Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Theo ta đi!

Phiên bản Dịch · 2282 chữ

Hàn Mai đi ra khỏi cửa chính Nguyệt Diêu Tiên Cung, đứng lại quay đầu nhìn thoáng qua bỗng nhiên lệ rơi đầy mặt. Đây là nơi nàng sinh sống từ nhỏ, ở nơi này, nàng được vinh dự quá nhiều, được ca ngợi quá nhiều. Lúc nàng còn rất nhỏ đã trở thành Thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung, mà Thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung cho tới bây giờ đều chỉ có một. Hơn nữa, nếu không có vấn đề gì, Thánh nữ tất nhiên sẽ trở thành cung chủ đời tiếp theo.

Từ Thái Cổ đến nay, chỉ có ba Thánh nữ vì các loại nguyên nhân mà không thể trở thành cung chủ. Hôm nay, nàng trở thành người thứ tư!

Hơn nữa, còn bằng vào phương thức mất mặt nhất bị đuổi khỏi Nguyệt Diêu Tiên Cung.

Điều này làm cho trong lòng Hàn Mai, tình cảm dành cho Nguyệt Diêu Tiên Cung trở nên cực kỳ phức tạp. Một phương diện, nơi này chính là nhà của nàng, là nơi nàng lớn lên, nàng rất thích nơi này, rất lưu luyến những ngày ở Nguyệt Diêu Tiên Cung. Mặc khác, nàng lại thống hận nơi này, thống hận Tần Lập, Vĩnh Xuân, bọn Hồ trưởng lão, Mạc trưởng lão. Thậm chí nàng còn có vài phần oán hận sư phụ Minh Nguyệt thượng nhân vô tình.

Nếu Minh Nguyệt chịu giúp nàng, cũng không đến mưc bị đuổi khỏi môn phái, nhiều nhất cũng chỉ bị hủy thân phận Thánh nữ là cùng.

- Các ngươi đều chờ đó! Một ngày nào đó, ta sẽ cho các ngươi biết hôm nay các ngươi phạm sai lầm, là nghiêm trọng cỡ nào! Ta muốn cho tất cả các ngươi đều hối hận lời đã nói, chuyện đã làm hôm nay!

Vẻ mặt Hàn Mai oán hận, thì thào lẩm bẩm, bên cạnh hai thị nữ Cố Vũ, Phương Hương cũng đều lệ rơi đầy mặt, ảm đạm không lên tiếng.

Hàn Mai nói rồi xoay người, không quay đầu lại nhanh chóng rời đi.

Vừa đi được ba, năm dặm, còn chưa rời khỏi phạm vi thế lực Nguyệt Diêu Tiên Cung thì đột nhiên đôi mày thanh tú của Hàn Mai nhíu lại, dừng chân. Phương Hương cùng Cố Vũ không biết gì cho nên cũng dừng lại theo.

Hàn Mai thản nhiên nói:

- Người nào? Xuất hiện đi!

- Ha ha! Hàn Mai cô nương, Nguyệt Diêu Tiên Cung có mắt không tròng, sao không đến Hải gia ta?

Một gã thanh niên trẻ tuổi khoảng hơn hai mươi, tác phong nhanh nhẹn xuất hiện trước mắt Hàn Mai.

Người này, cũng là một con cháu lần này Hải gia mang tới. Vào lúc Hàn Mai rời đi, hắn được lệnh của cao tầng Hải gia, lặng lẽ đi theo sau Hàn Mai.

Nên biết rằng, thực lực Hàn Mai tuy rằng không đặc biệt mạnh mẽ, nhưng ưu thế lớn nhất của nàng, lại là tuổi trẻ!

Hàn Mai tuyệt đối xứng danh tuyệt thế thiên tài, hơn ngàn năm khó có một người. Người như vậy, ở bất kỳ nơi đâu đều là đối tượng tranh đoạt. Nếu Hải gia gặp được, làm sao có chuyện thả khỏi tay?

