Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tân Tần đế quốc

Phiên bản Dịch · 2292 chữ

Một ngày sau, Thanh Long quốc đã bước sang trang sử mới.

Mà lúc này, Tần Lập đã bước trên con đường đi tới Tân Tần quốc.

Từ Thanh Long quốc tới Tân Tần quốc cách một Đại Tề quốc. Tần Lập thuê một chiếc xe ngựa để đi. Đường bằng phẳng, ngồi xe ngựa cũng coi như thoải mái. Trên đường Tần Lập đều ngồi nghỉ ngơi lấy sức. Cứ như vậy, hơn hai mươi ngày sau, Tần Lập cũng đã tới thành Thượng Nguyên của Tân Tần quốc.

Đi trên đường trong thành Thượng Nguyên cảm giác khác những ngôi thành thuộc Thanh Long. Có thể nói, đây là lần đầu tiên từ khi tới thế giới này, Tần Lập tới một thành thị phồn hoa như thế!

Phố xá hai bên đường tràn ngập các loại sinh ý, những con đường bằng phẳng lát đá, đầu người qua lại đông đúc, tiếng rao hàng vang lên liên tiếp.

Các tửu lâu trang hoàng xa hoa mọc lên khắp nơi, từ quần áo của những người hay lui tới cũng có thể thấy được sự giàu có của quốc gia này.

Các mặt hội tụ thành hai chữ: Cường quốc!

Đúng vậy, đây chính là một trong sáu quốc gia mới phát mạnh nhất trên Đông Phương đại lục, Tân Tần quốc!

Vì sao lại gọi là Tân Tần quốc, là vì trăm năm trước, Tần quốc chỉ là một quốc gia nhỏ yếu với lãnh thổ chỉ bằng nửa Đại Tề quốc. Tài nguyên quốc gia thiếu thốn, đất đai cằn cỗi, mà hoàng thất thì xa hoa dâm dật, tham lam vô độ. Đối ngoại thì yếu đuối vô năng, đối nội thì mạnh mẽ cướp đoạt. Các loại thuế nhiều đến mức khiến cho người ta phải líu lưỡi. Chính lệnh thì sớm sửa chiều đổi, dân chúng lầm than, cuộc sống bấp bênh.

Hơn chín mươi năm trước, xuất hiện một thế lực thần bí, lấy tư thế không gì cản nổi, trong nháy mắt tiêu diệt hoàng thất Tần quốc. Sau đó thế lực kia tự lập hoàng đế, sửa tên quốc gia thành Tân Tần quốc, sau mười năm liền bắt đầu dùng chiến tranh điên cuồng khuếch trương lãnh thổ!

Cho tới ngày hôm nay, ba bốn quốc gia chung quanh đã bị diệt, chính là vì vũ lực đáng kinh sợ. Thêm cả Thanh Long nữa mới có thể ký kết liên minh năm nước, nhưng lại sợ không biết ngày nào Tân Tần quốc đánh tới cửa!

Năm năm gần đây, Tần Tần quốc nghỉ ngơi lấy sức, không gây ra chiến sự gì, mặt ngoài mười phần yên ổn.

Nhưng căn cứ vào tin tức các mật thám truyền về, Tân Tần quốc đã sẵn sàng ra trận, cho tới giờ vốn không hề đình chỉ dã tâm khuếch trương bản đồ!

Mặc dù các quốc gia khác vừa hận vừa sợ Tân Tần quốc, nhưng đối quốc dân của Tân Tần quốc mà nói, lại có thêm một cảm giác vinh quang dân tộc mạnh mẽ, vì Hoàng đế của họ, khiến cho cuộc sống của họ phát sinh biến hóa long trời lở đất so với ngày trước!

Hơn nữa thuế phú rất nhẹ, các loại buôn bán đều phát ra sinh mệnh lực mạnh mẽ.

Hiện tại, toàn bộ dân chúng Tân Tần quốc gần như không nói xấu Hoàng đế chút nào, đối với Chính quyền mà nói, cũng coi như là tới trình độ cực cao rồi.

Trong chín mươi năm, Tần Tần quốc tổng cộng thay đổi bốn đời Hoàng đế. Mỗi đời Hoàng đế đảm nhiệm đều sống rất lâu. Đương kim Hoàng đế Thôi Khởi, năm nay đã năm mươi tuổi nhưng thoạt nhìn không chút nào già cả, tinh thần vô cùng tốt. Hơn nữa, có truyền thuyết nói rằng, Thôi Khởi đế vương đã co thực lực Thiên cấp!

Đương nhiên, trên phố cũng đồn đãi, nói sau lưng Tân Tần quốc có tồn tại một thế lực thần bí, chống lại các quốc gia xung quanh, còn khiến cho các thế lực sau lưng các quốc gia này không dám làm ra hành động trả thù gì!

Bởi vậy, có thể thấy được sự mạnh mẽ của Tân Tần quốc. Trong quân đội của họ, cao thủ Thiên cấp có hơn ba nghìn! Mà trong hoàng thất Tân Tần quốc, cường giả cảnh giới Phá Thiên cũng có mấy chục người!

