Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xông vào hang cọp

Phiên bản Dịch · 2304 chữ

Một chiếc xe bề ngoài bình thường trên đường đi thông qua Đại Tề và Tân Tần quốc, bên trong chiếc xe ngựa xa hoa, Tần Lập nhìn Thương Quan Thi Vũ lặng lẽ ngồi, nhẹ giọng hỏi:

- Nàng ổn chứ?

Thượng Quan Thi Vũ khẽ gật đầu, lại có chút mờ mịt, cô gái có nội tâm tinh thuần đến phức tạp, sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, cũng rốt cục, bắt đầu trở nên thành thục hơn, chỉ chẳng qua loại thành thục này lấy đau đớn làm cơ sở.

Lâm Vân Lan ngồi ở một bên, trong lòng đồng dạng cảm khái không thôi. Bà làm sao cũng không nghĩ đến, con gái của mình và con rể tương lai không ngờ có thực lực như thế này.

Lẽ ra, đại cừu phải báo, hẳn là rất vui mừng mới phải, nhưng trong lòng hai mẹ con này lại cũng không có vẻ vui mừng nào.

Thượng Quan Thi Vũ bỗng nhiên nhẹ giọng nói:

- Nếu phụ thân ta có thể sống lại, ta tình nguyện tất cả mọi chuyện chưa phát sinh. Ta tình nguyện là một người con gái bình thường, chỉ cần có chàng, mẫu thân và phụ thân, như vậy là đủ rồi!

Tần Lập than nhẹ một tiếng, trong lòng bỗng nhiên nhớ tới kiếp trước đã từng nghe một câu:

- Anh hùng tự hỏi, cái gì gọi là giang hồ? Kiêu hùng cũng tự hỏi, cái gì gọi là thiên hạ? Cường giả sao? Vương giả sao? Hắn đang theo đuổi là thiên hạ hay là giang hồ?

Hoặc là con đường của Vương giả! Có một số người trời sinh đã chú định (được quyết định sẵn), trong đời hắn có đầy cảnh tượng mạnh mẽ rộng lớn, cuộc sống bình thường kể từ đó sẽ không thuộc về hắn; Có một số người, trời sinh ra đã chú định cơ khổ không như ý. Tựa như Tần Lập kiếp trước, cuộc đời ngắn ngủi nhưng huy hoàng, tiếc nuối lớn nhất cũng không phải cái chết mà là không biết cha mẹ ruột của mình là ai.

Người thường ước ao cao hơn so với mình. Không biết người cao cao tại thượng này đồng dạng có phiền não như mình, đồng dạng có tâm sự và sợ hãi thuộc về bọn họ.

Cả đời người sẽ trải qua nhiều lắm, cho nên với việc không thẹn với lòng, cũng đã đủ rồi!

Lâm Vân Lan cười cười, nắm chặt tay con gái mình, dịu dàng nói:

- Thi Vũ! Nhân sinh vô thường (cuộc sống khó biết trước), có rất nhiều chuyện, phải tới độ tuổi như mẫu thân, con mới có thể thấy rõ. Không nên tiếc nuối quá khứ, nếu không con mãi mãi cũng không cảm thấy hạnh phúc. Ở trong lòng mẹ chỉ hy vọng con có thể hạnh phúc sống vui vẻ thì mẹ cũng cảm thấy được vui vẻ. Quá khứ cũng không cần quên đi, nhưng không nên cho nó chiếm cứ nội tâm của con. Con trời sinh là một đứa bé hạnh phúc, không nên chịu đựng thứ vốn con không nên chịu đựng.

Thượng Qun Thi Vũ khẽ gật đầu, con ngươi mờ mịt kia dường như sáng chói rất nhiều, nhìn vào trong ánh mắt Tần Lập, có chút ngượng ngùng, tình ý lại càng nhiều.

- Phu nhân, còn có công tử, tiểu thư bên trong. Phía trước là chiến khu, dựa theo chúng ta nói trước đây, tiểu nhân phải đi rồi.

Bên ngoài truyển đến âm thanh xa phu có chút khẩn trương, nếu không phải Tần Lập dùng số tiền lớn nện xuống, ngay cả nơi này xa phu cũng không dám đến, dù sao số tiền Tần Lập cho cũng đủ khiến hắn có cuộc sống ung dung. Cho nên, ngay cả chiếc xe ngựa vốn hắn dùng sinh tồn, cũng từ bỏ.

- Ừ, ta biết rồi, ngươi có thể đi.

Tần Lập trả lời một tiếng thản nhiên, gã xa phu bên ngoài lập tức nhảy xuống xe ngựa.

Có chút lưu luyến nhìn thoáng qua chiếc xe ngựa theo mình đã nhiều năm, xa phu quay đầu hướng đi, chuẩn bị tiếp đón cuộc sống mới của mình, bởi vì một chuyến này hắn không ngờ chiếm được mười lượng hoàng kim! Thật là một khoản tiền lớn, nếu so với chiếc xe ngựa tự nhiên không tính là gì.

