Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Ma biến!

Phiên bản Dịch · 2350 chữ

Tử Huyên yên lặng gật đầu. tuy rằng nàng biết Hà Vô Nhai vừa mới tu luyện Thiên Ma Đại Pháp tới cảnh giới đại thànhh. tuy nhiên nàng cùng không cảm thấy sợ hãi. Thiên Ma Đại Pháp, trừ khi có thể tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn. đánh ra Thiên Ma. đó mới làm cho người ta cảm thấy sợ run. Tu luyện Thiên Ma Đại Pháp đến cảnh giới đại viên mãn. ngay cả đại năng Địa Tiên đều có thể chém giết.

Chỉ tiếc, sau thời đại Thái cổ. còn chưa thấy người nào của tộc Tử đồng có thể tu luyện Thiên Ma Đại Pháp tới cảnh giới đại viên mãn.

Thấy Tử Huyên lên đài. Hà Vô Nhai lập tức có một loại cảm giác khuất nhục. Hắn cố nén phẫn nộ trong lòng, gầm lên:

- Tần Lập. Ngươi không đám chiến cùng ta một trận. Ngươi là người nhu nhược, nhất gan. Bản cung chủ thân phận tôn quý. ngươi lại cho Thái thượng trưởng lão của bản cung chủ đến đánh với bản cung chủ. Tần Lập. ngươi không phải nam nhân...

- Câm miệng của ngươi lại.

Tử Huyên quát lạnh một tiếng, khẽ lật tay. một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay. Thân kiếm đài nhỏ chừng hai thước, mặt trên tòa ánh huynh quang, hiển nhiên không phải vật tầm thường.

Trường kiếm trong tay Tử Huyên rung lên. phát ra một tràng tiếng ngân vang to rõ. đâm tới cổ họng Hà Vô Nhai. Ra tay không chút lưu tình.

Hà Vô Nhai cười điên cuồng một tiếng, song Chưởng trực tiếp vỗ về trường kiếm Tử Huyên. Hai tay tử khí vờn quanh. nhìn qua cực kỳ thần kỳ.

- Muốn chết!

Tử Huyên thấy hắn không ngờ dám tay không chặn kiếm trong tay mình, nổi giận lôi đình, tốc độ lập tức nhanh gấp đôi có thừa, trường kiếm trong tay trong giây lát bộc phát ra một luồng hào quang kinh người, xuyên thúng trời cao. đâm phá không gian. Kiếm quang bắn ra, sát khí vô hạn.

Hà Vô Nhai cười lạnh lùng, cũng tăng nhanh tốc độ của mình, đón tới trường kiếm trong tay Tử Huyên Trên hai tay Hà Vô Nhai, tử khí càng đậm.

Keng-

Một tiếng kim loại vang lên. đôi tay Hà Vô Nhai vồ lên trường kiếm của Tử Huyên đem thanh kiếm nhỏ sắc kẹp trong song Chưởng của mình.

Tử Huyên cắn răng một cái. bộc phát ra một cỗ lực lượng lớn vô cùng, cỗ lực lượng này đủ để mở núi vỡ đá.

Ông-

Trường kiếm liên tục phát ra những tiếng vang, cỗ lực lớn này cũng đầy thân hình Hà Vô Nhai không ngừng lui ra sau.

Nhưng song Chưởng của Hà Vô Nhai vẫn như trước kẹp trướng kiếm Tử Huyên trong tay. không chút đi chuyền.

Khuôn mặt Hà Vô Nhai trướng đỏ bừng, nhưng chiến ý trong đôi con ngươi màu tím lại càng ngày càng đậm. Đột nhiên, trong miệng Hà Vô Nhai bộc phát ra một tiếng gầm giận dữ:

- Thức thứ nhất Thiên Ma Đại Pháp - Thiên Ma biến.

Ầm~-~

Hai cánh sau lung Hà Vô Nhai đột nhiên bắn ra. nháy mắt sải rộng. Đôi cánh thuộc về huyết mạch hoàng tộc Tử đồng, sải ra dài hơn chục thước, tối đen như mực. Lông bên trên từng cây như sắt. sắc bén như đao.

