Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc sống vợ chồng - End

Phiên bản Dịch · 2093 chữ

Năm năm sau

-Anh hai – Tuyết Nga

-Tuyết Nga, anh nghe mẹ nói em sẽ sang Singapore?

-Dạ, tháng sau em đi do sự nghiệp của anh Andy đều bên ấy mà em lại…còn Suka nữa nên em…

-Hihi anh hiểu mà…như vậy cũng tốt hai vợ chồng không phải cứ bay đi bay về mãi

-Anh hai này cứ trêu em…mà anh đến gặp Thiên Vũ sao?

-Uhm, anh nấu ít canh mang đến cho Bin hôm qua Bin trực cả đêm nên anh…

-Hihi hai người làm em ghen tị quá đi hihi. Thiên Vũ đang trong phòng đấy, anh vào đi…em đi trước đây

-Uhm cám ơn em

Trong phòng Thiên Vũ

-Bác sĩ Vũ…..em thích anh – Cô y tá Ngọc Bích ôm phía sau Thiên Vũ

-Này cô làm gì thế mau buông tôi ra – Thiên Vũ gỡ tay Ngọc Bích ra, xoay người lại đối diện với Ngọc Bích – Tôi đã có vợ rồi, tôi rất yêu vợ của tôi nên mong cô từ nay đừng làm chuyện này nữa

Thiên Vũ vừa dứt lời, Ngọc Bích ôm lấy Thiên Vũ, khiển gót chân hôn Thiên Vũ. Lúc đó cánh cửa vừa được Nhất Anh mở ra, Nhất Anh vui vẻ cầm chiếc lộp là đi vào phòng, mở cánh cửa phòng ra Nhất Anh chết lặng vội quay ra đứng dựa vào tường, đôi mắt đỏ hoe. Thiên Vũ đẩy cô gái đó ra

-Mong cô giữ ình một chút tôn nghiêm.

Thiên Vũ trở lại bàn ngồi, cô gái vẫn ngây ngốc đứng đó nhìn Thiên Vũ

-Anh Nhất Anh – Tuyết Lam cùng Gia Huy đang đến

Nhất Anh vội lau đi hàng nước mắt, nhìn hai người họ

-Anh nhờ hai đứa đưa cái này cho Bin – Nhất Anh đưa cho Tuyết Lam rồi bỏ chạy

-Anh Nhất Anh!!! – Tuyết Lam gọi lớn, Thiên Vũ trong phòng vội chạy ra

-Chuyện gì thế Lam?

Tuyết Lam nhìn người con gái bước ra theo sau Thiên Vũ, thở dài lắc đầu

-Của cậu – Tuyết Lam đưa cho Thiên Vũ rồi bỏ đi

-Cái này…chuyện gì xảy ra thế Gia Huy? – Thiên Vũ kéo tay Gia Huy lại

-Tớ không biết…lúc nãy nhìn thấy anh Nhất Anh hình như đang khóc thì phải, anh ấy nhờ bọn tớ đưa cho cậu cái này

Gia Huy bỏ đi theo Tuyết Lam, cô gái bên cạnh Thiên Vũ lên tiếng

-Bác sĩ…

-Cô thấy những gì cô đã gây ra chưa?

Thiên Vũ nổi quạo bỏ đi. Tuyết Nga vừa đến nhìn thấy thái độ của Thiên Vũ, cô quay sang Ngọc Bích tìm hiểu sự việc.

Thiên Vũ nghĩ có lẽ lúc nãy Nhất Anh đã nhìn thấy, Thiên Vũ vội vàng đi về nhà. Về đến nhà, chạy lên phòng thì phòng đã bị khoá bên trong, Thiên Vũ gọi

-Vợ…mau mở cửa cho chồng

-…..

-Vợ à!

-Anh đi đi tôi không muốn nhìn thấy anh nữa

-Vợ giận chồng à…vợ hiểu lầm rồi…không phải thế đâu…

Cánh cửa mở ra, Thiên Vũ vui mừng nhưng mà….