Hàn Mai nao nao, lập tức trong lòng dân lên một luồng oán khí càng lớn hơn, thầm nghĩ: “Các ngươi nhìn thấy không? Các ngươi nhìn thấy không? Hàn Mai ta không phải là không có ai muốn! Ta vừa rời khỏi bên này, bên kia liền có người mời ta gia nhập! Sư phụ, chúng ta sớm muộn cũng có ngày gặp lại. Đến lúc đó, ta muốn xem ngươi nhìn lại rốt cục ta có phải kém hơn Tần Lập kia hay không!”

Trong lòng suy nghĩ, Hàn Mai thản nhiên nói:

- Ngươi có thể đại biểu Hải gia?

Trong giọng nói, lộ ra một vẻ coi rẻ nhàn nhạt. Hải gia tuy rằng thế lớn, nhưng không có nghĩa tất cả mọi người của Hải gia đều có thân phận cùng địa vị rất cao.

Ít nhất, với thân phận Hàn Mai, có thể trực tiếp đối thoại với gia chủ Hải gia.

Thanh niên này cũng không giận, dường như rất hiểu biết tính tình Hàn Mai, cười nói:

- Ta tự nhận không thể làm chủ!

- Không thể làm chủ được, ngươi đi theo ta làm gì? Đừng đi theo ta nữa, nếu không ta không khách khí với ngươi!

Hàn Mai không chút nể mặt người trẻ tuổi này, lạnh băng nói.

- Hàn cô nương nghe ta nói hết lời được không?

Sắc mặt ngiời trẻ tuổi này không chút thay đổi, sau đó nói tiếp:

- Ta vừa mới nhận lệnh của cao tầng Hải gia, nếu Hàn cô nương chịu gia nhập Hải gia ta, một vị trí trưởng lão là không thể chạy thoát. Mặt khác, có thể bàn lại. Hàn cô nương, vị trí trưởng lão Hải gia cũng không thấp kém hơn thân phận Thánh nữ của cô đó, hơn nữa…

Người trẻ tuổi nói đến đây, bỗng im bặt không nói tiếp nữa, nhưng trong lòng Hàn Mai rất rõ ràng, hơn nữa cái gì? Hơn nữa ngươi cũng không còn là Thánh nữ!

Những lời này tuy rằng không nói hết, nhưng vẫn khiến trong lòng Hàn Mai không sảng khoái, vì thế nàng lạnh lùng nói:

- Cảm ơn ý tốt của Hải gia các ngươi, tuy nhiên ta nghĩ, vẫn là không cần!

Nói xong, nàng xoay người bước đi!

Người trẻ tuổi dường như cũng tự trách mình lắm miệng, sau đó vội vàng hô lên:

- Chờ một chút, Hàn cô nương! Ta… ta cả gan tự làm chủ, nói cho Hàn cô nương một chuyện.

Hàn Mai dừng bước, nhưng không quay đầu, thản nhiên nói:

- Nói đi!

- Vậy, Hàn cô nương biết người tên Lý Tình chứ?

Lúc thanh niên này nói, còn chuyên môn nhìn sang hai bên.

Hàn Mai khẽ chấn động toàn thân, cái tên Lý Tình này vừa quen thuộc vừa xa lạ, nàng làm sao có thể quên được. Ngày thường, Hàn Mai rất kiêng kị cái tên này, nếu ai nhắc đến trước mặt nàng, nhất định nàng sẽ nổi giận.

Bởi vì người này, thân phận chính là Thánh nữ Nguyệt Diêu Tiên Cung cùng thời đại với Minh Nguyệt thượng nhân sư phụ Hàn Mai!

Nhưng trong khi tranh đoạt vị trí, bởi vì phạm rất nhiều sai lầm, bị người công kích buộc tội cuối cùng thua bởi Minh Nguyệt thượng nhân có địa vị thanh danh gần với nàng ta nhất.

