kỳ thật không có tiền cũng vào được, chỉ là nếu muốn ăn quyt, vậy phải suy nghĩ xem mình có mấy cái mạng.

Lầu hai Thải Vân Phường, thì cần phải có địa vị thân phận đạt đến trình độ nhất định mới bước vào được. Như là các vương công quý tộc Thánh địa, hoặc là con cháu gia tộc siêu lớn, bọn họ mới có tư cách đi vào. Đương nhiên, giá cả lầu hai đắt hơn gấp đôi lầu một!

Đây là chuyện người chịu đánh kẻ chịu đau, vẫn là món ăn như nhau, người ăn ở lầu một là một cái giá, ăn ở lầu hai sẽ tăng gấp đôi. Đương nhiên, điều kiện lầu hai cũng tốt hơn lầu một nhiều lắm.

Ở trong mắt nhiều người, đây quả thật là hành vi cướp tiền. Nhưng cũng có không biết bao nhiêu người, tranh vỡ đầu cũng muốn đi vào lầu hai.

Về phần lầu ba, trên cơ bản sẽ không mở ra, trừ khi có nhân vật cao tầng các Thánh địa, con cháu dòng chính hạch tâm mới có tư cách bước vào. Món ăn lầu ba đã không thể dùng đắt đỏ để hình dung nữa, quả thật là giá ở trên trời, người bình thường không cần mơ tới.

Nhưng tất cả mọi thứ lầu ba đều toàn là thứ tốt nhất. Thị nữ xinh đẹp nhất, dụng cụ tốt nhất, nguyên liệu tốt nhất... ở nơi này, có thể hưởng thụ tất cả những đãi ngộ có mơ cũng không mơ tới.

Có Diệp Tử Kỳ là công chúa Lục Địa, Tần Lập tự nhiên được dẫn tới lầu ba. Dù là Tần Lập làm người hai đời, thấy qua rất nhiều tràng diện lớn, vẫn bị lầu ba xa hoa chấn động một chút.

Toàn lầu ba, thậm chí đã không thể dùng xa hoa để hình dung, đó là một loại khinh nhờn đối với nó!

Tùy tiện một cái ghế, cũng dùng Thần Mộc quý báu mấy chục vạn năm chế tạo thành. Tùy tiện một cái chậu cảnh, bên trong có thể là một gốc cổ dược, hoặc là thực vật hiếm thấy.

Núi giả tinh xảo sử dụng những tảng đá, hơi cảm nhận một chút, có thể cảm nhận được năng lượng sôi trào bên trong, toàn là Nguyên Thạch Thần Nguyên!

Ly vàng chén ngọc... căn bản không tìm được ở chỗ này. Những dụng cụ uống rượu, tất cả đều tạo hình bằng ngọc tủy tự nhiên, liền thành một khối, đẹp tới mức khó thở!

Chẳng qua mấy thứ này đối với Tần Lập mà nói, cuối cùng đều là ngoại vật. Ngược lại có mấy gốc cổ dược trong chậu cảnh, làm cho tròng mắt Tần Lập khẽ co rụt, bởi vì trên bí tịch đan phương có nhắc tới những cổ dược này.

Tần Lập theo Diệp Tử Kỳ dẫn đường, đi vào một phòng bao ở lầu ba. Căn phòng này cực lớn, phòng khách rộng mấy trăm thước vuông, cực độ xa hoa lộ ra một cỗ khí thế cuồng dã.

Diệp Tử Kỳ nhàn nhạt cười giới thiệu:

- Nơi này là một chỗ xa xỉ tới cực điểm, kỳ thật tiểu nữ cũng không thích nơi này cho lắm, chỉ là cũng chỉ nơi này làm ra món ăn danh tiếng nhất, cũng là sản nghiệp của nhà tiểu nữ. Cho nên đành bêu xấu, Tần công tử đừng khách khí, tùy ý là được.

Tần Lập mỉm cười ngồi xuống, cũng không biểu hiện ra chút cảm xúc bất an nào. Hai đời làm người, tâm tính Tần Lập tự nhiên vô cùng trầm ổn dù là bị xa hoa nơi này hấp dẫn một chút, nhưng đối với những ngoại vật này, Tần Lập cũng không coi trọng quá mức!

Không bao lâu, có thị nữ tuyệt sắc dọn rượu món ăn, rót đầy rượu ngon cho hai người. Rượu ngon thơm ngát, lan ra khắp phòng, Diệp Tử Kỳ nâng ly rượu nhìn Tần Lập mỉm cười:

- Tần công tử, cạn ly!

Tần Lập cũng cười nâng ly rượu, cười nói:

- Cảm tạ Tử Kỳ công chúa chiêu đãi.

Nói rồi, uống một hơi cạn sạch.

Diệp Tử Kỳ cười nói:

- Tần công tử gọi Tử Kỳ là được, người nhà tiểu nữ đều gọi như thế.

Tần Lập khẽ nhướng mày, cười cười, không nói gì, ăn một chút, sau đó nói:

- Mùi vị quả nhiên không tệ!

Diệp Tử Kỳ sắc mặt ửng hồng, liên tiếp mời rượu. Nàng không mở miệng nói mục đích mời Tần Lập, Tần Lập tự nhiên cũng sẽ không chủ động lên tiếng hỏi.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac- Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 384

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.