Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lão tổ Đế Vương

Phiên bản Dịch · 2592 chữ

Trong lòng Tần Lập còn đang thưởng thức dư vị cảm giác này, loại cảm giác nắm giữ lực lượng cực kỳ khổng lồ như thế, quả thực là quá mỹ diệu.

Tần Lập cảm giác lực lượng của mình lại tiến tới một lĩnh vực mới, nhưng hiển nhiên không phải cảnh giới Lôi Kiếp mà dường như theo khoảnh khắc vừa mới bắt đầu kia, thực lực của hắn liền đi theo một con đường khác hoàn toàn mới.

Nếu nói theo Đan Nguyên Anh Hóa đến Lôi Kiếp, là biến hóa tăng lên cảnh giới, nếu nói đó là tăng lên về chất, như vậy sau khi Tần Lập hấp thu lực lượng mênh mông vô cùng trên ngai vàng này, đối với tích lũy về lượng đã đạt tới một mưc độ khiến cho người ta sợ hãi.

Bởi vì Tần Lập cảm giác chính mình hiện tại, đối mặt với võ giả siêu cấp Lôi Kiếp, cho dù không sử dụng Bảo Khí Ấn Chương cất giấu trong đan điền kia, cũng sẽ không sinh ra chút lòng sợ hãi nào.

Vừa nghĩ trong lòng, Tần Lập vừa vuốt ve tay vịn trên ngai vàng, có hơi lành lạnh, nhưng thập phần ôn nhuận, trong lòng thầm đoán: “Cái ngai vàng này không biết dùng chất liệu gì chế thành, như thế nào có thể có được nguồn năng lượng thần kỳ như thế?”

Đúng lúc này, ánh mắt Tần Lập chợt ngưng trọng, ngồi trên ngai vàng hắn nhìn tới chỗ đầu đường địa đạo xa hơn trăm thước kia, đột nhiên xuất hiện thân ảnh một đoàn người.

Ánh mắt mọi người đều nhìn quét vào vô số núi sông thu nhỏ chân thật trong địa cung này, rồi chiếu trên người thanh niên ngồi trên ngai vàng… cao cao tại thượng kia.

Ánh mắt Hà Vô Nhai hơi lóe sáng một cái, dâng lên một ý niệm tham lam trong đầu, chiếc ngai vàng này bấy lâu nay chính là giấc mộng của hắn.

Biết bao nhiêu lần, hắn một mình tiến vào địa cung này, đối mặt với tử quang phát ra trên ngai vàng, trong lòng luôn vô cùng khát vọng: “Nếu như mình có thể ngồi vào trên vị trí đó, vậy mới chân chính là lãnh tụ của bộ tộc con ngươi màu tím.”

Phải biết rằng, Lãnh Thu Cung là thế lực con ngươi màu tím lớn nhất, nhưng Lãnh Thu Cung muốn sở hữu tất cả con ngươi màu tím thì chỉ có chân chính trở thành Vương giả của tất cả con ngươi màu tím, mới có thể hiệu lệnh thiên hạ.

Mới có thể có được quyền lực… chân chính… cao nhất.

Đáng tiếc, mỗi lần Hà Vô Nhai tiến vào địa cung, xuyên qua hàn khí dày đặc nồng đậm trong địa cung, đến được nơi đây, đều đã bị lực lượng vô hình trên chiếc ngai vàng kia ngăn chặn, căn bản không thể tiến thêm một bước.

Hà Vô Nhai cũng từng ảo tưởng rằng, chờ khi nào đột phá đến cảnh giới Lôi Kiếp, sẽ tới nơi này thí nghiệm một lần nữa, bởi vì hắn cũng được xem là nhân vật thiên tài trong bộ tộc con ngươi màu tím. Hơn nữa, cũng giống như Cuồng Lôi Tôn Giả, trong lòng hắn cũng coi thường không hề xem các lão tổ Đế Vương con ngươi màu tím ở trong mắt. Hắn nghĩ rằng các lão tổ Đế Vương đó đều là dựa vào thời gian, từng chút một bò lên cho tới cảnh giới hôm nay.

Thật đáng hận! Vị trí này hiện tại không ngờ lại ngồi một người trẻ tuổi… xa lạ. Hơn nữa… thực rất có thể chính là người phóng hỏa quấy rối vừa rồi.