Sau khi mất vị trí cung chủ, Lý Tình biến mất khỏi Nguyệt Diêu Tiên Cung, không biết tung tích. Hôm nay nghe người Hải gia tùy tiện nhắc tới, Hàn Mai đột nhiên nghĩ đến một khả năng, chẳng lẽ năm xưa Lý Tình mất vị trí Thánh nữ, chính là bởi vì Hải gia này? Chuyện năm xưa, rất nhiều người cũng không rõ ràng rốt cục đã xảy ra chuyện gì, tựa như hôm nay mình bị mất thân phận Thánh nữ, bị trục xuất khỏi cung, cũng có vô số đệ tử cấp thấp căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì.

Hôm nay nàng mất vị trí Thánh nữ cũng chính là bởi vì Hải gia không chút do dự bán đứng nàng truyền tin cho bọn họ. Nếu Hải gia không nói ra chuyện này, nàng cần gì phải thừa nhận?

Nàng không nói, làm sao có thể bị Vĩnh Xuân thượng nhân nắm lấy nhược điểm?

Cho nên, người trẻ tuổi Hải gia không nhắc đến chuyện này còn đỡ, nhắc tới Hàn Mai ngược lại thật sự giận dữ, trong lòng cũng dâng lên vài phần sát khí, miễn cưỡng ngăn chặn, thản nhiên nói:

- Chuyện này, có quan hệ gì với các ngươi?

- Ha ha! Cùng chúng ta thật ra không có quan hệ, tuy nhiên năm xưa sau khi Lý Tình rời khỏi Nguyệt Diêu Tiên Cung liền lựa chọn gia nhập Hải gia, trở thành phu nhân phòng thứ mười bảy của gia chủ.

Người trẻ tuổi Hải gia này nói:

- Nếu Hàn cô ngương chịu gia nhập Hải gia, tin tưởng Lý Tình trưởng lão cũng sẽ phi thường vui vẻ!

- Phốc!

Không khí vang lên một tiếng xé gió rất nhỏ, lại nhìn ngực của thanh niên Hải gia kia, cắm một thanh trường kiếm màu bạc. Chuôi kiếm, nằm trong tay Hàn Mai.

Phương Hương cùng Cố Vũ sững người tại chỗ, khó tin nhìn cảnh tượng trước mắt. Họ không biết vì sao tiểu thư lại đột nhiên rút kiếm giết người.

Thanh niên Hải gia kia cũng trợn mắt há hồm nhìn chằm chằm Hàn Mai, trong mắt tràn ngập không hiểu và phẫn nộ, vừa há mồm phun ra một ngụm máu tươi.

- Vì sao?

Vẻ mặt Hàn Mai bình tĩnh, lạnh như hàn băng vạn năm, thản nhiên nói:

- Bởi vì ngươi rất hạ tiện!

Nói xong rút kiếm ra, thân hình thanh niên Hải gia mềm nhũn ngã xuống đất, ngừng thở bỏ mạng. Đôi mắt hắn trừng lớn, chết không rõ ràng. Hắn đến chết cũng không biết mình hạ tiện ở chỗ nào!

Hàn Mai nhìn thoáng qua thanh bảo kiếm màu bạc trong tay, trên thân kiếm không một vết máu, thu kiếm vào vỏ. Nàng giống như là giải thích với Phương Hương cùng Cố Vũ, lại giống như tự lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ hắn không biết, năm xưa Lý Tình tranh đoạt vị trí cung chủ với sư phụ, thiếu chút nữa giết chết ta? Chẳng lẽ hắn cho rằng, phu nhân của Hải gia, ta thích lắm sao? Thật là trò cười!

- Bốp bốp bốp!

Trong rừng cây cách đó không xa đột nhiên truyền đến vài tiếng vỗ tay, một giọng nói già nua trầm thấp chậm rãi vang lên:

- Tiểu nha đầu. Tâm thật độc, kiếm thật nhanh, thiên phú thật xuất sắc! Không tồi, thật sự là không tồi!

