Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực lực của đại yêu

Phiên bản Dịch · 2684 chữ

Trong cái bầu không khí quỷ dị đó, Trang Khanh quay về phía Chu Yếm hỏi: “Ngươi không phải đã nói là chưa bao giờ nhìn thấy Yêu hoàng sao?”

“Tuy chưa gặp qua nhưng tôi đã nghe nói đến uy danh hiển hách của ngài rồi.” Mặc dù Chu Yếm không biết Yêu hoàng lợi hại đến mức nào nhưng trước mặt mấy người bắt giữ mình hắn hận không thể đem Yêu hoàng nói thành một đại yêu có thể lên trời xuống đất, không gì làm không được: “Yêu hoàng điện hạ xuất quỷ nhập thần, nếu ngài mà biết các ngươi dám đối đãi với yêu tộc như thế thì ngài chắc chắn sẽ giúp chúng ta lấy lại công bằng.”

“Cũng không thể nói như vậy được.” Từ Viện đang cầm bút viết viết vẽ vẽ trên cuốn sổ thì nghe thấy Chu Yếm nói những lời này liền phản đối: “Mình ngươi lại không thể đại biểu cho toàn bộ yêu tộc, bọn ta cũng có nhiều yêu tu mà, biết đâu Yêu hoàng lại đứng về phía bọn ta thì sao?”

“Yêu hoàng đại nhân tôn quý làm sao có thể cùng các ngươi thông đồng làm bậy?” Chu Yếm kiêu ngạo cười lạnh, “Mấy người cứ tự cầu nhiều phúc đi thôi, nếu làm Yêu hoàng tức giận thì đối với ngài việc dời sông lấp biển, hủy diệt núi sông cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt.”

“Yêu hoàng là người ngu sao? Không có chuyện thì đi dời sông lấp biển làm gì cho nhọc sức? Thiên hạ lớn như vậy đều do thiên đạo quản, nếu thực sự có đại yêu dám làm chuyện xằng bậy như thế thì thiên đạo làm sao có thể chứa chấp nổi?” Phù Ly thẳng thắn vạch trần Chu Yếm chém gió, “Chu Yếm đại vương, ông đã sống mấy ngàn thậm chí gần vạn năm rồi mà còn lấy chuyện như vậy lừa dối tiểu bối, hay lắm à?”

“Lại là mày!” Chu Yếm nhìn thấy Phù Ly liền tức giận, nếu không phải tại con yêu quái này thì bây giờ hắn làm sao sẽ bị nhốt ở đây, “Mày trước kia cuối cùng là lăn lộn ở đâu? Tao chưa bao giờ gặp con yêu quái nào thích xen vào chuyện của người khác như mày.”

“Chỉ có giúp đỡ lẫn nhau mới có thể xây dựng xã hội hài hòa thôi.” Phù Ly không thèm để ý đến giọng điệu trào phúng của Chu Yếm, cậu quay đầu nói với Trang Khanh, “Thật xin lỗi, căn cứ vào miêu tả của Chu Yếm thì tôi vẫn chưa bao giờ gặp được một đại yêu nào quái dị như vậy, tôi không thể giúp gì cho mọi người được.”

“Phù tiên sinh, việc này cũng không thể trách ai được.” Từ Viện cầm bản vẽ phác họa cô căn cứ theo lời miêu tả của Chu Yếm để vẽ ra đưa cho mọi người xem, cô phát hiện ra là nếu đem tất cả những đặc điểm Chu Yếm nói ghép vào cùng nơi thì bộ dạng sẽ rất kì quái, “Tôi nghi là năm đó yêu giới đồn đãi lung tung, đến khi truyền đến tai Chu Yếm thì mọi chuyện đã sớm biến dạng.”

Trang Khanh lấy bản phác họa xem qua một cái liền đưa lại cho Phù Ly. Phù Ly vừa nhìn liền thấy một sinh vật có thân thể lớn như núi, da lông màu vàng kim sắc bén, còn có thêm hai đôi cánh, đây là cái quỷ gì vậy? Hình dạng cũng quá sức tùy tiện đi.

“Hình dạng như này mà lấy bản thể đi đánh nhau thì thua chắc.” Phù Ly lật qua lật lại nhìn bản phác họa mấy lần: “Yêu quái đánh nhau phải chú ý nhanh, ác, chính xác. Yêu hoàng thân thể tuy là khổng lồ, nhưng bốn cái cánh cùng cơ thể không phối hợp với nhau, tuy chưa biết cái đuôi có hình dạng như thế nào, nhưng mà nếu thân mình giống như núi lớn vậy thì độ linh hoạt của cái đuôi cũng sẽ thấp, không hề chiếm ưu thế khi chiến đấu.”