Càng khiến cho Hà Vô Nhai có cảm giác thập phần khó chịu, là điều mà bất cứ ai ngồi ở vị trí cung chủ như hắn, chỉ sợ đều sẽ nghĩ như vậy, chẳng những trên đỉnh đầu đột nhiên có thêm một thái thượng hoàng, hơn nữa người này còn không phải là kẻ tốt lành gì…

Hà Vô Nhai đang suy nghĩ trong lòng, chỉ thấy năm lão tổ Đế Vương con ngươi màu tím, không ngờ lại hướng tới người trẻ tuổi trên ngai vàng kia, chậm rãi… quỳ xuống.

Trong lòng Hà Vô Nhai đại hận, nhưng lúc này hắn cũng không thể biểu hiện ra bất cứ điều gì khác thường. Tuy rằng trong lòng hắn cũng không xem trọng năm lão tổ Đế Vương này, nhưng thực lực của hắn chung quy còn kém một tầng. Bằng vào lời kêu gọi của các lão tổ Đế Vương, nếu muốn phế chức cung chủ của hắn, cũng không phải là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Cho nên, Hà Vô Nhai cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, theo sau quỳ xuống, hai mắt nhắm lại, thầm nghĩ: “Coi như ta quỳ lạy ngai vàng đi!”

Trong lòng Cuồng Lôi Tôn Giả cũng thực ngán ngẩm, hắn cũng căn bản là không tin gì vào lời tiên đoán của lão tổ tông năm nữa. Đương nhiên, nếu người ngai vàng lựa chọn là hắn, tự nhiên hắn sẽ tin rồi.

Thế nhưng hiện tại ngai vàng lựa chọn chính là một người còn trẻ xa lạ một cách vô lý. Trong lòng hắn cũng rất không tình nguyện đột nhiên thêm ra một Vương giả như vậy.

Ôm trong lòng mối tâm tư giống như Hà Vô Nhai, Cuồng Lôi Tôn Giả cũng quỳ xuống theo.

Những người này vừa quỳ xuống, phía sau còn có mười mấy người giới cao tầng Lãnh Thu cung, đều là cấp bậc Thái thượng trưởng lão con ngươi màu tím, cũng đều nối theo quỳ xuống.

Cuối chỗ thông đạo địa cung, cả đám người đông nghìn nghịt đều quỳ xuống.

Tần Lập nhìn xem có hơi ngẩn người. Ở trong này thần thức không có tác dụng gì nhiều, vừa rồi hắn lại đang đắm chìm trong nỗi vui mừng tăng lên thực lực, cho nên, khi hắn trông thấy đám người này thì họ đã vào tới nơi rồi.

Tần Lập đã làm tốt chuẩn bị nhân cơ hội chạy trốn, nhưng không nghĩ rằng tất cả đối phương lại đều hướng về phía hắn quỳ xuống, trong lòng Tần Lập dâng lên một cảm giác cực kỳ vớ vẩn. Hắn thầm nghĩ: “Chẳng lẽ ta ngồi ở vị trí này, thì ta liền trở thành vua của con ngươi màu tím sao?”

Điều này… như thế nào có thể?

Trong các Đế Vương con ngươi màu tím, Mặc Ly là cung chủ Lãnh Thu Cung đời thứ ba, quỳ theo thế ngũ thể cụng đất ở nơi đó, vẻ mặt thành kính, chậm rãi nói:

- Cung nghênh Vương giả buông xuống!

Bốn lão tổ Đế Vương con ngươi màu tím kia, toàn bộ đồng loạt mở miệng nói:

- Cung nghênh Vương giả buông xuống!

Hà Vô Nhai cùng Cuồng Lôi Tôn Giả, cùng với mười mấy Thái thượng trưởng lão Lãnh Thu Cung phía sau, là giới cao tầng tuyệt đối, liêc mắt nhìn nhau một cái tạm dừng chút xíu.

Mặc Ly xoay người lại, thản nhiên liếc nhìn nhóm người này một cái, trong lòng đám người Hà Vô Nhai tức thì chấn động, vội vàng trăm miệng một lời nói:

- Cung nghênh… Vương giả buông xuống!

