Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhìn Vào Hốc Tường (2)

Phiên bản Dịch · 1696 chữ

- Trong cao ốc Kiến Nghiệp này vẫn luôn náo linh dị, nghe nói là quỷ hồn một người đàn ông, người này một mực quanh quẩn tại tầng hầm số 1 không đi, dường như có mối liên kết nào đó với nơi này. Lần này, tiểu đội dò xét linh của chúng tôi đến chính là vì muốn tìm hiểu nguyên nhân hắn ta cứ mãi lưu lại đây… Nếu có thể tiêu trừ linh dị ở đây thì không còn gì tốt hơn.

Nhan Tuấn Trạch vừa dẫn đường vừa lầm bầm giới thiệu.

Làm như vậy có cảm giác như đang bình luận trực tiếp, hơn nữa xung quanh tối om, quỷ dị, bầu không khí tĩnh lặng đến cực điểm, bình luận trực tiếp tại hiện trường càng dễ khiến người ta nổi da gà.

Sau khi tiến vào hành lang tầng hầm số 1, nguyên do bậc thang gọn gàng sạch sẽ đã tìm được, là vì tất cả đồ không dùng đến đều được chồng chất ở đây.

Hai bên hành lang chất đầy thùng giấy, giấy copy, bản in… cũng được chất cao như núi.

May là cái hành lang này khá rộng rãi, dù cho đồ đạc chiếm hết một nửa đường, nhưng bọn Nhan Tuấn Trạch vẫn có thể thuận lợi bước đi trên hành lang.

Đèn trong hành lang đều bị hỏng cả rồi, nếu không bọn họ đã trực tiếp mở đền lên.

Hơn nữa, nhìn cái dạng này, camera giám sát ở tầng này cũng khá tệ, nếu như nơi đây náo linh dị, bảo vệ cùng với nhân viên vệ sinh tòa là nhà người có quyền lên tiếng nhất, vì tránh linh dị, bọn họ sẽ bỏ mặc tầng hầm số 1, không thèm quan tâm đến.

Chỉ cần tiến vào đây, trừ phi có người đi xuống thì mới bị phát hiện, hơn nữa, sau khi tiến vào hành lang, Chu Đại Lực đã dùng cái khóa chữ U bị bẻ gãy móc vào tay nắm cửa, phòng ngừa có người từ bên ngoài mở cửa vào.

Nơi đây quanh năm không có ánh mặt trời, do đó vô cùng ẩm ướt, thùng giấy chất trên mặt đất cùng toàn bộ tài liệu, giấy tờ đều bị thấm ướt, mùi mốc lan tràn trong không khí.

Cộng thêm bầu không khí âm u lạnh lẽo, chỉ một lát sau, Nhan Tuấn Trạch phát hiện môi Bảo Khiết cùng Tưởng Duệ Hân đều bắt đầu tím tái.

- Đại Lực, cởi áo của cậu ra cho các cậu ấy mặc vào.

Chu Đại Lực ngẩn người trong giây lát, liếc nhìn Bảo Khiết, vẻ mặt vô cùng đau lòng, vội cởi cái khoác rộng thùng thình mà đối với Bảo Khiết có thể coi như áo dài, cẩn thận từng chút một phủ lên người cô.

Hắn chỉ mặc hai cái áo, một áo khoác cùng một cái sơ-mi, hết cách hắn đành phải cởi áo sơ-mi ra, có phần không tình nguyện khoác lên cho Tưởng Duệ Hân.

Tọa độ nhiệm vụ tại kho hàng số 004 thuộc tầng ngầm số 1 của cao ốc Kiến Nghiệp, suốt một đường đi tới, Nhan Tuấn Trạch phát hiện số phòng từ cửa lớn là đếm ngược vào trong, bắt đầu từ 020.

Vậy phòng số 004 sẽ là căn thứ tư từ cuối hành lang đếm ngược lên.

