Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Muốn chiến thì chiến!

Phiên bản Dịch · 2391 chữ

Ngay khi Tần Lập cùng lão đầu bếp chuẩn bị xong trận bàn hư không hoành độ, chuẩn bị đi tới Đông Hoang, một lần nữa có người tới thăm Viêm Hoàng Sơn.

- Tần Lập, ngươi lăn ra đây nhận lấy cái chết cho ta!

Một tiếng quát to vang lên dưới Viêm Hoàng Sơn giọng nói hết sức thanh thúy, nghe như một thiếu nữ thanh xuân.

- Tần Lập, lăn xuống đây!

- Lăn xuống nhận lấy cái chết!

- Hôm nay là ngày chết của môn phái rác rưởi các ngươi!

Giọng nói này vừa xong, lại có không thiếu tiếng nói các cô gái vang lên

Không ít đệ tử trên môn phái Viêm Hoàng đều nhìn về phía dưới chân núi, có ánh mắt cực tốt liền thấy một thiếu nữ quần dài trắng tố nhã, dung mạo cực đẹp, chỉ là mặt như sương lạnh, đứng bên ngoài cấm chế Viêm Hoàng Sơn một thân sát khí xông thẳng trời mây.

Ở phía sau các nàng, còn đứng mười mấy nữ tử ăn mặc quần áo đủ màu sắc, bề ngoài đều trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng trên mặt mỗi người đều mang theo sát khí kinh người.

- Chẳng lẽ là tông chủ bội tình bạc nghĩa?

Có đệ tử môn phái Viêm Hoàng suy đoán.

- Đừng nói bậy, tông chủ làm sao là loại người này? Ta thấy là nữ nhân này theo đuổi tông chủ không được, yêu quá thành hận.

- Hai người các ngươi nói lung tung, nữ nhân này vừa nhìn là biết không có một chút quan hệ với tông chủ, người bên cạnh tông chủ có ai không mạnh hơn nàng? Ngươi xem nữ nhân này, muốn ngực không ngực, muốn mông không mông...

Đây là một đệ tử môn phái Viêm Hoàng rất hèn mọn nói.

- Mấy người các ngươi, đây là một chuyện rất làm người ta hưng phấn hay sao?

Tiếng nói của Tây Qua vang lên phía sau ba người.

Ba Đệ tử môn phái Viêm Hoàng cả người khẽ run run, trong đó một người nhanh cười hì hì nói:

- Này... chúng ta có lòng tin tuyệt đối với tông chủ, chẳng qua là một đám đàn bà, tông chủ chỉ nhấc ngón tay, không phải liền bãi bình rồi sao?

Tây Qua mắt trừng các đệ tử này, xoay người, thầm nói:

- Kỳ thật ta cũng nghĩ như vậy!

Tần Lập nghe tiếng nói này, cũng sợ hãi cả kinh, cùng lão đầu bếp liếc nhìn nhau, lão đầu bếp lầm bầm nói:

- Hỏng rồi, đám đàn bà này sao chạy từ Thánh Nữ Hồ tới nơi này?

Tần Lập cũng vỗ đầu, nữ nhân này không phải ai khác, chính là đại năng khủng bố Tần Lập gặp phải sau khi liên tục chém tam đại hộ pháp Thánh Nữ Hồ.

Lúc đó Tần Lập bị Thái Âm Chân Hỏa chết đạp, căn bản không phân ra tinh lực chiến đấu với nữ nhân này, còn bị nữ nhân này làm bị thương một chút, lúc đó đã biết đây là một đại năng thực lực khủng bố.

Nhưng mà hiện giờ người ta tìm tới cửa, nếu như không có hắn ở đây thì thôi, nếu có thì làm sao có thể để người ta nhục mạ như vậy được?

Thân hình Tần Lập như bước đi giữ hư thực, giữa không trung như ẩn như hiện, xuất hiện trước mặt nữ tử này, phía sau Tần Lập là lão đầu bếp đang đứng.