Tần Lập càng kinh ngạc, thật không biết dùng từ gì mới có thể hình dung, hắn trợn trừng mắt nhìn đoàn người con ngươi màu tím này, nhất là mấy lão già cầm đầu, phía sau đều mọc đôi cánh đen nhánh, lông cánh từng cái sắc bén như đao, lấp lóe ánh hàn quang.

- Các ngươi… nghĩ sai rồi? Ta không phải là con ngươi màu tím!

Tần Lập ngồi trên ngai vàng thốt ra. Nói xong trong lòng hắn có chút hối hận, thầm nghĩ: “Còn không bằng trước lừa gạt mấy lão già này! Nếu làm cho đối phương nhất thời nổi giận, xông lên bắt mình, nhiều cường giả như vậy, nếu muốn chạy thoát quả thật là có chút khó khăn đây.”

Hà Vô Nhai ngẩng mạnh đầu lên, thầm nghĩ: “Tiểu tử! Đây chính là tự ngươi muốn chết! Không ngờ lại thừa nhận mình không phải con ngươi màu tím!” Hắn cố nén chịu đựng không nói gì, muốn nhìn thử xem các lão tổ Đế Vương nói như thế nào.

Trên mặt Mặc Ly không có một chút kinh ngạc nào, lão ngẩng đầu lên đôi đồng tử màu tím lóe ra hào quang, nhìn Tần Lập, cung kính nói:

- Vương của ta! Đây là lời tiên đoán của tổ tiên bộ tộc con ngươi màu tím truyền xuống, ai có thể ngồi được trên ngai vàng này, người đó chính là Vương giả của bộ tộc con ngươi màu tím…

Mặc Ly nói xong, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một hình ảnh cực kỳ xa xôi, hình ảnh thậm chí đã có chút mơ hồ, nhưng một ít đoạn ngắn trong đó, trải qua mười mấy vạn năm, lại như trước vẫn có ấn tượng khắc sâu trong đầu lão.

Đó là mấy trăm tổ tiên của bộ tộc con ngươi màu tím năm đó đi vào Thiên Nguyên Đại Lục, mỗi người bọn họ đều có được thực lực Địa Tiên, có thể vượt qua không gian vũ trụ, có thể xé rách hư không. Họ là tiên phong, chân chính là tổ tiên của tất cả con ngươi màu tím trên Thiên Nguyên Đại Lục hiện giờ.

Năm đó chính là mấy trăm lão tổ con ngươi màu tím thực lực siêu cường, mỗi người từ trong thân thể mình rút ra một lực lượng nhất định, rót vào chí bảo của bộ tộc con ngươi màu tím… đó chính là bên trong ngai vàng Chí Tôn này.( bh tiện nghi cho a Lập)

Đồng thời còn lưu lại lời tiên đoán trong đoạn kinh điển lưu truyền lại cho đời sau: “Thần Miếu xuất, phân tranh khởi, Vương giả hàng lâm.”

Mặc Ly nhớ rất rõ ràng, khi đó, lão chỉ là một chiến sĩ cấp thấp trong bộ tộc con ngươi màu tím, căn bản là không có năng lực vượt hư không, nhưng lại bị các lão tổ tông đó dùng Truyền Tống Trận cường đại, truyền tống tới thế giới này.

Lúc ấy lão tận mắt chứng kiến một đoàn lão tổ tông siêu cường liên hợp lại, đưa ra lời tiên đoán cho tương lai bộ tộc con ngươi màu tím, đồng thời đoán được rằng: “Sẽ có một tân Vương giả buông xuống bộ tộc con ngươi màu tím, dẫn dắt con ngươi màu tím một lần nữa đi tới huy hoàng.”

Ấn tượng lúc ấy có một sự kiện khắc sâu nhất, chính là các lão tổ tông tiên phong bộ tộc con ngươi màu tím đó, từng nói qua: “Ai có thể ngồi được trên ngai vàng này, người đó… sẽ trở thành Vương giả của bộ tộc con ngươi màu tím.”

“Tất cả người con ngươi màu tím, cần phải phục tùng bất kỳ mệnh lệnh gì của Vương giả vô điều kiện. Cho dù có chết!”