Lộ trình kế tiếp, Tần Lập liền ngồi bên ngoài, làm nhân vật đảm đương xa phu.

Một hồi lâu sau, xe ngựa tiến vào chiến khu, tiếng chém giết rung trời, hiển nhiên nơi này đang xảy ra một hồi chiến tranh!

Lâm Vân Lan có chút lo lắng nhìn thoáng qua con gái, nhẹ giọng hỏi:

- Cứ vậy xông qua sao? Không có nguy hiểm chứ?

Thượng Quan Thi Vũ lộ ra vẻ tươi cười trên mặt:

- Mẫu thân! Người yên tâm đi, vốn chúng con muốn đi gây phiền toái cho Tân Tần đế quốc.

Lâm Vân Lan lắc lắc đầu có chút líu lưỡi, thầm nghĩ: “Càng ngày càng nhìn không hiểu con giá và con rể tương lai của mình, thực lực cường đại kinh người, mà lá gan đó càng thêm kinh người hơn thực lực của bọn họ!”

Tần Lập dùng tinh thần lực vỗ về hai con ngựa chiến kéo xe, cho nên chiếc xe ngựa này không ngờ không nhìn sát khí đầy trời trên chiến trường vọng lại. Theo đường lớn, một đường xông tới nơi đang giao chiến của song phương!

Rất nhanh, liền có người phát hiện tình huống đầy dị thường này.

Có tổng chỉ huy liên minh năm nước ở đây, đứng ở trên mộc tháp ở trên cao, trông thấy rất xa, cau mày hỏi người bên cạnh:

- Sao lại thế này? Đây là người nào mà không biết sống chết, không ngờ muốn xông về phía trung tâm chiến trường?

Tướng quân các quốc gia bên cạnh hắn cũng đều trợn mắt há hốc mồm, một vị tướng quân của Đại Sở quốc nói:

- Quan tâm đến hắn làm gì, người này không biết sống chết!

Một vị tướng quân Đại Tề quốc bên cạnh hắn, nói:

- Nên ngăn bọn họ lại, nếu cứ vậy thì không bị người của chúng ta giết, người Tân Tần đế quốc cũng không buông tha bọn họ đấy!

Trong lòng hắn nghĩ chính là chiếc xe ngựa này hơn phân nửa quốc dân của bổn quốc, lại có thể nào trơ mắt nhìn bọn họ nạp mạng chứ?

Người chỉ huy đến từ Đại Tề quốc kia gật gật đầu, vừa muốn hạ lệnh, lại nghe thấy có một tiếng kinh hô, đứng xa xa nhìn thấy chiếc xe ngựa kia đột nhiên giống như phát điên lên, thẳng vọt tới trận doanh Tân Tần đế quốc!

Xong rồi!

Hầu như trong lòng mọi người đều dâng lên một ý niệm trong đầu như thế. Nhưng ngay sau đó, chuyện khiến bọn họ khó tin đã phát sinh!

Chiếc xe ngựa kia xông vào trong quân đội của Tân Tần đế quốc, xông thẳng vào, sau đó chỉ thấy những binh sĩ vốn ngăn đón phía trước giống như sóng lúa bị gió to tách ra, đồng loạt nghiêng ngả hai bên!

Chiếc xe ngựa giống như vào chỗ không người, không ngờ không có người nào, có thể ngăn chiếc xe này lại!

Lúc này, chỉ thấy bên phía Tân Tần quốc kia, bỗng nhiên trên không trung nhảy lên mấy bóng người, cầm vũ khí trong tay, liền công về phía xa ngựa kia. Nhưng trong nháy mắt, những bóng người đó đều bay ra ngoài, không ngờ không ai thấy trên xe ngựa có người nào ra tay!

Toàn bộ trên chiến trường là một mảnh xôn xao!

Tổng chỉ huy bên phía liên minh năm nước này, đại tướng quân đến từ Tư La quốc phản ứng cực nhanh, rống lớn lên:

- Truyền lệnh xuống! Tử chiến! Tử chiến! Tử chiến!

Người này có thể trở thành tổng chỉ huy liên minh năm nước, năng lực các phương diện tương đối cường hãn. Nếu lúc này còn nhìn không ra bên trong chiếc xe ngựa kia khẳng định có tuyệt thế cường giả, vậy hắn căn bản không xứng làm tổng chỉ huy liên minh năm nước!

Tướng quân của các quốc gia khác lúc này cũng đều phản ứng lại, quay về phía thân binh thủ hạ giận dữ hét:

- Truyền lệnh xuống, tổng tiến công! Tử chiến! Tử chiến! Tử chiến!

Trong nháy mắt, năm đoàn ở phía này khoảng hơn năm mươi vạn nhân mã, chỉnh tề như núi phát ra một tiếng rống to:

- Tử chiến! Tử chiến! Tử chiến!

- Giết! Giết! Giết!

Sát khí ác liệt không gì sánh được, xông lên trời! Cho dù một cường giả Chí Tôn trông thấy cũng sẽ động dung!