Đồng thời, thân thể Hà Vô Nhai cũng không ngừng biến lớn. cả người từ bình thường biến thành cao hơn ba thước, khuôn mặt nho nhã anh tuấn giờ phút này dữ tợn vô cùng. Một đôi con ngươi màu tím bắn ra thần quang màu tím. nhìn qua giống như một ác ma khủng bố.

Tất cả quần áo trên người Hà Vô Nhai toàn bộ bị căng rách tươm, mảnh vụn quần áo bay xuống, mà toàn thân hắn cũng bị một lớp váy màu tím đen tản ra u quang bao trùm.

Trên khán đài. mọi người kìm lòng không đậu phát ra một tiếng thét kinh hãi.

Bọn họ đều nghe nói qua Tử đồng được xưng là Vực Ngoại Thiên Ma thời Thái cổ lợi hại như thế nào. cường đại như thế nào, nhưng thời đó chung quy quá mức xa xôi. Thời gian mười mấy vạn năm. thương hải tang điên. Vực Ngoại Thiên Ma năm xưa cùng đã trở thành cư dân thế giới này.

Bọn họ một mực điệu thấp, khiến tất cả mọi người gần như đã quèn đây là một chủng tộc hoàn toàn bất đồng.

- Trời ạ. Ngươi xem bộ dạng cung chủ Lãnh Thu Cung biến hóa! Hắn... hắn còn là người sao?

Trên khán đài có người kinh hô.

Người bên cạnh cũng đồng dạng trợn mắt há hốc mồm, nhưng thuận miệng nói:

- Tộc Tư đồng vốn không phai là người.

- Đây mới là tướng mạo sẵn có của tộc Tử đồng hả? Thật đáng sợ. Rốt cục ta biết trận đại chiến thời đại Thái cổ kia vì sao mà tới. Nếu ta gặp quái vật như thế này. ta cùng muốn giết chết hắn!

- Giết chết hắn? Năm đó chúng ta có bao nhiêu đại năng Địa Tiên đều chết trong tay bọn họ. Ngươi đi lên nhét kẽ răng cho người ta còn không đủ.

Trong cả họng Hà Vô Nhai phát ra tiếng cười nhạo “khặc khặc”:

- Tử Huyên. Ngươi là đệ nhất mỹ nữ tộc Tử đồng hiện nay. Chỉ có ngươi mới có thể xứng đôi với ta. Làm nữ nhân của ta đi.

Hai tay Hà Vô Nhai hơi dùng lực, chợt nghe rắc một tiếng, trường kiếm trong tay Tử Huyên không phải vật phàm kia. không ngờ bị Hà Vô Nhai mạnh mẽ dùng tay bẻ gẫy.

Mà trên tay Hà Vô Nhai lại không chảy ra bất kỳ tia máu nào.

Đây là cường đại đến mức nào.

Trên khán đài. Vật Xu ngồi bên cạnh Hàn Mai. híp mắt. hơi gật đầu thẩm nghĩ trong lòng: “Khó trách Hà Vô Nhai đám kiêu ngạo như thế. nguyên lai Thiên Ma Đại Pháp của hắn đã gân tới cảnh giới đại viên mãn mà không phải cảnh giới đại thành. Ài. không nghĩ tới, nhiều năm như vậy, người thứ hai tu luyện thành Thiên Ma Đại Pháp không ngờ là Hà Vô Nhai, mà không phải mấy tiểu huynh đệ không nên thân của mình..” Nghĩ tới Khúc Trực cùng những Tử đông lão tổ đã chết, trong lòng Vật Xu sinh ra một đao động rất nhỏ.

Tuy nhiên sau khi nhìn lướt qua chỗ Tần Lập. Vật Xu lại nén cỗ dao động trong lòng xuống. Có một câu. hắn chưa từng nói với bất kỳ kẻ nào.

