Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

[đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế - Chương 38: Trẻ Con?!

Phiên bản Dịch · 1561 chữ

Ngày 10 tháng 9

Killua cùng Gon chấm dứt cuộc sống cấm túc, đi theo tôi tới cuộc kiểm tra tuyển người thích hợp vào ‘ đảo Tham Lam’, giám khảo là một Hunter rất có tự tin.

Bắt đầu, rất nhiều mọi người xếp hàng chờ chuẩn bị triển lãm ‘Luyện’, Killua cũng bắt đầu luyện…… Thẳng đến lúc cậu ấy đi vào, sau đó là Gon……

“Oanh!” Ngay cả căn phòng cũng phải rung lên mấy cái, Gon quả nhiên là hệ cường hóa.

Sau đó là tôi…… Hết thảy dễ dàng, chúng tôi đều qua cửa, gia hạn khế ước, buổi chiều năm giờ chúng tôi một hàng ngồi trên xe bus đến một tòa thành cổ, các máy chơi game đều được đặt ở nơi đó, sau khi chơi đoán số quyết định trình tự, Gon là người thứ nhất, Killua là người thứ sáu, người tôi là thứ bảy.

“…… tiểu thư Thiên Tuế?” giọng điệu rất không xác định.

“Vâng” Tôi ôm 80% xác định hỏi tiếp “Là Ging có lời nhắn cho tôi sao?”

“Vâng” cô bé cười trả lời “Xin nghe nhắn lại, cô rốt cục tới nơi này rồi, nhưng tôi thấy cô tới đây hơn phân nửa là coi thành nghỉ phép đi……”

Đoán đúng rồi!

“…… Cho nên tôi có chuẩn bị cho cô, thành thị nào cũng có một gian phòng ở cho cô, hưởng thụ thoải mái đi. Lời nhắn kết thúc, tiểu thư Thiên Tuế có muốn nghe quy tắc trò chơi không?”

“Có.”

Sau khi nghe xong quy tắc “Như vậy còn có vấn đề gì không?”

“Ừ, tôi muốn đổi tên, hãy biểu hiện tư liệu của tôi là y dương.” Để phòng bị một vài người quen tìm được, vẫn nên dùng tên con nuôi, hơn nữa Gon và Killua từ lúc vào trò chơi tôi đã dặn bọn họ không cần chờ tôi, tôi là khách du lịch, bọn họ lại là cần huấn luyện, cùng đi bọn họ quá mệt mỏi.

“Được, vậy thì kế tiếp xin hỏi cô muốn đi thành thị nào?”

“Mã sa đỗ lạp.”

“Được.”

Vì thế tôi trực tiếp đến căn phòng ở mã sa đỗ lạp làm nơi khởi điểm trò chơi, bố trí mặc dù đơn giản nhưng rất thực dụng, mở cửa ngắm nhìn cả tòa thành thị……

“Oa! Thiệt nhiều bay bay nha!”

“Bạch Ngọc, sao nói chuyện trẻ con như vậy?” Rõ ràng bên ngoài thứ đang bay là một đống khí cầu, khi nào thì Bạch Ngọc ngay cả khí cầu cũng không nhận ra được.

“Người nói chuyện không phải là em.” Bạch Ngọc lập tức làm rõ, nói chuyện là người khác.

“Vậy là ai?”

“Là con! Là con!”

Một cô bé tóc đen mắt xanh bản q xuất hiện ở trước mắt tôi, bắt đầu vây quanh tôi quay vòng, mà khuôn mặt kia…… khuôn mặt nhỏ nhắn kia giống hệt Illumi tràn đầy tươi cười đáng yêu, trời ạ! Đứa trẻ này…… sẽ không là……

“Có cái chú mặt cười cười nói con phải gọi nữ mà con thấy đầu tiên là mẹ, nhưng ‘mẹ’ là gì? ‘Nữ’ là gì?” giọng điệu của đứa trẻ rất vô tội, biểu tình rất thiên chân “Chú ấy còn nói…… ừ…… Nói gì nửa nhỉ? Hình như…… không nhớ rõ.”

Này chính là quà mà Diêm Vương đại nhân tặng tôi sao? Con của tôi và Illumi, lại là linh hồn trẻ con vừa mới ra chuyển sinh mới biết nói lại trắng noãn như tờ giấy, nhớ lại vấn đề mà đứa trẻ vừa nghi hoặc, quà này thật đúng là đáng yêu.

Nhưng mà, tôi mang thai sao?! Chẳng lẽ là bởi vì vậy nên linh lực của tôi mới trở nên kỳ quái sao? Có lẽ thế, dù thế nào cũng thực vui vẻ, không biết là đã được mấy tháng rồi, thế nhưng một chút sớm phản ứng mang thai cũng không có, xem ra tôi phải tính lại, là tám tháng…… Bảy tháng…… ừ…… cẩn thận ngẫm lại……

“Mọi người sao lại không trả lời con?” Thấy tôi không có phản ứng, đứa trẻ lại bắt đầu hỏi Bạch Ngọc Thanh Hợp bên cạnh tôi.

“Mẹ là người sẽ sinh cậu ra, cũng chính là người này.”

“Mẹ cậu là nữ, mà tớ, cậu ta và cậu đều là nam.”

“À, vậy hiện tại mẹ đang làm gì?” đứa trẻ tò mò lại đặt câu hỏi.

“Tự hỏi xem cậu bao nhiêu tháng rồi.”