“Còn nếu lấy hình người cùng với yêu quái khác đánh nhau thì với tu vi cao của Yêu hoàng các yêu quái ấy đương nhiên không nhìn ra bản thể của hắn là cái gì thì làm sao có thể nói ra diện mạo của hắn được.” Phù Ly đưa trả bản phác họa lại cho Từ Viện rồi quay đầu nói chuyện với Chu Yếm: “Cho nên, nhất định là ông đang nói dối.”

Chu Yếm nuốt nước miếng một cái, ngẩng đầu lên thấy Trang Khanh đang nhìn mình, hắn sợ tới mức tay chân lui lại thành một đống: “Tôi không có nói dối, chỉ là, chỉ là tôi cũng nghe yêu quái khác nói mà thôi.”

“Xí.” Từ Viện cầm bản phác họa ném lên bàn, “Làm cả buổi, thì ra là mất công không được việc gì.”

Không có được đáp án như mong muốn, trên mặt Trang Khanh cũng không để lộ ra sự thất vọng, anh quay đầu nhìn Phù Ly bảo: “Việc hôm nay đã làm phiền Phù tiên sinh rồi.”

Phù Ly lắc đầu: “Đừng khách sáo, nghe được đồn đãi của giới yêu quái cũng rất thú vị.”

“Phù tiên sinh không suy nghĩ về việc gia nhập sở quản lí của chúng tôi sao?” Trang Khanh nảy sinh lòng tiếc tài, nghĩ tới cái phòng trọ rách nát của Phù Ly anh liền nhịn không được nói thêm: “Ban ngành sẽ sắp xếp cho cậu một phòng kí túc xá, mỗi tháng đều được tài trợ tiền đi lại và tiền điện thoại nữa.”

“Ân nhân, bình thường công tác của sở quản lí không bận rộn lắm đâu, thời gian đi làm cũng ổn định, lúc không có việc còn có thể đọc sách, đến lúc thi đại học cũng dễ hơn mà.” Sở Dư nhanh chóng bổ sung, “Ngài yên tâm, tiền lương tuyệt đối sẽ nhiều hơn tiền lương bảo vệ.”

Nghe được mức tiền lương cùng với việc an bài chỗ ở như vậy, tâm tư Phù Ly hơi hơi dao động.

Sau lưng cậu, trong khóa linh trận, Chu Yếm nhìn qua có vẻ như đang sợ tới mức không dám vươn đầu ra nhưng thực tế hắn đang dùng móng vuốt cắt qua lòng bàn tay của chính mình, máu dần dần nhuộm đẫm lên trận pháp cũ, hắn nghĩ rằng không có ai phát hiện ra động tác của bản thân đâu thế nhưng khi máu vừa thấm qua lòng bàn tay thì Phù Ly đã đột ngột quay đầu lại.

“Ông muốn lấy máu để nguyền rủa?” Cánh tay của Phù Ly dài ra trong tích tắc, xuyên qua cái chắn của khóa linh trận đem Chu Yếm từ trong đấy kéo ra ngoài.

Cùng lúc Phù Ly hành động thì đôi mắt màu trà của Trang Khanh cũng đột nhiên tỏa ra ánh vàng kim, vô số ánh sáng chiếu vào vết máu chảy ra từ trên người Chu Yếm, ánh sáng cùng sát khí chạm vào nhau phát ra tiếng xì xì, năm ngón tay của anh tung bay hóa ra một đạo kết giới thật dày ngăn ở trước mặt mọi người.

Tiếng nổ mạnh dồn dập vang lên, nhưng mà trừ bỏ mảnh đất trống trong khóa linh trận thì những nơi khác đều không có mảy may thay đổi nào, cứ như mấy cuộc nổ mạnh hồi nãy chỉ là ảo giác của mọi người vậy. Trang Khanh khép ngón tay lại, cười lạnh: “Không hổ là mãnh thú nổi danh thời viễn cổ, cũng biết biết lấy máu làm chất dẫn để nguyền rủa cơ đấy.”