-Vợ đi đấu thế? – Nhìn thấy vali đồ mà Nhất Anh kéo ra

-Tôi về nhà tôi

Thiên Vũ giữ chặc vali, kéo Nhất Anh lại

-Nhà này không phải của em sao?

-Trước đây thì phải, còn bây giờ thì không…anh mau tránh ra

Nhìn vẻ mặt hầm hầm của Nhất Anh, Thiên Vũ muốn cười nhưng mà không thể cười được

-Trước đây hay bây giờ cũng thế, đây là nhà của em – Thiên Vũ nhẹ nhàng nói

-Vậy…anh mau đi ra khỏi nhà tôi

Nhất Anh vừa nói vừa đẩy Thiên Vũ ra ngoài, khoá cửa lại. Thiên Vũ có gọi sao cũng không chịu mở cửa…Thiên Vũ đành đi về nhà của Thiên Minh

-Ủa Bin con sang đây có một mình sao, còn Nhất Anh đâu?

Thiên Vũ thở dài, đi vào trong kể lại sự việc cho gia đình nghe

-Haha…đáng đời….ham hố làm gì haha bị vợ đuổi ra khỏi nhà – Song Thu

-Con nhỏ này…có im không hả?

-Này em bảo ai là con nhỏ hả? – Song Thu

-Anh hai…. – Thiên Vũ cầu cứu Thiên Minh

-Chú ba, ba con sợ mẹ lắm – Bé Nấm

-Thôi…thôi….được rồi, vậy con ở lại đây vài ngày đi…Nhất Anh nó chỉ giận một lúc thôi – Mẹ Thiên Vũ

-Dạ - Thiên Vũ vò đầu, Song Thu và Thiên Minh phì cười

Hai ngày trôi qua thấy tinh thần của Thiên Vũ xuống cấp trầm trọng, Tuyết Nga một lần nữa đến tìm Nhất Anh

-Chuyện là thế đó, anh đừng có giận Thiên Vũ nữa mấy ngày nay em thấy cậu ấy mệt mỏi nhiều lắm

-Nhưng mà có chắc là do cô gái đó…anh làm sao mà tin được

-Là thật, do em tất cả - Ngọc Bích đứng đợi bên ngoài bước vào – Em không biết anh Thiên Vũ đã có vợ…em xin lỗi…em đã nghe chị Nga kể lại rồi…

Nhất Anh nhìn người con gái đó, nghĩ đến Thiên Vũ tự nhiên thấy xót xót….

-Thôi bọn em về đây, sắp đến ca trực rồi

-Uhm…cám ơn hai em

-Em chào anh

Nhất Anh trở lên phòng, nằm suy nghĩ một lúc thì nghe tiếng chuông…Nhất Anh bước xuống, mở cổng

-Nhất Anh…đừng giận chồng nữa

Thiên Vũ chìa bó hoa hồng trước mặt Nhất Anh, Nhất Anh vờn giận dỗi cầm lấy bó hoa bỏ vào trong, Thiên Vũ miễm cười đi theo. Nhất Anh bước về phòng, Thiên Vũ cũng bước theo sau

-Anh về đây làm gì?

-Vợ…anh xin lỗi đừng giận anh nữa…xa vợ có hai ngày mà anh ốm rồi này thấy không?

Nhất Anh nhìn Thiên Vũ, bật cười, Thiên Vũ chau mày khó hiểu

-Cho anh chừa lần sau còn dám hôn người khác nữa không?