Hầu hết các phòng trên hành lang đều bị khóa, ngẫu nhiên có một vài căn cửa khép hờ, Nhan Tuấn Trạch căn dặn mọi người chớ có đụng vào.

Gặp phải mấy căn phòng để cửa mở, bọn họ chỉ dùng đèn pin soi thử vào trong, phát hiện có một số bàn ghế bị chất lộn xộn, nhưng cũng không tiến vào.

Mục tiêu của Nhan Tuấn Trạch rất rõ ràng, ngoại trừ kho hàng số 004, hắn sẽ không đi bất kỳ nơi nào khác.

Đi được một lúc, Bảo Khiết đột nhiên ngừng lại.

- Sao vậy? - Tưởng Duệ Hân cùng sánh bước với cô lập tức dừng lại theo, quay sang hỏi.

Chu Đại Lực đi cuối cùng cũng dừng chân.

Nhan Tuấn Trạch quay đầu nhìn bọn họ.

- Các cậu… Có phát hiện là… Đằng sau có tiếng bước chân không? - Bảo Khiết ấp úng nói, sắc mặt tái nhợt.

- Đương nhiên là có tiếng bước chân rồi. - Chu Đại Lực đứng phía sau qua loa nói. - Không phải mình vẫn luôn theo sau các cậu à?

- Không phải cậu. - Bảo Khiết quay đầu. - Là phía sau cậu còn có người đi theo.

- A!

Mặt Chu Đại Lực tái đi, phản xạ có điều kiện nhảy dựng lên, vội vã xoay người lại.

Ít nhất có ba ánh đèn cùng chiếu vào một vị trí.

Nhưng ở đó không có vật gì khác.

- Cái kia… Khiết… Khiết… Cậu, cậu đừng làm mình sợ! - Răng Chu Đại Lực va vào nhau lập cập, phát ra âm thanh có tiết tấu.

- Ọe… - Bảo Khiết nôn khan. - Đừng có gọi mình là Khiết Khiết.

- Có nghe rõ không? Có phải tiếng bước chân vang lên sau lưng Chu Đại Lực? - Nhan Tuấn Trạch hỏi.

- Hình như… là vậy. - Giờ phút này, Bảo Khiết cũng không dám khẳng định.

- Như vậy đi, mình đi lùi, các cậu tiếp tục tiến lên phía trước, bất quá phải đi chậm một chút chờ mình. - Chu Đại Lực chột dạ, liền xoay người, dùng hai tay cầm đèn pin chiếu sáng xung quanh, mắt mở to như chuông đồng, không dám nháy dù chỉ một cái.

Đội ngũ đi rất chậm, tất cả mọi người vẫn luôn trong tư thế đề phòng lỡ như có một con quỷ lao ra từ căn phòng nào đó. Không bao lâu sau, bọn họ cũng đi đến giữa hành lang, sau khi rẽ vào khúc ngoặc phía trước, đi thêm một đoạn hà nữa là sẽ đến phòng số 004 ở gần cuối hành lang.

Ngay khi Nhan Tuấn Trạch dẫn đầu quẹo sang hành lang bên kia, tấm thân gấu mẹ của Chu Đại Lực ở hậu phương đột nhiên chấn động, mắt trợn trừng lơn.

Ngay cửa vào hành lang đột nhiên xuất hiện một cánh tay trắng dã, duỗi vào hành lang thông qua khe cửa.

Nó quờ quạng một hồi, sau đó bắt được khó chữ U bị hỏng, dùng sức lôi kéo.

- Má ơi, tay quỷ!!! - Chu Đại Lực nhịn không được rống lên.

Tất cả mọi người lập tức dừng bước, Nhan Tuấn Trạch ở khúc ngoặt cùng hai người Bảo Khiết đồng loạt quay đầu nhìn ra cửa.

Dưới ánh sáng yếu ớt của đèn pin, quả nhiên nhìn thấy một cái tay đang kéo kéo khóa chữ U, dường như có thứ gì đó đang muốn tiến vào hành lang.