Đám người Sở Dư sợ tới mức biến sắc, cỗ yêu khí thật lớn vừa rồi quả thật giống như siêu năng lượng đạn đạo nổ vậy, nếu không phải lão đại kịp thời lập nhiều kết giới thì cả tòa nhà của bọn họ đã biến thành đất bằng rồi.

“Chu Yếm.”

Khóa linh trận bị mạnh mẽ phá vỡ nên Phù Ly dễ dàng đi vào, nhưng mà lúc này Chu Yếm cũng không dám tùy tiện lộn xộn nữa, hắn nhìn Phù Ly với ánh mắt đầy kính sợ. Loại pháp thuật lấy máu để làm chất dẫn như thế này một khi bắt đầu thì không thể ngừng lại được, nếu có người phá ngang thì chắc chắn đã bị sát khí đánh sâu vào, cho dù là không chết cũng sẽ bị rút lui hơn một ngàn năm tu vi, vì sao con yêu quái này lại lông tóc không tổn hao gì?

Trong khóa linh trận đều nhốt những con yêu quái làm việc cực ác, gần trăm năm qua chưa bao giờ có yêu vật chạy thoát khỏi trận, càng đừng nói là dùng trận pháp để phản phệ. Những người ở sở quản lí âm thầm khiếp sợ, mấy đại yêu thời viễn cổ này cuối cùng là lợi hại đến mức nào vậy?

Chu Yếm có thể hủy diệt khóa linh trận thì Yêu hoàng trong miệng của hắn lại là một yêu quái đáng sợ đến cỡ nào nữa?

Nghĩ đến đây, sắc mặt của mọi người và các yêu tu của sở quản lí đều không dễ nhìn, bọn họ đồng loạt nhìn về phía Trang Khanh mà anh lại đang nhìn Phù Ly cùng Chu Yếm, mặt không đổi sắc.

Anh biết việc Phù Ly đã từng cứu Trương Kha và Sở Dư, nhưng bởi vì bộ dạng vô hại của đối phương hơn nữa còn có khí tức ôn hòa như một nhân loại bình thường nên mọi người ở đây vẫn không hề xem cậu như là một đại yêu thời viễn cổ chân chính, chỉ có giờ phút này, bọn họ mới rõ ràng nhận thức được đối phương thật sự là một đại yêu quái đã sống bốn ngàn năm.

“Ngươi cuối cùng là ai?” Nhìn thấy Phù Ly đi về phía mình, Chu Yếm sợ tới mức liên tục lùi về sau nhưng phía sau hắn đã là vách tường, hắn không thể nào lui được nữa.

“Ta tên là Phù Ly.” Phù Ly nhìn cánh tay còn đang chảy máu của Chu Yếm, vô cùng khó hiểu hỏi, “Cái loại trận pháp lấy máu để nuôi sát khí này một khi thành công thì người tạo trận cũng sẽ bị thiên đạo trừng phạt, sao ngươi phải làm vậy?”

“Thiên đạo?” Chu Yếm hóa thành hình người, cười lạnh nói, “Thiên đạo vô cùng bất công lại để cho con người trở thành loài đứng đầu của vạn vật. Những năm gần đây, con người không kiêng nể gì mà xâm chiếm toàn bộ núi sông hồ biển, không phải là do thiên đạo thiên vị sao? Chu Yếm ta oai phong vạn năm, hôm nay tại sao lại phải cúi đầu trước nhân loại chứ?”

Phù Ly nhìn sắc mặt trắng bệch của Chu Yếm, thật lâu sau mới lắc đầu nói: “Mặc dù tôi biết yêu tộc ngày xưa oai phong như thế nào, cũng từng nghe nói đến uy danh của các vị đại vương. Nhưng các ngươi lấy máu thịt của con người làm thức ăn, còn thường xuyên bắt đồng nam đồng nữ làm tế phẩm cung cấp cho các đại vương hưởng thụ, ngay cả hà bá cũng bắt nhân loại tế cho họ các cô gái trẻ tuổi nếu không sẽ đe dọa gây lũ lụt. Lúc các ngươi lấy con người làm thức ăn ấy thì chưa từng cảm thấy thiên đạo bất công, bây giờ sao lại oán giận?”

