Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện 6: Hồ ly tinh

Phiên bản Dịch · 1218 chữ

-Hoàng hậu giá lâm….

-Nô tỳ tham kiến hoàng hậu….

-Hoàng hậu muôn muôn tuổi….

Đằng sau thì…

Giai nhân tú lệ nghiêng thành

Hoàng cung sủng hạnh riêng dành hồ li….

Trong cung Vân Hạnh, một nhóm cung nữ mới được tuyển đi theo tổng quản đến gặp chủ nhân của cung điện, hoàng hậu Thái Mẫn, được tôn xưng Nhất quốc chi mẫu nhưng cũng là niềm oán hận của nhiều tần phi trong cung cấm. Nghe nói hoàng hậu thủ đoạn tàn nhẫn, lại biết dùng tà thuật. Tâm của hoàng thượng là do nàng câu dẫn, từ một nữ tử bình thường dân dã thăng liền lên ngôi vị hoàng hậu, đứng đầu Tam cung. Mấy năm nay nàng đối với hoàng thượng càng tỏ ra “được sủng mà kiêu”, chỉ cần Vũ đế để mắt đến người nào, kẻ đó sẽ gặp họa sát thân. Hoàng thượng mê say nàng, chỉ cần hoàng hậu lên tiếng sẽ ra tay truất phế, thậm chí mang các nàng biếm lãnh cung.

Đã có vài vị tần phi không tin vào mị lực của hoàng hậu, sau lưng người liếc mắt đưa tình với hoàng đế, ngày hôm sau lập tức gặp họa. Nhẹ thì bị phạt hèo do những lỗi lầm không biết khi nào phạm phải, nặng thì chọc giận long nhan, bị lưu đày lãnh cung.

Huyền thoại về sủng hậu- yêu cơ của vương triều lan khắp quốc gia. Tuy nhiên Vũ đế vẫn là vị hoàng đế tốt, tận tình chăm lo đời sống dân chúng nên chuyện hoàng gia người dân không bàn luận tới, chỉ dốc lòng tôn kính đế vương. Triều thần cũng bớt mồm bớt miệng, một số người thì cố gắng nịnh hót nhà mẹ của hoàng hậu, mong được thăng quan, tăng lộc….

Trong nhóm cung nữ có một tỳ nữ tên là Bảo Hòa, mười lăm tuổi, dung nhan tươi đẹp. Nghe tin đồn về hoàng hậu, các ma ma đều cảnh báo nàng về nguy cơ “gặp họa do nhan sắc”. Bảo Hòa vô cùng hoảng hốt, vội vàng dùng chút bản lĩnh y thuật sẵn có, tạo nên một vết thương nhàn nhạt trên mặt, tự làm giảm đi nhan sắc của mình.

Đối diện với hoàng hậu yêu mị trong truyền thuyết, các cung nữ tim đập thình thịch, vừa mừng lại vừa sợ. Nếu được chọn làm cung nữ hầu hạ hoàng hậu thì ăn mặc không lo đến, nhưng….mạng sống như chỉ mành treo chuông vậy. Ai biết hoàng hậu khi nào nổi giận…Khi nào muốn giết người.

-Ngươi đi!

Bảo Hòa giật mình thon thót. Hoàng hậu vừa chỉ vào nàng? Bao nhiêu ánh mắt đều dồn về phía nàng.

-Hoàng hậu thiên thiên tuế. Nha hoàn này là Bảo Hòa, khi vào cung không cẩn thận nên….

-Được rồi…Để lại hầu hạ ta.

Hoàng hậu không chọn người xinh đẹp, lại vừa mắt một người xấu xí. Lời đồn là thật….Người luôn đề phòng những cô gái thanh xuân có ý đồ với hoàng thượng….Người…..

Bảo Hòa chân vẫn còn run rẩy, đưa mắt liếc qua hoàng hậu. Người đã ngoài ba mươi nhưng hình dung tươi đẹp, môi son má phấn, ánh mắt trong trẻo không thua gái mười tám…Đâu có vẻ gì là người độc ác, nhẫn tâm.

-Nàng kia, còn không mau hầu hạ hoàng hậu thay xiêm y. Thật là….

Ma ma thấy vẻ thẫn thờ của Bảo Hòa, nghiêm nghị lên tiếng. Tim nàng đập mạnh. Mới lần đầu đã tỏ ra như vậy, hoàng hậu mà bực mình thì….