Ngoài ra, toàn bộ cao tầng môn phái Viêm Hoàng đã ở trong bế quan. Nơi môn phái Viêm Hoàng bế quan cũng không ở nơi này, mấy người lão vượn Bạch Trung Sơn đều có nơi bế quan của mình.

Toàn bộ Viêm Hoàng Sơn hiện giờ chỉ có Thượng Quan Thi Vũ cùng Cơ Ngữ Yên và Lãnh Dao ba nàng tọa trấn, mà các nàng cũng đều đang bế quan, tuy nhiên cũng không phải bế tử quan.

Hiện tại người chủ trì môn phái Viêm Hoàng, là Tây Qua cùng các nàng Cơ Ngữ Yên, còn có rất nhiều cao tầng đến từ Lãnh Thu Cung, có rất nhiều tử đồng rất có tài, hiện giờ ở môn phái Viêm Hoàng cũng đều được trọng dụng, không phân biệt với người khác.

Tần Lập cùng lão đầu bếp vừa xuất hiện, nữ tử áo trắng này hai mắt bắn ra hai đạo quang mang ác độc, nhìn Tần Lập, ngữ khí lạnh lẽo nói:

- Tần Lập, ngươi náo loạn Thánh Nữ Hồ ta, giết hộ pháp trưởng lão ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi. Nghe nói ngươi là người ứng vận Trung Châu, thân mang đại số mệnh. Hôm nay để ta xem xem, ngươi đại số mệnh nhưng cường đại cỡ nào.

- Đối phó một tên Tần Lập, không cần sư tỷ ra tay, ta có thể trảm hắn dưới kiếm rồi.

Một nữ tử mặc một thân áo màu vàng nhạt lạnh lùng nói, trong ánh mắt nhìn Tần Lập tràn ngập oán độc.

Thì ra, sau khi bọn người Tần Lập đi rồi, mãi cho đến giờ Thánh Nữ Hồ vẫn chưa hoàn toàn bình định được hổn loạn.

Đám nữ tử bị Tần Lập thả ra lúc trước, sau một trận hổn chiến, trọng thương rất nhiều trưởng lão cùng danh túc Thánh Nữ Hồ. Lúc mấy lão tổ Thánh Nữ Hồ xuất quan, đám người kia đã sớm chạy không còn một bóng.

Nếu như sự tình chỉ như thế, vậy coi như còn tốt. Nhưng những người chạy ra khỏi Thánh Nữ Hồ, trong đó đa số vào năm đó đều là nhân vật phong vân tâm phúc tùy tùng bên cạnh các nàng cũng không phải số ít.

Tuy rằng các nàng bị giam vào trong nhà tù lòng núi, nhưng tâm phúc cùng tùy tùng của các nàng không có khả năng đều bị nhốt vào, cũng không thể đều bị giết sạch, chỉ là bị đẩy ra ngoài biên giới Thánh Nữ Hồ.

Lúc này những người đó đều chạy ra, các đệ tử Thánh Nữ Hồ ở sát biên giới liền bộc phát ra lực lượng kinh người, nội ứng ngoại hợp, nhiễu loạn Thánh Nữ Hồ thành chướng khí mù mịt.

Mãi cho đến hiện giờ, Lãnh Khinh Tuyết chưởng giáo Chí Tôn Thánh Nữ Hồ còn đang ở trong môn phái thanh lý những phản đồ này, nhưng những người đó đã học khôn, đều đã trốn đi từ lâu.

Nói tới trình độ quen thuộc Thánh Nữ Hồ, có ai lại vượt qua được mấy người các nàng?

Hiện giờ trong lòng các nàng đầy hận ý với Thánh Nữ Hồ, một khi náo loạn thì có ai ngăn cản được?