Lại có người biết rõ tình hình, nói hoàng thất Tân Tần quốc thực ra bản thân chính là thế lực thần bí! Nếu không bọn họ sao có khả năng bồi dưỡng ra lượng lớn cường giả Thiên cấp chỉ trong vài chục năm ngắn ngủi như thế? Sao có thể có được cường giả Phá Thiên công khai xuất hiện tại hoàng gia như thế? Sao có thể khiến các thế lực sau lưng các quốc gia bị diệt, chỉ dám giận mà không dám nói gì?

Tất cả những việc này thực ra đều nói rõ một vấn đề, đó chính là, Tân Tần quốc này, tuyệt đối không đơn giản!

Mà quốc gia này, tới giờ đã có tất cả các yếu tố của một đế quốc rồi. Dường như, việc trở thành đế quốc cũng chỉ là việc trong tầm tay.

Điểm này, từ trên xuống dưới của Tân Tần quốc đều cho là như vậy.

Thôi Khởi năm mươi tuổi, nhìn diện mạo căn bản là không nhận ra. Người không biết còn tưởng vị đế vương tướng mạo nho nhã này, là người chưa tới bốn mươi tuổi!

Môi trên Thôi Khởi nuôi một hàng râu cá trê, mặt chữ quốc, mày rậm mắt to, hốc mắt hơi sâu, mũi ưng, sống lưng thẳng tắp, vai rộng lưng hẹp, tạo cho người ta cảm giác đầu tiên, là vị đế vương này là một nhân vật khôn khéo, không thể lừa gạt.

Hôn sự của hắn và công chúa Triệu Thiên Thiên của Thanh Long quốc còn ba ngày, đó là một ngày hoàng đạo của Tân Tần quốc. Chính là, giờ phút này, tâm tình của Thôi Khởi Hoàng đế lại không vui sướng chút nào.

Bởi vì hắn nhận được một tin tức khiến hắn cực kỳ khiếp sợ, mà còn phẫn nộ.

Đầu tiên là hai võ giả Phá Thiên vừa mới trở về tự nói, ngay sau đó liền nghe được tin chính xác, Thanh Long quốc, đổi chủ!

Đối với Thôi Khởi đã chuẩn bị sẵn sàng, sau hôn lễ với công chúa Thanh Long quốc là bắt đầu một vòng chinh chiến, tin tức này thực sự không phải tin tốt.

- Hai vị sư huynh, các ngươi nói, thiếu niên kia, chính là thanh niên địa vị rất cao trong lòng dân chúng Thanh Long quốc quốc, Tần Lập? Từ trên người hắn tràn ra khí thế mạnh hơn cả các ngươi?

Khuôn mặt Thôi Khởi lạnh nhạt, nhìn không ra được biểu tình gì, nhưng lời hắn nói ra lại khiến hai cường giả phải cảm thấy xấu hổ.

Đúng vậy, hai võ giả cảnh giới Phá Thiên trong mắt người thế tục gần như đã được thần thánh hóa, không ngờ lại bị khí thế trên người một thiếu niên tràn ra dọa lui. Chuyện này, đặt trên người ai cũng đều không dễ chịu gì.

Hơn nữa, đây là dưới tình huống thế nhân đều biết thân phận hai người này. Hơn nữa sau khi hai người đi, Hoàng đế Triệu Tinh Hà do Tân Tần quốc dốc sức nâng đỡ, cũng giống như phụ thân Triệu Nguyên Lễ, ly kỳ băng hà.

Nhị điện hạ Triệu Tinh Hải sau khi đăng cơ liền khẩn cấp tuyên bố một lần nữa ký tên lên bản hiệp nghị năm nước liên minh. Sẽ cấp cho bốn quốc gia kia một công đạo về những sai lầm trước kia. Sau đó lại công nhiên khiển trách Tân Tần quốc, phái người ám sát hoàng thất Thanh Long quốc cùng với phụ thân hắn. Hơn nữa, còn tuyên bố chuyện hôn sự của công chúa không có hiệu quả. Yêu cầu Tân Tần quốc mau chóng đưa Công chúa Thanh Long quốc quay về, đừng để cho một cô gái vô tội bị cuốn vào vòng xoáy chính trị!

Việc này, thực ra ngang bằng với việc, Tân Tần quốc chưa xuất chinh đã xuất hiện một bại cục. Hung hăng tát một cái bạt tai!

Thôi Khởi híp mắt, trong lòng cười lạnh: Trả lại công chúa cho ngươi? Tốt! Chờ ta công khai cưới nàng, sau khi dùng qua một lần thì sẽ trả về cho các ngươi!

Lúc này, hai võ giả Phá Thiên ngồi dưới sắc mặt đã có chút khó coi, trong đó một người gật đầu nói:

- Bệ hạ, ngài nói đúng, chính là người thanh niên kia. Ai, ta thực hổ thẹn, không thể hoàn thành nhiệm vụ bệ hạ giao cho. Chúng ta chuẩn bị quay về sư môn chịu phạt!