Đó chính là. Vật Xu thủy chung cảm giác ở chỗ của Tần Lập cất giấu một đại năng chân chính. Bởi vì nơi đó có một cỗ khí tức mà khiến hắn cảm thấy run rây. Nhưng hắn tuyệt đối không tin đó là Tần Lập Bởi vì Tần Lập chỉ là một võ giả Lôi Kiếp, như thế nào lại có thể uy hiếp đến mình chứ?

Lúc này Hàn Mai vẻ mặt hưng phấn, nàng thậm chí mơ hồ có chút chờ mong. Mình sau này nếu cũng có thể tu luyện Thiên Ma Đại Pháp thì tốt. nhìn xem. Tử đông sau Thiên Ma biến thật là đẹp biết bao.

Tràn ngập lực lượng và mỹ cảm. một đôi cánh thép thật lớn chậm rãi vỗ, lớp vảy bóng loáng tản ra u quang, không thứ nào không điên cuồng hấp dẫn Hàn Mai.

Đồng thời trong lòng Hàn Mai đang cười lạnh: “Tần Lập. Không biết ngươi thấy một màn này sẽ có cảm tướng gì? Sợ hãi sao? Run rẩy sao? Hối hận trêu chọc người ta sao? Đáng tiếc, trên đời này không có thuốc hối hận. Cho nên. Tần Lập. ngươi nhận mệnh đi!”

Lúc này trên mật Tử Huyên cũng tràn ngập ý kinh giận. Nàng không nghĩ tới Thiên Ma Đại Pháp của Hà Vô Nhai không ngờ không phái cảnh giới đại thành mà đã gần tới cảnh giới đại viên mãn.

Thực lực của hắn mới chỉ Lôi Kiếp, không ngờ Thiên Ma Đại Pháp đã tới gần cảnh giới đại viên măn. Khó trách hắn bá đạo kiêu ngạo như thế...

Trong lòng Tử Huyên thẩm nghĩ, nhưng không có bất kỳ ý hối hận nào. Cho dù không đi theo Tần Lập. nàng cũng tuyệt đối không gả cho người như Hà Vô Nhai. Không có gì đúng hoặc sai. chỉ có đơn thuần là không thích.

Hơn nữa, hiện tại hắn còn hủy vũ khí mình âu yếm... Trong mắt Tử Huyên bắn ra hai luồng Thần quang màu tím. lập tức bắn xuyên qua cánh bên phải của Hà Vô Nhai.

Một mùi cháy khét truyền ra. cánh của Hà Vô Nhai bị hai luồng Thần quang này đốt ra hai lỗ thủng.

Grào—~

Hà Vô Nhai đau tới mức phát ra một tiếng gầm khẽ. đồng thời cũng bị chiêu này của Tử Huyên hoàn toàn chọc giận.

- Tốt lắm. Nữ nhân, ngươi dám đả thương ta, ngươi đám đả thương Tử đồng vương vĩ đại!

Hà Vô Nhai gầm lên. hai cánh đồng thời hung hăng đập về phía Tư Huyên.

Thân thê tử Huyên vô cùng nhẹ nhàng, trong nháy mắt tránh khỏi. mà đôi cánh của Hà Vô Nhai không ngờ đưa một khoảng không gian lôi đài này cuộn lên một trận cuồng phong.

Bên trong cấm chế lôi đài, cát bay đá chạy, bụi mù bốc bốn phía. Căn bán không thấy rõ thứ gì bên trong.

Tất cả hai mươi mấy vạn người đều ngừng hô hấp. mắt nhìn không chuyển vào lôi đài thật lớn. cảnh tượng Hà Vô Nhai điên cuồng đuổi giết Tử Huyên.

Lúc này, Mặc Lý, Mặc Thuận, Tử Tiêu, Lãnh Hồi đều đã ngồi trong chỗ Tần Lập. Tần Lập cau mày. có chút lo lắng nhìn tình huống trên đài.

Lúc này Mặc Ly nhẹ giọng cười nói:

- Công tử yên tâm. Tử Huyên không dễ thất bại như vậy.

