Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm trảm song lang!

Phiên bản Dịch · 2528 chữ

Khó khăn vất vả lắm mới khuyên can được nhưng người này. Lúc này, một thân ảnh màu trắng từ xa xa bay vút đến giống như tiên bay trên bầu trời.

Những người này lập tức có chút bối rối, Tần Lập lớn tiếng nói:

- Không phải sợ người đến chính là thê tử của ta!

Đám người đang xao động dần dần yên tĩnh lại, nhìn thấy nữ nhân kia bộ dáng tướng mạo chừng ba mươi lăm ba sáu tuổi tuy rằng không tính là rất xinh đẹp, nhưng tại trong mắt nhóm người ở đây, hai người chính là người tốt nhất trên đời này! Đương nhiên, đây là nguyên nhân Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ cũng không có thay đổi giả dạng.

Nhìn trên trang phục màu trắng của Thượng Quan Thi Vũ dính nhiều vết máu, trong lòng Tần Lập chợt thấy lo lắng, thân thiết hỏi:

- Không có việc gì chứ?

Thượng Quan Thi Vũ lắc đầu, nói:

- Không sao, đều là máu của địch nhân!

Giờ phút này tuy rằng Thượng Quan Thi Vũ lộ ra vẻ dịu dàng tươi cười với Tần Lập, nhưng một thân sát khí này, vẫn là khiến cho người ta sợ hãi.

Lúc này, gã võ giả ban ngày gặp qua Tần Lập ờ thôn trang kia, mạnh dạn đi lên ,hướng về phía Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ thi lễ, sau đó trầm giọng nói:

-Tại hạ là Tôn Hải! Xin mời hai vị tiền bối, đi vào trong tòa thành nói chuyện.

- Toàn thể tòa thành này là các ngươi xây dựng?

Thượng Quan Thi Vũ nhẹ giọng hỏi thời điểm nàng ở đỉnh núi, liền cảm giác tòa thành này thực rung động, khí thế hùng vĩ, quy mô khổng lồ.

Hiện tại nhìn thấy ở trước mặt, cái loại cảm giác nguy nga hùng tráng càng thêm mãnh liệt hơn lên.

Nói đến tòa thành này, trên mặt rất nhiều người, đều lộ ra biểu tình bi phẫn. Võ giả kêu là Tôn Hải trầm giọng đáp:

- Tòa thành này, là tất cả nhân loại ở chỗ địa phương thần bí này, cùng chung sức xây dựng nên. Cũng có thể nói đây là tòa thành dùng sinh mệnh chồng chất lên mà thành, bởi vì quá trinh xây dựng tòa thành này mà người chết, gần tới ba mươi vạn người!

- Cái gì?

Thượng Quan Thi Vũ không kìm nổi hoa dung thất sắc, hai mắt kinh hãi nhìn Tôn Hải. Nàng không hiểu về kiến trúc, thật rất khó tưởng tượng, xây dựng một tòa thành thế này, không ngờ lại phải chết nhiều người như vậy.

- Ôi! Đám kia súc sinh, bắt chúng ta làm việc cả ngày chẳng phân biệt ngày đêm. Rất nhiều người, cho dù là võ giả thực lực rất mạnh, đều cứ như vậy mệt lã suy kiệt chết tươi!

Tôn Hải nói giọng cảm hận.

- Vậy sao các ngươi... không phản kháng?

Thượng Quan Thi Vũ cảm thấy được có chút khó tin, hôm nay nàng giết chừng bảy tám con linh thú thực lực rất mạnh, những con còn lại này, không biết vì cái gì, cùng một lúc đều buông bỏ không công kích nàng, tất cả đều chạy về phía chỗ sâu trong rừng rậm.

Nhưng Thi Vũ vẫn nghĩ rằng: ba mươi vạn người! Nhiều người như vậy, nếu như đồng thời đồng lòng phản kháng, cho dù Đại vu sư kia thực lực mạnh đến đâu đi nữa, cũng khó có thể chống cự được?

- Phản kháng? Như thế nào không phản kháng chứ!