- Chúng ta mau đi vào trong! - Tưởng Duệ Hân lập tức thúc giục, khẩn trưởng đến mức dậm chân tại chỗ.

- Đợi một chút. - Nhan Tuấn Trạch ngăn cản đám bạn đang muốn chạy vào hành lang, chăm chú quan sát cánh tay trắng dã kia. - Không đúng, phía ngoài cửa hình như cũng có ánh sáng, rất giống đèn pin! Đó… Không phải quỷ.

Còn chưa dứt lời, khóa chữ U đã bị cái tay kia tháo ra, cửa mở, bóng hai người đàn ông xuất hiện. Trong đó có một người mặc đồng phục bảo vệ.

- Là người. - Sau khi nhìn rõ tình huống, tim Chu Đại Lực coi như quay về với tổ quốc.

- Các người là ai? Vào bằng cách nào? - Nhân viên bảo vệ kia chính là người đàn ông trung niên mà bọn họ đã gặp ở cổng, giờ phút này, vẻ mặt hắn vô cùng giận dữ, lớn tiếng quát.

Người còn lại… Tất cả mọi người đều quen biết, nhưng không ai có thể ngờ đến. Là Chu Gia Kiệt.

Hiện tại, vẻ mặt hắn vô cùng quẫn bách, hắn bị bắt tại trận ngay lúc định lẻn vào trong.

Chu Gia Kiệt đứng bên cạnh bảo vệ, im thin thít, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Bảo Khiết.

Nhan Tuấn Trạch lập tức hiểu ra mọi chuyện, kiềm nén lửa giận trong lòng, hắn trầm giọng hỏi:

- Là cậu nói cho cậu ta biết?

- Đúng… Thực xin lỗi. - Bảo Khiết cúi đầu, không dám nhìn những người khác.

- Xúi quẩy! Đàn bà đúng là xúi quẩy! Đàn bà đa tình càng tệ hơn! Không thích mình lại đi thích tiểu bạch kiểm càng là xúi quẩy trong xúi quẩy. - Chu Đại Lực nhịn không được gào thét.

- Chu… Hằng! Cậu đủ rồi đấy! - Bảo Khiết cũng nổi giận, hung hăng nhìn Chu Đại Lực. - Nhiều người nhiều tay, mình chỉ muốn mọi người đỡ cực hơn thôi, sao mình biết được Gia Kiệt sẽ bị bảo vệ phát hiện?

- Gia Kiệt? - Chu Đại Lực lại lên cơn gen. - Gọi thân mật quá ha!

Đông!

Đúng lúc này, ngay khúc ngoặt, phía sau lưng đám người, trong căn phòng số 004 đột nhiên vang lên một âm thanh chát chúa, tựa như có ai đó dùng búa nện vào đường cống thoát nước vậy.

- Các người… Các người mau ra đây! - Bảo vệ trung niên biến sắc, nhịn không được thúc giục. - Ở đây náo linh dị, không thể ở lâu.

- Là mình thất sách.

Nhan Tuấn Trạch lầm bầm một câu, liếc nhìn đám người đang hoảng sợ nhìn về phía phòng số 004, lại quay sang nhìn bảo vệ mang vẻ mặt hoảng hốt, hắn không chút do dự mặc niệm:

- Trở về.

Thời quan quay lại.

Nháy mắt, đội dò xét linh đang đứng bên ngoài hành lang tầng hầm số 1, lúc này, Chu Đại Lực vừa vặn bẻ gãy khóa chữ U, đứng lên.

- Giờ thì lập tức gọi cho Chu Gia Kiệt mà cậu thầm mến, nói với cậu ta hôm nay chúng ta hủy bỏ hành động. Tất cả mọi người đều đã về nhà, bảo cậu ta cũng về đi. - Nhan Tuấn Trạch quay sang nói với Bảo Khiết vẫn đang chưa hiểu mô tê gì.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.