Loại sát khí hào hùng trên chiến trường này, không ai nguyện ý chịu đựng. Bởi vì đây là mấy vạn người, thậm chí mấy chục vạn người, cộng đồng ngưng kết thành lực lượng tinh thần không thể địch nổi!

Tần Lập vội đánh xe, những người công hướng về xe ngựa phía căn bản chưa đến gần đã bị đánh bay ra rất xa. Nếu có võ giả Thiên cấp ở trên công kích, Tần Lập nhẹ nhàng đánh đối phương bay ra xa ngoài!

Chỉ chốc lát thời gian, mọi người đều trơ mắt nhìn chiếc xe ngựa vô cùng thần kỳ này xuyên qua toàn bộ chiến trận! Sau đó căn bản không dừng lại mà nghênh ngang đi!

Tuy rằng chỉ giết thành một con đường, đối với đại quân mười mấy vạn người mà nói, căn bản không có cảm giác gì. Nhưng về phương diện Thiên cấp võ giả của Tân Tần quốc, không ngờ trong nháy mắt này đã chết hơn bảy mươi người!

Đả kích này đối với Tân Tần đế quốc quả thực là có tính hủy diệt, sĩ khí trong nháy mắt hạ xuống tận cùng. Mà đúng lúc này, năm đoàn của đối phương, không ngờ điên cuồng phát động tổng tiến công!

Không thể không nói, thực lực của tổng chỉ huy năm đoàn kia có thể không hẳn có thể mạnh bao nhiêu. Là một võ giả thế tục giới, thậm chí hắn ngay cả thực lực Thiên cấp cũng không đạt đến. Nhưng năng lực nắm bắt thời cơ của hắn quả thực quá cường đại!

Đại quân song phương nháy mắt chém giết cùng một chỗ, giống như một cái máy xay thịt. Mỗi một lần chớp mắt, đều đã có vô số người chết, nhưng mà song phương giết đỏ cả mắt, căn bản không có bất cứ khả năng nào ngừng tay.

Cuộc chiến này, song phương đều đợi mấy năm!

Bọn họ đều không có kiên nhẫn đợi thêm nữa!

Cho nên, một trận chiến này, không chết không ngừng!

Mà dẫn phát ra song phương tử chiến hoàn toàn, dĩ nhiên là một chiếc xe ngựa quỷ dị giống như một cây lúa cuối cùng đè sụp lạc đà, sau khi dùng khí thế tồi khô lạp hủ (không gì ngăn nổi) đi xuyên qua quân đội Tân Tần quốc, trận chiến đấu này ầm ầm khai hỏa!

Tuy nhiên Tần Lập lại không có tâm tư chú ý những chuyện này. Hiện tại hắn chỉ muốn mang Thượng Quan Thi Vũ đi một vòng thủ đô Tần Tần quốc.

Bởi vì trước đây hắn đã cảnh cáo hoàng thất Tân Tần quốc, càng đừng nói, trong lòng Tần Lập còn có một dự đoán lớn hơn nữa!

Đó chính là cừu gia mà Lãnh Dao vẫn không nói ra, mười phần chính là Thôi gia!

Quái vật lớn trên Huyền Đảo, siêu cấp thế lực, nguyên nhân điên cuồng công kích năm nước bên này, Tần Lập cũng đã nghe nói từ chỗ nhị trưởng lão Thần Ưng Môn. Tần Lập cảm khái trong lòng, xem ra giữa mình và Thôi gia, liền giống như số mệnh làm địch nhân. Bất kể ở nơi nào cũng dây dưa với nhau!

Muốn không là địch,cũng không có khả năng!

Hơn nữa, nếu trong tay Tần Lập đang nắm giữ một tấm tàn đồ, còn lại tự nhiên sẽ không cho Thôi gia có được, mà ngay cả tấm kia trong tay Thôi gia, Tần Lập đều muốn đoạt lấy!

Bởi vì bí mật kia có thể nói thiên hạ thế gian, không có bất cứ võ giả nào không muốn biết.

Khóe miệng Tần Lập, lộ ra một chút cười lạnh: “Thôi Khởi, dường như ta đã cảnh cáo ngươi triệt binh, ngươi coi lời nói của ta như gió thoảng bên tai, như vậy ngươi phải làm tốt chuẩn bị chịu đả kích thật lớn đi!”

“Thôi gia, xem lão tử làm thế nào cắt đứt một cánh tay nữa của ngươi!”

Dọc theo đường đi, chỉ riêng ngựa đã thay đổi mười mấy lần. Không đến nửa tháng, chiếc xe ngựa này của Tần Lập liền tiến vào thành đô của Tân Tần đế quốc, tìm một nhà trọ, đầu tiên là an bài Lâm Vân Lan, sau đó Tần Lập và Thượng Quan Thi Vũ hơi chút thu thập lại, liền chạy về phía hoàng cung đại nội Tân Tần đế quốc.

Nơi đó, cho dù là đầm rồng hang hổ, trong lòng hai người cũng bình tĩnh như nước trực đảo hoàng long (xông vào hang cọp)!

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 524

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.