Tôn Hải vừa đi, vừa thở dài trong ánh mắt mang theo vẻ bi thương thật sâu:

- Có một lần, chừng hơn một vạn nhân loại thực lực rất mạnh liên hợp lại, nghĩ muốn lật đổ Đại vu sư của chúng nó. Nhưng không nghĩ rằng, Đại vu sư sớm có an bài dùng rất nhiều linh thú, uy hiếp người nhà của chúng ta, nếu chúng ta không vứt bỏ ý định chống cự, tất cả người nhà chúng ta sẽ bị giết chết.

"Máu chảy ruột mềm, không đến vạn bất đắc dĩ, ai lại lựa chọn cá chết lưới rách?" Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ ngẫm nghĩ, cũng đích thật là đạo lý này, nếu không hai người bọn họ, cần gì phải đi ngàn dặm xa xôi rời thành Hoàng Sa, rời Thần Miếu vô cùng náo nhiệt, chạy tới chỗ này tìm kiếm địa phương thần bí chứ? Cũng không phải là vì muốn tìm một môi trường an toàn cho người nhà, để người khác không có cách nào dùng người nhà đến uy hiếp bọn họ sao? Nghĩ vậy, Tần Lập bỗng nhiên cất tiếng nói:

- Đại vu sư nhất định là dùng phương pháp luộc ếch, từng chút từng chút một cho các ngươi thích nghi với hoàn cảnh rồi như tằm ăn lên hết sạch. Ngav từ ngày đầu tiên xây dựng tòa thành, hắn đã nghĩ tới kết quả này, đáng tiếc chính là: lúc ấy cho dù các ngươi nhìn ra được, cũng không có chút biện pháp nào!

Tôn Hải tuy rằng không quá hiểu được ý tứ luộc ếch là gì, tuy nhiên trong phần cuối câu nói Tần Lập nói lại giúp cho hắn hiểu ra, liên tục gật đẩu, cuối cùng thở dài một tiếng, nói:

- Hiện tại. toàn bộ tòa thành, chi còn lại hơn hai ngàn người, những người này, toàn bộ địa phương thẩn bí này, chỉ sợ cũng chỉ còn lại có bao nhiêu người vậy thôi. Nếu như không có các ngài đến, chỉ sợ những người chúng ta này, cũng không tới mấy năm nữa toàn bộ sẽ bị Đại vu sư chúng nó giết sạch!

Thực lực của Đại vu sư khiến trong lòng Tần Lập vẫn còn sợ hãi đích thật là rất mạnh. Đổi lại là võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không bình thường khác, bị Tần Lập đánh lén như thế, chỉ sợ đương trường phải hỏng mất thậm chí nổi điên lên dễ dàng bị giết chết! Nhưng Đại vu sư nàv chỉ là bị thương, lại có thể dễ dàng chạy thoát đi. Hơn nữa, lần trốn thoát này nếu muốn bắt lại được nó, chi sợ cũng thập phần khó khăn, trừ phi nó chủ động quay lại báo thù.

- Nếu nó không trở lại, chúng ta nếu muốn tìm tới nó, là một chuyện rất khó đây! Tần Lập khẽ thở dài một tiếng.

- Nỏ nhất định sẽ quay lại!

Tôn Hải thập phần khẳng định nói không đợi Tần Lập hỏi, liền nói tiếp:

- Nó xây dựng tòa thành này, mục đích chính là độc chiếm Thần tuyền, độc bá Linh dược này! Giờ ta sẽ dẫn các ngài đi xem. Tuy nhiên, ờ chỗ đó có hai con linh thú biến hóa hình thực lực rất cường đại đang bảo vệ, chúng nó trừ phi chết, nếu không sẽ không rời khỏi chỗ đó nửa bước!

'Thần tuyền? Linh dược?" Hai thứ này cũng không phải lần đầu tiên Tần Lập nghe nói ở thời điểm con Bái bị thương. Đại vu sư đã từng nói qua Thần Tuyền cùng Thần Thảo. Nói như vậy, chẳng lẽ ở bên trong địa phương thần bí này, thật sự cất dấu thứ thần kỳ gì đó sao?