-Thôi ma ma….Đừng làm người ta sợ….Quần áo mà không tự mặc được thì còn ra thể thống gì nữa chứ….

Giọng nói trong trẻo. Bảo Hòa giật mình….Đó là hoàng hậu sao?

Hoàng hậu đang nhìn nàng với đôi mắt dịu dàng….Bảo Hòa lại run rẩy, nàng tưởng mình lại nằm mơ.

-Lại đây bổn cung xem qua một chút nào…

Vết sẹo….Vết sẹo trên má. Bảo Hòa co rúm người lại khi bàn tay ai đó lướt qua, lành lạnh…Vẫn giọng nói ngọt ngào đó, lần này lại thêm một chút tiếc thương:

-Thương thế như vậy, chắc con đau lắm phải không?

Bảo Hòa chỉ mới mười hai, mười ba tuổi…Sinh ra trong nông thôn, sau đó bị bán đi làm nô tỳ. Nàng sợ hãi, nàng yếu đuối. Đã bao lâu không nghe lời nói quan tâm rồi?

Từ một hồ ly tinh, một hồ ly tinh trong lời đồn thổi của vương triều sao?

Hồ ly tinh đó đối xử với nàng vô cùng tốt. Thương yêu, che chở, xem nô tỳ nhỏ bé như con gái nhỏ, vì vết thương trên má nàng mà càng thêm thương tiếc, càng thêm chăm chút. Những ngày yên bình của Bảo Hòa trong cung nếu được kéo dài mãi, dù có trọn đời xấu xí, nàng cũng cam lòng.

Chỉ là….Mỗi người có một số mệnh. Bảo Hòa từ một nữ tỳ tầm thường không tranh chấp đã không tránh khỏi vòng chuyển dời của số mệnh. Nhưng nàng vẫn cảm ơn những ngày êm ả. Bảo Hòa đã được sống bên cạnh một Hồ mị có tâm hồn thuần khiết. Một Hồ mị thu giữ tấm lòng đàn ông không phải bằng nhan sắc mà bởi trái tim trong sáng của bà.

Sau những tháng ngày như giấc mộng, Bảo Hòa ngày xưa – Mị Cơ hôm nay mỉm một nụ cười khuynh thành khuynh quốc, tay đặt lên ***g ngực người đàn ông nàng phải dựa vào.

Nàng không may mắn như Mẫn hoàng hậu…..Nàng phải dựa vào mị lực của mình để tồn tại….Phải là một Hồ li tinh thực sự. Phải khiến kẻ vốn coi giang sơn là tất cả phải nới lỏng tay, buông rơi một vài thứ vì nàng….

*Ngoại truyện này là dành cho nhân vật Mị Cơ của truyện Mộng Ảnh – kể về nhân vật Tô Bảo Hòa, vốn bị bỏ rơi từ nhỏ, bán vào cung Vũ đế làm tỳ nữ, theo hầu Thái Mẫn. Khi nàng mười lăm tuổi mới phát hiện thân phận vốn là thứ nữ của Thừa tướng nước Châu Lang lưu lạc. Được đón về Châu Lang, Bảo Hòa lọt vào mắt của Cửu hoàng tử, khiến đích nữ Thừa tướng ganh ghét, hãm hại nàng thất tiết với một kẻ ăn mày ngay trong hôn lễ. Cửu hoàng tử nổi giận, dùng “hình giảo” trừng phạt, khiến Bảo Hòa chết dở sống dở. Thái Mẫn nghe tin, sai người sang cứu, nhưng chỉ giữ được mạng, còn hình dạng Bảo Hòa hoàn toàn thay đổi. Biết được sự thật, Bảo Hòa trở lại Châu Lang quốc với thân phận Mị Cơ tài nữ, có ý định trả thù Cửu Hoàng tử và tỷ tỷ của nàng, không ngờ sau đó lại gặp Bát hoàng tử Trạch Bá Hằng, bắt đầu đoạn tình duyên của hai người….Truyện khá ngắn, khoảng trên dưới 20 chương. Do có đề cập đến Thái Mẫn và Vũ đế mà “Mộng Ảnh” không lý giải rõ quan hệ của Mị Cơ và họ nên ngoại truyện 6 này có lẽ tác giả viết để làm sáng tỏ vấn đề…..

Bạn đang đọc Đơn Giản Tiếng Yêu của Phong Ca
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.