“Yêu tộc làm việc ác đã phí toàn bộ công đức rồi, lúc linh khí của trời đất khô kiệt cũng chính là thời kì hưng thịnh của nhân loại đến.” Phù Ly không hiểu vì sao ngay cả điều này Chu Yếm cũng nghĩ không rõ ràng được. “Thân thể nhân loại tuy rằng yếu ớt nhưng bọn họ lại thông minh, có thể tự sáng tạo ra văn hóa, tư tưởng của mình, cũng biết đem những thứ này truyền thừa cho con cháu, thậm chí dựa vào năng lực của mình sáng tạo ra rất nhiều đồ vật mới lạ. Có tinh thần và thực lực như vậy, bọn họ có thể đứng đầu vạn vật không phải là bình thường sao?”

“Nhân loại có câu nói rất hay, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.” Phù Ly vỗ vỗ Chu Yếm, “Không thôi ông cứ tiếp tục suy nghĩ ha?”

“Vậy còn nhân loại bọn họ thì sao? Tùy ý đào đất xuyên núi, đem nước thải có độc và phế liệu đổ vào sông vào biển.” Chu Yếm hỏi lại, “Bọn họ đứng đầu vạn vật, nhưng cũng không phải chủ của vạn vật, không lẽ sông hồ ao biển, đất đai rừng núi cũng chỉ thuộc về loài người bọn họ thôi sao?”

Đám nhân loại tu sĩ như Từ Viện, Trương Kha nghe đến câu đó đều cảm thấy xấu hổ đỏ mặt.

Phù Ly cười cười, “Cho nên ông không cần lo lắng, loài người cứ cố gắng tìm đường chết như vậy thì bọn họ so với yêu tộc của chúng ta sẽ còn thảm hại hơn. Nếu không chúng ta cứ từ từ nhìn xem, đừng đi ra ngoài gây chuyện, có khi mấy trăm năm nữa, con người liền xui xẻo giống chúng ta vậy.”

Trương Kha, Từ Viện hai nhân loại tu sĩ: ...

Cái cậu Phù Ly này cuối cùng là đến giúp bọn họ hay là đến xem chuyện vui vậy?

“Thật sao?” Chu Yếm vẫn không cam lòng, tiếp tục truy hỏi.

“Bốp.” Một cái đuôi rồng màu vàng kim đảo qua khiến Chu Yếm bị đánh văng vào tường, lúc ngã xuống mặt đất liền trở về nguyên hình.

“Nói nhiều điều vô nghĩa như vậy, ngươi nghĩ mình là học sinh tiểu học cần hỏi mười vạn câu hỏi vì sao sao?” Trang Khanh mặt không biến sắc lấy pháp bảo ra đem Chu Yếm thu vào trong đó.

Kẻ biết thuật nguyền rủa như vậy thì đêm nay liền đem hắn phong ấn xuống đáy biển, dù cho hắn chảy hết máu cũng không hại đến sinh vật trên bờ.

Phù Ly quay đầu nhìn cái hố sâu trên tường, yên lặng xê dịch đến một bên. Cái loại kim long mang trong mình công đức và vận mệnh quốc gia này thật đáng sợ, cậu không thể để cho anh ta biết chuyện mình không thích loài rồng được.

Liệp đại vương từng nói qua, làm yêu quái điều quan trọng nhất là co được dãn được. Tuy mấy năm nay cậu trừ bỏ bế quan tu hành thì cả ngày chỉ ôm gối ngủ, nhưng những lời này cậu vẫn luôn nhớ kĩ trong lòng.

“Cậu đang nhìn cái gì?” Trang Khanh để ý thấy Phù Ly đang nhìn chằm chằm mình, anh đưa pháp bảo cho Sở Dư rồi quay sang hỏi cậu.

“Không có gì.” Phù Ly lắc đầu.

Cậu chỉ là có chút ngạc nhiên, vừa nãy đuôi rồng xuất hiện thì quần của Trang Khanh có bị tuột hay rách hay không nhỉ? Nếu không rách không tuột thì anh ta làm như thế nào được như vậy?

Dựa vào thuật pháp hóa ra ảo ảnh?

Trang Khanh quay đầu liền đi ra ngoài, âm thanh lạnh lùng nói với Sở Dư: “Dẫn cậu ta đi điền giấy xin tiền trợ cấp đặc biệt đi.”

Đường đường là một yêu tinh nam mà cứ đi nhìn chằm chằm phần dưới eo người khác làm gì?

---

Truyện được chuyển ngữ bởi Lạc Yên (ngày 11/1/2018) - Đăng tải độc quyền trên Truyenyy.com

Bạn đang đọc Đừng Kỳ Thị Giống Loài của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Chang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.