Khí tức Hàn Mai bị kiềm hãm, lạnh lùng nhìn rừng cây đối diện, hừ một tiếng:

- Người nào, đi ra! Đừng giả thần giả quỷ!

- Ha ha!

Theo một tiếng cười khẽ, một lão già mặc áo đen tóc bạc trắng chậm rãi từ rừng cây đi ra. Đôi tử đồng tản ra màu tím nhàn nhạt, sau lưng còn có một đôi cánh thật lớn.

Đôi cánh kia màu đen sẫm, từng cây lông như sắt, sắc bén như đao!

Tử đồng!

Đế Vương trong Tử đồng!

Trong truyền thuyết, chỉ có người tộc Tử đồng có huyết mạch thuần tịnh nhất, mà lại phải có huyết mạch hoàng tộc mới có thể mọc cánh sau lưng! Tử đồng như vậy, được xưng là Đế Vương trong Tử đồng!

Không nghĩ tới, ở nơi này không ngờ có thể xuất hiện Đế Vương lão tổ trong tộc Tử đồng! Nỗi lòng Hàn Mai trong nháy mắt hạ xuống đáy vực sâu, ở trước mặt lão quái vật cảnh giới này, trong đầu nàng ngay cả ý niệm chạy trốn cũng không có.

Mình như thế nào xui xẻo như vậy? Trong lúc nhất thời, trong lòng nàng nảy sinh một cơn oán hận thật lớn, oán hận đối với mọi người, lạnh lùng nhìn Đế Vương Tử đồng đối diện:

- Ngươi tới giết ta?

Lão già cười quái dị hai tiếng, nói:

- Giết ngươi? Giết một tiểu cô nương như ngươi làm gì? Ngươi cho là Tử đồng đều là quái vật thị huyết tàn nhẫn sao? Đừng sợ, Tử đồng không đáng sợ như ngươi nghĩ đâu. Ta đích thật là tới nơi này muốn giết người, tuy nhiên không phải ngươi, mà là một tiểu tử tên Tần Lập. Tiểu cô nương, ngươi nhận biết hắn hay không?

- Hắn? Ta đương nhiên biết!

Vẻ mặt Hàn Mai oán hận biểu lộ không sót, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Cho dù hắn hóa thành tro, ta đều nhận ra hắn!

- Ồ? Tiểu cô nương, ngươi có cừu oán với hắn?

Lão già Tử đồng có chút bất ngờ nhin Hàn Mai.

- Ta cùng hắn… thù sâu tựa biển!

Hàn Mai nói.

- Vậy ngươi nói cho ta biết, hắn ở đâu? Ta giúp ngươi giết hắn!

Lão già cười hắc hắc, mặt âm trầm khủng bố.

- Hắn ở trong Nguyệt Diêu Tiên Cung, ta khuyên ngươi vẫn không nên xông vào. Bên trong Nguyệt Diêu Tiên Cung có rất nhiều lão tổ tông cảnh giới Lôi Kiếp. Một mình ngươi xông vào, không giết được hắn, còn có khi bỏ mạng ở đó.

Hàn Mai thản nhiên nói.

Lão già gật gật đầu, sau đó đánh giá Hàn Mai từ trên xuống dưới vài lần, nói:

- Ngươi thiên tư trác tuyệt, vừa rồi ta nghe các ngươi nói chuyện, nói ngươi bị trục xuất khỏi Nguyệt Diêu Tiên Cung? Chẳng lẽ có liên quan đến Tần Lập kia?

Hàn Mai gật gật đầu không nói gì nhưng cừu hận trong mắt đã nói rõ hết thảy.

- Ha ha! Vậy thật là tốt, không bằng, ngươi theo ta đi. Bái ta làm thầy, ta có thể cho ngươi trở thành cao thủ tuyệt thế trong thời gian rất ngắn! Sau đó tự thân tìm Tần Lập kia báo thù, giết hắn!

Lão già nhe răng cười nói.

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 437

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.