Bổn vị lão tổ Thánh Nữ Hồ có hai người xuất quan, chính là hai nữ tử đối mặt với Tần Lập Lúc này, sau khi biết được nguyên nhân hậu quả, trước tiên là mắng to Lãnh Khinh Tuyết một trận, sau đó quyết định truy sát Tần Lập. Thù hận chỉ là một mặt, trọng yếu hơn là trọng bảo trên người Tần Lập cùng với bí mật hắn tu luyện thần tốc như vậy.

Đấy mới là thứ những người này chân chính muốn có được.

Bởi vì cho đến nay Thánh Nữ Hồ chưa từng bị thiệt như vậy, nhà tù giam giữ phản đồ, kết quả ngược lại thành căn nguyên gây bất ổn.

Vì vậy, hai lão tổ Thánh Nữ Hồ sau khi trấn áp Thánh Nữ Hồ hơn nửa năm, phát hiện những phản đồ này bỏ chạy không dám xuất hiện, mới dẫn theo mười mấy người đi tới thành Thông Thiên, băng ngang đại thảo nguyên tới tìm Tần Lập.

Tần Lập nhàn nhạt nhìn thoáng qua nữ tử áo vàng sáng này, nói:

- Muốn chiến sao? Vậy tới đi.

Chỉ có sáu chữ, nhưng đã đủ thể hiện ra Tần Lập cường thế bá đạo.

Cần giải thích sao? cần phân rõ phải trái sao? cần phải trước khi chiến nói vài câu tràng diện sao?

Hết thảy đều không cần.

Giải thích? Giải thích cái quái gì. Từ trước đến nay Tần Lập đều không muốn giải thích, người tin ngươi, không cần giải thích cũng sẽ tin ngươi, hiểu ngươi. Không tin ngươi, không quan tâm đến ngươi, còn giải thích với những người đó làm gì?

Trước kia Tần Lập thích giảng đạo lý với mấy người này, muốn đứng trên đạo lý đè ép người khác. Sau này lại phát hiện ra, kỳ thật như vậy không có ý nghĩa gì.

Nếu như thực lực của ngươi tới một mức độ làm cho người ta sợ hãi, như vậy ngươi không cần nói đạo lý với bất kỳ người nào, bọn họ tự nhiên sẽ nhượng bộ lui binh, không dám trêu chọc ngươi.

Nếu như ngươi không có thực lực, như vậy đạo lý chính là chó má. Không nói có thể còn tốt một chút, nói nhiều thì có thể kết cục sẽ rất thảm.

Tần Lập cường thế, làm cho hai lão tổ Thánh Nữ Hồ, cùng với những người phía sau các nàng đều sững sờ, tiếp đó liền bổng phẫn nộ.

Người, luôn luôn thích áp đảo người ta trên đạo lý, tự mình đứng trên điểm cao đạo đức. Còn phản ứng của Tần Lập hiện giờ, làm cho những lời các nàng chuẩn bị nói, tất cả đều không thể nói ra được, thật là cực kỳ khó chịu, có một cảm giác như một quyền hung hăng đánh vào không khí. phiền muộn muốn hộc máu.

Nhưng mà tiếp đó, nữ tử váy vàng liền cười lạnh, trường kiếm trong tay rời vỏ, kiếm như nước hồ thu, hàn khí bức người, ánh sáng chói mắt.

Kiếm chỉ Tần Lập:

- Hôm nay, ta phải chém tên bại hoại ngươi.

- Sư tổ cố lên. giết tên nghiệt súc này.

- Chém tên nghiệt súc này thành tám đoạn.

- Trực tiếp giết thần hồn hắn.

Một đám nữ tử Thánh Nữ Hồ, ngữ khí cực kỳ oán độc đứng đó hô hào.

- Mẹ nó, một đám đàn bà thối, tông chủ nhà ta xxoo các ngươi xong chưa cho phí qua đêm hay sao?

Tây Qua vừa đến sau nghe được, liền giận tím mặt, mở mồm mắng to.