Đến giờ hồi tưởng lại, Mặc Ly còn có thể nhớ rõ nỗi kính sợ trong lòng của mình năm đó, trải qua mười mấy vạn năm, đều không có phai mờ. Lời tiên đoán của mấy trăm siêu cấp tài năng tiên phong con ngươi màu tím đó vẫn luôn nằm trong trí nhớ của lão cho tới hôm nay.

Bốn lão tổ Đế Vương con ngươi màu tím kia, cũng như nhau đều là vẻ mặt thổn thức, thực hiển nhiên họ đều nhớ lại tình cảnh thịnh vượng năm đó.

Bởi vì lúc ấy là thời điểm chiến đấu kịch liệt nhất giữa con ngươi màu tím cùng cường giả bản địa Thiên Nguyên Đại Lục, song phương đều chết vô số, đã rơi vào cảnh lưỡng bại câu thương.

Chiến sĩ hai bên đều đã không còn hùng tâm như lúc ban đầu, thậm chí cũng không còn tin tưởng bao nhiêu vào chiến thắng. Chính dưới tình huống như vậy, hơn một vạn đại ma pháp sư cường giả bản địa Thiên Nguyên Đại Lục, đã bày ra đại trận kinh thế hãi tục kia.

Mà mấy trăm đại năng siêu cấp con ngươi màu tím cảnh giới Địa Tiên, đồng thời cũng phong ấn núi rừng khắp nơi, phong ấn ngai vàng của con ngươi màu tím, lưu truyền lại lời tiên đoán cho đời sau.

Cho nên, Mặc Ly với vẻ mặt cung kính ngẩng đầu, chậm rãi nói:

- Vương của ta! Không thể nghi ngờ: Ngài chính là tân Vương giả của toàn bộ tộc con ngươi màu tím, xin ngài dẫn dắt bộ tộc con ngươi màu tím, tái hiện lại cảnh huy hoàng đi!

- Ta…

Tần Lập trợn mắt nhìn mọi người. Lúc này, thần thức vô cùng cường đại của Tần Lập, đột nhiên thực mẫn cảm sâu sắc bắt giữ được một tia ác niệm.

Tần Lập đưa mắt nhìn tới đám người kia, chỉ thấy rất nhiều người đều đang cúi đầu, nhưng ánh mắt lấp lóe sáng. Nhất là có mấy lão già ở phía sau năm lão tổ Đế Vương, dao động trên người năng lượng thập phần kịch liệt, dường như đều giữ trong lòng ác niệm với mình.

“Con bà nó, đây là một cái bẫy.”

Tâm niệm vừa động, trên thân thể Tần Lập bùng phát ra một vầng sáng tím, vù một tiếng liền biến mất trên ngai vàng, ngay sau đó liền hiện ra tại phía sau mọi người, tiếp đó… mọi người đều mất đi tung tích Tần Lập.

Trên mặt năm lão tổ Đế vương đều lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, xem ra nếu muốn thuyết phục tân Vương giả thừa nhận thân phận của mình, còn cần phải có thời gian.

Vừa rồi thật ra bọn họ là có thể ngăn Tần Lập lại, nhưng họ cũng không có bất cứ hành động gì, bởi vì đó là đại bất kính đối với Vương giả.

Năm vị lão tổ Đế vương, năm đó đều là tận mắt nhìn thấy Vương giả bộ tộc con ngươi màu tím, thực rõ ràng cường đại đến cỡ nào, tân Vương giả của bọn họ hôm nay, sớm muộn gì cũng có một ngày, sẽ mạnh như vậy, sẽ là Đại tướng dẫn dắt bộ tộc con ngươi màu tím, một lần nữa tiến tới huy hoàng.

Bọn họ tuyệt đối tin tưởng điều này.

Hà Vô Nhai cùng đám người Cuồng Lôi Tôn Giả, vừa rồi cũng có cơ hội ngăn chặn Tần Lập, tuy rằng cơ hội không lớn nhưng tuyệt đối là có, nhưng bọn họ cũng không có bất cứ hành động gì. Đối với đám người Hà Vô Nhai mà nói, người này không thừa nhận mình là Vương giả của con ngươi màu tím, tự mình rời khỏi là tốt nhất, kết quả trực tiếp bị người giết chết lại càng tốt.

Cho nên, cho dù có thể ngăn chặn Tần Lập, bọn họ cũng tuyệt sẽ không hành động như vậy.

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 454

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.