- Thực lực rất cường đại? Mạnh đến cỡ nào? Thượng Quan Thi Vũ ở một bên hỏi.

- Ha ha! Đối với chúng ta mà nói là thực lực rất mạnh, tuy nhiên đối với hai vị thì cũng không tính là gì. Hai con linh thú trông coi đó, đại khái đều là cảnh giới Thiên Tôn!

Tòn Hải nhẹ giọng nói hắn hiện tại đổi với hai người Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ này, nhất là với Tần Lập, quả thực đã bội phục sát đất, toàn bộ hy vọng của hắn đều ký thác ở trên người Tần Lập.

Nhiều năm như vậy, không có người thứ hai nào có thể cho hắn loại cảm giác này, càng không có người thứ hai nào có thể dễ dàng như thế đánh cho Đại vu sư hoảng sợ bỏ chạy!

Tiếp theo, mọi người tiến vào bên trong cổ bảo, ở bên ngoài nhìn vào chỉ cảm thấy khí thế rộng rãi quy mô khổng lồ, tiến vào đến bên trong mới có thể cảm nhận được sự xa hoa lộng lẫy! Các lối đi thông thoáng sạch sẽ, toàn bộ đều lót bằng đá cẩm thạch, được mài bóng đến mức có thể soi rõ hình người! Những kiến trúc đó nhìn qua thật nguy nga tráng lệ, chi riêng vẻ bên ngoài đã làm cho người ta lưu luyến quên đường về rồi.

Đầy đủ tiện nghi, hệ thống sinh hoạt hoàn chỉnh, làm cho tòa thành này không chỉ nhìn xinh đẹp, về phương diện sử dụng cũng được chọn dùng các loại tài liệu cực kỳ vượt mức quy định.

Ngay cả Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ trước nay đối với nhưng thứ này cũng không mẫn cảm lắm, đều không kìm nổi thầm tán thướng trong lòng. Tòa thành này, thật sự có thể nói là được xây dựng bởi kết tinh của trí tuệ nhân loại! Chỉ tiếc là thứ này phải đổi bằng cái giá của sinh mệnh rất nhiều người. Cho nên mặc dù trong lòng cảm thán, nhưng hai người cũng không có biểu hiện cảm xúc ấy ra ngoài.

Theo lối đi thông thoáng trong tòa thành, một hàng người tới phía sau tòa thành, nguyên vốn tòa thành xa hoa đủ mọi màu sắc, đến nơi đâv là hết không thấy.

Chiếm chổ nơi đây là một phòng ốc thật lớn được xây bằng những phiến đá màu xanh, nhìn từ độ dầy của những phiến đá kia xem ra vách tường của phòng ốc này, ít nhất rộng tới hai mươi thước! Hai tên cực kỳ xấu xí đang canh giữ trước cửa phòng ốc này, ánh mắt có chút dại ra nhìn đoàn người hùng dũng đi tới.

Trong đó một con linh thú mặt dài dường như là lang sói, lộ ra răng nanh sắc nhọn, âm trầm nói:

- Các ngươi dám xông vào cấm địa, không muốn sống nữa sao? Tôn Hải cười ha ha nói:

- Lang vệ sĩ! Không muốn sống là các ngươi! Xem như nhiều năm qua, hai các ngươi chỉ là giữ cửa, cho tới bây giờ không có tham gia giết chóc nhân loại, chúng ta tha cho các ngươi một con đường sống. Đại vu sư đều đã chạy, các ngươi cũng tự mình đi thôi! Bằng không, tính mạng của các ngươi hôm nay phải giao lại ở chỗ này!

- Ha ha ha ha!

Con linh thú biến hóa hình mặt dài cười ha hả, sau đó dùng tay chỉ vào Tôn Hải, lạnh lùng nói:

- Đám nhân loại xấu xí các ngươi này,thật là điên rồi! Nếu các ngươi đã không nghe khuyến cáo, muốn xông vào Thánh điện, như vậy, các ngươi đi chết đi!