Đám nữ tử đối diện tập thể im tiếng, trong ánh mắt mỗi người tràn ngập không thể tưởng tượng nhìn Tây Qua, đều sững sờ ở đó. Các nàng chưa từng nghĩ tới, trên đời này còn có lời mắng ác độc như vậy.

Cho nên nhất thời, cũng không biết phải nên nói gì một được, một lát sau, mới có người phản ứng lại, sắc mặt hồng như một mảnh vải đỏ, xì một tiếng mắng:

- Vô sĩ!

- Đồ hạ lưu, đợi ta chém tông chủ các ngươi, san bằng Viêm Hoàng Sơn lại bắt lấy các ngươi, phế đi đan điền của ngươi, đánh gãy tứ chi của ngươi, sau đó trấn áp ngươi vào trong nhà vệ sinh!

- Đồ lưu manh, môn phái Viêm Hoàng đều là hạng rác rưởi như ngươi hay sao.

Tây Qua cười lạnh nói:

- Đợi lát nữa các ngươi sẽ biết ai trấn áp ai.

Tần Lập cùng nữ tử áo vàng bên này không ai nói gì, giống như cái gì cũng không nghe thấy, khí tràng giữa hai người dần dần khuếch tán bốn phương tám hướng.

Nữ tử áo vàng quát lạnh nói:

- Đi lên không chiến!

Rồi không để ý tới những người trong môn phái mình, phóng như chớp lên trời cao.

Tần Lập tất nhiên không có ý kiến, cũng bay lên trời cao.

Nữ tử áo trắng không bay theo lên trời, mà đứng ở dưới lạnh lùng nhìn lão đầu bếp, nói:

- Tiện nhân Lãnh Khinh Mi đâu? Bảo ả ra đây gặp ta.

Lão đầu bếp phẫn nộ. Hôm nay lão đầu bếp đã khôi phục hình tượng đứng ở bên kia, là một người trung niên anh tuấn nho nhã khí độ uy nghiêm, nữ nhân của mình bị người ta nhục mạ như vậy, không giận mới là lạ.

- Người tính là thứ gì, vội vàng chịu chết như vậy, thì tới đây đánh với ta một trận, Khinh Mi đã bị các ngươi phế bỏ đan điền, các ngươi còn không muốn buông tha nàng, nói các ngươi ác độc, quả nhiên là ca ngợi các ngươi. Các ngươi từ trên xuống dưới, kỳ thật là một đám nữ nhân rác rưởi tâm lý biến thái, không muốn thấy người khác được hạnh phúc.

Lão đầu bếp lời như kiếm nhọn, đâm vào trong người nữ nhân áo trắng cùng các nữ nhân phía sau nàng, mỗi người sắc mặt Đại Bỉến.

Nữ tử áo trắng cắn răng nói:

- Miệng lưỡi cay độc khá lắm, hiện giờ ta chém ngươi!

Nói rồi, cũng bay lên trên cao.

Lão đầu bếp cười lạnh, đồng dạng cũng bay lên cao.

Còn lại mười mấy trưởng lão Thánh Nữ Hồ, tất cả đều là đại năng thực lực Địa Tiên, nhìn bọn người Tây Qua đứng ở bên đó, càng nhìn trong lòng càng hận.

Có người đề nghị:

- Chúng ta trực tiếp diệt môn phái này đi.

- Được, giữ lại cái nam nhân kia, ta muốn thiến hắn, tiếp đó phế bỏ đan điền, trấn áp hắn trong nhà vệ sinh, để cho miệng hắn thối tha.

-Các tỷ muội, lên, diệt cái môn phái này.

Mười mấy Địa Tiên đại năng, bắt đầu phát động liền thật khủng bố, Tây Qua từ sớm đã lập tức phát động cấm chế trên Viêm Hoàng Sơn.

Mười mấy Địa Tiên đại năng Thánh Nữ Hồ, cùng nhau đánh lên cấm chế môn phái Viêm Hoàng, muốn mạnh mẽ phá vỡ cấm chế này.

Ầm Ầm

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac- Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 378

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.