Tử Tiêu huynh trưởng của Tử Huyên cùng cười nói:

- Đúng vậy. Thiên Ma Đại Pháp chỉ cần không tiến vào cảnh giới đại viên mãn. liền duy trì không được bao lâu. Hà Vô Nhai không biết tiêu muội ta sờ trường tốc độ. cho dù là đại năng Địa Tiên muốn đuổi kịp nàng đều rất khó. đừng nói là hắn.

Tần Lập nhìn khóe miệng hai người nổi lên tươi cười khinh thường, không biết vì sao bất an trong lòng không giảm mà ngược lại tăng lên. Tuy nhiên hiện tại có nói gì cũng vô dụng, cấm chế lôi đài cùng với quy củ định ra không phải tùy tiện có thể phá vỡ.

Cho dù Tần Lập luôn thuộc loại người không để ý quy củ, nhưng quy củ này hắn cùng không có biện pháp đi phá vỡ.

Trên lôi đài truyền đến tiếng Hà Vô Nhai cười nhạo:

- Tử Huyên. Ngươi nhất định cho rằng Thiên Ma biến này của ta, duy trì không được bao lâu phải không? Ha ha ha. Ta hiểu được tính toán của ngươi, muốn vào thời điểm bổn vương giải trừ trạng thái Thiên Ma biến, mới đánh chết bôn vương. Nhưng ngươi sai lâm rồi bổn vương là tân vương tộc Tử đồng, bồn vương tự có bí pháp kéo dài thời gian Thiên Ma biến. Ta xem ngươi có thể chạy đi đâu. Xem Thiên Thủ Thiên Ma của ta...

Mấy Tử đồng Đế vương lão tổ trong chỗ Tần Lập nghe thấy những lời này. sắc mặt đều biến đổi.

Mặc Ly xanh mặt nói:

- Như thế nào có thể?

Tử quang trong mắt Tử Tiêu cực mạnh, trầm giọng nói:

- Không xong!

Lúc này. bụi mù trong lôi đài đã dẩn tản đi. tuy rằng vẫn xem không quá rõ ràng nhưng đã có thể thấy được động tác hai bên.

Thân thể Hà Vô Nhai trong nháy mắt này như là mọc ra hàng ngàn hàng vạn cánh tay. không trung đầy tàn ảnh cánh tay lưu lại.

Tử Huyên không nói một lời. thân thể như một con cá linh hoạt, xuyên qua những khe hớ giữa các cánh tay.

Nhưng chiêu thức này của đổi phương quá mức cường đại, cho dù cảnh giới của Tử Huyên trên thực tế cao hơn Hà Vô Nhai rất nhiều, nhưng vẫn không thể nào địch nổi Hà Vô Nhai trong trạng thái Thiên Ma biến.

Ầm~

Một tiếng trầm vang lên. Tử Huyên rốt cục không tránh khỏi công kích của Hà Vô Nhai, thân thể bị đánh trúng. Đầu tiên là mạnh mẽ đánh văng lên cấm chế lôi đài. phát ra một tiếng “Ầm” sau đó rơi xuống mặt đất. sinh tử không rõ.

- Tử Huyên!

- Muội muội!

Nơi hàng ghế Tần Lập. bốn Tử đồng lão tổ đều gần như đồng thanh kêu lên. sau đó lập tức đứng lên. Tử Tiêu hướng về lôi đài giận dữ hét:

- Hà Vô Nhai. Ngươi dám đả thương muội muội ta, ta tuyệt không bỏ qua cho ngươi.

- Ha ha ha. Đây là lôi đài nhất quyết sinh tử. Lên lôi đài này, phải nhận mệnh. Tần Lập. trận này không tính, lão tử tự mình đánh bại người mình, không có ý tứ. Nếu ngươi có bản lĩnh, liền cút lên đây. chiến cùng bổn vương một trận. Xem xem ai mới là vương giả chân chính của tộc Tử đồng...

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac- Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.