Lang vệ sĩ nói xong. ngưỡng mặt lên trời phát ra một tiếng tru dài rất nhiều người trong này chịu không nổi, bịt lổ tai sắc mặt tái nhợt.

Thượng Quan Thi Vũ phát ra một tiếng hừ lạnh, tay vung thanh Huyết Ngọc Kiếm thân hình như sao băng đâm vào lang vệ sĩ.

Sát khí cường đại cùng uy áp kinh người từ trên Huyết Ngọc Kiếm bộc phát ra khiến tên lang vệ sĩ giật mình cả kinh, song chưởng hóa thành móng vuốt sói ở không trung giao nhau chộp một cái, lập tức hai luồng kình lực sắc bén đánh úp về phía Thượng Quan Thi Vũ.

Còn tên kia đồng dạng cũng là mặt lang sói vẫn không nói gì phi thường âm hiểm lẻn đi tới bên cạnh Thượng Quan Thi Vũ, thân mình trong giây lát phóng vọt lên trên. Thân mình hắn kéo dài vô số tàn ảnh ,hung hăng tấn công tới Thi Vũ, đồng thời cái đầu của nó hóa thành đầu sói há miệng to như cái bồn máu, mạnh mẽ cắn vào yết hầu của Thượng Quan Thi Vũ! Tôn Hải cỏ chút khẩn trương nhìn Tần Lập, hắn chỉ nhìn thấy thực lực của Tần Lập, nhưng không có thấy qua Thượng Quan Thi Vũ chiến đấu. Không biết đạt tới cảnh giới gì, đối mặt với vây công hai con linh thú cảnh giới Thiên Tôn, nàng có thể đứng vững hay không? Tuy nhiên thấy trên mặt Tần Lập không có chút lo lắng gì, nét mặt vẫn tươi cười nhìn Thượng Quan Thi Vũ nghênh địch.

Huyết Ngọc Kiếm trong tay Thi Vũ đối với linh thủ có tác dụng áp chế thật lớn, làm cho hai lang vệ sĩ nàv theo bản năng có cảm giác run sợ, dường như Thượng Quan Thi Vũ là một con cự thú thái cổ, ở phương diện huvết mạch đã có thể hoàn toàn áp chế chúng nó lại! Tuy nhiên hai tên này thực lực đích xác cũng rất mạnh ,hơn nữa phối hợp cực kỳ ăn ý, đổi là người bình thường thật đúng là không thể không chịu thiệt với chúng.

Tuy nhiên Thi Vũ hiện giờ, sớm đã không phải là cô gái đơn thuần chân chất nhân từ, nương tay như ngàv xưa, đối mặt đám linh thú dám biến nhân loại trở thành nô lệ, đúng là trong đầu nàng không có nửa điểm ý niệm nhẹ tay lưu tình.

Huyết Ngọc Kiếm đột nhiên giống như cái mặt quạt bình thường, xuất hiện vô số tàng ảnh bóng kiếm, trực tiếp đánh vào đầu lang vệ sĩ. Tay trái nàng không ở không liền điểm một chỉ vào tên lang vệ sĩ đang đánh úp tới bên cạnh. Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một thanh Huyết Ngọc Kiếm khác, như thực chất với tốc độ nhanh đến không gì sánh kịp, tản ra uy áp bàng bạc cùng sát khí kinh người! Hết thảy, đều phát sinh cực nhanh, rất nhiều người chỉ thấy hoa mắt một cái, lại nhìn con lang vệ sĩ đang đối mặt với Thượng Quan Thi Vũ kia, cái đầu cực lớn của nó bị chém rụng! Con bên cạnh bị một kiếm đâm xuyên tim! Một chiêu! Chỉ dùng một chiêu! Hai con lang vệ sĩ cường đại không ngờ toàn bộ bị chém chết dưới một kiếm! Cho dù trước đó đã nghĩ hai lang vệ sĩ không phải đối thủ của hai người này, nhưng không ai có thể nghĩ tới quá trình... lại nhẹ nhàng thoải mái như thế! Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người!

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 390

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.