Trên mặt Thôi Khởi hiện lên nụ cười ôn hòa, khoát tay áo, nói:

- Hai vị sư huynh sao lại nói vậy, thắng thua trong binh gia là chuyện thường. Ai có thể cam đoan là cả đời này không bại trận đây? Trước kia còn mượn lực Triệu Tinh Hà, cũng chỉ để ít đi một ít phiền toái, ai ngờ Triệu Tinh Hà kia lại vô năng như vậy. Bùn nhão không đỡ được tường! Chỉ sợ dù không có Tần Lập kia, một khi hai người rời đi thì hắn sớm muộn gì cũng sẽ bị nhị đệ hắn lật đổ thôi. Chính là nếu vậy thì Thanh Long quốc sẽ rơi vào nội chiến, tình thế so với bây giờ có thể tốt hơn chút.

Thôi Khởi nói xong, khẽ cười nói:

- Người thanh niên Hầu gia tên Tần Lập kia thật ra lại khiến ta cảm thấy kinh ngạc. Năm nay hắn mới nhiêu tuổi? Mười sáu? Hay mười bảy?

Hai võ giả cảnh giới Phá Thiên vẻ mặt xấu hổ nói:

- Có tin tức xác thực, nói là Tần Lập kia năm nay mới có mười sáu tuổi!

Hí!

Trong phòng còn có những người khác, nghe thấy lời này đều không nhịn được hít một ngụm khí lạnh.

Một người thất thanh nói:

- Việc này không thể nào? Mười sáu tuổi, chỉ dựa vào khí thế có thể dọa lui hai võ giả Phá Thiên?

Hai người kia vốn đã nghẹn trong người một bụng lửa giận, một trong hai lão già sắc mặt xanh mét nói:

- Hỏa sư huynh, ý của ngươi là chúng ta nói dối?

Lão già được xưng là Hỏa sư huynh thản nhiên cười, lắc đầu nói:

- Ta không có ý này, chỉ là cảm thấy thật khó tin. Mười sáu tuổi, chậc chậc, thực lực này, khiến người ta phải bội phục.

- Ngươi có ý gì? Đừng tưởng tuổi ngươi hơn huynh đệu chúng ta, thực lực cũng mạnh hơn thì có thể chỉ tay chỉ chân vào chúng ta! Sư môn ngươi cũng không mạnh hơn sư môn chúng ta đâu! Còn nữa, ngày đó ở Thanh Long nếu là ngươi, nói không chính xác thì còn không bằng huynh đệ chúng ta đâu!

- Không nhất định.

Lão già họ Hỏa cười ngạo nghễ, sau đó nói:

- Nếu để lão phu gặp tiểu tử kia, chắc chắn sẽ cho hắn có đến mà không có về.

- Họ Hỏa, không phục thì bây giờ chúng ta tỷ thí đi.

- Hắc, tỷ thí thì tỷ thí, ta sợ các ngươi chắc? Nói là làm, cho huynh đệ các ngươi cùng lên.

- Ngươi muốn chết!

- Ngươi mới muốn chết!

- Được rồi, được rồi. Đều dừng lại cả đi.

Thôi Khởi nhíu mày, thở dài một tiếng.

- Đều bớt tranh cãi đi! Ta tin tưởng, hai vị sư huynh Võ gia tuyệt đối không thể nói dối, chỉ là có chút cảm khái khi thấy thiếu niên kia tuổi trẻ vậy đã có thực lực cao cường thôi, cũng có chút tò mò với lai lịch của hắn. Chúng ta tụ lại cùng một hỗ, vì một mục đích giống nhau. Hồng trần hồng trần, mọi người lại có ai đặt trong mắt? Phụ thân ta, tổ phụ ta, ai, không phải là làm Hoàng đế vài chục năm liền khẩn cấp quay về bế quan tu luyện sao?

Lão già họ Hỏa khinh thường khẽ hừ một tiếng, sau đó nói:

- Hai vị sư đệ Võ gia, không phải nói tiểu tử kia sẽ tới giải cứu công chúa của chúng sao? Vậy thì lão phu liền chờ xem! Ta thật muốn nhìn coi, một con búp bê mới mười sáu mười bảy tuổi làm thế nào tu luyện đến Hợp Thiên.

Trong phòng, một lão già khác hòa giải:

- Việc này, nói không chừng thiếu niên kia mang trên mình bảo vật nào đó, có thể phóng ra khí thế cường đại.

Hai người Võ gia tới lúc này ngược lại chẳng thèm tức giận, đều cười lạnh:

- Các ngươi không tin hai huynh đệ chúng ta cũng chẳng sao! Chúng ta không cần. Thiếu niên kia chắc chắn tới, nói không chừng, lúc này hắn đã tới thành Thượng Nguyên rồi! Các ngươi sớm hay muộn cũng sẽ gặp mặt hắn thôi!

- Ta rất chờ mong!

Lão già họ Hỏa nhếch miệng cười nhạo, trong mắt tràn ngập sắc thái ngạo nghễ.

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tôn của Tiểu Đao Phong Lợi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 594

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.