-Không…thật sự không phải tại anh mà…cô ấy… - Thiên Vũ bối rối gãi đầu

Nhất Anh đứng dậy ôm Thiên Vũ

-Em đã biết tất cả rồi

Thiên Vũ miễm cười nham hiểm

-Em biết rồi mà còn trêu anh à…hehe…anh sẽ phạt

“Phạt” – Nhất Anh đẩy Thiên Vũ ra nhưng Thiên Vũ kịp bắt Nhất Anh lại, nỡ một nụ cười

-Mau thả em ra

Nhất Anh vùng vằng Thiên Vũ càng ôm chặt lấy, bờ môi Thiên Vũ nhanh chóng chiếm lấy bờ môi của Nhất Anh, cơ thể Nhất Anh không còn chút sức lực nào để phản kháng nữa, Thiên Vũ từ từ đưa Nhất Anh đến chiếc giường…để Nhất Anh nằm xuống, Thiên Vũ thỏ thẻ

-Chồng phải phạt vợ thật nặng vì dám không cho chồng bên cạnh suốt hai ngày qua. Vợ có biết là chồng nhớ vợ thế nào không hả? Chồng phạt vợ phải bên cạnh chồng suốt đời này, kiếp này và cả kiếp sau…kiếp sau nữa…

Nhất Anh miễm cười hạnh phúc, Thiên Vũ bắt đầu tháo những chiếc cúc áo ra khỏi người Nhất Anh, không bao lâu sau trên sàn nhà đã đầy những mãnh vãi…những tiếng rên nhẹ làm Thiên Vũ thêm phần hưng phấn….hơi thở càng trở nên gấp gáp hơn bao giờ hết.

------------

-Vợ đang làm gì đấy? – Thiên Vũ ôm Nhất Anh từ phía sau

-Em đang cháo cho ba mẹ sẵn nấu ít canh mang sang cho bé Nấm

-Sao em phải làm, bên đó có ông bà nội còn có ba mẹ nó rồi…

-Thôi mà…sẵn em nấu luôn

-Uhm em làm xong gọi anh, vợ chồng mình cùng đi

-Uhm em biết rồi, anh ra kia ngồi đợi em đi

Hôn lên má Nhất Anh một cái rõ kêu, Thiên Vũ miễm cười ra ngoài phòng khách ngồi đợi. Tin…toon…

-Ba đẹp trai – Sumo ôm lấy Thiên Vũ

-Sumo, anh chị về khi nào? Sao không báo ọi người biết?

-Vậy cho hai người bất ngờ chứ? Không chào đón anh chị sao? – Quốc Hùng

-Anh chị vào nhà đi, Sumo theo ba nào….lớn quá rồi ba ẵm con hết nỗi rồi

-Hihi ba yếu thế…ba Nhất Anh đâu rồi ba

-Ba Nhất Anh đang trong bếp….

-Dạ

Sumo lật đật chạy vào trong để lại mọi người đi vào sau

-Cái thằng này…có Nhất Anh là quên mất tiêu ba đẹp trai luôn à

Thiên Vũ nhăng nhó còn hai người kia phì cười

-Ba…ba… - Sumo nhảy lên ôm lấy Nhất Anh, hôn Nhất Anh không kịp đỡ - Con nhớ ba Nhất Anh lắm

-Sumo….con về khi nào thế? – Nhất Anh vui mừng ôm lấy Sumo, hôn lên má thằng bé, Nhất Anh đâu hề hay biết có một gương mặt đang quạo đeo nhìn mình

-Dạ con về hôm qua…con sẽ ở đây luôn không trở về Mĩ nữa

-Vậy thì tốt quá…ba mẹ con đâu?

Sumo chỉ tay ra phòng khách, Nhất Anh nhìn theo thấy gương mặt nhăng nhó kia phì cười

-Chồng bị sao vậy?

-Ba đẹp trai đang ghen đấy….thấy con hôn ba nên ba đẹp trai đang ghen hihi

-Sumo đừng có nói bậy…con ra ngoài với ba mẹ con đi – Nhất Anh

Nhóc Sumo nhìn Thiên Vũ miễm cười rồi chạy ra ngoài, Thiên Vũ đến gần Nhất Anh

-Anh bị sao vậy? Chẳng phải lúc nãy đang vui hay sao?

-Tại em đấy?

-Tại em? – Nhất Anh mở tròn to đôi mắt khó hiểu nhìn Thiên Vũ – Em làm gì….chẳng lẽ….nè…đừng có mà nghĩ lung tung đấy nhé!