“Tớ bao nhiêu tháng?” trẻ con lại hỏi tôi.

“Hai tháng.” Cuối cùng tính rõ, hai tháng hẳn là vẫn sớm, hiện tại đứa trẻ đã có thể xuất hiện ở trước mặt tôi, xem ra nên nghĩ tên cho nó.

Sau đó tôi lại biết đứa trẻ không thể luôn ở bên ngoài, giống như thông khí vậy, mỗi ngày chỉ có thể đi ra hai giờ, thời gian còn lại thì ngủ say ở trong thân thể cô để bổ sung năng lượng, lại sau đó, càng làm cho tôi kinh ngạc là ngày đầu tiên đi ra đứa trẻ là tóc đen mắt xanh, ngày hôm sau lúc đi ra lần nữa đương nhiên cũng là tóc đen mắt xanh, nhưng nó lại tự giới thiệu là ‘Lần đầu gặp mặt, mẹ, con là em trai.’ tựa hồ là bởi vì ngày hôm qua đứa trẻ kia đã học được rất nhiều từ ngữ cơ bản, hôm nay đứa trẻ này nói năng cũng rất có khuông có dạng, hơn nữa so với đứa trẻ hoạt bát đáng yêu hôm qua, đứa trẻ này này nho nhã lễ độ hơn, mấu chốt là tôi từ lời nói của nó biết được một tin tức: Hai đứa là song bào thai.

Ha ha, dĩ nhiên là hai đứa giống nhau như đúc, tương lai hẳn là rất thú vị đây, hơn nữa lại được chơi vui vẻ với hai đứa trẻ từ bâu giờ nữa chứ.

Mấy ngày sau, tôi an nhàn ở mã sa đỗ lạp, chuyên tâm tiến hành kế hoạch dưỡng thai độc đáo của tôi, ngày cứ thế trôi qua, đại khái là do hoài song bào thai, cho nên không thể mặc kimônô nữa, tôi bắt đầu mặc vào trang phục cho phụ nữ có thai.

Hiện tại đã là tháng mười hai, mỗi sáng sớm tôi liền bắt đầu tản bộ, bỗng có người đang lướt nhanh về phía tôi, chẳng lẽ là Killua bọn họ sao, đã đoán được y dương là tôi rồi sao?

“Quả nhiên bang chủ nói đúng, y dương chính là……” Đang nói bỗng dừng lại, là Shalnark, tầm mắt hắn thẳng tắp đặt thẳng vào bụng tôi “Em…… em……”

“Mang thai.” bang chủ đại nhân tiếp được câu Shalnark muốn nói mà vì kinh ngạc nên vẫn chưa ra miệng, vẫn là tố chất tâm lý của bang chủ đại nhân mạnh hơn.

“Ừ, mọi người làm sao mà biết y dương chính là tôi?” Lúc trước, người quen không muốn gặp nhất chính là bọn họ, không nghĩ tới vẫn gặp phải.

“Lúc trước có nghe cô vô ý nói qua.”

“À” Khi nào vậy? Không nhớ ra, thôi vậy, người ta đến cửa rồi, còn nghĩ chuyện này làm gì “Vậy mọi người có việc gì không?”

“Trên thực tế, niệm của Ubogin đến bây giờ vẫn chưa khôi phục.” bang chủ đại nhân nhìn chằm chằm tôi.

“Sao? Không thể nào, All-chan nói khoảng mười ngày sẽ khôi phục, mọi người không tìm cô ấy sao?” Tôi bình tĩnh vỗ vỗ trái tim đang đập nhanh, niệm của Ubogin biến mất đúng là do tôi và Alluka làm, nhưng đồ mà Alluka chế tác chắc chắn không có vấn đề gì, sao niệm lực của Ubogin lại chưa khôi phục chứ?

“Nói đến đây, cô ấy tựa hồ cố ý giấu hành tung.” Khôi phục lại, Shalnark bắt đầu chen vào nói.

Che dấu hành tung? Tôi theo bản năng liếc Kuroro, là vì hắn sao? Nhưng bang chủ đại nhân không phản ứng gì, tôi thu hồi tầm mắt, xác thực, nếu Alluka thật sự muốn che dấu hành tung, thì rất khó có người có thể tìm được cô ấy, dù sao đó cũng là một khóa học trong chương trình giáo dục tình báo quan trọng của gia tộc.

“Vậy sao, để tôi thử liên lạc cô ấy xem sao” Dù sao chuyện tôi cũng có nhúng tay, liền giúp hắn đi “Nhưng nơi này tựa hồ là không thể liên lạc với bên ngoài, phải ra bên ngoài mới được.”

“Vậy bây giờ xuất phát chứ?” Shalnark hỏi.

“Được.” muốn chơi trò chơi thì có rất nhiều thời gian, bây giờ đi ra ngoài một chuyến cũng không sao.

Sử dụng ‘Đồng hành’, đoàn người chúng tôi biến mất tại chỗ, ngay sau đó nơi chúng tôi vừa biến mất lại xuất hiện một đạo bạch quang, người mà chúng tôi vừa mới đàm luận hiện ra, trước mặt là quyển sách book của trò cơi.

“Không thể nào?! Vừa rời khỏi rồi sao, vậy mình thiên tân vạn khổ chạy vào làm cái gì……”

Oán niệm lầm bầm, bóng người lại lần nữa biến mất, tiếp tục đuổi theo!

Bạn đang đọc [Đồng Nhân Hunter] Thiên Tuế của Lạnh Hạ Hạ Lạnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.