-Uhm…cứ nghĩ lung tung đấy…ai bảo…cứ ôm…cứ hôn…

-Sumo là con nít mà cũng…..

Thiên Vũ ôm lấy Nhất Anh, hôn lên môi Nhất Anh không cho Nhất Anh nói tiếp….sau hồi lâu Nhất Anh muốn nghẹt thở thì Thiên Vũ mới chịu thả Nhất Anh ra

-Con nít nhưng nó vẫn là đàn ông….biết không hả? – Thiên Vũ véo má của Nhất Anh

-Thấy chưa con đã nói rồi mà ba không tin con

Sumo ôm bụng cười hà hà, Thiên Vũ quay về phía sau nhìn Sumo gãi đầu còn Nhất Anh thì nhăng nhó xấu hổ chết đi được….cũng tại ông chồng đáng ghét…khó ưa….

Thiên Vũ cùng Nhất Anh, Sumo, Quốc Hùng, Mỹ Vân ghét sang nhà ba mẹ Thiên Vũ chơi, gặp lại nhau họ rất vui, còn thằng bé Sumo thì gặp phải đối thủ nặng ký là bé Nấm (con của Song Thu và Thiên Minh), hai đứa cứ làm ra những trò khiến cả nhà cười ra nước mắt.

-Bé Nấm lại đây chú ba bỉu – Thiên Vũ

-Dạ…chú ba kêu con có gì không ạ?

-Con thấy anh Sumo có đẹp trai không?

-Xấu quắc!!!

-Anh Sumo đẹp trai thế này mà bảo xấu...khen anh đẹp trai đi sau này anh cưới bé Nấm về làm vợ

-Xí…ai thèm…bé Nấm sau này sẽ cưới anh Sin hihi

Tin…toon…Thanh Tuấn và Lệ Quyên dẫn theo tiểu công chúa, Tuyết Lam và Gia Huy cùng một cu nhóc đến, vừa nghe tiếng nhóc Sin bé Nấm chạy ra ngoài, mọi người trong nhà nhìn theo con nhóc mà lắc đầu

-Anh Sin….sau này bé Nấm sẽ cưới anh Sin chịu không?

-Ê…mày là Sin à? - Sumo đi theo bé Nấm

-Dạ, em chào anh….anh tên gì vậy? – Sin nở một nụ cười tươi

-Tao là Sumo, mày sau này sẽ cưới bé Nấm hả?

-Sau này em cưới anh được không ạ?

-CÁI GÌ…????

Mọi người ngạc nhiên la to, nhóc Sumo thì mặt tự nhiên đỏ ửng, bé Nấm thì nhăn nhó nhìn anh Sin của mình, ba nhóc đứng thành hình tam giác nhìn nhau….Mọi người lại bật cười khiến cho không khí của ngày xuân đang đến càng trở nên ấm áp hơn….Thiên Vũ đi đến ôm Nhất Anh từ phía sau khiến Nhất Anh ngại ngùng vì giờ ở nhà đang rất đông người….Nhất Anh gỡ tay Thiên Vũ ra nhưng Thiên Vũ vẫn giữ chặt lấy, thỏ thẻ bên tai Nhất Anh…

-Vợ yên nào…chồng muốn được như thế này….mãi mãi được ôm vợ như thế này…

-Chồng à….mọi người đang nhìn mình đấy…đúng là đồ đáng ghét….khó ưa mà!!!

Nhất Anh ngại ngùng, đỏ mặt, ba đứa nhóc nhìn họ tủm tỉm cười lấy hai ngón tay che đi đôi mắt….còn mọi người nhìn họ trãi qua bao nhiêu sóng gió cuối cùng họ cũng đã hạnh phúc bên nhau….miễm cười vui mừng cho hạnh phúc của họ…

THE END

Bạn đang đọc Đúng Là Đồ Đáng Ghét - Khó Ưa Mà!!! của Traitimbenho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.